• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Thương Dục Hoành không thèm để ý đến mình, Tang Vãn lại đưa tay chọc nhẹ yết hầu anh, giọng nũng nịu: “Có con yêu tinh nào câu mất hồn anh rồi hả?”

Thương Dục Hoành nắm lấy bàn tay nghịch ngợm ấy, đặt một nụ hôn nhẹ lên mu bàn tay cô. Trong lòng bàn tay truyền đến một cảm giác tê dại khiến Tang Vãn không kìm được cười rạng rỡ.

Tiếng chuông giao thừa đã vang lên, cô dẫn Thương Dục Hoành về nhà. Cha mẹ Tang đang chuẩn bị nguyên liệu nấu nướng đón Tết, nhìn cảnh bố mẹ vẫn ân ái như ngày nào, Tang Vãn cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Thương Dục Hoành ngồi một mình trên sofa, Tang Cảnh Tư từ trong bếp đi ra, rút hai điếu thuốc đưa cho anh một điếu:

“Sau này định ở hẳn ở Vân Thành à?”

“Dạ, chi nhánh ở Vân Thành mới bắt đầu, cần cháu ở đó trông coi.” Thương Dục Hoành đáp không cần nghĩ ngợi.

Tang Cảnh Tư mỉm cười gật đầu, cúi người lấy bật lửa trên bàn trà: “Cậu với Vãn Vãn chuẩn bị đám cưới đến đâu rồi?”

Tiếng bật lửa vang lên lách tách, Thương Dục Hoành thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía bếp, qua lớp kính anh thấy bóng dáng bận rộn của Tang Vãn. Ánh vốn định vào phụ một tay, nhưng bị cô đuổi ra ngoài.

“Sau Tết là có thể đi chụp ảnh cưới rồi ạ.” Anh nói đều đều.

Anh không rành về ảnh cưới nhưng Tang Vãn thì suốt ngày xem đánh giá trên mạng. Cô mê tít một studio nổi tiếng, phải đặt lịch trước cả tháng, mà đúng dịp họ được lịch thì lại trùng vào đêm giao thừa.

“Sau này là người một nhà rồi, đừng giữ khoảng cách quá.” Tang Cảnh Tư rít một hơi thuốc, làn khói trắng mờ lan ra trong không khí. Hôm nay ông mặc sơ mi xanh đậm, tay áo xắn cao, máy lạnh trong nhà mở vừa đủ ấm.

“Nhưng thật lòng mà nói, tự dưng Thương tổng lại thành con rể tôi, tôi vẫn chưa quen lắm.” Ông trêu chọc.

Khóe miệng Thương Dục Hoành cong nhẹ: “Sau này sẽ quen thôi ạ.”

“Cậu bắt đầu thích Vãn Vãn từ bao giờ vậy?” Tang Cảnh Tư đột nhiên nổi m.á.u hóng chuyện, thẳng lưng nhìn anh.

Thương Dục Hoành cởi áo khoác nâu sẫm, lộ ra chiếc áo len xám bên trong, phong cách nhẹ nhàng thoải mái khiến anh trông ôn hòa hơn nhiều.

“Từ bữa ăn lần đó với bác.” Anh đáp.

Tang Cảnh Tư khẽ gẩy tàn thuốc, ra vẻ cố nhớ lại bữa cơm ấy là khi nào, nhưng có vẻ quá lâu rồi, nghĩ mãi vẫn không ra.

Đúng lúc đó, Tang Vãn từ bếp đi ra, trên tay, mặt và mũi cô dính đầy bột mì: “Cha ơi, mẹ bảo cha vào nhào bột giúp.”

“Lại làm rối tung mọi thứ à?” Tang Cảnh Tư nhìn thấy con gái liền dập tắt điếu thuốc, giọng trách mà không nỡ mắng.

Thương Dục Hoành đang mân mê điếu thuốc trong tay mà chưa châm, chợt ngẩng lên nhìn thấy Tang Vãn đầu tóc rối tung, mặt mũi lấm lem, anh khẽ siết tay, đưa lên môi cười rất khẽ.

“Con cũng không cố ý, tại không biết cho bao nhiêu nước bao nhiêu bột, bị mẹ đuổi ra luôn.” Tang Vãn ngượng ngùng nói.

Tang Cảnh Tư thở dài nhưng vẫn không nỡ trách cô, lắc đầu quay lại bếp.

Thương Dục Hoành rút khăn giấy ra, kéo tay cô để cô ngồi lên đùi mình, cẩn thận lau sạch mặt cho cô.

May mà hôm nay Tang Vãn không trang điểm, nếu không thì bị lau thế này chắc trôi hết rồi.

 

 

Lúc này, Tang Kim Sâm từ trên lầu xuống định vào bếp lấy nước uống thì vừa hay thấy cảnh này, cậu nhóc kêu lên trong lòng: “Chói mắt quá!”

“Chị! Trong nhà còn có người sống mà, chị có nghĩ đến cảm nhận của người độc thân không vậy!” Tang Kim Sâm năm nay học lớp 9, chưa hiểu hết nhưng cũng từng xem phim tình cảm cùng mẹ, biết xấu hổ là gì.

Tang Vãn ôm cổ Thương Dục Hoành, vẻ mặt đắc ý: “Liên quan gì đến chị? Người ta độc thân thì chịu đi!”

“Chị quá đáng quá đi! Hứ!” Tang Kim Sâm giậm chân bỏ đi, nhưng vừa bước vài bước liền quay lại, như chợt nhớ ra gì đó: “Chị! Hay đổi anh rể đi được không? Em thấy anh Thịnh Sơ còn tốt hơn, ít nhất...” Ánh mắt cậu đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm của Thương Dục Hoành, hơi sợ nhưng vẫn cố nói tiếp: “Anh ấy tốt hơn.”

Tang Vãn cạn lời, dựa đầu vào vai Thương Dục Hoành: “Đừng đùa kiểu này nữa được không?”

“Chị không biết anh Thịnh Sơ thích chị thật à? Chị ngốc quá trời luôn đó!” Tang Kim Sâm tức tối.

Tang Vãn định bật dậy cãi nhau với cậu, nhưng bị Thương Dục Hoành ôm eo kéo ngồi lại, anh quay đầu lườm một cái: “Uống nước quá 5 phút rồi đó.”

Tang Kim Sâm lập tức hiểu ý, không dám hó hé, ba chân bốn cẳng chạy về phòng.

Trước đây thành tích học của cậu cũng không tệ nhưng từ học kỳ 2 lớp 8, không biết kiếm đâu ra một chiếc điện thoại, từ đó tụt dốc không phanh. Mẹ Tang buộc phải lên kế hoạch học tập nghiêm ngặt.

Ví dụ như: đi vệ sinh không quá 10 phút, uống nước không quá 5 phút...

“Xàm! Thịnh Sơ có bạn gái rồi mà.” Tang Vãn lẩm bẩm một mình, vừa bứt móng tay vừa suy nghĩ.

Mấy hôm trước cô đăng tin hòa hợp lại với Thương Dục Hoành trong nhóm chat, Hạ Ly và Thịnh Sơ chỉ nhắn “chúc mừng”, rồi không ai nói thêm gì.

Hạ Ly và bạn trai đang tính chuyện kết hôn, Thịnh Sơ cũng nói đã theo đuổi được người mình thích, Tang Vãn mừng cho họ nhưng trong lòng lại dâng lên chút hụt hẫng.

Vì điều đó có nghĩa là họ đã không còn trẻ, đang bước sang một giai đoạn khác của đời người.

Thương Dục Hoành thấy cô suy nghĩ vẩn vơ, hai tay nâng khuôn mặt cô lên: “Em đang nghĩ gì thế?”

 

 

“Không có gì.” Thật ra Tang Vãn đang nghĩ về lời của Tang Kim Sâm, thấy vô lý nhưng chắc chắn không phải không có căn cứ.

Đương nhiên Thương Dục Hoành đoán ra được, ép cô nhìn thẳng vào mình. Nhưng hiện tại cô hoàn toàn không để tâm đến anh khiến anh vừa giận vừa buồn cười.

“Này, anh nói xem anh Thịnh Sơ...”

Lời còn chưa dứt, Thương Dục Hoành đã cúi đầu chặn lại đôi môi đỏ mọng của cô, bắt đầu nụ hôn cuồng nhiệt.

Tang Vãn chống tay lên n.g.ự.c anh, hơi thở dồn dập, hàng mi run rẩy, ngẩng đầu đón lấy sự bá đạo của anh.

Thương Dục Hoành xoay người, để cô ngồi lên đùi mình. Không rõ anh lại nổi hứng gì, nhưng cô thích anh như vậy.

“Khụ khụ khụ...” Mẹ Tang bê đĩa bánh chẻo vừa hấp xong ra, nhẹ nhàng ho vài tiếng.

Tang Vãn lập tức rút khỏi người anh, mặt đỏ đến tận mang tai, giả vờ bình tĩnh.

“Mẹ, ăn... Ăn cơm rồi hả?” Cô lảng tránh ánh mắt của mẹ, cố làm ra vẻ thản nhiên.

Thương Dục Hoành vội đứng dậy, nhận lấy đĩa từ tay mẹ cô, vẻ mặt điềm tĩnh, trái ngược hẳn với sự chột dạ lộ liễu của Tang Vãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK