Thường ngày thì có đánh đến đâu cũng ầm ầm lên như cái loa rè ở trung tâm thành phố.
Phía tụi hắn còn tởm hơn,đến nổi tiếng thở mà cũng không “lắng tai” nghe được chứ nói gì.
Phòng hiệu trưởng.
“Rầm”
Tiếng đập bàn đã quen thuộc với 6 đứa này. Cứ tưởng tượng tiếng đập bàn của hiệu trưởng như tiếng máy diệt mũi kêu “tạch tạch” như vậy sẽ đỡ xuống tinh thần hơn.
-Mấy em xem cái trường này như công viên cho trẻ con hả? Đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn,tôi thật không hiểu nổi mấy em đang nghĩ gì trong bụng nữa.-Hiệu trưởng nói một lèo mà chưa kịp thở.-Trong tuần này,trường sẽ có bộ về kiểm tra mà làm như thế là mất mặt trường đấy. Bộ mấy em tưởng mấy cái chuyện đánh nhau này đáng khen lắm hả.?
-DẠ..BỌN EM XIN LỖI.
-Nếu lúc đó mà tôi không đến kịp thì cái chỗ đó thành nhà thương..à không nhà xác hết rồi thì có.-Thầy tức đến mặt đỏ cả lên.
-DẠ..BỌN EM BIẾT RỒI.
-Biết rồi?-Thầy cứ như đang xảy ra chuyện gì rồi trút giận lên đầu của 6 đứa thảm bại kia. Không được đánh nhau,chưa kịp chửi nhau mà đã lên uống trà ở phòng hiệu trưởng suốt 2 tiếng đồng hồ.-Lần sau mà tôi còn thấy thì liệu hồn hết nghe.
-DẠ VÂNG.
-Bây giờ thì về kí túc xá hết đi.-Khi đi thầy chưa quên cảnh cáo 6 đứa ấy.-Tôi sẽ kiểm tra chừng chừng.
-DẠ…THƯA THẦY.
Vừa mới bước chân ra khỏi phòng hiệu trưởng là khuôn mặt đáng thương chuyển một cách nhanh-gọn-lẹ sang khuôn mặt đáng ghét.
Tụi nó và đằng ấy chuẩn bị ào đến cho một vố thì….
-Đã lên phòng hiệu trưởng rồi còn có ý định đánh nhau hả?-Hiệu trưởng không yên tâm chạy ra thì thấy ngay cái cảnh. Nó đứng đầu hàng với hắn chuẩn bị ra cước trong khi nàng với anh đang nắm áo nhau,còn nhỏ thì đã đánh với chàng rồi.-Mấy em vào đây viết bản kiểm điểm cho tôi.
-DẠ.
-Chưa hế. Viết xong xuống dưới phòng giám thị nhận phạt đi.
..........
Viết xong bản kiểm điểm chỉ trong vòng 5' rồi còn phải lê lết cái thân mệt nhọc xuống giám thị.
Vừa bước đến phòng là bản mặt giám thị hung hăng đập vào mắt 6 đứa tụi nó,trên tay còn cầm đây roi mây dài ngoằn nghèo kia khiến cả đám mặt ai người nấy xanh như tàu lá chuối.
-Thầy...
-Im lặng.-Ông giám thị đập mạnh cây roi mấy xuống đất. Lần này là không tưởng như máy đập muỗi được nữa đâu.-Nhật,Phong,Thụy đi dọn nhà vệ sinh. Nhanh lên.
-Hả? Nhưng...
Chưa kịp để ba tụi nó phản kháng thì cây roi mây đã phản kháng dùm tụi nó. Đành nuốt nước bọt đi làm thôi.
Ông giám thị nhìn sang ba tụi hắn,thấy ba tụi hắn bụm miệng cười. Đã bị phạt rồi còn cười được. Mặt mũi cũng khôi ngô tuấn tú chứ có phải như mấy tên ăn xin đâu.
-Ba em...-Giám thị cứ chần chừ làm ba tụi hắn ngừng cười chờ hình phạt.-Ra sau trường cầm chổi sương quét sân cho tôi. Xong mỗi đứa xách 10 xô nước đi tưới cây.
-Hả? Nhưng...
-Nhưng gì...?-Câu hỏi được đặt ra với hành động roi mây đang lơ lửng trước mặt ba tụi nó.
-À không...-Hắn đại diện cười cười né sang ông thầy đi lên trước.
Ai ngờ chỉ ở Mỹ mới nghiêm khắc. Về Việt Nam rồi mới biết ai khắc hơn ai.
..............
Ba tụi hắn ẻo lả đi từ sân dưới lên kí túc xá kia. Mặt ai người ấy như đáy quần của người ta. Xám xịt + không ơn giọt máu.
-Cái ông giám thị đáng ghét.-Anh vừa đi vừa thở như bò.
-Tao nói thật. Không "thương" ổng tao đéo là Phùng Gia Bảo.-Chàng nuốt nước bọt thay cho việc uống nước.
-Tất cả là tại ba tên đáng ghét đó nên mình mới ra nông nỗi này.-Hắn nghiến răng hầm hầm đến phòng.
Vừa đến chưa kịp bước vào thì bắt gặp ngay một đứa đang chỏng mông lên với viên phấn trên tay kẻ loạn xạ trên sàn.
Còn 2 đứa kia đang xử lí đồ đạc của bọn hắn sang một bên.
-ClGt?-Hắn bốc hoả hét vào mặt ba tụi nó.
-Chia ranh giới.-Nó quay sang lườm hắn.-Đứa nào qua ke ăn trọn 30 cú đấm.