Hoa Tỷ Thần nhìn nương tử ngồi trên ghế ngoan ngoãn đợi hắn, vẻ mặt xấu hổ, bàn tay không ngừng che chắn những chỗ hở, thật sự khiến người ta không kìm được sự xấu xa bên trong mà xâm phạm, nữ nhân nũng nịu khiến cho hắn muốn lao vào "cắn xé", hắn nghĩ đến những chi tiết có trong sách, sau đó liền rón rén đi về phía nữ nhân.
Hoa Tỷ Thần nới lỏng chiếc khố ở thắt lưng ra, khi đi đến gần Thư Khuynh Mặc, còn nàng liền cầm chiếc khăn lụa che nửa mặt giả vờ khóc lóc, nhưng thực ra không hề có giọt nước mắt nào. . .
Hoa Tỷ Thần bất giác bật cười, nương tử của hắn rõ ràng cũng thích chơi trò này, vậy mà còn ra vẻ miễn cưỡng, thật là diễn quá giỏi mà! Nhưng hắn cũng không quá để tâm!
Từ đằng sau bước đến, hắn ôm chặt lấy eo của người phụ nữ, đồng thời thuận tiện cởi bỏ lớp áo mỏng bên ngoài để lộ ra bờ vai trắng nõn, mảnh khảnh của nữ nhân, sờ soạng làn da nuột nà, nhẵn nhụi , giọng nói thô ráp phả vào người nàng: "Tiểu nương tử ở đây khóc cái gì, sao lại chảy nước mắt, nhìn dáng vẻ yếu đuối của nàng làm cho ca ca không khỏi đau lòng! Nghe nói năm trước, phu quân của nàng đã đi vào kinh để thi cử, tiểu nương ở một mình nhất định rất cô quạnh, trong lòng chắc hẳn không ngừng nhớ phu quân, nếu ca ca là phu quân, thì ta cũng đâu có nỡ bỏ người thê tử xinh đẹp như hoa như ngọc! Đêm tối lạnh như vậy, nàng xem, ngực của nàng đã lạnh như vậy rồi, để ta ủ ấm giúp nàng vậy!"
"A! Cứu mạng. . . chàng. . . Buông, mau buông ra!" Thư Khuynh Mặc không ngừng giãy dụa đứng lên, Hoa Tỷ Thần, giọng điệu của Hoa Tỷ Thần thật sự khiến cô liên tưởng đến những kẻ côn đồ.
Hơn nữa, đằng sau thắt lưng cũng cảm nhận được có một thứ gì đó nóng như bàn ủi đang đâm vào, theo bản năng nàng liền giãy dụa đứng lên, nghị đến hình ảnh nữ tử trong bức tranh hoảng sợ , liền dùng giọng điệu sợ hãi nói: "Ta. . .Ta rất sợ, đừng. . ."
Sự phản kháng của nữ tử không là gì với một nam nhân cường tráng, cánh tay rắn chắc của hắn vẫn gắt gao chế trụ eo của nàng, ôm chặt cô vào lồng ngực, khiến cho nàng không thể động đậy.
Bàn tay to lớn của Hoa Tỷ Thần sờ lấy bầu vú qua chiếc yếm mỏng manh, hắn không vội vàng cởi dây yếm, mà cách một lớp vải từ từ xoa nắn nơi đẫy đà cùng mềm mại kia, mùi hương thơm phức cùng cảm giác mềm mại đem lại cho hắn cảm giác khoái cảm. ngón tay thon dài bắt đầu vân vê nhũ tiêm ửng hồng, khiến cho nhũ tiêm đang run rẩy chịu kích thích mà đứng thẳng lên.
Hắn áp môi mình vào tai Thư Khuynh Mặc, nói những lời phong lưu mà thô tục: "Tiểu nương tử giãy dụa cái gì, còn không phải chính nàng dâng bầu vú vào tay ca ca sao! Ca ca sẽ tự mình làm, thân hình của tiểu nương tử đúng là mê hoặc, ngày thường chỉ nhìn thấy sự căng phồng dưới lớp xiêm y, ca ca không nghĩ đến nó lại to và mềm mại như vậy! Lớn như vậy mà lại để rõ rũ xuống thật phí, tiểu nương tử yên tâm ca ca sẽ giúp nàng xoa bóp thật tốt, đảm bảo hai mươi năm sau vú của nàng vẫn cao ngất!"
Bàn tay của hắn đặt trên vú nàng không ngừng xoa nắn, chà siết thật mạnh, nhìn thấy cái yếm bị bầu ngực căng tròn của nàng gây sức ép đến mức sắp bục ra, hắn nhớ lại, hình như trong sách tiến triển đến việc hôn.
Hoa Tỷ Thần nghĩ nghĩ, vẫn là an bài giống như trong sách, hắn nghĩ đi nghĩ lại rồi nói tiếp: "Trước khi phu quân nàng đi còn nhờ ta thường xuyên đến chăm sóc cho nhà nàng, bà con xa không bằng láng giềng gần, ta là vị ca ca ở cạnh nhà nàng, tất nhiên phản quan tâm đến tiểu nương tử là nàng rồi, thân thể của nàng thật thơm, trước tiên ca ca muốn hôn vào núm vú anh đào của nàng, cái miệng nhỏ nhắn cả ngày chỉ biết gọi Vương đại ca, Vương đại ca, gọi như vậy thật sự khiến ta khó chịu!"
Nói xong liền cúi đầu xuống hôn lên nhũ tiêm của Thư Khuynh Mặc, hắn nhanh chóng dùng cái lưỡi linh hoạt của mình càn quét xung quanh bầu vú, bầu ngực to lớn dường như khiêu khích hắn khiến cái lưỡi của Hoa Tỷ Thần nhanh chóng liếm mút khắp nơi, miệng đầy hương vị ngọt ngào, đôi môi mỏng ngập lấy một nhũ tiêm, dùng sức mút vào, cảm nhận hương thơm cùng vị ngọt mà hắn đã khao khát từ lâu. . .
Thừa dịp giai nhân bị hôn đến mức tình mê ý loạn, Hoa Tỷ Thần liền chế trụ cổ tay Thư Khuynh Mặc, đưa bàn tay nhỏ bé của nàng vào trong khố của hắn.
Bàn tay lạnh lẽo của Thư Khuynh Mặc vừa bị nhét vào trong khố, cảm nhận được một lượng nhiệt nóng như lửa truyền đến, nàng liền giật mình, hoàn hồn, sợ tới mức muốn rút tay ra, nhưng cổ tay nhanh chóng bị Hoa Tỷ Thần giữ chặt, khi bàn tay nàng chạm vào, thứ nóng bỏng đó dường như lại to thêm vài phần, bàn tay nàng đang nắm lấy eo người nam nhân, giờ lại chuyển sang nắm thứ quái quỷ vừa nóng vừa to kia. . .