Cậu chủ nhà họ Phạm thấy phụ nữ đẹp như thế, từ đầu ánh mắt vẫn không thể rời khỏi người cô gái.
"Tôi tên là Phạm Ân, là cậu chủ của Tập đoàn Phạm Thị, tốt nhất cô em xinh đẹp nên hiểu rõ hậu quả khi đắc tội tôi, nếu không sẽ không đơn giản là đập phá nhà hàng như hôm nay đâu!" Phạm Ân chịu đựng đau đớn đứng lên, anh ta dự định tìm Thẩm Lãng để tính sổ chuyện vừa nãy bị đánh.
Cô gái sững sờ, ở Kinh Đô còn có người dám bảo cô ấy nói xin lỗi, hơn nữa còn đập phá nhà hàng của cô ấy?
Ánh mắt của cô gái nhìn vào trong nhà hàng mấy lần, lửa giận lập tức bùng nổ!
Gương mặt vốn xinh đẹp vô cùng bỗng trở nên u ám trong nháy mắt.
"Nếu như không xin lỗi cũng được, em theo anh ba ngày anh sẽ không truy cứu chuyện này nữa! " Phạm Ân không biết sống chết lúc này còn tưởng rằng cô gái vì kiêng kị thân phận của anh ta nên mới trở nên sợ hãi.
Không chờ anh ta nói xong, cô gái đạp giày cao gót đi tới trước mặt anh ta.
"Hôm nay tôi muốn xem nhà họ Phạm trong miệng các anh rốt cuộc là thần thánh phương nào!" Cô gái nói.
"Nhà họ Phạm này xong đời rồi!"
Lúc này, Mộc Hồng Diệp ở bên cạnh khẽ nói với Thẩm Lãng.
"Em quen biết cô ấy?" Thẩm Lãng cũng không biết về thân phận của cô gái, nhưng nhìn dáng vẻ của Mộc Hồng Diệp thì có vẻ biết chút gì đó.
"Tuy không dám chắc chắn nhưng nếu em đoán không nhầm thì cô gái này chính là Yến Khả Nhi của nhà họ Yến, một trong mười nhà giàu có quyền thế ở Kinh Đô!" Mộc Hồng Diệp nói.
Yến Khả Nhi đã cầm điện thoại lên gọi một cuộc điện thoại.
"Trong vòng mười phút, bắt hết đám vô dụng của nhà họ Phạm đến nhà hàng giúp tôi!" Yến Khả Nhi nói với đầu bên kia điện thoại.
Giờ phút này Phạm Ân vẫn không biết mình đã đắc tội với nhân vật lớn cỡ nào, còn tưởng rằng Yến Khả Nhi đang hù dọa anh ta.
"Em gái xinh đẹp, nhà họ Phạm của anh tuy rằng không phải gia tộc quá lớn ở Kinh Đô nhưng cũng không phải đối tượng mà một bà chủ nhà hàng nho nhỏ như em có thể chi phối, nếu như em chịu theo anh ba ngày anh sẽ bao hết phần sửa sang cho nhà hàng này, thế nào?" Trong ánh mắt của Phạm Ân chứa đầy sự tham lam không che giấu chút nào.
Yến Khả Nhi trừng Phạm Ân một cái, khinh thường nói: "Anh cũng xứng? Không chịu soi mặt vào trong nước tiểu mà xem lại bản thân, tôi khuyên anh vẫn nên nghĩ xem lát nữa làm sao ăn nói với bố anh đi!"
"Ha ha ha! " Phạm Ân cười ha ha, sự tà ác và tham lam trong mắt càng thêm rõ ràng, anh ta nói: "Em gái xinh đẹp cớ gì phải như vậy chứ, theo anh ba ngày, đảm bảo ba ngày này em sẽ sung sướng muốn chết! "
Dáng vẻ của Phạm Ân khiến Yến Khả Nhi cảm thấy buồn nôn, quay mặt nói với mấy người vệ sĩ ở sau lưng: "Trước khi bố anh ta đến cứ đánh một trận cho tôi, giữ lại một hơi thở là được!"
Mới vừa rồi Phạm Ân còn cho rằng Yến Khả Nhi không dám ra tay với anh ta, nhưng lúc này vệ sĩ đã đi về phía anh ta!
"Cô! Cô dám!"
Lời còn chưa dứt, nghênh đón anh ta chính là những cú đấm đá của vệ sĩ.
Mà mấy tên thuộc hạ của Phạm Ân hoàn toàn không đỡ nổi một đòn của nhóm vệ sĩ này.
Bịch!
Rầm!
"A! Cô dám đánh tôi, bố tôi sẽ không bỏ qua cho cô!"
Phạm Ân bị đè trên mặt đất đánh một trận phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt!
Thừa dịp này, Yến Khả Nhi đi tới trước mặt Thẩm Lãng và Mộc Hồng Diệp, giây phút nhìn thấy Mộc Hồng Diệp, ánh mắt Yến Khả Nhi lóe lên một tia kinh ngạc không dễ phát hiện ra!
Cô gái này thật xinh đẹp!
Đây là ấn tượng đầu tiên mà hai cô gái dành cho đối phương!
"Xin chào, tôi là Yến Khả Nhi! " Yến Khả Nhi đưa tay ra với Mộc Hồng Diệp trước.
"Mộc Hồng Diệp! " Mộc Hồng Diệp lễ phép đáp lại.
Yến Khả Nhi sững sờ, cô ấy đã nghe nói ít nhiều về Mộc Hồng Diệp của Tòa Sky Green.
Chỉ là cô ấy không ngờ lại xinh đẹp như vậy.
Sau khi hai người hàn huyên vài câu, tầm mắt của Yến Khả Nhi mới dừng lại trên người Thẩm Lãng.
"Không ngờ anh lại là bạn trai của Mộc Hồng Diệp, đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu!" Yến Khả Nhi nói.
"Cuối cùng tôi cũng biết tại sao những người kia phải đuổi giết cô rồi! " Thẩm Lãng cười nói.
Yến Khả Nhi tức đến đỏ bừng cả mặt.
"Sao vậy? Có người muốn ra tay với cô Yến?" Nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, Mộc Hồng Diệp không khỏi hơi kinh ngạc.
Ở Kinh Đô, người dám ra tay với Yến Khả Nhi quả thật rất ít!
"Đâu chỉ muốn ra tay, hôm nay nếu anh không gặp phải đúng lúc thì đoán chừng bây giờ cô ấy đã phơi thây đầu đường rồi!" Thẩm Lãng nói.
Tuy rằng Yến Khả Nhi bày tỏ bất mãn với việc Thẩm Lãng rất không ga lăng nhưng không thể không thừa nhận đúng là Thẩm Lãng đã cứu cô ấy.
"Chuyện này hôm khác anh sẽ giải thích với em, chúng ta đi về trước đi!" Thẩm Lãng nói xong bèn muốn cùng Mộc Hồng Diệp rời đi, xem ra cái tên Phạm Ân kia đã không còn cơ hội để trả thù anh rồi.
Sau khi chào hỏi với Yến Khả Nhi, Mộc Hồng Diệp bèn đi theo Thẩm Lãng rời khỏi nhà hàng.
Không bao lâu sau khi hai người đi, người của nhà họ Yến dẫn theo bố của Phạm Ân - Phạm Cảnh Minh đi tới trước cửa nhà hàng.
Phạm Cảnh Minh đầy vẻ sợ hãi, đến bây giờ vẫn chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến nhà họ Yến phải làm to chuyện với ông ta như vậy!
Lúc ông ta nhìn thấy con trai mình nằm ở đó, dường như đã hiểu ra gì đó!
Thấy bố mình chạy đến, dường như Phạm Ân đã thấy được hy vọng, kéo một chân đi đến trước mặt Phạm Cảnh Minh, uất ức nói: "Bố, cuối cùng bố cũng đến rồi! Hôm nay bố nhất định phải khiến người phụ nữ này! "
Bốp!
Không đợi Phạm Ân nói xong, Phạm Cảnh Minh đã tát một cái lên mặt của Phạm Ân.
"Cái thằng khốn nạn này, đã đắc tội cô chủ nhà họ Yến còn có mặt mũi nói ở đây!" Phạm Cảnh Minh phẫn nộ nói.
Phạm Ân bị đánh mà chả hiểu kiểu gì, sau khi nghe vậy trong lòng chợt run lên.
Cái gì!
Cô chủ nhà họ Yến!
Ở Kinh Đô, người có thể được gọi là cô chủ nhà họ Yến chỉ có một, đó chính là nhà họ Yến trong mười nhà giàu có quyền thế.
"Bố! Bố nói gì cơ? Nhà họ Yến! " Phạm Ân cho rằng mình đã nghe nhầm nên xác nhận lại một lần nữa.
Sắc mặt Phạm Cảnh Minh xám như tro, thật sự không biết thằng con trai nhà mình có IQ kiểu gì.
"Quỳ xuống cho tao, xin lỗi cô Yến mau!" Phạm Cảnh Minh tức giận không thôi.
Thụp một tiếng!
Phạm Ân lập tức quỳ gối ở trước mặt Yến Khả Nhi, ánh mắt cũng không dám nhìn Yến Khả Nhi thêm một cái nào nữa.
"Tôi tôi! " Phạm Ân sợ đến nỗi nói không nên lời, chỉ cảm thấy sau lưng ớn lạnh, toàn thân không có sức lực.
Lúc này Phạm Cảnh Minh cũng sợ đến mức vội vàng đi tới trước mặt Yến Khả Nhi, vẻ mặt sợ hãi cầu xin: "Cô Yến, xin cô nhân từ độ lượng tha cho con tôi lần này, tôi tôi! về nhà tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ nó thật nghiêm khắc!"
Yến Khả Nhi hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.
"Hôm nay con trai của ông không chỉ đập phá nhà hàng của tôi, còn lớn tiếng bảo tôi theo anh ta ba ngày, ông nói xem nếu tôi nói chuyện này với ông nội tôi thì sẽ thế nào?" Yến Khả Nhi cười lạnh nói.
Ầm!
Phạm Cảnh Minh tê dại cả da đầu!
Ông Yến của nhà họ Yến nổi tiếng là cưng chiều cô cháu gái này, nếu để ông ta biết chuyện này, cho dù người nhà họ Phạm có mười cái mạng cũng không đủ dùng!
"Cô Yến! Đừng, xin cô hãy cho tôi một cơ hội!"
Phạm Cảnh Minh nói xong cũng lập tức quỳ xuống, trong lòng hận không thể lăng trì thằng con trai này.
Phạm Ân cũng đang dập đầu bôm bốp!
"Khụ! " Yến Khả Nhi thầm than một tiếng, tuy rằng thường ngày hơi điêu ngoa tùy hứng một chút nhưng lòng dạ cũng không xấu, nếu thật sự để cô ra tay độc ác với hai bố con này cô vẫn còn có chút không dám đấy!.
Danh Sách Chương: