Mục lục
Siêu Cấp Thiếu Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Mấy bảo vệ thấy vậy liền muốn bước lên chặn lại đám người nhưng lại bị Thẩm Lãng ngăn cản lại.
“Anh chính là chủ tịch của tập đoàn Phi Vũ đi, anh nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích về chuyện ngày hôm nay.

Vì tập đoàn Phi Vũ đã đắc tội với Hiệp hội liên minh thương nhân, giờ chúng tôi đều bị liên luỵ cả rồi!” Một người đàn ông trung tuổi trong đám người tiên phong lên tiếng.
Sau đó cả đám người đều hùa theo yêu cầu tập đoàn Phi Vũ cho một lời giải thích.
“Chính là lúc đầu chúng tôi đã nhận lời hợp tác với tập đoàn Phi Vũ, nhưng thật không ngờ mọi chuyện sẽ thế này!”
“Các cậu đi trái với ước hẹn nên chúng tôi yêu cầu bồi thường!”
“Tôi thấy chúng ta vẫn nên đến tìm tập đoàn Chu Thị đi, ít ra thì điều kiện hợp tác của bọn họ cũng không kém gì bên này!”
Cả đám mỗi người một câu, chỉ ước gì có thể nhấn chìm Thẩm Lãng cùng Tiêu Nhược trong những lời lẽ đó.
“Mọi người bình tĩnh lại đã! Nếu mọi người đến đây để giải quyết công chuyện thì tôi có thể cho mọi người một lời giải thích, nhưng nếu mọi người chỉ đến đây để trút nỗi bất mãn thì tôi cảm thấy mấy người có thể tiếp tục làm loạn!” Thẩm Lãng bỗng cao giọng nói.

Lúc này, đám người mới coi như yên tĩnh lại được.

Những người này cũng không ngốc, nếu bọn họ thực sự đắc tội tập đoàn Phi Vũ thì bọn họ hoàn toàn chẳng được bất kỳ ích lợi gì.
Thẩm Lãng liếc nhìn đám người, thấy bọn họ đã yên tĩnh lại, anh mới mở miệng, nói: “Đầu tiên, chuyện này là do cá nhân tôi gây nên, cho nên tập đoàn Phi Vũ cũng xin mọi người thứ lỗi!”
“Chủ tịch Thẩm, lời xin lỗi cũng không thể ăn thay cơm, chúng tôi là người làm ăn kinh doanh nên cậu cứ nói chuyện này giải quyết thế nào đi!” Không biết là ai trong đám người đã hét lên một câu như vậy.
Thẩm Lãng cười nhạt, anh vẫn không mặn không nhạt, mở miệng nói tiếp: “Tập đoàn Phi Vũ sẽ cho mọi người khoản bồi thường vừa lòng về chuyện tổn thất này! Nhưng chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt hợp tác sau này!”
“Còn những công ty bằng lòng lựa chọn tin tưởng tập đoàn Phi Vũ, lựa chọn tiếp tục hợp tác với tập đoàn Phi Vũ thì tôi xin đảm bảo trong vòng một tuần, tất cả mọi chuyện đều sẽ trở lại bình thường, đến lúc đó mọi người sẽ nhận được điều kiện hợp tác tốt hơn trước kia, sau này, tập đoàn Phi Vũ cũng sẽ chú trọng đến việc ủng hộ mọi người!”
Đám người thoáng cái đã xôn xao hẳn lên, bắt đầu sôi nổi thảo luận.
Tiêu Nhược trái lại cũng hiểu được quyết định này.
Thẩm Lãng làm như vậy không chỉ có thể khiến những người này không tiếp tục làm loạn mà nhanh chóng rời khỏi tập đoàn Phi Vũ, hơn nữa còn có thể sàng lọc ra được một nhóm công ty thành tâm hợp tác từ trong đó.

Như vậy cũng coi như là trong cái rủi có cái may!
“Sau này Công ty dược Vạn Thiên chúng tôi sẽ hợp tác với tập đoàn Chu Thị, giờ tôi muốn lên trên bàn chuyện bồi thường.”
“Đừng nói là một tuần, tôi phỏng chừng có trong một tháng thì chuyện này cũng không giải quyết nổi, phải biết rằng người của Hiệp hội liên minh thương nhân đã ra quyết định vây quét toàn diện tập đoàn Phi Vũ rồi!”
“Tôi cũng muốn yêu cầu bồi thường!”
Nhưng hầu hết mọi người đều yêu cầu hủy hợp tác, đối với bọn họ mà nói, tập đoàn Phi Vũ giờ đã rơi vào tình cảnh nguy khốn, chẳng còn chút hy vọng nào!
Thẩm Lãng cũng không ngăn cản đám người này mà quay qua nói với Tiêu Nhược: “Dẫn bọn họ lên trên đi, ghi lại những công tu này, sau này bọn họ sẽ nằm trong danh sách đen của tập đoàn Phi Vũ!”
Tiêu Nhược gật đầu rồi vào thang máy trước trong vòng vây của đám người.

Sau khi đám người giải tán thì chỉ còn lại đại diện của năm công ty ở lại.

Trong đó còn có người đại diện của dự án với tập đoàn dược phẩm Kim Huân – Vương Nhất Nhiên!
Lúc này Vương Nhất Nhiên vẫn chưa thoát khỏi ngạc nhiên mà vẫn có chút ngây người.
Bởi vì mới nãy cô đã nhận ra Thẩm Lãng chính là người hôm đó đuổi đám côn đồ giúp cô.
Cô ấy thật không ngờ người giúp mình hôm đó lại chính là ông chủ của tập đoàn Phi Vũ!
Vương Nhất Nhiên không biết nên cảm khái sự thần kỳ của vận mệnh, hay nên cảm ơn vận may của bản thân khi cô ấy có thể gặp được chuyện như vậy.
Lúc này Thẩm Lãng cũng đang nhìn đại diện của mấy công ty muốn tiếp tục hợp tác nên anh cũng nhận ra Vương Nhất Nhiên đang nhìn minh, vì vậy anh liền mỉm cười gật đầu với cô ấy.
“Trong vòng một tuần, công ty của mọi người sẽ trở lại trạng thái bình thường, hơn nữa còn sẽ nhận được cơ hội phát triển lớn hơn trước kia, nếu như không còn thắc mắc gì thì mọi người có thể rời đi.” Thẩm Lãng nói với bọn họ.

Người đại diện của mấy công ty còn lại đưa mắt nhìn nhau rồi chào Thẩm Lãng xong liền rời đi, dù sao thì có tiếp tục ở lại đây cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Ngoài Vương Nhất Nhiên ra thì những người còn lại cũng không hoàn toàn tin tưởng tập đoàn Phi Vũ có thể giải quyết chuyện này chỉ trong một tuần, chỉ là do quy mô công ty của bọn họ quá nhỏ nên phía tập đoàn Chu Thị bên kia hoàn toàn coi thường chuyện hợp tác với bọn họ, mà trái lại còn chèn ép bọn họ vì bọn họ đã từng hợp tác với tập đoàn Phi Vũ.
Tính ra thì không bằng bọn họ gửi gắm cơ hội này cho tập đoàn Phi Vũ, như vậy có lẽ còn có thể có được triển vọng rộng lớn hơn!
Mà cũng chính vì quyết định bất đắc dĩ này của bọn họ mà không đến một năm sau đó, quyết định này đã trở thành bước ngoặt thay đổi vận mệnh công ty bọn họ!
“Chủ tịch Thẩm!” Lúc Thẩm Lãng định xoay người rời đi thì Vương Nhất nhiên liền rảo bước đến trước mặt Thẩm Lãng.
“Xem ra là chức vị hiện tại của cô ở Tập đoàn dược phẩm Kim Huân cũng không thấp nhỉ?” Thẩm Lãng cười nói.
Vương Nhất Nhiên gật đầu, đáp: “Nếu không có anh thì hiện tại tôi đã sớm bị tập đoàn dược phẩm Kim Huân đuổi cổ rồi! Cho nên tôi hoàn toàn tin tưởng tập đoàn Phi Vũ có thể nhanh chóng qua khỏi khủng hoảng lần này!”
“Khủng hoảng?” Thẩm Lãng cười nhạt, nói: “Chuyện này vốn cũng không được coi là khủng hoảng với tập đoàn Phi Vũ.

Cô có thể về nói với Lý Kim Huy rằng sau này tập đoàn Kim Huân sẽ trở thành tập đoàn dẫn đầu trong ngành y tế!”
Vương Nhất Nhiên có hơi choáng váng, tuy cô ta không biết Thẩm Lãng lấy tự tin ở đâu ra, nhưng Vương Nhất Nhiên vô cùng tin tưởng người đàn ông trước mắt này không phải là người khoác lác.
“Vâng, tôi nhất định sẽ chuyển lời lại, hơn nữa tôi cũng muốn mời riêng chủ tịch Thẩm một bữa để tỏ lòng cảm ơn của mình!” Vương Nhất Nhiên mở miệng nói.

“Tôi xin nhận ý tốt của cô, chỉ là gần đây có lẽ tôi sẽ rất bận!” Thẩm Lãng nói xong liền xoay người bước vào trong thang máy.
Sau khi nhìn theo Thẩm Lãng rời đi xong, Vương Nhất Nhiên liền rời khỏi tập đoàn Phi Vũ.
Nửa tiếng sau…
Thượng Bân chán nản trở lại công ty, lúc anh ta trở lại phòng làm việc đã thấy Thẩm Lãng ngồi ở vị trí của mình, rõ ràng là anh đang đợi anh ta quay lại.
Thượng Bân vô cùng hổ thẹn, anh ta đến trước mặt Thẩm Lãng, nói: “Xin lỗi cậu Thẩm, tôi…”
Thẩm Lãng cười nhạt rồi cầm điếu thuốc ném cho Thượng Bân, nói: “Cậu không cần tự trách bản thân, chuyện này không liên quan đến cậu!”
Vẻ mặt Thượng Bân vẫn rất hổ thẹn, nhưng anh ta lại không biết nên giải thích như thế nào.
“Chuyện này là do nhà họ Chu gây ra nên cũng không nằm trong khả năng của cậu!” Thẩm Lãng thấy Thượng Bận vẫn không thả lỏng được liền mở miệng giải thích.
Thượng Bân nghe được lời này mới thoáng thả lỏng hơn chút.
“Cậu Thẩm, tại sao Hiệp hội liên minh thương nhân này lại giúp người nhà họ Chu chứ?” Thượng Bân ngạc nhiên hỏi.
“Phó hội trưởng hiện tại của Hiệp hội liên minh thương nhân chính là Chu Cẩn - chú của Chu Bạch.

Hơn nữa Chu Bạch đã chết rồi…” Thẩm Lãng nói.
“Chết rồi!” Thượng Bân trừng mắt khiếp sợ.
Thẩm Lãng gật đầu xong cũng không nhắc đến chuyện này thêm nữa.
“Chuyện sau đó cứ để tôi xử lý đi! Cậu với Tiêu Nhược có thể nhân thời gian này tìm hiểu về những công ty đã cùng nhau thu mua tập đoàn Khổng Thị, dù sao thì sau này tập đoàn Phi Vũ cũng sẽ không dựa vào mỗi ngành y tế này!” Thẩm Lãng nói..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK