Cô luật sư lần trước mà Minh Nguyệt cử đến cũng đứng lên trình bày toàn bộ về quá trình điều tra cũng như trình chiếu các bằng chứng lên màn hình led tại phiên tòa.
“Dựa trên những thông tin mà phía bên bị cáo đã tìm kiếm và thu thập được, một trong số những thông tin quan trọng nhất đó chính là địa chỉ ID của người đã đứng sau vụ việc vận chuyển chất cấm và gán tội cho bị cáo.”
Khi địa chỉ ID của Julian Wang vừa được hiện lên thì liền có hàng loạt tiếng xì xầm to nhỏ xen lẫn bàng hoàng của các đối tác trong giới công nghệ thông tin quen biết với Hatex Central.
“Và phía người nhà của bị cáo đã trực tiếp đến và đàm phán với chủ nhân của ID này, ông ta đã đồng ý thú nhận tội lỗi và đứng ra làm chứng cũng như chịu phán quyết của tòa án. Xin phép thẩm phán cho tôi được mời người đó vào.” - Cô luật sư kiên định nói.
“Được.”
Từ phía cánh cửa bên hông tòa án, Julian Wang bị hai người cảnh sát áp giải đến vị trí nhân chứng.
“Mời anh trình bày.” - Người thẩm phán nói.
Minh Hào tập trung nhìn về phía Julian, đôi khi lại đảo mắt về Hạ Vân. Journal và Minh Nguyệt cũng tập trung lắng nghe những gì ông ta sắp nói.
“Kính thưa hội đồng xét xử. Tôi tên là Julian Wang, hôm nay tôi có mặt tại phiên tòa với tư cách là nhân chứng của bị cáo.”
“Anh có thể trình bày toàn bộ sự việc được rồi.” - Người luật sư nói với ông ta. Bạ𝒏 đa𝒏g đọc 𝙩r𝗎yệ𝒏 𝙩ại _ 𝘛𝗥𝗎𝑀𝘛𝗥U𝒀𝖊N.VN _
“Người bảo vệ Clowren Tan đã tử vong tại trụ sở công ty Moon Group Holding đã từng đến để gặp tôi. Vì ông ta đã vạch trần sự thật trốn thuế của Hatex Central…”
Julian vừa nói đến đây thì dưới khán phòng liền phát ra những tiếng xì xào bàn tán, tất cả đều không thể ngờ được một tập đoàn lớn như Hatex lại xảy ra chuyện trốn thuế.
“Yêu cầu tất cả giữ trật tự phiên tòa.” - Người thẩm phán nói - “Mời anh tiếp tục.”
“Ông Clowren Tan đã yêu cầu tôi phải đáp ứng một yêu cầu nếu không muốn chuyện trốn thuế bị bại lộ đó chính là phải giúp đỡ ông ta trả thù Moon Group Holding và cụ thể hơn là tổng giám đốc đương nhiệm Phùng Hạ Vân.”
“Ông có thể cung cấp cho phiên tòa thứ mà ông đã mang đến được chứ?” - Người luật sư nói.
“Vâng.”
Julian gật đầu rồi một người cảnh sát đem đến một chiếc túi nhỏ trong suốt, trong đó là một cái USB. Người cảnh sát cắm USB vào máy chủ, trên màn hình led hiện lên khung cảnh phòng phòng làm việc của Julian Wang. Tất cả đều im lặng chờ đợi đoạn ghi hình ấy.
“Hatex Central đã trốn thuế, và nếu các người không muốn tôi tung bằng chứng này ra thì phải đáp ứng yêu cầu của tôi!” - Người bảo vệ đã tử vong nói.
“Rốt cuộc ông đang muốn gì?!”
“Trả thù Moon Group Holding, ông phải giúp tôi dàn dựng vụ việc này thành một vụ án mạng để gán tội cho Phùng Hạ Vân.”
“Ý ông là cô gái đang đương nhiệm vị trí tổng giám đốc? Nhưng tại sao ông lại muốn trả thù họ?” - Julian la lên với giọng nói đầy tức giận khi bị người đàn ông này đe dọa.
“Tôi có một người con trai, thằng bé chính là một trong những người đàn em của Jay Wang - con trai ông. Trong một lần được giao nhiệm vụ phải cướp một thứ gì đó từ tay Phùng Hạ Vân, nó đã bị bọn họ bắt được và đánh đến bầm dập, không may lại vào đúng chỗ hiểm rồi qua đời không lâu sau đó. Kẻ phải trả giá chính là bọn chúng, còn lý do tôi tìm đến anh là vì thằng bé cũng từng ở dưới trướng con trai ông nên bây giờ ông cũng phải đáp ứng nguyện vọng này của tôi.”