• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không cam tâm,Hiền phi sai người lén bỏ thuốc độc vào thức ăn của hoàng hậu may mà hôm đó hoàng thượng đến dùng cơm,thông qua thử kim độc bị mama và cung nữ phát hiện kịp thời nên không có việc gì đang tiếc xảy ra.

Hoàng thượng như chết lặng,nổi trận lôi đình bắt hết những người có liên quan đến để hỏi cung.

Chẳng mấy chốc Hiền phi bị khai ra,lúc đầu bà ta còn cãi không chịu nhận tội nhưng đến lúc đưa ra nhân chứng vật chứng thì bà ta mới im lặng.

Lúc bị bắt xuống bà ta không một lời kêu ca oán thán chỉ cười như điên dại khiến ai cũng nổi cả gai ốc.

Khi nhị hoàng tử biết tin thì vội vàng tiến cung,hắn quỳ gối gần một ngày trời để cầu xin cho mẫu hậu.

Xét thấy sự việc hạ độc,nhị hoàng tử không liên quan nên hoàng thượng không truy cứu trên người hắn.



Hoàng thượng chán trường phế bỏ danh hiệu hiền phi của bà ta,đày vào lãnh cung.

Khi tận mắt chứng kiến ông rất lo sợ,sợ rằng nếu hôm nay mình không có ở đây thì liệu rằng sẽ có chuyện gì,trải qua bao việc chứng kiến tình cảm sâu đậm của hoàng đệ và Tuyên Vương phi ông dần dần bị cảm động.

Ông muốn giành thời gian còn lại của mình để bù đắp và yêu thương hoàng hậu,giang sơn của ông đã có người kế thừa rồi ông không còn lo nghĩ gì nữa.

Khi biết tin Nhược Khê không khỏi cảm thán,là một Hiền phi cao quý không muốn,tại sao cứ phải tranh đua thiệt hơn làm gì để cuối cùng rơi vào bước đường này.

Trải qua sự việc Hiền phi bị giam vào lãnh cung,hoàng thượng ra tay cảnh cáo mạnh nên không ai dám coi thường và động vào hoàng hậu nữa.

Để gây dựng niềm tin của hoàng hậu,hoàng thượng phá bỏ hết thẻ thị tẩm của các cung phi khiến triều đình một phen sóng gió.

Lần lượt cầu kiến thái hậu để người chủ trì và khuyên hoàng thượng,nhưng thái hậu cáo ốm không gặp một ai,Vương gia cũng đóng cửa không tiếp khách.

Lần này hoàng thượng làm cương quyết nên dần dần mọi người cũng đành phải chấp nhận.

Hoàng thượng tìm cho thái tử một thái tử phi xuất sắc có gia tộc tốt có thể hỗ trợ cho con đường sau này của chàng.



Sự việc nhanh chóng trôi qua,những công vụ nào quan trọng hoàng thượng mới nhúng tay vào còn lại giao hết cho thái tử.

Trong cung hoàng hậu lúc này tràn ngập tiếng cười của trẻ con.

Qua mấy lần tiếp xúc Nhược Khê thấy rất hợp với vị hoàng hậu này,tính cách của nàng gần giống với ngũ tỷ,đơn thuần mà trong sáng.

Cứ mấy hôm Hoàng hậu lại cho truyền Tuyên vương phi cùng hai tiểu quận chúa vào cung,hoàng hậu rất yêu thích và cưng chiều hai vị quận chúa, có thể nói là nhiều khi còn hơn mẫu thân ruột là nàng.

Nhược Khê cũng thông cảm nỗi lòng muốn làm mẹ của hoàng hậu,từ trong ánh mắt nàng có thể nhìn ra nỗi bi thương ở trong đó.Cũng may thái tử cũng rất có hiếu với người,đi đâu cũng nhớ mua quà về cho hoàng hậu và hai tiểu quận chúa.

Hai tiểu quận chúa đã được ba tuổi,được sự yêu thương của thái hậu và hoàng hậu ngày càng vô pháp vô thiên.Tuy nhiên quận chúa Giai Tuệ vẫn ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn muội muội Giai Kỳ.

Thái tử cũng rất yêu thương hai quận chúa này,lúc nào chàng rảnh vào cung thỉnh an mẫu hậu cũng có hai cái đuôi lí lắc chạy theo gọi thái tử ca ca.

Thiên Kỳ đã ra dáng là một ca ca,suốt ngày theo chân phụ thân để học võ,Thiên Kỳ rất muốn sau này trở thành một đại tướng quân danh trấn như phụ vương.

Thời gian rảnh Thiên Kỳ vẫn theo mẫu thân để nghiên cứu y thuật tất cả các loại thảo dược lẫn độc dược.

Nếu trầm tĩnh nhất trong nhà chắc là cậu út Tuyên Dương Kỳ trầm tĩnh, yên lặng và già dặn nhất nhà,nhiều lúc Nhược Khê cũng lo lắng nhưng Tuyên Triệt đều gạt đi cho nàng yên tâm.

Nhược Khê và hoàng hậu trở thành đôi bạn tâm giao,ngày ngày có thời gian sẽ xuất cung đi phát gạo và lương thực cho người nghèo.

Ngày trăng tròn thì đi lễ chùa cầu phúc, lúc nào cũng có hai cô nương xinh đẹp líu ríu theo đuôi.

Từ ngày hoàng thượng phá bỏ hết thẻ bài thị tẩm, cho một số cung phi,phi tần chưa từng thị tẩm được về nhà,hoàng hậu cũng mở lòng với hoàng thượng hơn,có thể nói cũng là một chuyện tình đẹp có hồi kết của hai người.

Tuy nhiên Tuyên Triệt không hài lòng vì suốt ngày hoàng hậu lôi kéo thê tử và nữ nhi của chàng vào cung và đi đây đó khiến thời gian gặp mặt càng ngày càng ít ỏi.

Chàng có kêu ca với hoàng huynh nhưng không có phản hồi vì người đó không ai khác là thê tử của mình ông làm sao nỡ phạt chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK