Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Linh đại lục sau Thiên Ma Chi Chiến liền trở nên lụi bại, tài nguyên biến thành khan hiếm, hơn nữa vị trí tập trung cũng không có đồng đều. Toàn bộ mảnh đại lục phía đông này, vùng lãnh thổ có nhiều mỏ linh thạch cùng với thiên tài địa bảo nhất thuộc về Thiên Hành đế quốc khống chế, có thể chiếm đến bảy thành tài nguyên của cả đông đại lục, ba phần còn lại được Xuất Vân đế quốc và Càn Nguyên đế quốc chia cắt.

Tài nguyên quyết định thực lực và ngược lại, có tài nguyên thì mới có thể tăng cường thực lực, mà phải có thực lực thì mới có thể đoạt lấy tài nguyên. Ngoại trừ bảy thế lực cấp bá chủ, Triệu gia chính là mạnh nhất, vậy nên mới có chuyện Xuất Vân đế quốc và Càn Nguyên đế quốc đánh nhau đến đỏ mắt nhưng tuyệt nhiên không dám để chiến hỏa lan đến Thiên Hành đế quốc, bọn họ nếu khiêu khích uy nghiêm của Triệu gia thì ngày vong quốc cũng cách không xa.

Tạm thời không nói đến Xuất Vân đế quốc, bên trong cảnh nội Càn Nguyên đế quốc cũng tồn tại rất nhiều tông môn và thế gia võ học mạnh yếu đủ cả, siêu nhất lưu thế lực giống như Lăng Hư Cung cũng có đến năm sáu cái, nhất lưu trở xuống thì lại càng không cần phải bàn, nhiều đến mức người ta lười không muốn đếm nữa.

Những siêu nhất lưu thế lực này so sánh với Lăng Hư Cung đều không chút kém cạnh, thậm chí còn có phần hơn, Lăng Hư Cung chỉ có một vị Nhị Bộ Thiên Tôn tổ tông, Thuần Thú Môn có đến bốn vị, trong đó có một vị đã đột phá Tứ Bộ Thiên Tôn, Thiên Cơ Tông thì lại càng khoa trương hơn, lão tổ tông bọn họ không có, cũng chỉ có hai vị thái thượng trưởng lão Nhất Bộ Thiên Tôn, nhưng bọn hắn lại sở hữu năm đầu khôi lỗi có thể so sánh với Lục Bộ Thiên Tôn cường giả, lại thêm mấy kiện cấm đoạn chi khí nghe nói đủ uy lực để làm thịt cả Linh Đế cường giả.

Đó là còn chưa nói đến Thiên Cơ Tông chủ tu khôi lỗi, trận pháp chi đạo, dù thực lực không cường đại đến như vậy thì các thế lực khác cũng muốn bán mặt mũi cho bọn hắn, đơn giản vì sở học của bọn hắn rất cần thiết cho mỗi thế lực.

Nhưng bất kể là Thuần Thú Môn, Thiên Cơ Tông hay là các siêu nhất lưu thế lực khác đều không dám trực diện đối đầu với Lăng Hư Cung, thậm chí cường đại như Thiên Cơ Tông cũng muốn giao hảo với Lăng Hư Cung, để mặc bọn hắn chưởng khống cả Càn Nguyên đế quốc.

Thái độ của giang hồ với chuyện này cũng mỗi người một ý, người thì cho rằng Lăng Hư Cung ngoài mặt phong quang nhưng thực tế vẫn luôn nịnh nọt các siêu nhất lưu thế lực khác để cầu bình an, lại có người cho rằng Lăng Hư Cung cố tình bày ra nghi trận, sự thật là thực lực bọn hắn đã viễn siêu các siêu nhất lưu thế lực khác, gần như đặt chân vào hàng ngũ đỉnh tiêm thế lực.

Bí mật của mấy vị đại lão này thường nhân khó mà biết được, cũng chỉ có thể trong lúc trà dư tửu hậu đem ra bàn luận cho có chuyện để nói, nhưng những siêu nhất lưu thế lực đó lại minh bạch sự thật ở đằng sau. Lăng Hư Cung không hề nịnh nọt các thế lực khác, lại càng không có ẩn giấu đi thực lực cường đại, bọn hắn xác thực chỉ có duy nhất một vị Phá Quân Tôn Giả cấp Nhị Bộ tọa trấn, cũng không có pháp khí hay là cấm khí cường đại nào khác.

Sở dĩ bọn hắn có thể khống chế Càn Nguyên đế quốc hơn ngàn năm, đơn giản là bởi vì đứng sau lưng Lăng Hư Cung, chính là Thái Diễn Thánh Địa! Chuyện này thập phần bí mật, chỉ có những Thiên Tôn đại lão của các thế lực kia là biết đến, vậy nên bất kể là bản thân có thèm nhỏ dãi với tài nguyên của cả một đế quốc rộng lớn đó đến mức như nào, ai cũng phải ngoan ngoãn cụp đuôi làm người, tiểu đả tiểu nháo với Lăng Hư Cung không sao, nếu chân chính muốn đối đầu thì hậu quả không phải là thứ bọn hắn gánh chịu được.

Chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, thân là chó ngoan của Thái Diễn Thánh Địa, bọn hắn được dựa hơi chủ nhân để chiếm đoạt tài nguyên khổng lồ, nhưng cũng đồng thời phải vẫy đuôi nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân, đó chính là chân diện mục của Lăng Hư Cung.

Sự cố bảy năm trước ở Lăng Hư Cung khiến bọn hắn tổn thất nặng nề, không chỉ một nửa thực lực nòng cốt biến mất, Lăng Hư Cung còn mất đi một vị yêu nghiệt trưởng lão, lại bị Thánh Địa trách tội, hơn nữa buộc phải đảm nhận nhiệm vụ tìm kiếm và diệt sát Tử Phong, về cơ bản là đã lạnh vì tuyết còn rét vì sương.

Cơ mà mọi chuyện vốn đang hỏng bét lại vì một lần bái phỏng của Thiên Cơ Tông mà xuất hiện chuyển biến. Thiếu tông chủ Thiên Cơ Tông lại đưa ra lời cầu hôn với trưởng lão Tuyết Phi Nhan của Lăng Hư Cung, nguyện đưa đến sính lễ thập phần trân quý và hậu hĩnh cùng với lời hứa hẹn chính thức kết minh giữa hai tông môn.

Miếng bánh từ trên trời rơi xuống như này hiển nhiên là Lăng Hư Cung sẽ vội vàng đớp lấy, thậm chí không biết là vị trưởng lão nào đột nhiên minh ngộ, trực tiếp biến cọc hôn sự này thành một cái bẫy dụ Tử Phong, vừa thu được minh hữu cường đại, lại vừa có được cơ hội tuyệt hảo để xử lí Tử Phong, có thể nói là trăm lợi không hại.

Mặc dù thủ đoạn này có chút không muốn mặt mũi, nhưng những năm gần đây, Lăng Hư Cung bị Diễm Quang Đế Quân thúc giục đến phát điên rồi, mặt mũi có ném đi hay không không quan trọng nữa, thứ bọn hắn muốn đó là nhanh chóng tìm ra Tử Phong rồi làm thịt hắn, hướng tới Diễm Quang Đế Quân báo cáo thành quả.

Chỉ là Tử Phong giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, đừng nói là lần ra manh mối, đến cả một cái tàn ảnh của hắn cũng không xuất hiện, buộc Lăng Hư Cung phải nghĩ ra cái kế sách tuyệt diệu này.

Hôn sự này Lăng Hư Cung chỉ hận không thể chiêu cáo toàn thiên hạ, trên thực tế bọn hắn đúng thực là khoa trương như vậy, bất kể là siêu nhất lưu thế lực, xuống đến nhất lưu thậm chí là cả mấy cái tam lưu thế lực phế vật bọn hắn cũng phái người tới đưa thiệp mời báo hỷ sự, đến mấy cái đỉnh tiêm thế lực cũng nhận được bái thiếp của bọn hắn, đương nhiên mục đích của Lăng Hư Cung chỉ là cố gắng lan truyền tin tức càng rộng càng tốt, bọn hắn cũng không mong đợi gì mấy đỉnh tiêm thế lực này sẽ tham dự, sứ giả không bị chặn ngang ở ngoài cửa đã là tốt lắm rồi.

Đỉnh tiêm thế lực sẽ không tự hạ thấp bản thân mà tham dự, nhị lưu, tam lưu thế lực lại sẽ không trèo cao mà tới, nhất lưu thế lực cũng muốn tham dự lắm, nhưng bọn hắn cũng tự biết thân biết phận, không dám chen chân vào giữa những siêu nhất lưu thế lực kia, chỉ có thể đưa lên lễ vật chúc mừng, cuối cùng cũng chỉ còn những siêu nhất lưu thế lực là chân chính góp mặt.

Đi ăn cưới thì hiển nhiên là phải mang theo lễ vật, hạ lễ của siêu nhất lưu thế lực căn bản không phải là mấy cái nhất lưu thế lực có thể so sánh, Lăng Hư Cung lần này chỉ thu lễ thôi cũng đủ để kiếm đầy bồn đầy bát, tài nguyên của tông môn trong nháy mắt tăng vọt.

Tử Phong thân phận bại lộ, lại bị Diễm Quang Đế Quân ra lệnh tất sát, hắn cuối cùng bị gắn đến cái mác phản đồ của Lăng Hư Cung, Diệu Yên và Tuyết Phi Nhan thân là nữ nhân của hắn cũng không có khá hơn là bao, cả hai tuy không gặp tra tấn bức cung hay là tổn thương, nhưng lại bị Lăng Hư Cung phong cấm tu vi, tiến hành giam lỏng, cuối cùng là bị mang ra làm hàng hóa trao đổi với Thiên Cơ Tông và mồi nhử Tử Phong sa lưới.

Hôn điển diễn ra vào ngày hôm nay, Tuyết Phi Nhan và Diệu Yên đều là tân nương tử, mỗi nữ nhân trong cuộc đời của mình có lẽ không phải chỉ có một lần cưới hỏi, nhưng lần đầu tiên bao giờ cũng là thời khắc quan trọng và đáng nhớ nhất với mỗi người.

Chỉ là đối với Tuyết Phi Nhan và Diệu Yên, đây không phải là một kỷ niệm đẹp đáng ghi nhớ, mà là sự tình so với tra tấn còn muốn thống khổ hơn. Lúc này cả hai đang ngồi ở trong phòng cùng với nhau, trên người đã được cưỡng ép mặc lên hỉ phục đỏ chót, diện mạo nhị nữ vốn đã xinh đẹp, nay được trang điểm kỹ càng lại càng trở nên động lòng người hơn cả.

Nhưng trên hai gương mặt mỹ miều đó, không có một chút nào vẻ vui sướng của tân nương tử, ngược lại là biểu cảm chết lặng giống như cái xác không hồn.

"Diệu Yên, chúng ta cuối cùng phải làm sao bây giờ?" Tuyết Phi Nhan thở dài một tiếng, có chút run rẩy nói.

"Còn như nào nữa, chấp nhận kết hôn thôi." Diệu Yên liếc Tuyết Phi Nhan, nhàn nhạt nói.

"Ngươi muốn phản bội phu quân?!" Tuyết Phi Nhan nghe vậy liền trở nên phẫn nộ.

"Vậy ngươi muốn ta phải làm như thế nào, hiện tại chúng ta bị phong ấn tu vi, xung quanh đều có người giám sát, đến cả tự sát cũng không thể làm được, không chấp nhận cọc hôn sự này thì phải làm gì?" Diệu Yên không trả lời, hỏi ngược lại.

Tuyết Phi Nhan bối rối, nàng cũng minh bạch tình cảnh của cả hai hiện tại, chỉ là nàng thật sự không cam lòng, trông thấy Diệu Yên biểu lộ có phần hờ hững, nàng giận mà không có chỗ phát tiết, chỉ có thể trừng mắt nhìn đối phương.

"Ngươi không cần nhìn ta như vậy." Diệu Yên lắc đầu nói, sau đó cố tình nhìn xung quanh một chút, vươn tay ra tóm lấy bàn tay của Tuyết Phi Nhan, ở trong lòng bàn tay của nàng viết chữ.

"Chúng ta lúc này bị giám sát chặt chẽ, nhưng không có nghĩa là sẽ mãi mãi như vậy, chẳng lẽ thời điểm động phòng bọn hắn vẫn còn muốn làm như vậy?"

Cả hai đều không thể sử dụng một chút linh lực nào, truyền âm nhập mật là không thể, kể cả có hạ giọng nói nhỏ cũng khó tránh khỏi thính giác cường đại của người khác, cũng chỉ có thể như này mới có thể đảm bảo bí mật, tuy hơi chậm nhưng lại an toàn.

Tuyết Phi Nhan nháy mắt liền hiểu ý, nàng cũng dùng ngón tay viết lên lòng bàn tay của Diệu Yên

"Nhưng khẳng định là tu vi của chúng ta vẫn sẽ bị phong ấn, dù không bị giám sát thì chúng ta lại có thể làm gì?"

"Chúng ta không thể tẩu thoát, cũng không thể phản kháng, nhưng chúng ta có thể tự sát!!" Ánh mắt của Diệu Yên lóe lên quang mang mãnh liệt.

"Ta có nghe lén được mấy tên nha hoàn nói chuyện, Thiên Cơ Ngạo muốn cả hai chúng ta ở chung một chỗ, cùng lúc động phòng với cả hai chúng ta. Hiển nhiên một tên sắc quỷ đói khát như hắn sẽ không muốn bản thân đang khoái hoạt mà vẫn bị giám sát, ngươi hiểu ý của ta chứ."

"Trong lúc hắn ý loạn tình mê, chúng ta trực tiếp tự sát? Rất tốt, dạng này hắn ta sẽ không kịp đề phòng, hơn nữa lại không đủ thời gian phản ứng lại để cứu mạng chúng ta, chỉ là như vậy.........cả ta và ngươi trước khi chết cũng không thể giữ mình trong sạch được....." Tuyết Phi Nhan cắn răng nói.

"Sự cấp tòng quyền, tự sát đối với chúng ta lúc này cũng là một điều xa xỉ, không thể làm khác đi được. So với việc bán thân sống tạm bợ, ta thà đi chết còn hơn!!" Diệu Yên cắn chặt môi đến mức bật máu.

"Chỉ tiếc rằng, chúng ta không đợi được phu quân....." Tuyết Phi Nhan hai vành mắt phiếm hồng, con ngươi tràn ngập thủy vụ, hai hàng thanh lệ chảy dài trên má nàng.

Diệu Yên cả người cũng run rẩy, hô hấp trở nên trầm trọng, miệng khẽ lẩm bẩm

"Phu quân.....là chúng ta có lỗi với chàng...."

-------------------------

Giờ lành đã tới, tân nương và chú rể đã xuất hiện, bầu không khí vô cùng náo nhiệt và trang nghiêm, sứ giả của các siêu nhất lưu thế lực trên mặt đều mang theo tiếu dung, lời hay ý đẹp tuôn ra không ngừng, chẳng ai biết được những lời này có được bao nhiêu phần thật lòng, nhưng sẽ không có ai vào thời điểm này phá hư bầu không khí.

Nghi lễ kết hôn trên Huyền Linh đại lục không có một tiêu chuẩn riêng, tùy vào tập tục và văn hóa của mỗi vùng miền, nghi lễ sẽ có sự khác biệt nhất định, ở Càn Nguyên đế quốc cũng không ngoại lệ. Cơ mà Lăng Hư Cung lại cố tình kéo dài nghi lễ nhiều nhất có thể, vừa là để phóng đại mặt mũi của bản thân, lại có thể câu giờ chờ cá lọt lưới, nhất cử lưỡng tiện.

Thiên Cơ Tông cũng được thông tri kế hoạch này, thiếu tông chủ Thiên Cơ Ngạo thập phần hiểu chuyện, không vì thế mà cảm thấy bất mãn, ngược lại hắn còn nói rằng nghi lễ trang trọng như vậy lại càng thể hiện ra được địa vị cao quý của bản thân. Hai nhà trai gái đều không có ý kiến, khách khứa tham dự tuy có chút thắc mắc tại sao nghi lễ lại dài đến như vậy, nhưng sẽ không có một ai mở miệng ra phá đám.

Bước cuối cùng của nghi lễ đó là hai vị tân nương tử cùng chú rể sẽ sánh vai đi trên một tấm thảm đỏ trải dài từ đại điện Lăng Hư Cung kéo ra tận giữa quảng trường mấy trăm mét. Vào thời điểm ba người đặt chân lên thảm đỏ, cùng lúc đó ở phía bên ngoài chủ tông Lăng Hư Cung, cách xa bốn mươi dặm, bốn bóng người lơ lửng ở trên không trung, ánh mắt hướng về ngọn siêu cấp đại sơn bị chặt ngang lưng chừng đang đỡ lấy toàn bộ Lăng Hư Cung kia.

"Ngươi chắc chắn là muốn làm như vậy? Ta biết là ngươi có đủ bản lĩnh để lẻn vào đưa người ra ngoài mà thần không biết quỷ không hay mà, có nhất thiết phải quang minh chính đại hiện thân không?" Mai Tôn Giả nhìn Tử Phong, trầm giọng nói.

"Đương nhiên là cần thiết, ta có thể không cần đến mặt mũi, nhưng nữ nhân của ta thì khác, ta muốn quang minh chính đại cứu các nàng ra khỏi hố lửa, để cho toàn thiên hạ biết rằng các nàng không phải là người cô đơn không nơi nương tựa. Ta sẽ không để cả hai phải chịu thêm chút ủy khuất nào nữa." Tử Phong trên mặt bình tĩnh, nói xong liền phất phất tay.

Mai Tôn Giả, Diệp Mị Nhi và Hồ Tâm Nguyệt thấy thế liền lùi lại ra xa mấy trăm mét, đúng lúc này, Tử Phong động!

Một luồng hắc khí từ giữa ngực hắn xuất hiện sau đó phóng tới lòng bàn tay trái của hắn, trong nháy mắt liền thực thế hóa, dần dần có được hình dạng thực sự. Bàn tay Tử Phong nắm chặt lại, một luồng hắc vụ nổ tung sau đó rất nhanh liền tan biến, chỉ thấy trên tay hắn lúc này đang cầm lấy một cây cung đen tuyền thập phần hoa mỹ, từng đường nét uốn lượn tinh xảo đến cực điểm, giữa cây cung là một viên ngọc lấp lánh màu tím đậm ám khói.

Thân cung màu đen chốc chốc lại ánh lên từng đạo quang mang tử sắc mờ nhạt, cả cây cung không ngừng bốc lên hắc vụ đậm đặc đến cực điểm. Tử Phong đưa mắt nhìn Thần Cung Địa Ngục Vijaya Dhanush trong tay mình, đúng hơn phải nói là bản sao của Vijaya Dhanush do Tài Quyết Chi Nhận thôn phệ rồi biến hóa thành.

Hắn hít sâu một hơi sau đó giơ cung lên, làm một động tác kéo cung, chỉ thấy linh lực trên người hắn bùng nổ mãnh liệt giống như nộ sơn cuồng hải, linh khí thiên địa xung quanh người hắn hóa thành một đạo lốc xoáy phóng lên tận thiên không, không gian xung quanh người hắn vặn vẹo liên hồi sau đó không ngừng nứt đoạn, vỡ vụn.

Ống tay áo của Tử Phong hóa thành tro bụi, những vết nứt kéo dài khắp hai cánh tay của hắn sáng lên quang mang tử sắc chói lòa, tay phải của hắn vô cùng khó nhọc kéo cung, một đạo hắc tiễn được cấu thành hoàn toàn bởi năng lượng xuất hiện, trên thân tiễn tràn ngập phù văn đan xen phức tạp mà huyền ảo.

Tam nữ chưa bao giờ trông thấy chiêu thức này của Tử Phong, nhưng không cần phải hỏi các nàng cũng biết được một mũi tên này khủng bố đến mức như nào, bởi vì đã đứng cách xa hàng trăm mét, các nàng vẫn có thể cảm nhận thấy áp lực phô thiên cái địa đè ép lên bản thân, tưởng chừng như chỉ cần chạm vào mũi tên đó các nàng cũng có thể trực tiếp hôi phi yên diệt, chưa bao giờ các nàng cảm nhận thấy tử vong tiến sát bản thân đến như vậy.

Tử Phong kéo căng cung, y phục trên người không gió mà bay phần phật, từng đạo vết nứt từ hai mắt của hắn lan ra khắp mặt, tròng mắt bốc lên ngọn lửa tử sắc hừng hực.

"Đệ Nhất Tiễn - Vẫn Tinh!!"

Tử Phong thả tay ra, mũi tên thoát khỏi khống chế trực tiếp hóa thành một đạo hắc mang xuyên phá không gian phóng thẳng tới Lăng Hư Cung, mục tiêu của nó......chính là ngọn núi chứa toàn bộ các truyền tống trận của Lăng Hư Cung ở ngay gần đó.

Mũi tên nhanh chóng dùng một tốc độ không thể tưởng tượng được vượt qua khoảng cách mấy chục dặm, trực tiếp đâm vào ngọn núi khổng lồ. Không có tiếng nổ lớn, cũng không có dư chấn xuất hiện, tất cả chỉ có một màu sắc đen tuyền từ dưới mắt đất phóng thẳng lên trời cao, đem toàn bộ ngọn núi đó bao phủ vào bên trong, khí tức hủy diệt tinh thuần đến cực điểm phóng xuất ra khiến thiên địa run rẩy.

Thương khung trong nháy mắt liền biến thành một màu đen, không gian phong bạo xuất hiện khắp nơi tưởng chừng như bầu trời muốn sập xuống. Cột năng lượng màu đen kinh khủng đó cứ ngùn ngụt mà phóng thẳng lên trời không ngừng nghỉ, cảnh tượng giống như tận thế hàng lâm khiến lòng người kinh hãi muốn chết.

Trong bán kính vạn dặm tính từ trung tâm vụ nổ, toàn bộ cây cối, động vật thậm chí cả yêu thú cấp thấp nháy mắt liền giống như gỗ mục mất hết sinh cơ mà hóa thành tro tàn phiêu phù trong gió, nước trong ao hồ biến thành một đám dịch thể sẫm màu tràn ngập tử khí, tôm cá trong đó cũng nhất tề hóa thành cặn bã nổi lên mặt nước.

Cột năng lượng cuồn cuộn chuyển động không ngừng kéo dài tới mấy phút, khí tức hủy diệt mà nó phát ra trực tiếp khiến hộ tông đại trận của chủ phong Lăng Hư Cung ngay gần đó nát thành cám vụn, nha hoàn tạp dịch không có tu vi trong tông môn ngay lập tức liền hóa thành tro tàn, toàn bộ đệ tử tu vi dưới Tướng cấp lăn ra đất tuyệt khí bỏ mình, Tôn cấp và Vương cấp võ giả chỉ cảm thấy cơ thể giống như bị rút sạch sinh mệnh lực, mềm yếu vô lực không đứng dậy nổi, một số liền trực tiếp hôn mê.

Cũng chỉ có Thánh cấp cường giả trở lên mới có thể ngăn chặn khí thế hủy diệt kinh hồn táng đảm này, nhưng chỉ là ngăn chặn, chứ không phải là miễn nhiễm, Thánh Giả cao giai trở xuống đều cảm thấy khí huyết trong cơ thể mình đảo lộn một trận, nội lĩnh vực tán loạn như bị đánh tan, thương thế không nhẹ chút nào.

Mấy phút trôi qua, cột năng lượng khủng khiếp kia mới tán đi, chỉ là khi nhìn vào những gì nó để lại, mọi người không cảm thấy vui mừng mà ngược lại trở nên sợ hãi càng sâu.

Chỉ thấy ngọn núi khổng lồ có đường kính cả chục dặm sừng sững biết bao nhiêu tuế nguyệt đó đã biến mất triệt để, đúng hơn là trong tầm ảnh hưởng của cột năng lượng, hoàn toàn không còn lại một thứ gì cả, đến nửa hạt cát cũng không thấy. Ngọn núi, mặt đất đều bị xóa sổ khỏi thế gian này, chỉ để lại một mảng không gian mờ mịt thuần một màu đen tuyền, từ bên trong không truyền tới động tĩnh gì cả, thần thức quét tới liền giống như rơi xuống vực sâu, một đi không trở lại, chỉ có thể dùng mắt thường để nhìn thấy vùng không gian bị tàn phá đó, trông giống như là nơi đó vốn không tồn tại trên thế gian này.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
TT
Trọng Trần22 Tháng chín, 2022 02:51
Nhanh nhanh ra thêm đi tác giả ơi. Ra ít quá đọc không đã
VT
Vũ Thủy04 Tháng chín, 2022 05:14
Cho main tăng tu vi quẩy cho nó đã nào tác giả ơi
ĐXT
Đậu xanh tác giả25 Tháng tám, 2022 15:18
Hơi lâu chưa lên tu vi rồi tác cho main vào linh đế cho nó sung
LDH
Lê Dương Hoàng An16 Tháng tám, 2022 07:47
truyện hay vãi, ngày nào cũng hóng nè tác ơiiiiiiiiiiiiiiiiii
LDH
Lê Dương Hoàng An03 Tháng tám, 2022 15:31
tui thấy lâu quá chưa ra tưởng drop luôn rồi chứ tui ngày nào cũng hóng :)))
HN
Hiệp Nguyễn01 Tháng tám, 2022 14:16
Tác có việc thôi ông nên ko ra chap thường được.vừa ra 2 chap mới kìa.
LDH
Lê Dương Hoàng An30 Tháng bảy, 2022 16:59
ra đi 1 siêu phẩm T_T
LDH
Lê Dương Hoàng An22 Tháng năm, 2022 03:57
Chắc drop luôn r :))
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
TT
Tuấn Trần26 Tháng hai, 2022 14:35
1 tháng chắc tác ra dc 5 chương quá. Đọc vầy ngóng đến lúc xuống lỗ chắc đến đại kết cục
NHD
Nguyễn Hữu Danh20 Tháng hai, 2022 15:17
lâu có chap quá tác giả ơi
KG
Kẹo Gp09 Tháng một, 2022 13:33
Hay mà lâu có chap quá
H
hangsong31 Tháng mười hai, 2021 01:44
Bộ này thấy cũng hay! Logic truyện tác giả có quyền đưa ra theo dòng ý tưởng của bản thân người viết. Trí tưởng tượng của người viết phong phú và có những chuyển biến câu truyện khá hay ++++
*☠
*•.¸♡√ũ ☠❦29 Tháng mười hai, 2021 08:56
Mới đọc 90c nhưng thấy nv9 đáng ra phải chết rất nhiều lần rồi, nhưng mỗi khi thoát khỏi cái chết toàn ảo vãi, mấy đứa muốn giết nv9 toàn lão tổ sống rất lâu mà 1 nữa nít ranh cũng ko giải quyết dc. Mà nv9 yếu nhưng hay thể hiện + vượt cả 2 đại cấp ko giết dc nv9 thế tụi kia tu kiểu gì vậy? Logic bộ này theo ko dc nên bỏ
BT
Buông Tay11 Tháng mười hai, 2021 08:07
Hóng quá hóng quá nghiệ mất r
BT
Buông Tay10 Tháng mười hai, 2021 11:21
Mong ad ra truyện liên tục hóng quá
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
BÌNH LUẬN FACEBOOK