• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài trời, từng áng mây đen từ từ di chuyển, trả lại ánh sáng của mặt trăng. Những tia sáng đấy chiếu xuống trần gian, len lỏi vào trong khung cửa sổ, soi sáng hai cơ thể trần trụi đang lên kết với nhau tại một điểm.

Người con gái quỳ rạp trên chiếc giường rộng, khuôn mặt nức nở vùi xuống chiếc gối, thắt lưng bị hai bàn tay to khoẻ của người đàn ông chế ngụ, phía dưới hứng chịu từng cú thúc mãnh liệt, vật cứng dường như chiếm hết diện tích trong hang động.

"Cao... Cao Lãng... anh nhẹ thôi... nhẹ thôi..."

Chu Tử Hạ không nhớ bản thân mình đã bị dày vò bao lâu. Sau khi người đàn ông chạy nước rút trong cơ thể cô, cô cứ ngỡ anh sẽ nhanh chóng kết thúc thú vui hoan lạc này. Đam Mỹ Trọng Sinh

Nhưng không, cô đã nhầm!

Sau khi nổ súng đưa cơ thể cô đạt cao trào, chưa đến hai phút sau vật cứng đang chôn vùi trong lớp thịt non dường như hồi phục sinh lực, dần dần cứng lại, đầu nấm trực tiếp chạm vào điểm G mẫn cảm.

Ngay giây phút đó, một cỗ cảm giác lạ lẫm lại ùa về, khiến cho toàn thân cô mềm nhũn như bị rút hết xương, cơ thể bao phủ một lớp mồ hôi bóng loáng.

Hàn Cao Lãng giữ chặt lấy cặp mông săn chắc của cô gái, trên làn da mịn màng đó nún xuống như đang muốn nuốt chừng mười đầu ngón tay của người đàn ông.

Tiết tấu bức phát trang hang động thần bí của người đàn ông cực kỳ kỹ xảo, mỗi một lần vật nam tính xâm phạm sâu vào bên trong là âm thanh ướt át vang vọng trong bầu không khí.

Chu Tử Hạ có thể cảm nhật được nhiệt độ ấm nóng của vật thể đang nằm sâu trong cơ thể của mình. Tư thế bày binh bố trận của hàng vạn chiếc miệng nhỏ trong hang động cũng không đủ trình để dẹp tan thế lực tinh nhuệ đang xâm phạm bờ cõi ẩm ướt, vẫn chịu khuất phục trước sức mạnh như thế chẻ tre của vật cứng.

"Ưm... a... Lãng... ha..."

Chu Tử Hạ bị dục vọng lấn át lý trí, trong vô thức cô thoát ra thứ âm thanh mềm mại, kiều suyễn đến rung động lòng người.

Đôi mắt chất chứa bao tia cảm xúc, đượm nồng dục vọng thèm khát của người đàn ông ánh lên nét tà mị, khoé môi nhếch lên để lộ một nụ cười thần bí. Một tay cố định bên eo của cô, tay còn lại luồn về phía trước, vuốt ve phần bụng nhô cao khắc hoạ rõ hình thù của người anh em.

Bàn tay không chịu giữ im một chỗ mà dịch xuống phía dưới, tịnh tiến đến khu cấm địa của người con gái. Ngón tay trỏ của anh khẽ miết nhẹ một đường, tìm đến hoa châu đang bị ma sát đến nỗi sưng phù, nắn nhẹ vài vòng giữa đầu ngón tay, cảm giác kích thích ùa đến làm cho giữa đùi cô xuân triều tuôn ra làm chất bôi trơn càng khiến cho người đàn ông mạnh mẽ đâm xuyên lớp tường vừa chật hẹp vừa mê dại khiến lòng người xao xuyến kia.

Chu Tử Hạ giống như tiểu tạo hoá mà trời ban tặng, cơ thể của cô quá khuyến rũ tựa hồ như một quả mật đào chín mọng, chỉ cần dùng sức nhấp vài cái cũng có thể thưởng thức được hương vị ngon ngọt của mật đào.

Lần chiếm hữu này dường như kéo dài hơn lần đầu. Đã gần hai mươi phút trôi qua mà người đàn ông vẫn chưa chịu chạy nước rút, vẫn cứ điên cuồng tham lam dò phá mọi ngóc ngách trong hang động nhỏ kia.

Hàn Cao Lãng mạnh mẽ đâm xuyên vài chục cái, cổ họng của anh rít lên, hai tay nắm chặt lấy cặp mông trắng ngần của cô gái, đầu nấm giãn nở phun trào từng đợt thuỷ triều đậm đặc gõ vào tử cung đang đóng chặt. Bụng dưới của Chu Tử Hạ run lên kịch liệt, mặt bụng trước kia vốn phẳng phiu nay bị triều cường trong cơn thể đè nén, một phần nhô cao lên khỏi mặt bụng.

Hô hấp của người đàn ông lúc này mới thả lỏng. Đến khi giọt mật ấm nóng cuối cùng được trút hết, Hàn Cao Lãng từ từ rút lui người anh em ra khỏi hang động. Cửa động không có vật ngăn cách đã trào ra lượng mật dịch màu trắng ngà thuận theo rãnh suối uốn lượn chảy thành vệt dài đáp xuống drap giường.

Vào giây phút đó, cả cơ thể của Chu Tử Hạ mềm nhũn như tảo biển mà ngã gục xuống. Vừng trán nhễ nhại mồi hôi, hô hấp trở nên gấp gáp, tựa hồ như đang bị thiếu dưỡng khí.

Hàn Cao Lãng liếc mắt nhìn về phía đồng hồ, sau đó nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cô gái mà mỉm cười một cái.

Anh để cô nằm ngửa ra giường, để khuôn mặt cô đối điện với mặt mình. Anh đưa tay ra vén lọn tóc mai bị mồ hôi thẫm ướt dính trên gò má sang một bên, ánh mắt chưa chịu buông tha nhìn về phía cô.

"Mới có hai hiệp thôi mà, có nhất thiết mệt mỏi đến như vậy không?"

Chu Tử Hạ chửi thề trong lòng. Nửa tháng qua anh chưa động đến cơ thể cô, bao nhiêu cơn thèm khát đều bị kìm nén xuống. Bây giờ có lý do để đổ lỗi, anh ngu gì mà không tận hưởng thú vui này?

Chỉ có điều lần này dường như anh có kỹ thuật điêu luyện hơn, mỗi một lần ra vào Chu Tử Hạ có thể cảm nhẫn rõ độ sâu vật thể trong cơ thể của mình.

"Vậy mà em lại dám vác mấy thứ vớ vẩn kia về nhà, em nghĩ tôi không đủ một tiếng để đưa em đến đỉnh điểm cao trào ư?"

Chu Tử Hạ mệt mỏi không đáp thành lời, khó nhọc mà nặn ra từng chữ: "Em không... không có..."

Chỉ thấy bên đệm giường nún xuống, ngay sau đó Hàn Cao Lãng nằm xuống bên cạnh cô đồng thời nghiêng cơ thể cô sang một bên. Một tay anh luồn từ phía sau lưng ra đằng trước thâu tóm lấy một bên gò đồi, tay còn lại nâng một bên chân của cô lên, hang động theo đó mà rò rỉ ra nước xuân.

Người đàn ông gian tà mà đưa con rồng kiêu ngạo tiến đến hang động non mềm sau cao trào, đầu nấm sưng to không ngừng cạ tới cạ lui, ma sát với cửa động rồi một đường đâm thẳng vào bên trong.

"A... đừng nữa... đừng làm nữa..."

"Đừng làm?" Người đàn ông đặt ra câu nghi vấn hỏi cô, dưới thân đâm vào một cái thật mạnh: "Rõ ràng bên dưới rất chặt, em muốn dừng lại sao?"

Vừa nói thắt lưng của Hàn Cao Lãng chuyển động nhanh hơn. Tư thế này khiến cho vật cứng tiến vào sâu trong đáy huyệt, thân cây gậy nổi lên những đường gây xanh miết tới chạm vào điểm G nhạy cảm. Nơi mẫn cảm không ngừng bị công kích, hang động nhỏ không chịu được khoái cảm mà bài xích ra từng luồng mật ấm nóng, thẫm ướt một mảng drap giường.

"A a a... dừng lại... khó chịu... Hàn Cao Lãng... em khó chịu..."

Một cảm giác khó chịu truyền đến. Cô không rõ đó là cảm giác hưng phấn hay là cảm giác đau khổ. Cô chỉ biết rằng vật thể đó càng vào sâu trong cơ thể thì cô càng cảm thấy cơ thể mình nóng ran lên, tựa như trong người tự phát ban ra chất kích thích, khiến cho cô có cảm giác đê mê đến cực lạc.

Tư thế này duy trì chưa được bao lâu, thời điểm khẩn yếu nhất của người đàn ông cũng đã dội đến, đôi mắt phượng hoàng của anh nhíu lại, tay nắm chặt lấy bụng đùi non của cô gái, phía dưới hạ thể hung mãn không ngừng gia tăng tốc độ thúc vào ngày một sâu.

Cho đến khi Chu Tử Hạ nhận thấy đầu nấm giãn nở, ngay sau đó một cỗ cảm giác ấm nóng ập đến bao phủ lấy đáy huyệt.

Lần thứ ba trong đêm nay, người đàn ông đã phóng kích giống nòi của mình vào trong cơ thể của cô.

Dù biết quan hệ trần sẽ không tốt nhưng người đàn ông không hề bận tâm. Đã bao lần cô gái van xin anh sử dụng áo mưa rồi hẵng làm cô, nhưng anh không chịu nghe theo, cảm giác mỗi lần quan hệ phải mang một lớp mỏng ngăn cách khiến cho anh không thấy thoải mái.

Hàn Cao Lãng lật người cô lại, đem đôi chân thon ngọc của cô gác lên vai mình, mười đầu ngón tay của anh đan vào mười đầu ngón tay của cô cố định lại trên đầu, thắt lưng không ngừng đưa đẩy con mãnh thú vào trong hang động thêm một lần nữa.

Khoái cảm ập đến mãnh liệt, mỗi một lần đâm vào rồi lại rút ra khiến cho mô tế bào trên người cô tê dại, Chu Tử Hạ cắn lấy môi dưới để kìm nén đi âm thanh cực lạc nhưng sau cùng vẫn phải bật khóc nức nở thành tiếng.

Người đàn ông không để tâm đến những âm thanh nỉ non van xin của cô gái, hung hăng cưỡng đoạt lấy động nhỏ, mạnh mẽ cắm rút.

Cuộc vui hoan lạc bao giờ cũng có hồi kết. Hơn ba giờ sáng, Hàn Cao Lãng ôm chặt lấy cơ thể mềm oặt của cô gái vào trong lòng, từng đợt sữa nóng rót đầy vào trong thung lũng, đưa cô đạt cao trào.

Trước mắt cô là một vùng mơ hồ, con mắt quyến rũ như tơ nhìn vô hồn trong không trung, mồ hôi đổ đầm đìa thẫm ướt mái tóc mượt lụa, đôi môi anh đào hé ra khẽ thở gấp giống như đang hấp thụ khí oxi.

Hàn Cao Lãng rút khỏi người cô, anh thở dài một cách thoả mãn, sau đó nhẹ nhàng bế cô vào phòng tắm.

Anh điều chỉnh nhiệt độ của nước, động tác nhẹ nhàng giúp cô gột rửa đi dư âm hoan lạc còn dính trên người.

Những giọt nước ấm chảy xuống bao phủ lấy da thịt non mềm của cô, Chu Tử Hạ mệt mỏi ngủ thiếp đi từ bao giờ. Những ô uế trên người đã được gột rửa, Hàn Cao Lãng nhấc cô ra khỏi bồn tắm, lau khô cơ thể cùng với tóc của cô, sau đó đặt lên chiếc ghế sofa.

Trên người anh lúc này chỉ còn lại chiếc khăn tắm quấn ngang hông. Anh lại gần chiếc giường hỗn loạn, thay đổi khăn trải giường sau đó quay lại bế cô đặt trở lại về giường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK