Mục lục
Thiếu Gia Ngông Cuồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

638: Cô Đến Du Lịch À


Nhưng may mà anh đang giả mạo Triệu Chính Ngôn.
Tần Minh lại vỗ ngực, chắc nhà họ Lâm cũng biết Triệu Chính Ngôn này bất lực bẩm sinh nhỉ?
Dù sao lần trước khi nhà họ Lâm xảy ra chuyện, ba Lâm Vũ Nhu Lâm Viễn Vọng đã từng đến Thượng Hải tìm cách, lúc ấy người ông ta tìm là Tần Trọng Bách, dù sao Tần Trọng Bách cũng là đối tượng xem mắt ban đâu.
Ai ngờ Tần Trọng Bách nói anh ta bảo Triệu Chính Ngôn đi xem mắt thay, sau đó Lâm Vũ Nhu liền tìm Triệu Chính Ngôn, ai ngờ Triệu Chính Ngôn bất lực bẩm sinh, hoàn toàn không thể phạm tội, Lâm Vũ Nhu bị tên vô danh nào đó chơi rồi.

Cho nên ba con Lâm Viễn Vọng đành nhẫn nhục trở về, không những không đòi được tiền để cứu vãn gia tộc mà còn mất hết thể diện.
Lúc đó Tần Minh đã hóa trang thành một ông chủ đi đến nhà họ Lâm, cho nên "Tân Minh" mà Lâm Vũ Nhu quen biết là ông chú trung niên đeo kính có râu.
Tần Minh phản ứng nhanh, sau khi bị nhận ra, anh cười ha hả, giả bộ thô lỗ nhu nhược, nói: “Ồ, chào cô Lâm.

Cô đến du lịch à?"
Lâm Vũ Nhu đáp: "Ừm, tôi đưa ông nội đến Bắc Kinh thăm người bạn cũ."
Tần Minh nhìn sang bên cạnh, thấy một ông cụ uy phong lẫm liệt, cơ thể khỏe mạnh nhưng lôi thôi lếch thếch bước xuống từ chiếc xe Hồng Kỳ bên cạnh, đó chẳng phải là Lâm Vân Đống sao?
Theo lẽ thường, năm đó Lâm Vân Đống đã cứu Trương Toàn Chân, bây giờ Tần Minh là học trò của Trương Toàn Chân, ông ấy là bề trên vô cùng quan trọng, anh nhất định phải qua chào hỏi.
Nhưng Tần Minh không muốn lộ tẩy, vội vàng nói với vẻ e ngại: "Ai da, xin lỗi cô Lâm, tôi còn có việc, cô làm gì thì làm đi."
Lâm Vũ Nhu nói: "Được thôi.

Ừm...!Chuyện lần trước tôi hiểu lầm anh, những vẫn chưa có cơ hội xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi không biết anh bị bất lực ở phương diện đó."
Lâm Vũ Nhu đang nói về chuyện lúc trước sau khi thất thân, cô ta đến Thượng Hải đòi công bằng.
Tần Minh giật khóe miệng, vội vàng quay đầu bỏ đi, bây giờ anh thật sự rất sợ bị nhận ra.
Tần Minh đi được mấy bước, anh thở dài một hơi, than thở hôm nay đúng là xui xẻo, gặp phải một số người không nên gặp, anh chỉ muốn âm thầm lặng lẽ bảo vệ Nhiếp Hải Đường thôi mà khó như vậy sao?
Bỗng nhiên Tần Minh cảm nhận được có gì đó áp vào lưng mình, một đôi bàn tay mềm mại ấm áp che mắt anh, sau đó một giọng nói quen thuộc vang lên bên tại anh: "Em bắt được anh rồi, anh đoán xem em là ai?"
Mặt Tần Minh tối sầm, chuyện gì thế này? Đây chẳng phải giọng nói của Mộc Tư Thuần sao?
Anh hoảng sợ gỡ tay Mộc Tư Thuần ra, quay đầu lại, quả nhiên là Mộc Tư Thuần! "Á anh rể, anh xấu quá, sao có thể như vậy được." Mộc Tư Thuần hờn dỗi chu miệng nói.
Mộc Tư Thuần thấy Tần Minh tỏ ra mờ mịt, đồng thời nhìn cô ta bằng ánh mắt sửng sốt thì cười khanh khách:
"Anh rể, có phải anh đang nghĩ làm sao có thể? Á! Thân phận của mình, mình đã cải trang rồi mà sao vẫn bị cô em vợ Tiểu Thuần Thuần thông minh lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu phát hiện ra đúng không? Hì hì hì."

Tần Minh sầm mặt, nhìn con bé này đắc ý chưa kìa.
Tần Minh nhìn trái ngó phải, vội vàng kéo Mộc Tư Thuần đến bức tường của căn nhà cổ bên cạnh, ép cô ta vào vách tường, chất vấn: "Mộc Tư Thuần, em...!Sao em lại tới đây?"
Mộc Tư Thuần nhướng mày, khoanh hai tay, chu miệng nói: "Sao em không thể tới đây? Người ta tới đây cùng tổ chương trình của công ty một cách đường đường chính chính đấy nhé.

Anh quên chương trình Dream Girl của em rồi à? Hừ, đúng là anh quên rồi, anh đã nói sẽ làm người đại diện của em, đồng ý bảo vệ em một tháng, ai ngờ mới một ngày đã bỏ đi, hừ, em không vui lắm đấy!"
Tần Minh sốt ruột nổi đóa với cô ta: "Nói chuyện chính đi."
Mộc Tư Thuần thấy anh hung dữ thì lập tức trở nên ngoan ngoãn, sợ hãi đặt tay lên ngực, nói với vẻ điềm đạm đáng yêu: "Em, em nghe lén ông nội nói chuyện với Trương chân nhân, biết anh hoán đổi thân phận với tên giả mạo ở thành phố Quảng, phải đến Bắc Kinh báo thù chuyện năm đó cho ông nội, cho nên em biết anh ở Bắc Kinh..

639: Anh Im Đi!

Tần Minh nghe vậy thì nghĩ thầm, cô ấy nghe lén sao? Sao Trương Toàn Chân lại nói chuyện này với Mộc Hải Nhiễm? Chẳng lẽ chuyện lần này Mộc Hải Nhiễm cũng nhúng tay vào?

Ôi, Tần Minh cảm thấy suy sụp.

Anh lập tức nổi nóng dí ngón tay vào trán Mộc Tư Thuần, hỏi: "Em nghe lén ư? Sao chuyện gì em cũng nghe lén thế... Em tới làm gì?"

Trán Mộc Tư Thuần đỏ lên, cô ta bĩu môi, nói với vẻ đáng thương: "Người ta đến Bắc Kinh tham gia hoạt động, mấy ngày nay đến nơi này quay video tuyên truyền. Tần Minh anh đừng giận."

Nói xong, Mộc Tư Thuần cúi người, rụt cổ lại, lách qua người Tần Minh, vừa đi vừa lè lưỡi làm mặt xấu với anh, nói: "Tần Minh, em thề với trời đất, chỉ cần anh dỗ em vui, em sẽ không vạch trần anh, ha ha ha, anh đừng chọc giận em."

Tần Minh giật khóe miệng, đúng là tạo nghiệp, không ngờ yêu tinh nhỏ phiền phức này lại tới đây, có phải cô ấy muốn hành anh đúng không?

Tần Minh thở dài, cảm giác mí mắt phải đang giật liên tục, anh cảm thấy tối nay nơi này không ổn chút nào, chỉ tiếc Tần Minh mới nắm sơ sơ về dịch kinh, vẫn chưa thể hiểu được, nếu không đã có thể bấm ngón tay xem bói giống như Trương Toàn Chân rồi, dù là thật hay giả cũng được, tóm lại trong lòng cũng được an ủi phần nào.

Tần Minh căng thẳng nhìn quanh quất, chắc chắn rằng mình không còn chạm mặt người quen ở cổ trấn vùng sông nước này nữa.

Tóm lại, anh phải tìm chỗ ở trước để khỏi đi mấy bước lại đột nhiên gặp một người quen.

Tần Minh cẩn thận tránh tất cả những nơi có khả năng "nguy hiểm", anh đi đến một khách sạn boutique cách đó khá xa, nghĩ bụng liệu còn gặp phải người phụ nữ kỳ lạ nào không nhỉ?

Tần Minh đang định quẹt thẻ thì bỗng nhiên có người vỗ lưng anh, người đó nói: "Triệu Chính Ngôn, sao anh lại ở đây?"

"Triệu Chính Ngôn, sao anh cũng ở đây? Hôm qua còn họ ra máu, hôm nay đã vụng trộm trốn ra khỏi bệnh viện, buổi tối ra ngoài chơi à?"

Tần Minh vừa quẹt thẻ, cầm thẻ phòng, đột nhiên một bàn tay vỗ nhẹ lưng anh.

Tần Minh quay đầu, lập tức trưng vẻ mặt cuộc sống không còn gì lưu luyến, tối nay làm sao thế nhỉ? Không ngờ anh lại gặp phải Hoàng Thư Đồng ở đây, đúng là quá trùng hợp!



Đây quả là kiếp đào hoa vô địch.

Sắc mặt Hoàng Thư Đồng lạnh lùng, thái độ không một chút tình cảm, cô ta nhìn quanh đại sảnh một lượt rồi hỏi: "Anh tới chỗ này một mình sao? Hẹn cô nào? Nhiếp Hải Đường à?"

Mặt Tần Minh tối sầm, cô đang bắt gian chắc? Nhưng anh không tỏ vẻ gì.

Anh hỏi lại với vẻ chế giễu: "Chẳng lẽ cô không đi một mình? Cô hẹn tên nào?"

Lúc nói những lời này, trong lòng Tần Minh không thoải mái chút nào.

Trước kia anh luôn cho rằng, sự chân thành có thể thay đổi cuộc sống nghèo khổ của anh, anh quả thực đã làm được, nhận được sự yêu mến của Nhiếp Hải Đường và sự báo đáp của Thường Hồng Hi.

Nhưng bây giờ mỗi giây mỗi phút anh đều làm trái với sự chất phác và niềm tin ban đầu của mình.

Thế nhưng anh không thể không làm vậy, cho nên Tần Minh vô cùng hi vọng mình không gặp phải những người có quan hệ gần gũi với anh hay Triệu Chính Ngôn, nhưng có lẽ ông trời muốn trêu đùa anh, cứ bắt anh phải gặp.

"Anh im đi!" Nghe vậy, Hoàng Thư Đồng quả nhiên không giữ được bình tĩnh, trở nên nóng nay.

Cô ta cắn môi nói: "Tuy năm nay tôi vẫn chưa tốt nghiệp, nhưng dù gì cũng là ngôi sao nhỏ tuổi, tôi có công việc, tôi tới đây cùng người của chương trình tạp kỹ quay ngoại cảnh, lát nữa còn quay chương trình trong nhà. Việc tích lũy độ hot và kinh nghiệm rất quan trọng, anh chẳng hiểu cái gì cả, cả ngày chơi bời lêu lổng, lấy tiền của cô chú tiêu xài, sao anh mãi không chịu tiến bộ thế?"

Cô ta nói xong, Tần Minh quả nhiên thấy đằng sau có một đám nhân viên cả nam lẫn nữ đi tới chào hỏi Hoàng Thư Đồng.

Tần Minh né tránh ánh mắt cô ta, ngụy biện: "Chẳng phải tôi bị Bạch Kính Đình đòi nợ sao? Tôi không chuyển tiền vào thẻ ngân hàng của ông ta, ông ta cứ ỷ lại vào tôi nên tôi tới đây để trốn"

Tần Minh vừa nói xong, một đám người đột nhiên từ trên tầng đi xuống, đó chẳng phải là nam sinh lớp anh và cả nữ sinh năm ba của học viện sao? Không ngờ bọn họ lại ở khách sạn boutique này, vừa khéo bây giờ hẹn nhau cùng đi ăn cơm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK