• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến sáng Vũ Kiệt cũng đến công ty như mọi ngày và anh đã hẹn Mộ Quân Phong đến Bạch thị một chuyến.



" Chủ tịch Mộ thiếu gia đã tới " trợ lí Duẩn đi vào thông báo cho anh.



" Cho cậu ấy vào "



Trợ lí Duẩn đi tới phòng chờ gọi Quân Phong, hắn đi theo trợ lí vào phòng anh, hắn cũng khá nghi ngờ tự nhiên anh gọi hắn đến đây có việc chỉ khi có việc anh mới gọi thôi.



" Gọi tôi đến đây là có việc? " hắn ngồi chéo chân lên nhìn anh hỏi



" Cậu thay tôi tiếp quản công ty trong vài tháng tới, tôi đưa Dao Dao đến thành phố F học " anh nhàn nhạt lên tiếng.



" Sao cậu không để em ấy đi một mình " hắn biết là anh luôn sợ mất cô và theo sát cô rất kĩ nhưng hắn vẫn muốn hỏi anh.



" Không thích, trợ lí Duẩn sẽ là người giúp cậu " anh cau mày nhìn hắn.



" Được rồi, khi nào đi "



" Vài ngày nữa, khi nào đi tôi sẽ nói "



" Tôi về đây " hắn đứng dậy ra khỏi phòng.



Trợ lí Duẩn nghe tất cả cuộc trò chuyện khi nãy, hắn không biết tính cách Mộ Quân Phong thế nào nhưng nhìn bên ngoài lạnh lùng giống hệt anh, sao cuộc đời hắn lại gặp những người lạnh như băng mãi thế.



_________



Sau khi cô biết ngày nhập học thì cũng bắt đầu soạn đồ cho hai người lấy những cái cần thiết nhất, và hôm nay là ngày cô cùng anh đến thành phố F, Tịch Dao thức từ sớm để chuẩn bị, ông bà Bạch đã có mặt để tiễn hai người lên máy bay.



" Dao Dao con nhớ giữ sức khỏe đấy biết không? " Tú Kiều luyến tiếc không muốn cô đi



" Vâng ạ, ba mẹ cũng nhớ giữ sức khỏe nhé " cô nắm tay bà, tuy là xa ông bà khá buồn nhưng cô sẽ cố gắng về thăm nhà.



" Được rồi, tới đó nhớ điện thoại cho ba mẹ biết " ông Bạch nhìn anh nói



" Vâng "



Vũ Kiệt và cô lên máy bay tư nhân, ông bà Bạch nhìn máy bay khuất dần rồi mới về nhà, cô lần đầu đi máy bay nên rất thích cứ nhìn đây nhìn đó chỉ chỉ trỏ trỏ, miệng nhỏ cười không ngớt.



Chuyến đi này chỉ có hai người thôi, trợ lí Duẩn ở lại công ty cùng với Mộ Quân Phong, còn Hắc Tam và Hắc Tứ thì ở lại bang thay anh giải quyết mọi chuyện.



" Ngủ đi đến nơi anh gọi em " anh để cô dựa vào vai mình



" Vâng ạ "



Cô nhắm mắt lại rất nhanh đã ngủ, anh nhìn cô với ánh mắt sủng nịnh, cô ngủ rất đáng yêu lâu lâu còn chu môi nữa chứ.



Khoảng 4 tiếng sau máy bay đã đáp xuống thành phố F an toàn, anh nắm tay cô bước xuống báy mày, tài xế đã đợi sẵn hai người, xe bắt đầu chạy thẳng về biệt thự của anh. Tịch Dao đưa mắt nhìn qua cửa kính quả nhiên nơi đây rất đẹp nha, rãnh cô sẽ đi thăm quan mới được.



Sau 20p cũng đến xe dừng trước sân, cô xuống xe nhìn căn biệt thự trước mắt mình, tuy là không bằng Bạch Vu nhưng cũng rộng, lớn và trang trí đẹp mắt, chẳng lẻ mỗi thành phố anh đều có một căn như vậy sao?.



" Kiệt, anh có bao nhiêu căn biệt thự như vậy? " cô chớp chớp đôi mắt ngây thơ của mình hỏi anh.



" Sau này em sẽ biết " anh xoa đầu cô nói.



Bạch Vũ Kiệt mỉm cười, có phải cô quá ngốc rồi không? Đã hơn 1 năm sống chung với nhau vậy mà cô còn hỏi như thế, mỗi nơi anh đi qua đều có căn biệt thự như vậy nha. Tịch Dao lên phòng soạn đồ để ngay ngắn. Vừa tới nơi anh đã nhắn tin báo cho ba mẹ mình biết.



Hôm nay anh sẽ làm đồ ăn cho cô, do anh không mướn người giúp việc, chỉ là mỗi tháng sẽ có người đến dọn dẹp vì hôm nay anh đến nên đã cho người mua chút đồ để sẳn anh chỉ cần làm là được.



Một lát sau Vũ Kiệt cũng đã nấu xong anh bày ra bàn ăn, cởi tạp dề ra sau đó lên phòng gọi cô xuống dùng cơm.



" Bà xã ăn trưa thôi " anh mở cửa thấy cô vẫn còn loay hoay soạn đồ, nhẹ giọng gọi cô.



" Vâng ạ "



Tịch Dao nhanh chóng chạy xuống nhà, bụng cô đã đói lắm rồi, mùi thức ăn càng làm cô đói thêm, còn tay nghề nấu nướng của anh thì khỏi bàn tới. Ăn trưa xong anh phụ cô dọn đồ, xong xuôi cùng nhau ngủ trưa.



Thời gian trôi nhanh đã đến tối cả hai cùng nhau ăn tối, rồi lại lên phòng ôm nhau xem phim, hưởng thụ cảm giác chỉ có hai người không ai làm phiền, anh rất thích cảm giác bình yên như vậy chỉ cần cô thôi là đủ.



" Bà xã chúng ta thử giường một chút " giọng anh khàn khàn nói, tay cũng lần mò khắp cơ thể cô.



" Mai em còn đến trường đấy " cô trừng mắt để anh.



" Anh sẽ nhẹ nhàng mà "



Nói rồi anh thoát y cả hai, môi anh chưa gì đã bao phũ lên đôi môi anh đào của cô, lưỡi anh chui vào khoan miệng cô khám phá, hút hết mật ngọt rồi mới chịu buông ra. Tay anh xoa nắn ngực, một bên thì ngậm mút mát, lưỡi anh nhẹ nhàng liếm vòng, lên đầu ti hồng hào của cô.



" Ưm…ưm… ư "



Phía dưới anh đã căng cưng rất đau, Vũ Kiệt nhanh chóng dang rộng chân cô ra đưa cậu bé chà sát vào tư mật cô, rồi từ từ tiến sâu vào trong đáy huyệŧ cô. Miệng cô cũng bắt đầu phát ra âm thanh dụ người.



" Kiệt… sâu… sâu quá "



" Đã làm nhiều lần rồi mà của cô vẫn còn khít như vậy, thả lỏng nào cô gái của anh " anh cúi người xuống thủ thỉ vào tai cô, Tịch Dao cũng từ từ thả lỏng người ra.



Anh cũng dễ dàng ra vào hơn, cộng thêm những âm thanh rêи ɾỉ của cô càng làm anh hưng phấn, Vũ Kiệt nhấp mạnh liên tục đưa cô lên tận chín tầng mây, vật của anh vừa nóng vừa to đi vào *** **** cô khiến cô vừa sướng vừa đau.



Anh đổi tư thế này đến tư thế khác để thõa mãn cho cả hai. Vũ Kiệt đợi đến khi ý thức cô mất đi anh mới phóng hết tinh hoa của mình vào trong cô. Như vậy vẫn chưa đủ với anh, và cho việc cô có kết quả sớm thì anh hành hạ cô suốt đêm đã bao nhiêu lần anh bắn vào trong cô, nhưng Tịch Dao lại không hay biết gì.



Đến khi đã thỏa mãn rồi cũng 4 giờ sáng anh bế cô vào tắm sạch sẽ rồi đưa cô lên giường anh nằm xuống ôm cô hôn lên trán cô một cái.



" Bà xã em chơi nhiêu đó đủ rồi đến lúc em phải sinh con cho anh " anh vuốt ve khuôn mặt mệt mỏi của cô, những lời nói này làm sao cô nghe được chứ.



Vũ Kiệt mỉm cười hài lòng ’ đợi đến lúc cô mang thai rồi, anh xem cô có còn không muốn lấy anh nữa không? Cũng sẽ không có ý định bỏ bê anh nữa ’



Sáng hôm sau



Nắng sớm chiếu vào mắt cô khiến Tịch Dao giật mình tỉnh dậy, khẽ cử động cơn đau từ hạ thân truyền tới như muốn xé cô làm đôi, Vũ Kiệt ôm chặt cô hơn hôn nhẹ lên môi



" Bà xã còn sớm ngủ thêm chút nữa đi "



" Để em làm đồ ăn sáng cho anh "



" Được "



Anh giúp cô vscn thay đồ, xuống bếp cô làm đồ ăn sáng còn anh thì ngồi ngắm nhìn cô, Tịch Dao bây giờ giống hệt như cô vợ nhỏ đảm đang vậy. Sau khi ăn sáng xong Vũ Kiệt đưa cô đến trường Tịch Dao đã hẹn Từ Lộ sẳn, trước cổng đã thấy Từ Lộ đứng ở đó đợi.



" Em đi đây anh lái xe cẩn thận nhé " cô nhướng người hôn lên môi anh



" Học ngoan đấy bảo bối " anh đưa tay xoa đầu cô



Cô mở cửa xe chạy đến ôm bạn mình, hai người cũng lâu không gặp nên nói rất nhiều chuyện, cô phải công nhận một điều rằng nam sinh ở đây đẹp thật nha, nếu để anh biết cô nhìn người đàn ông khác chắc chắn sẽ nổi giận mất. Cô và Từ Lộ cùng học chung ngành và cùng một lớp, hai người chọn bàn để ngồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK