Mục lục
Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cây gậy thịt lớn đã bắt đầu tiến công, tiến công hừng hực, tiến công hung hãn không hề lưu tình.

Như mãnh hổ bị giam cầm đã lâu nay được giải thoát xông thẳng vào trong nhụy hoa chặt khít nóng ướt, thứ trơn mềm chặt chẽ khó thông non nớt thấm hút buộc Hoa Tỷ Thần phát nghiện, ép buộc hắn càng dốc sức, ép hắn phải ra sức bình sinh đâm chọc, quấy ra một ít xuân thủy trong động, khuấy đảo long trời lở đất.

Theo tốc độ va chạm dần tăng, khoái cảm dần nổ tung, động tác đong đưa cũng không lưu tình càng gia tăng, dù thời gian trôi đi cũng không chậm dần mà ngược lại, càng có xu thế mạnh hơn nữa. Giống như giao long rời biển, như khuấy đảo nhụy hoa mềm mại của nàng.

Gậy thịt ra vào, miệng cánh hoa nhỏ hẹp bị nó kéo căng cả phần nếp uốn, thậm chí ngay cả phần thịt đỏ tươi suýt chút nữa bị kéo ra, nước mật hơi mà chảy ra theo gậy thịt, ngược lại càng làm cho cây gậy như cá gặp nước, còn phát ra âm thanh lép bép mơ hồ.

Âm thanh này càng khiến Thư Khuynh Mặc xấu hổ đỏ bừng gò má, nàng có thể cảm giác được miệng của hoa huyệt đang cố gắng co rút lại, rõ ràng là đang khao khát cây gậy thịt rút ra đút vào...

Vì phản ứng của cơ thể nhạy cảm làm Thư Khuynh Mặc xấu hổ muốn che mặt cúi đầu, nhưng hạ thân lại đang va chạm mãnh liệt khiến nàng không có cách nào ổn định cơ thể, chỉ có thể một câu lại một câu cầu khẩn: "Ưm... A... A... Hoa... Nhẹ một chút... Ta... Không... Không chịu nổi..."

Cái miệng nhỏ nhắn sáng bóng của Thư Khuynh Mặc đã mơ hồ phát ra tiếng khóc nức nở, chiếc mũi cao lấp lánh ưỡn lên thở hổn hển, quá mạnh, nàng thật sự không chịu nổi.

Mười ngón tay thon dài mềm mại trắng như cánh hoa đan vào thật chặt, không tự chủ véo vào tấm lưng mạnh mẽ của người đàn ông.

Thư Khuynh Mặc cảm thấy tinh thần của mình dần tan rã, đi theo từng cái vui sướng là châm chích sung sướng, vì để giảm bớt cảm giác sung sướng khó xử này, nàng theo bản năng hơi mở hai chân ra, hi vọng có thể làm mình dễ chịu hơn một chút, lại không ngờ cử động này lại giúp người đàn ông càng dễ xâm nhập, lực càng lớn hơn.

"Tuyệt quá... Chính là nó... Dạng... Chân... Mở ra chút... Thật sự là... Tiểu.... Tiểu yêu tinh..." Hoa Tỷ Thần không biết người trong ngực đang vô ý hay cố tình nữa.

Mở ra khiến hắn tiến vào càng sâu hơn, cũng có thể đâm mạnh vào hơn. Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được tình cảnh lúc này.

Thư Khuynh Mặc nằm dưới thân mình rên rỉ thở gấp, bộ vú bị lực đâm của mình mà lắc lư dồn dập, đôi bầu vú trắng nõn mềm mại trước ngực nàng đưa đẩy theo nhịp đưa đẩy, đập liên tục vào lồng ngực hắn. Thật sự khiến huyết mạch sôi trào, sảng khoái tận xương tủy.

"A... Đừng nói nữa... Ta không... Muốn nghe..." Nàng chỉ cảm thấy cơ thể nóng bừng, từng đợt sức mạnh đâm vào từ hạ thân, khoái cảm mãnh liệt khiến nàng mất kiểm soát, thân thể dần thoát khỏi khống chế của lí trí. Nương theo từng cơn kích thích và thẹn thùng, cảm xúc trái ngược dồn dập ập vào, "Chậm một chút... Chậm một chút..."

Nàng không kìm lòng được, vòng eo xinh đẹp quyến rũ nhấc lên, không biết đang chống cự lại từng đợt va chạm ngày càng mạnh hay là đang hùa theo mà co rúm dưới thân.



Nàng chỉ sót lại phần lí trí cuối cùng chống đỡ lòng kiêu ngạo tự trọng của mình, nàng không muốn nghe Hoa Tỷ Thần nói mấy lời lung tung kia, nàng muốn giữ lại một chút thể diện cuối cùng, dù nàng không thể tự ngăn cản cổ họng mình phát ra những tiếng rên rỉ, không ngăn được ham muốn mà cầu khẩn nhỏ vụn liên miên, nhưng thà có còn hơn không!

"... Được... Nghe nàng... Cái gì... cũng nghe... theo nàng.... Ai bảo ta... ta yêu nàng chứ!" Rốt cuộc cũng được thỏa mãn sau bao chờ đợi, dù đang đắm trong cơn thỏa mãn ăn sâu vào tận xương tủy, Hoa Tỷ Thần cũng không quên biểu lộ cảm xúc của mình. Hắn không muốn cũng không chịu thua tiểu nha đầu không thành thực này, nên cứ dùng thân dưới để cảm thụ thật sự: "Được... Không nói nữa..."

Không nói gì đương nhiên là được, dù sao có một số việc không cần dùng miệng để nói mà phải tự mình trải nghiệm!

Hoa Tỷ Thần hắn chưa bao giờ nói láo, hắn nghe theo nàng hết, ai bảo hắn yêu nàng chứ, yêu không thể tự kiềm chế được, càng ngày càng thích!

A, không đúng!

Còn một việc không thể nghe theo nàng được, đó là chậm lại một chút, thế này rồi sao mà chậm lại được chứ, hắn không thể chậm lại được, hoặc là mấy lần nữa trong đêm này có thể cân nhắc chậm lại được! Nhận tiện thay đổi tư thế, a, không thể đổi tư thế được, lúc này hắn vẫn còn trong mộng mà, đổi tư thế chỉ có thể vào hôm khác thôi!

Hoa Tỷ Thần nghĩ thầm, không biết tối nay hắn có thể làm mấy lần! Theo như tốc độ này của hắn, một lần là gần một canh giờ, thời gian của một đêm trôi qua quá nhanh, chỉ có bốn năm canh giờ là cùng, không biết có thể kéo dài mấy lần! Nhưng hắn có khí lực trời sinh rất lớn, chắc chắn sẽ cực kỳ lợi hại!

Căn phòng nho nhỏ đúng là không thể nói chuyện to được, dù sao nghiêm túc thì tiếng rên rỉ quyến rũ và tiếng thở dốc dồn dập... những thứ này không thuộc phạm trù của đối thoại!

Sáng sớm ngày thứ hai, dù Hoa Tỷ Thần gần một đêm không ngủ nhưng hắn vẫn có thần thái sáng láng rạng rỡ. Đêm qua chỉ làm ba, bốn lần, tiểu yêu tinh đã không chịu nổi cuồng nhiệt mà hôn mê bất tỉnh, thân thể của nàng quá yếu đuối nên cần phải bồi bổ thật tốt. Nhưng cái thân thể mẫn cảm nhu mì này, đúng là làm hắn yêu thích không nỡ buông tay, đêm qua hắn vẫn chưa tận hứng đâu!

Hắn cúi đầu hôn giai nhân đang ngủ say sưa trong ngực, môi mỏng chạm nhẹ vào đôi lông mi dài, hôn nhẹ lên đôi gò má đào, khẽ cắn cánh môi mềm mại, thời gian dần qua thì chuyển môi lên chóp mũi vênh vểnh lên...

Cũng đến lúc phải thẳng thắn rồi, hắn đã nghĩ ra được lí do thoái thác, một tay nâng đầu nhìn dung nhan say ngủ ngọt ngào của Thư Khuynh Mặc, đợi đến khi đôi lông mi của giai nhân run rẩy thức giấc, gương mặt tuấn tú chợt giật mình bi thương như đã chuẩn bị: "Thì ra đệ... thì ra đệ chính là nàng đêm đó.. Thì ra nàng vẫn luôn ở bên cạnh ta, người xưng huynh gọi đệ cùng một trường với ta thì ra chính là vị mỹ nhân mà ta luôn luôn ngóng chờ, ta lại không hề hay biết, thậm chí còn lộ ra bi thương ái mộ trước mặt nàng, chắc chắn nàng cảm thấy ta rất buồn cười đúng không!"

Binh pháp có nói, ảo là thật mà thật cũng là ảo, lời nói thật thật giả giả nói đi nói lại sẽ không thể bị vạch trần dễ dàng, hơn nữa khi hai bên đối chiến, cơ hội chiến thắng duy nhất là tấn công bất ngờ, dù nói thế nào thì chuyện tối hôm qua cũng là mình làm thân thể con gái nhà người ta, nếu đợi Thư Khuynh Mặc mở miệng nói trước thì mình sẽ bị rơi vào thế bị động!

"A... Hoa Tỷ Thần huynh nói... cái gì buồn cười... Sao huynh lại trên.... giường của ta.... A!" Thư Khuynh Mặc cảm thấy đầu óc choáng váng nặng nề, trên người cũng cực kỳ đau buốt, đôi mắt nàng nửa khép nửa mở, một tay nâng lên che khuất ánh nắng chói chang, miệng ngắc ngứ lời ứng phó.

Lúc này, đại não hỗn độn mới bắt đầu hoạt động, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hoa Tỷ Thần phóng đại trước mặt, suy nghĩ lời hắn vừa nói, cái mà mình là nàng ấy đêm đó, cái gì mà mình luôn ở bên cạnh hắn... Chuyện xảy ra tối hôm qua toàn bộ nổi lê trong đầu, nàng sợ tới mức vội túm lấy tấm chăn trước ngực, bối rối không thành lời, nước mắt ngay lập tức đua nhau chảy ra: "Huy biết... rồi... Ta..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK