Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dáng vẻ hưng phấn của Phong Vạn Đạo chợt biến mất, lão bất tri bất giác lùi lại một chút sau đó sửng sốt hô

“Ngươi??!”

“Đừng có ngạc nhiên như vậy, cái mùi hôi thối phát ra từ cơ thể của ngươi rõ ràng đến mức như vậy, sao ta có thể không nhận ra cơ chứ.” Tử Phong lạnh nhạt nói, ánh mắt không ngừng đảo qua đảo lại quan sát đối phương.

Phải đến vừa rồi khi lão quỷ Phong Vạn Đạo xuất hiện thì hắn mới nhớ ra được cái khí tức quen thuộc này là gì. Trong quá khứ hắn đã từng chạm trán âm thi, thời điểm đó hắn vẫn còn khá là yếu đuối nếu so sánh với bây giờ, nhưng thủ đoạn của thượng cổ Âm Thi Tông vẫn khiến hắn có ấn tượng rất sâu, nói thực đến chính hắn cũng phải thừa nhận rằng năm xưa hắn có thể còn sống mà rời khỏi di tích của Âm Thi Tông, tính may mắn chiếm một phần lớn.

Kể cả với thực lực hiện tại của Tử Phong hắn cũng không dám tùy tiện coi thường đối phương, phải biết rằng âm thi khó chơi hơn so với người sống rát nhiều, không chỉ sống dai như con gián đánh mãi không chết, mà nhục thể của âm thi tuy trông có vẻ tàn tạ nhưng còn cường hãn hơn cả lúc sống, thập phần quỷ dị. Hơn nữa dựa vào Tà Vương Chân Nhãn, Tử Phong có thể nhìn rõ ràng tu vi của Phong Vạn Đạo là Nhất Tọa Linh Đế cao giai, tuy chưa đến đỉnh phong nhưng đây vẫn là cường giả cấp Linh Đế a.

Ở trong Huấn Luyện Trường hắn xác thực đã từng đối chiến với yêu ma quỷ quái cấp bậc Linh Đế, nhưng dù sao thì đó cũng chỉ là vật đối luyện do hệ thống tạo ra, cường đại thì có cường đại, nhưng luận thủ đoạn thì khó lòng so sánh với cường giả chân chính, có trời mới biết ngoài âm thi cùng với trận pháp ra thì Phong Vạn Đạo còn ẩn giấu cái gì nữa hay không, hắn tự nhận có thể đối đầu với Nhất Tọa Linh Đế nhưng cũng khống dám coi thường đối phương.

Còn về việc tại sao hắn lại biết được bản thân Phong Vạn Đạo cũng là một âm thi, việc này không có thần kỳ như vậy, dưới Tà Vương Chân Nhãn mà đối phương còn có thể che giấu bản chất mới là lạ, Long Trường Sinh cấp Bán Thần còn không thể giấu được cặp tà nhãn này, chỉ là một Nhất Tọa Linh Đế sao có thể làm được.

“Ngươi cùng với thượng cổ Âm Thi Tông có quan hệ như thế nào?” Tử Phong tiếp tục hỏi, ý đồ kéo dài một chút thời gian. Hắn biết được rằng ngày hôm nay sẽ có một trận chiến sinh tử, chuyện đó là không thể tránh được, sở dĩ phải kéo dài thời gian là để bản thân có thể suy tính các loại đối sách tiến công, đồng thời thử xem có thể cưỡng ép phá bỏ Tỏa Long Trận hay không. Mặc dù trận pháp này đối với hắn hoàn toàn vô dụng, nhưng có thể phá bỏ thì vẫn nên phá bỏ a.

“Không nghĩ rằng ngươi cũng biết đến Âm Thi Tông đó, chỉ là thủ đoạn luyện chế âm thi không phải là không còn tồn tại, vì cớ gì ngươi lại khẳng định ta có quan hệ với tông môn đó.” Phong Vạn Đạo lấy lại bình tĩnh, cười nhạt nói. Cũng như Tử Phong, kéo dài thời gian đối với lão mà nói cũng có lợi ích không nhỏ, dưới hiệu quả của Tỏa Long Trận, dù đối phương có cường hoành đến mức nào thì cũng sẽ dần trở nên yếu ớt, lão chỉ cần tọa sơn quan hổ đấu chờ thực lực của đối thủ bị bào mòn là được. Một siêu cấp cường giả Linh Đế như Phong Vạn Đạo mà cũng chơi hoa chiêu như thế này cũng không khỏi có chút hèn hạ, nhưng lão từ trước tới giờ chưa từng có mặt mũi gì để mà mất, hơn nữa nãy giờ đã cố dò xét nhưng lão tuyệt nhiên không thể nhìn thấu cảnh giới của bạch y nam tử trước mặt, ngược lại lão lại cảm nhận được một tia uy hiếp cường liệt đến từ đối phương, kéo dài thời gian sẽ có lợi hơn cho bản thân mình.

“Đúng là âm thi tuy hiếm nhưng không phải là không có, nhưng có thể đem chính bản thân mình luyện thành âm thi mà vẫn giữ đhợc thần trí, thậm chí tu vi còn cao như vậy, ngoại trừ thượng cổ Âm Thi Tông lắm chiêu trò cổ quái ra thì ta thực sự không thể nghĩ tới cái nào khác cả.” Tử Phong chậm rãi nói, ánh mắt vụng trộm quan sát những phù văn của Tỏa Long Trận đang phiêu đãng trong không trung, ý đồ tìm đến một điểm mấu chốt, chỉ tiếc là vẫn chưa có kết quả gì.

“Thượng cổ Âm Thi Tông...... Phong Vạn Đạo...... Ta nhớ rồi!!! Nguyệt tiền bối, người này chính là phó tông chủ của thượng cổ Âm Thi Tông!!” Triệu Vương Mẫn lẩm bẩm mấy tiếng, sau đó giống như bừng tỉnh đại ngộ mà kêu lên.

“Mẫu hậu, người chắc chứ?” Triệu Yển Nhạn ở một bên nghi hoặc nói, nàng bản thân cũng đọc qua vô số tài liệu đủ mọi chủ đề, sự tồn tại của âm thi nàng dường nhiên biết rõ, chỉ là đối với một tông môn đã bị hủy diệt từ thờ thượng cổ như Âm Thi Tông thì nàng hoàn toàn không có rõ ràng.

“Chắc chắn, ta đã từng đọc qua tư liệu về tông môn này, thời kỳ thượng cổ Âm Thi Tông vô cùng cường đại, chỉ là phương thức tu luyện quá mức thương thiên hại lí nên bị vây công hủy diệt, lên nhanh mà xuống cũng nhanh, tương truyền chỉ có một số ít cá lọt lưới tránh thoát được một trận hạo kiếp diệt môn, phó tông chủ Phong Vạn Đạo là một trong những người đó.” Triệu Vương Mẫn âm trầm nói.

“Thái Hậu thật sự khiến ta bất ngờ, trên đời liệu còn chuyện gì mà ngài không biết nữa hay không? Đúng vậy, lão phu chính là vị phó tông chủ trong lời của ngài vừa nhắc đến, chỉ là Âm Thi Tông đã là quá khứ, hiện tại cũng chỉ còn lại một mình ta mà thôi, nhắc lại chuyện này làm gì.” Phong Vạn Đạo ngạc nhiên thực sự, lão căn bản không thể tin được là còn có người nhận ra lai lịch của mình, suy đoán được quan hệ của mình với Âm Thi Tông thì cũng thôi, nhưng có thể đoán được tường tận thân phận của mình, xem ra lão không thể không nghiêm túc đối phó, tuyệt đối không được để ai còn sống mà rời đi ngày hôm nay.

“Hừ, tông môn chỉ nghe tên đã thấy tà ác, bị diệt là đúng lắm, ngươi phải thấy may mắn bản thân có thể chạy thoát một kiếp đó.” Triệu Yển Nhạn không chút sợ hãi hừ lạnh một tiếng.

“Nha đầu ngươi sống trong nhung lụa từ lúc lọt lòng tới tận bây giờ thì biết cái gì, ngươi nghĩ rằng chỉ với cái lí do Âm Thi Tông làm việc ác mà dẫn đến thảm họa diệt môn hay sao? Một đám ngụy quân tử đó căn bản chẳng phải người tốt gì, phàm nhân bỏ mạng trên tay bọn chúng cũng nhiều chẳng kém gì bọn ta, nếu không phải bọn chúng nảy lòng tham đối với bảo vật của Âm Thi Tông chúng ta thì sao có thể liều mạng như vậy được. Con mẹ nó người chết vì miếng ăn, tham bảo thì cũng thôi lại còn giương cao lá cờ chính nghĩa, lão tử nhổ vào.” Phong Vạn Đạo dường như bị chạm đến nỗi đau, lão tức giận mà hét lên từng tiếng, khí tức của một Linh Đế cường giả giống như trời đất sụp đổ ập xuống đầu đám người Triệu gia.

Đã có Huyền Vũ đại trận bảo vệ nhưng cả đám vẫn có thể cảm nhận được luồng uy áp phô thiên cái địa kia khiến người khác phải nghẹn thở, nguyên tòa đại trận cũng lắc lư giống như muốn sụp đổ. Triệu Cao Hiên không có nói láo, nhưng vẫn là khoa trương một điểm, Huyền Vũ đại trận có thể chịu đựng siêu giai cường giả công kích trong thời gian dài, nhưng cũng còn phải xem là loại người nào đang thôi động đại trận, bốn ngàn cấm vệ quân chưa tới Thánh Cấp cùng với mười bảy vị tộc lão chưa tới Thiên Tôn, nếu đối đầu với Thiên Tôn cường giả thì xác thực có thể chịu đựng được hai canh giờ, nhưng Linh Đế cường giả lại thuộc một phạm trù khác, nếu Phong Vạn Đạo thật sự muốn thì chỉ cần một khắc là đủ để phá tan cái mai rùa này thành vụn cám.

Triệu Cao Hiên biết đến sự tồn tại của Tử Phong, hắn không biết được liệu vị tiền bối tu vi thông thiên này dưới sự trấn áp của Tỏa Long Trận có thể chiến thắng hay không, nhưng kéo dài thời gian hẳn là có thể, chỉ cần tung hỏa mù nói rằng đại trận có thể chống đỡ hai canh giờ, đối phương sẽ cảm thấy tiêu hao lực lượng cho cái vỏ rùa này là không đáng, chẳng bằng trước hết giải quyết địch nhan trước mặt đã. Tuy có điểm lợi dụng Tử Phong, nhưng hắn cũng không còn cách nào, chỉ cần kéo dài đủ lâu, người của Triệu gia thấy bọn họ mãi không trở về sẽ phái người đi tìm ngay lập tức, khoảng cách từ đây đến kinh thành không quá xa, cố gắng câu kéo thời gian cho đến khi cường giả của gia tộc đến là đủ.

Tử Phong vung tay lên một cái, cưỡng ép đánh tan khí thế của đối phương, hắn nhíu mày nói

“Làm người hay làm âm thi thì cũng phải ra dáng cường giả, ngươi chấp nhặt với một tiểu nha đầu làm gì?”

“Ngươi cũng cho rằng Âm Thi Tông chúng ta nên bị diệt, đám ngụy quân tử kia là người chiếm lí lẽ??!” Phong Vạn Đạo dùng một ánh mắt âm u nhìn về phía Tử Phong, gằn giọng nói.

“Đừng hiểu lầm, ta không quan tâm đến ân oán của vạn năm trước, lại càng không quan tâm ngươi giết bao nhiêu người để tu luyện, trong mắt ta thì mạng người hay mạng chó cũng không có gì khác biệt, giết thì giết, có gì mà phải tính toán. Nhưng mà........ngày hôm nay ngươi đã trở thành kẻ thù của ta, quản ngươi là người hay quỷ, tất cả đều phải chết!!”

Tử Phong vừa dứt lời, khí thế trên người hắn bỗng nhiên bùng nổ, nếu nói uy áp của Phong Vạn Đạo lúc trước giống như trời đất sụp xuống thì khí tức mà Tử Phong phát ra hiện tại còn kinh khủng hơn gấp hàng chục lần, đám người Triệu gia dường như nhìn thấy hư ảnh nhật nguyệt tinh thần bạo liệt, vũ trụ hư không bị phá toái, Huyền Vũ đại trận mang theo một tia đạo ý của thần thú Huyền Vũ đứng trước luồng khí thế này chợt trở nên nhỏ bé như con rùa mắc cạn.

Phong Vạn Đạo đứng mũi chịu sào cũng phải chấn kinh, lão tuy vẫn không nhìn ra được tu vi của đối phương, nhưng chỉ dựa vào khí thế trích tinh hái nguyệt này, lão có thể khẳng định đối phương ít nhất phải là Lục Tọa hoặc Thất Tọa Linh Đế. Nhận ra được điều này, Phong Vạn Đạo không khỏi làm ra động tác nuốt nước bọt mặc dù cơ thể âm thi của lão vốn chẳng có máu huyết hay dịch thể gì cả, lão âm thầm cảm thấy may mắn vì đã nghe theo lời cảnh báo của Nhị Thân Vương rằng đối phương thực lực vô cùng kinh khủng mà chuẩn bị sẵn Tỏa Long Trận, bằng không thì đối mặt với một nhân vật có tu vi ít nhất là Lục Tọa Linh Đế, Nhất Tọa Linh Đế như bản thân có thể sống quá hai bạt tai mới là gặp quỷ.

Tử Phong tận lực phóng thích khí thế của bản thân, vốn dĩ uy áp của hắn vẫn luôn vượt xa so với tu vi chân chính, lại còn kèm theo tăng phúc của Đế Uy, có thể đạt được đến cấp bậc này cũng không có gì kỳ lạ, Hắn không nhờ đến Tiểu Linh, không phải vì không nhờ được, mà là không cần thiết, hắn muốn thử xem thực lực của mình đối đầu với một Linh Đế thực thụ sẽ ra sao, phóng thích uy áp chỉ đơn thuần là để trấn áp khí thế của đối phương mà thôi.

Trên tay Tử Phong xuất hiện một đoàn năng lượng màu tím than, trong nháy mắt liền thực thể hóa tạo thành một ngọn thương trông có vẻ bình thường không chút hoa mỹ, chỉ là toàn bộ cây thương được bao phủ bởi một lớp tử sắc chi khí vờn quanh giống như một vật thể sống. Hắn nắm lấy cán thương, thân hình khẽ động liền xuất hiện trước mặt Phong Vạn Đạo, mũi thương lóe sáng sau đó vụt thẳng xuống đầu đối phương.

Tốc độ di chuyển của Tử Phong quá nhanh, nhanh đến mức đám người Triệu gia đang quan sát cũng không thể bắt kịp, bọn họ chỉ nghe thấy một tiếng “keng” chói tai như kim loại va chạm vào với nhau, sau đó thân ảnh hắc bào của Phong Vạn Đạo hóa thành một đạo lưu tinh mà bay về phía chân trời, hiển nhiên là bị một thương vừa rồi đánh bay.

Phong Vạn Đạo xác thực bị đánh bay, nhưng không phải là vì lão không kịp phản ứng, chỉ là vừa rồi trong một khoảnh khắc thất thần trước uy áp của đối phương mà khó lòng phòng bị, Tử Phong chọn thời điểm công kích vô cùng chuẩn xác. Nhưng Phong Vạn Đạo chẳng hề nao núng, bản thân lão là một âm thi, mà âm thi lợi hại nhất ở điểm nào? Đó là cơ thể giống như vũ khí hình người a.

Cứng rắn ăn một thương của Tử Phong, Phong Vạn Đạo thoải mái để thân hình của mình bị đánh bay đi, một thương vừa rồi mang theo lực lượng vô cùng kinh khủng, lấy thân thể của lão mà cũng có cảm giác ăn không tiêu, nhưng tốt xấu gì cũng là âm thi cấp Linh Đế, lão không lo lắng lắm, trên thực tế dù một thương vừa rồi có chặt lão thành hai nửa, miễn là bản mệnh hạch tâm không bị phá hủy thì lão cũng có thể trong nháy mắt khôi phục lại được.

Cơ mà chịu đựng một chiêu này đối với Phong Vạn Đạo cũng có chỗ tốt, nếu giao chiến ở ngay trước mặt đám người Triệu gia kia có trời mới biết được cái đại gia tộc lắm tiền nhiều của này có sở hữu vài kiện cấm khí lợi hại hay không, lấy thực lực của lão thì rất ít cấm khí có thể có tác dụng, nhưng thà tin rằng có còn hơn không, lão không sợ nhưng nếu đang giao thủ hăng say rồi đột nhiên bị cấm khí đánh tới thì sẽ rất khó chịu.

Triệu Yển Nhạn ở một bên đỡ lấy Triệu Vương Mẫn, trông thấy ở trên bắt đầu động thủ, nàng không khỏi có chút hưng phấn nói

“Mẫu hậu, nhìn xem kìa, tiền bối đã ra tay rồi, đối phương sẽ nhanh chóng bị hạ gục thôi!”

Tuy Triệu Yển Nhạn không phải là con gái thân sinh của mình, nhưng Triệu Vương Mẫn cũng biết được tiểu nha đầu này chính là một cái quỷ tài, vẫn luôn âm thầm ở trong bóng tối trợ giúp con gái của mình, nàng đối với Triệu Yển Nhạn cũng rất ưa thích, nghe thấy như vậy cũng không có ngạc nhiên lắm với việc xưng hô có chút không hợp lẽ thường ấy, nàng chỉ lắc đầu nói

“Nào có dễ dàng như vậy, con căn bản không hiểu được Tỏa Long Trận có bao nhiêu lợi hại, trận pháp này đến cả Chân Long cũng có thể vây khốn, dù tiền bối có là Bán Thần cường giả thì cũng khó lòng mà phát huy thực lực chân chính được. Hơn nữa Tỏa Long Trận lấy sinh mệnh lực của mười vạn người để chèo chống, có cỗ lực lượng khổng lồ này làm gốc, Nguyệt tiền bối cùng lắm chỉ có thể xuất ra thực lực tương tự với Phong Vạn Đạo mà thôi.”

“Tiền bối vô cùng lợi hại, chắc chắn sẽ không thua lão quỷ kia đâu, mẫu hậu cứ an tâm.” Triệu Thanh Thanh ở một bên chắc nịch nói.

“Âm Thi Tông vào thời kỳ thượng cổ cũng là một siêu cấp đại tông môn, thủ đoạn ùn ùn không kể hết được, Phong Vạn Đạo thân là phó tông chủ của Âm Thi Tông, dù đã luyện chế bản thân thành dạng người không ra người quỷ không ra quỷ, thực lực không bằng năm xưa nhưng chắc chắn thủ đoạn ẩn giấu cũng không đơn giản đến như vậy.” Triệu Vương Mẫn lắc đầu nói.

“Mẫu hậu, nếu như vậy thì chúng ta có nên đi trợ giúp tiền bối hay không?” Triệu Yển Nhạn có chút lo lắng nói.

“Tranh đấu cấp bậc Linh Đế không phải là thú mà ta có thể nhúng tay vào, chỉ hơi không cẩn thận là có thể bỏ mạng ngay tức thì, ta đến đấy ngược lại chỉ khiến tiền bối vướng bận mà thôi.”

Triệu Thanh Thanh đang định nói gì thì dị biến tiếp tục phát sinh, đám âm thi đông nghịt đang bao vây xung quanh vốn yên lặng chợt trở nên cuồng bạo không gì sánh bằng, bọn chúng rít lên từng tiếng chói tai, giống như những cơn sóng thần cuồn cuộn dẫm đạp lên nhau rồi xông về phía đám người Triệu gia đang co đầu rụt cổ bên trong Huyền Vũ đại trận mà đánh tới.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
KD
Khang Dam01 Tháng mười hai, 2021 01:36
Ko bt cô vợ cả có được hồi sinh ko đây
TTT
Tuấn Tài Tử20 Tháng mười một, 2021 05:32
Hóng truyện đến phát điên r
NT
ngan Tran12 Tháng mười một, 2021 08:23
Hai ngày này tác bảng A đang chờ chương mới
ĐPN
Đại Pháo Nguyễn05 Tháng mười một, 2021 06:43
Quá tàn khóc với main rồi
NT
ngan Tran02 Tháng mười một, 2021 09:42
Ra chương mới đi anh hai ngày rồi
NT
ngan Tran27 Tháng mười, 2021 05:38
Một ngày hai chương đi anh ơi chuyển hay quá
NT
ngan Tran27 Tháng mười, 2021 05:38
Một ngày hai chương đi anh ơi chuyển hay quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK