Có người nói anh ta biết sai có thể sửa, có người nói anh ta không thể tha thứ, mỗi người đều có lập trường riêng, nhưng chung quy mà nói, Tần Tuấn xử lý nguy cơ đạo đức cá nhân này vẫn là tương đối thỏa đáng, ở trong phạm vi khả năng thực hiện, giảm tổn thất xuống mức thấp nhất.
Sau khi mọi chuyện sáng tỏ, đối mặt với vây đuổi chặn đường của truyền thông, anh ta thủy chung bảo trì im lặng, đã không có thề thốt phủ nhận, cũng không có phát biểu cãi lại, lại càng không kiêng dè ống kính truyền thông, đối mặt áp lực dư luận, anh ta không lựa chọn trốn tránh, mà là thoải mái đứng ra, mời giới truyền thông tham dự họp báo, nói rõ hết thảy, cũng nhận sai xin lỗi.
Mà bất luận “xin lỗi” có phát ra từ nội tâm hay không, chỉ riêng loại thái độ “tích cực nhận sai”, đủ để tranh thủ ba phần đồng cảm, bảy phần thiện cảm từ giới truyền thông.
Cho nên, Tần Tuấn cuối cùng là hữu kinh vô hiểm.
Đối với điều này, Vương Thạch biểu hiện ra bình tĩnh như trong dự kiến.
“Không có gì quá bất ngờ. Trước kia, anh ta cũng rất hiểu xu lợi tị hại, hôm nay công lực lại càng cao hơn rồi.” Bên trong câu nói có một loại trào phúng không nói nên lời.
Dạ Cô Tinh nghe vậy, đầu mày khẽ nhướng: “Anh không vì bản thân kêu oan?”
Vương Thạch thở dài, trên tay lại nắm chặt bản thảo của Vương Nguyệt không buông, mắt lộ ra hoài niệm: “Tôi oan cái gì, có thể lấy lại bản thảo và bản quyền, một thân thương tích của tôi không vô ích, lẽ nào còn có thể mượn cái này đưa anh ta vào tù?”
Dạ Cô Tinh gật đầu cười: “Anh thật ra cũng rất hiểu chuyện.”
Vả lại còn chưa nói tới việc Vương Thạch làm vốn thuộc loại vu oan hãm hãi, cảnh sát lại tra tiếp sớm hay muộn đều sẽ phát hiện manh mối, thật sự đến lúc đó, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, đây mới gọi là thiệt đơn thiệt kép.
Còn nữa, Tần Tuấn cũng bị thương, nghiêm khắc mà nói, Vương Thạch cũng phải chịu trách nhiệm pháp luật, trước mắt, xử lý thành sự kiện cùng nhau uống say đánh lộn, đã là kết quả tốt nhất rồi.
Vương Thạch chỉ muốn lấy lại tâm huyết của em gái, cũng không phải là muốn mạng của Tần Tuấn, nói đến cùng, năm đó Tần Tuấn vứt bỏ Vương Nguyệt chỉ là sai lần trên đạo đức, còn chưa tăng lên đến nông nỗi hại tính mạng người khác, cái chết của Vương Nguyệt, bệnh tật lâu ngày mới là đầu sỏ gây lên.
“Thôi được, là Tiểu Nguyệt phúc mỏng…”
“Kế tiếp có dự tính gì không?” Dạ Cô Tinh nhìn bản thảo kịch bản trong tay Vương Thạch.
“Việc cấp bách trước tiên là quay hết “Pháo đài bị bao vây”, về phần “hoa trong gương trăng trong nước” thì xem duyên phận đi…”
“Có gì cần thì nói cho Huy Nguyệt.”
“Cô Dạ, cảm ơn cô.”
“Đây là khởi đầu sự hợp tác giữa chúng ta, là điều kiện tôi hứa với anh, không cần phải nói cám ơn.”
Mắt Vương Thạch toát ra sự cảm kích, anh ta biết rõ trong lòng, tất cả những việc này không dễ dàng, trong đó không thể thiếu Dạ Cô Tinh tốn công chu toàn, có lẽ, trong đó còn có điều kiện trao đổi nào đó mà anh ta không biết, nếu không, Tần Tuấn cố chấp đó sẽ không dễ dàng nhả ra như vậy đâu.
Có thể làm đến bước này, sớm đã vượt qua hai chữ “điều kiện” cùng “làm ăn”, từ trước đến nay đều chỉ có anh ta thiếu nợ Dạ Cô Tinh!
Nửa tháng sau, Vương Thạch đã có thể xuống giường đi lại, lại tĩnh dưỡng hơn mười ngày, qua bác sĩ kiểm tra, phê chuẩn xuất viện, nghìn dặn vạn dò cần nghỉ ngơi tốt, ai ngờ ngày hôm sau, cái người này đã bắt đầu chạy đến phim trường, quả thật một khắc cũng không thể nhàn rỗi.
Mắt thấy Đại học Bắc Kinh đã khai giảng gần nửa tháng, rất đông sinh viên đã trải qua kỳ nghỉ hè dài dằng dặc quay lại vườn trường, từ ngày khai giảng, sau khi Dạ Cô Tinh thay mặt tổ thi vật lý hạt nhân lên sân khấu lĩnh thưởng và phát biểu ngắn gọn, tin giật gân Áo Tím là sinh viên năm ba hệ chính quy của Đại học Bắc Kinh lan truyền nhanh chóng, trong một đêm leo lên đứng đầu bảng danh sách hot search.
Là trường Đại học đỉnh cấp nhất Trung Quốc, Đại học Bắc Kinh nổi tiếng thế giới, cùng Đại học Thanh Hoa được xưng là “cột mốc quan trọng trong giáo dục Trung Quốc.” Mà sinh viên có thể vào Đại học Bắc Kinh, đều là ngàn dặm mới tìm được một, trong tinh anh của tinh anh, là cái nôi chân chính đào tạo nhân tài!
Nếu nói Đại học Bắc Kinh cho ra một nhà vật lý học, nhà hóa học, mọi người cảm thấy nên theo lẽ thường, sẽ không có nửa phần ngạc nhiên, nhưng nếu là Đại học Bắc Kinh cho ra một ngôi sao điện ảnh ăn khách, thì đó chính là truyền thuyết giữa tin lạ, chuyện lạ trong nghìn lẻ một đêm.
Mà sự thật lại là, truyền thuyết trở thành hiện thực, nghìn lẻ một đêm biến thành điều có thật!
Câu cửa miệng nói, ngực to não ngắn, thật ra cũng không phải là chỉ giới hạn trong lý giải trên mặt chữ, nó chỉ là từ một điểm cụ thể cắt vào, làm sáng tỏ một loại hiện tượng phổ biến, đó chính là phụ nữ điều kiện ngoại hình quá đẹp, thường sẽ không có chỉ số IQ quá cao.
Thay lời khác nói, dưới tình huống bình thường, mỹ mạo cùng trí tuệ, tựa như cá cùng bàn chân gấu, không thể có cả hai.
Cho nên, Hoa Ảnh là cái nôi của ngôi sao, Đại học Bắc Kinh lại là bảo địa của các nhân tài học thuật.
Hôm nay, tồn tại của Dạ Cô Tinh lại phủ định ý nghĩ ngấm ngầm thâm căn cố để trong lòng mọi người, làm sao khiến người ta không kinh ngạc, làm sao khiến người ta không chú ý cho được?
“Ôi! Nữ Thần mười phần toàn năng như vậy, trừ xinh đẹp như hoa, còn là học bá? Ôi chao Đại học Bắc Kinh, có cho tôi giở phao cũng chưa chắc đã có thể thi đỗ, ha ha…”
“Lên được giảng đường, xuống được phim trường, trừ Áo Tím của tôi, còn ai có bản lĩnh này?”
“Tôi cũng muốn xinh đẹp như hoa, cộng thêm chỉ số IQ 180, nữ thần xin chỉ điểm! ‘Thẹn thùng’”
“Trời ạ, còn muốn cho người ta sống không? Áo Tím ưu tú như vậy, trong mắt đàn ông còn có thể có những hoa nhỏ cỏ nhỏ chúng ta không nữa?”
“Hâm mộ đố kỵ hận thù, cô đơn trống rỗng lạnh lùng!”
“Tôi phải thử tính toán chỉ số IQ của bé con nhà Áo Tím là bao nhiêu mới được, hu hu… nhất thời cảm thấy bản thân ngay cả chỉ số thông minh của hai đứa trẻ còn không bì nổi, đừng cản tôi, hãy để tôi đâm đầu vào tường luôn đi…”
“Nhan sắc giá trị nghịch thiên, chỉ số IQ cao ngất, Thượng Đế ơi, người còn có định để chúng con sống tiếp nữa không đây?”
Khuôn viên ngột ngạt nghiêm túc của Đại học Bắc Kinh cũng thổi lên “cơn gió Áo Tím”, ngắn ngủn trong nửa ngày, đã nghe ngóng rõ ràng khoa của Áo Tím, đã từng ở qua ký túc xá phòng số mấy, ngay cả năm thứ nhất năm thứ hai học lớp nào đều rõ như trong lòng bàn tay!
Cho nên, ai cũng đều có lòng đưa chuyện cả, ngay cả đám sinh viên hàng đầu chỉ số thông minh cao, tố chất cao, siêu nghiêm cẩn cũng không phải ngoại lệ.
Kha Hiểu Yến gần đây phiền chết đi được, lấy tư cách đã từng là bạn cùng phòng Áo Tím, là một trong số ít người được tiếp xúc gần gũi qua với nữ thần, trên diễn đàn vườn trường, liên quan tới cô ấy cũng bị kéo ra, một đống người đến vây quanh sau giờ học, líu ríu hỏi thăm các loại bát quái.
Như là, nữ thần đi ngủ có ngáy không? Có thối chân không? Có mộng du không? Rồi còn có ngủ khỏa thân hay không, hút thuốc không? Có sở thích không tốt gì không….
Dù sao cũng đủ loại, nhiều không kể xiết, làm cô ấy cũng nhớ vậy mà được nổi tiếng thêm một chút.
Người bị vây quanh còn có Giang Vũ Vi, cô ta cũng từng là bạn cùng phòng của Dạ Cô Tinh, chỉ là tính cách này… Kha Hiểu Yến dù sao cũng khá kiên nhẫn, tốt xấu gì cũng không nổi bão ngay tại trận, Giang Vũ Vi lại như quả pháo đốt, ai dám ở trước mặt cô ta nhắc đến Dạ Cô Tinh, chắc chắn phải mắng người đó chạy ra tít ngoài xa!
Mắt thấy trường học là không thể đi rồi, Dạ Cô Tinh rất khoái trá mà thực hành chiêu cũ, xin nghỉ toàn bộ năm học với phòng giáo vụ, dưới sự đảm bảo của Diêm Đông Bình và chủ nhiệm, cùng với sự thuyết phục của Dương Hiểu Vân, hiệu trưởng tay to vung lên, mở ra cái tiền lệ này, cho phép Dạ Cô Tinh tự học, nhưng điều kiện tiên quyết là, mỗi kỳ thi cuối học kỳ, nhất định phải tham gia, vả lại thành tích mỗi môn nhất định phải chín mươi điểm trở lên.
Đây cũng là tính cho toàn bộ giáo viên và sinh viên trong trường một lí do thích đáng, ngầm ý là, nếu có người không phục, hoặc là có ý kiến, chỉ cần bạn cũng có thể bảo đảm kỳ thi cuối kỳ mỗi môn đều đạt trên chín mươi điểm, nhà trường đối xử bình đẳng, cũng cho bạn loại ưu đãi này.
Người không cam lòng hoàn toàn câm miệng, đặc quyền ở trước mắt, đáng tiếc ngưỡng cửa quá cao, vượt qua không được!
Mắt thấy sự tình hạ màn, gần vui mừng nghênh đón đại kết cục, lại vào lúc này, truyền ra tin Dạ Cô Tinh thi bổ sung có hai môn không đạt, là tức điện tử học cùng lý luận cơ học.
Tin tức vừa ra, toàn bộ trường học xôn xao, đây là rõ ràng vả mặt!
Phía trước còn nói, mỗi môn nhất định phải đạt trên chín mươi điểm, bây giờ hai môn không đạt yêu cầu, hiệu trưởng đen mặt rồi, trong mắt Diêm Đông Bình đầy vẻ không tin.
“Hiệu trưởng, việc này tuyệt đối có hiểu lầm! Căn bản không thể phát sinh!” Diêm Đông Bình nói lời thế son sắt: “Một ngày trước thi bổ sung, tôi còn hỏi qua đứa trẻ kia, con bé nói đã chuẩn bị tốt rồi, không thể nào xuất hiện ngoài ý!”
Hiệu trưởng nghiêm mặt, hừ lạnh lùng: “Chuẩn bị tốt? Chuẩn bị tốt, có thể có hai môn thi trượt?”
“Trong đó nhất định có chỗ nào sai lầm rồi!”
“Ông lại là nói tôi nghe thử, chỗ nào có thể sai lầm? Bài thi đều là phong kín phê chữa, sau đó đăng bản ghi chép vào hệ thống giáo vụ, đều là quy trình kỹ thuật cố định, người khác không phạm sai lầm, cố tình thành tích đứa nhỏ này lại có vấn đề?”
“Cái này…” Diêm Đông Bình thần tình khó xử, trong mắt là vẻ lo lắng rõ ràng.
“Được rồi, mặc kệ nói như nào, lần này là đồ đệ kia của ông không chịu thua kém, xin nghỉ tự học không đáng phê chuẩn, bảo con bé ngoan ngoãn quay về thi lại chương trình học, nếu không, cũng chỉ có thể đuổi học…”
Diêm Đông Bình bỗng nhiên nghe nói hai chữ “đuổi học”, hai mắt trợn trừng: “Hiệu trưởng, ông làm như vậy có phải quá võ đoán rồi không? Hiện tại chân tướng sự việc đều chưa làm rõ ràng, ông đã vội khép tội rồi? Nói vậy không thỏa đáng lắm nhỉ?”
“Ông!” Hiệu trưởng cổ họng mắc nghẹn, Diêm Đông Bình là ngôi sao sáng trong giới giáo dục, tại học viện khoa học Trung Quốc cực kỳ nổi tiếng, mặc dù ông ta là hiệu trưởng, quan to bậc nhất, nhưng cũng không thể không kiêng kị ba phần, dù sao, quốc gia đối với nhân tài, so với một người cán bộ coi trọng hơn nhiều.
Mà Diêm Đông Bình từ trước đến nay luôn tuân theo nguyên tắc xử sự người không phạm ta ta không phạm người, không bao giờ tùy tiện trêu chọc thị phi, nhưng sự tình hiện tại liên quan đến tiểu đồ đệ ông ta yêu quý, làm sao có thể lại im lặng tiếp đây?
Từ khi biết được tin tức, đến bây giờ lý luận cùng hiệu trưởng, ông ta từ đầu đến cuối đều không tin tưởng, năng lực của Dạ Cô Tinh có vấn đề! Đứa nhỏ đó luôn luôn ổn trọng, nếu con bé nói chuẩn bị tốt rồi, thì nhất định tính trước kỹ càng, lại làm sao sẽ thi ra thành tích không đạt tiêu chuẩn, trong này khẳng định có trò mèo!
“Hiệu trưởng, nếu sự tình đã phát sinh rồi, việc chúng ta phải làm bây giờ, là biết rõ ràng chân tướng sự việc, tìm được chỗ mấu chốt, sau đó mới có thể bốc thuốc đúng bệnh. Ông lúc này nói chuyện trừng trị, không khỏi quá võ đoán!”
Lão hiệu trưởng mắt nhíu lại: “Ông đang dạy tôi cách làm việc?”
Diêm Đông Bình trấn tĩnh cười, không bị chút quan uy của đối phương ảnh hưởng, hùng hồn đáp lại nói: “Tôi chỉ là tùy việc mà xét, nói đúng nguyên tắc mà thôi.”
Ngụ ý, ông trợn mắt nói mò, không đúng nguyên tắc!
Hiệu trưởng tức đến thổi râu trợn mắt: “Ông Diêm, ông nói ông, bao nhiêu năm rồi, sao không có nửa điểm tiến bộ gì thế? Vẫn là cái tính khí thối này, cũng chỉ có tôi có thể nhịn ông đến bây giờ!”
Thần sắc Diêm Đông Bình hơi hoãn lại, nói chuyện vẫn là khá hung dữ: “Ông biết thì tốt! Chuyện này khẳng định có vấn đề, đừng có mà hắt nước bẩn lên người đồ đệ của tôi!”
“Ông che chở đứa nhỏ kia như vậy à? Nhỡ đâu con bé là thật sự chưa chuẩn bị tốt, đã đến trường thi, ông…”
“Không thể nào!” Diêm Đông Bình chém đinh chặt sắt ngắt lời ông ta: “Đứa nhỏ kia đã có năng lực dẫn dắt nhóm nhỏ mang về giải thưởng vàng, làm sao lại bị một bài thi làm khó được? Lại nói, lần này đề thi bổ sung là tôi tự mình ra đề, khó khăn ở chỗ nào lòng tôi biết rõ ràng, đối với nó mà nói căn bản chính là một bữa ăn sáng. Nếu nói được điểm tối đa tôi cũng không bất ngờ, không đạt điểm mới có vấn đề lớn!”
Hiệu trưởng thở dài một tiếng, ông ta làm sao chưa từng nghĩ đến điểm này, chỉ là cảm thấy sinh viên này đã lăn lộn trong giới giải trí, nói không chừng không chú ý tới việc học tập, có chút lười biếng cũng rất bình thường…
“Vậy ông nói, bây giờ nên làm như nào?”