Mục lục
Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 839

Thế nhưng là mẹ Lâm và cha Lâm dường như đã đợi Lục Mặc Thâm tới cửa cầu hôn thật lâu thật lâu rồi. Thật vất vả chờ đến ngày này, làm sao có thể để Lâm Thuý Vân chặn Lục Mặc Thâm ở bên ngoài?

Lục Mặc Thâm còn chưa bị chặn ở bên ngoài, mẹ Lâm đã trực tiếp lấy cây chổi quét Lâm Thuý Vân ra ngoài.

Cứ như vậy Lâm Thuý Vân hồi hộp vô cùng đứng tại ban công ở bên ngoài, cách một lớp cửa thủy tinh trong suốt, nhìn Lục Mặc Thâm trò chuyện vui vẻ với cha mẹ mình, trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.

Mặc dù không nghe quá rõ, thế nhưng từ bộ dạng hân hoan nhảy cẵng lên của bọn họ, Lâm Thuý Vân liền có thể hiểu được. Mẹ Lâm thậm chí còn sắp xếp cho cháu trai học ở nhà trẻ nào rồi!

“Mẹ, mau mau cho con đi vào đi!”

Lâm Thuý Vân ở bên ngoài điên cuồng phá cửa: “Mọi người có phải có chút quá đáng hay không? Bàn luận chuyện hôn sự của con, có phải cũng nên để người trong cuộc là con đây nghe một chút chứ?”

Mẹ Lâm bị tiếng đập cửa chọc phiền liền vọt thẳng tới cửa, sau đó mở cửa thủy tỉnh ra một khe hẹp: “Lâm Thuý Vân, mẹ hỏi con, con thích Giáo sư Lục sao?”

Lâm Thuý Vân sửng sốt một chút, gật đầu: “Đương nhiên là thích”

“Vậy con có phải đã đáp ứng lời cầu hôn của cậu ta không?”

Tiếp tục gật đầu: “Phải, chuyện này là thật”

“Vậy mẹ hỏi con, muốn chia tay sao?”

“Chia tay?”

Chỉ mới nghe được hai chữ này, sắc mặt Lâm Thuý Vân lập tức liền thay đổi, sau đó trong lòng giống như bị một cây kim xuyên qua vậy, đột nhiên đau đớn.

Cô dùng tốc độ ánh sáng läc đầu: “Mẹ, sao vậy? Lục Mặc Thâm, tên khốn kia muốn chia tay sao?”

“Mẹ nhổ vào, mẹ đang hỏi con, con muốn chia tay sao?”

Lâm Thuý Vân liên tục không ngừng lắc đầu: “Không muốn chia tay, có chết cũng không chia tay!”

“Sao lại không được! Người ta dù gì cũng là củ khoai nóng bỏng tay, nếu con không có ý nghĩ trói chặt người ta, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị người khác cuỗm mất, đến lúc đó con có khóc đăng trời!”

Lâm Thuý Vân dựa vào bên cửa muốn chen vào: “Nhưng vấn đề ở đây là con gái của mẹ cũng rất hấp dẫn đó, còn có không ít người theo đuổi con đây này!”

“Vậy mẹ hỏi con, có đẹp trai được như giáo sư Lục không?”

“Nói thật, không hề có!”

“Có nhiều tiền băng con rể nhà ta sao?”

“Chắc chắn là không có!”

“Có đối xử với con được như con rể ta không? Có thể vì con đến mạng cũng không cần không?”

Lâm Thuý Vân trong nháy mắt liền bó tay rồi Mẹ nó chứ, vì sao nghe kiểu nói này của mẹ mình, Lâm Thuý Vân lại hận không thể quỳ xuống ngay tại chỗ cầu xin Lục Mặc Thâm cưới cô vậy?

Nhìn thấy một mặt Lâm Thuý Vân bối rối khó xử, mẹ Lâm lắc đầu: “Cho nên, trước khi bọn mẹ bàn xong chuyện, con ngoan ngoãn ở lại đây cho mẹ, tuyệt đối đừng phá rối chuyện tốt của mẹt”

“Mẹ thực sự không cần con ở đó sao?”

Lâm Thuý Vân còn chưa nói xong, liền trực tiếp bị ăn bơ. Thậm chí cô còn tinh mắt thấy mẹ ruột của mình khóa trái cửa.

Chuyện kế tiếp không có Lâm Thuý Vân chen vào, quả thực chính là nước chảy thành sông, hết sức thuận lợi.

Mẹ Lâm thậm chí còn trực tiếp định xong thời gian kết hôn, lúc này mới thả Lâm Thuý Vân vào nhà.

Cuối cùng thậm chí còn không thông báo nội dung thương thảo cho Lâm Thuý Vân, mà trực tiếp đi nấu cơm.

Dáng vẻ của mẹ Lâm giống như tâm tình đang rất tốt, bà lắc mông, khẽ hát tiến vào phòng bếp bận rộn.

Lâm Thuý Vân liền lẽo đếo theo sau lưng Lục Mặc Thâm, truy vấn vừa rồi bọn họ đến cùng đã hàn huyên thứ gì. Thế nhưng miệng của tên Lục Mặc Thâm kia thật sự là kín cổng cao tường, mặc kệ Lâm Thuý Vân nghĩ ra biện pháp như thế nào cũng không thể moi được cái gì Kết quả tự nhiên là giáo sư Lục của chúng 1a lên tiếng, muốn biết nội dung nói chuyện phiếm, hầu hạ ông đây dễ chịu thì sẽ nói cho em biết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK