“Chúng ta vào thẳng vấn đề được chứ?” - Jame nghiêm nghị nói.
“Chỉ cần anh giúp tôi, mọi việc tôi đều có thể đáp ứng.” - Minh Hào gấp gáp nói với Jame.
“Tôi thích thái độ này. Điều kiện duy nhất của tôi đó là sau khi giải quyết ổn thỏa mọi việc, cậu buộc phải trở thành phó chủ tịch chính thức của SAS, làm việc biệt lập hoàn toàn tại trụ sở chính ở New York và kết thúc hợp đồng với Moon Group Holding. Đổi lại, tôi sẽ giúp bên cậu tra tìm ID của địa chỉ người trao đổi nhận chất cấm.”
“Tôi đồng ý.” - Minh Hào trả lời không chút do dự.
“5 phút nữa bản hợp đồng sẽ được chuyển đến cậu dưới dạng văn bản, ký và gửi cho tôi. Thứ cậu cần sẽ có ngay lập tức.” - Dứt lời cũng là lúc Jame điền đầy đủ thông tin hợp đồng.
“Tôi đã hiểu. Trông cậy vào chủ tịch.”
Khi đầu máy bên kia vừa ngắt thì điện thoại cậu cũng nhận được email về hợp đồng. Minh Hào không dám để hở mất một giây phút nào, cậu thậm chí còn không đọc nó vì cậu biết dù có phải dùng cách nào, phải đánh đổi thứ gì thì điều quan trọng nhất bấy giờ là cứu được Hạ Vân.
Jame ở bên này liền giao việc cho cấp dưới tìm kiếm ID của người giao dịch thông qua những thông tin ít ỏi mà Minh hào cung cấp
…
Khi chữ ký của cậu được gửi đi cũng là lúc một dãy code ID rất dài được gửi đến email của Minh Hào.
Cậu đem thông tin này cho Minh Nguyệt và Journal xem qua.
“Dì và dượng xem thử cái này!” - Cậu vừa nói vừa kết nối điện thoại với laptop của mình.
Minh Nguyệt và Journal cũng không còn nhiều thời gian để hỏi về điều kiện mà Jame đưa ra cho cậu. Họ đều chăm chú quan sát mã ID đang hiển thị.
“Chúng ta cần phải nhờ cậy vào tất cả nhân viên trong bộ phận giải code để tìm ra nơi xuất xứ của ID phức tạp này.” - Journal căng thẳng nói.
“Em sẽ triệu tập họ.” - Minh Nguyệt dứt lời liền chạy đi gửi email cho toàn thể nhân viên bộ phận giải code.
Điện thoại Minh Hào khi này nhận được một dòng tin nhắn từ Jame:
‘Nếu muốn giải code ID của Tor phải mất ít nhất là 5 ngày và có thể hơn. Trình duyệt này mang độ bảo mật rất cao, tôi sẽ gửi cho cậu một vài công cụ chuyên biệt từ SAS để thúc đẩy quá trình sớm hơn một chút.’. - Kèm với dòng tin nhắn là hai đường dẫn chứa công cụ hỗ trợ giải mã mà chỉ có nhà sáng lập ra trình duyệt này mới có thể có.
“Cảm ơn chủ tịch.” - Minh Hào chỉ nhắn ngắn gọn rồi đi cùng Journal chuẩn bị thiết bị chờ đội giải code đến.
…
Gần một giờ đồng hồ sau, đội hình mà Minh Nguyệt triệu tập cũng đã có mặt đầy đủ.
“Mọi sự trông cậy vào mọi người, xong chuyện tiền thưởng sẽ được gửi thẳng về tài khoản của các cô cậu!” - Minh Nguyệt gấp rút nói.
“Rõ!”
Cả ban giải mã liền lao vào hợp sức trao đổi giải mã địa chỉ ID của tài khoản này.
“Jame đã nói phải mất ít nhất là 5 ngày cho việc giải code.” - Minh Hào quay sang nói vời Minh Nguyệt và Journal.
“Nhưng phiên tòa đầu tiên lại diễn ra vào ngày mai, liệu có thể kéo dài thời gian thi hành án cho con bé không?” - Minh Nguyệt lo lắng hỏi.
“Dì không phải lo, sáng mai cảnh sát phụ trách điều tra chính sẽ đưa cho thẩm phán những bằng chứng khá quan trọng mà con tìm được, dù không thể chứng minh Hạ Vân thật sự trong sạch nhưng theo luật vẫn có thể khiến cho thẩm phán cho kéo dài điều tra, từ đó sẽ có thêm nhiều cảnh sát được điều động để khai thác vụ án hơn.” - Minh hào trấn an Minh Nguyệt.
“Được vậy thì tốt quá, con đã vất vả rồi. Nhưng sao con có thể tìm được những chứng cứ đó?”
“Thật ra con có một người anh họ đang làm cảnh sát ngầm nên anh ấy đã giúp đỡ con rất nhiều.”
“Dì hiểu rồi, con chợp mắt một chút đi thì mới có sức ra tòa vào ngày mai. Đã bao lâu rồi con không ngủ vậy?” - Minh Nguyệt có thể quan sát thấy quầng thâm dưới mắt Minh Hào cùng những đường gân máu lộ rõ ra.
“À dạ, chỉ vài ngày thôi không sao đâu ạ. Con nghĩ mình vẫn cần xem thêm chút tài liệu để sẵn sàng hơn cho phiên tòa sáng mai.”
“Vậy thôi con xem một chút rồi đi nghỉ nhé.” - Nói rồi Minh Nguyệt cũng rời đi.
…