Mục lục
Kêu Ngươi Đi Chịu Chết Chứ Không Bảo Ngươi Vô Địch (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Trần cười lạnh nói: "Lợi hại không?"

"Lợi hại!"

Yêu hổ lộ ra hài lòng: "Đã như vậy, ta càng phải nghiêm túc luyện hoá ngươi!”

Nói xong ánh mắt yêu hổ lộ ra ngoan lệ, móng vuốt mang theo kình phong gào thét bỗng nhiên trực tiếp đánh lên đỉnh đầu Phương Trần.

Khí tức Trúc Cơ ngũ phẩm không hề giữ lại toàn lực bạo phát, toàn bộ đình viện trong nháy mắt rung chấn dữ dội!

Con yêu hổ này rõ ràng đã thay đổi tâm thái mèo vờn chuột vừa nãy, lúc này nó toàn lực xuất thủ muốn một phát giết chết Phương Trần!

Thiên Đạo Trúc Cơ không thể nào có nhân vật đơn giản.

Cho dù thủ đoạn trì hoãn thời gian của Phương Trần quá mức ấu trĩ, nhưng xuất phát từ sự tôn trọng đối với Thiên Đạo Trúc Cơ, lúc này nó quyết định toàn lực xuất thủ.

Thấy yêu hổ xuất thủ, trong lòng Phương Trần biết đã đến tình huống nguy cấp nhất, lúc này hắn không thể đợi thêm nữa.

Phương Trần bỗng nhiên cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết, trong tay bấm một ấn quyết kỳ quái, hắn giận dữ hét: “Chết cho lão tử!”

Yêu hổ lúc này sững người!

Nó đột nhiên cảm giác bốn phương tám hướng đều truyền đến một cảm giác nóng rực làm nó cực kỳ không thoải mái.

Giống như nhiệt độ bỗng dưng tăng lên mười mấy độ!

Do đó, móng vuốt đang hướng về phía Phương Trần cũng không khỏi dừng lại!

Thấy thế, sắc mặt tái xanh của Phương Trần dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được lập tức xoay người đào tẩu như bay…

Yêu hổ không để ý tới Phương Trần.

Bởi vì toàn thân nó hiện tại bỗng nhiên truyền đến đau nhức như thủy triều ập tới, nó vô thức quay đầu nhìn lại, tức khắc nhất thời kinh hãi…

Chẳng biết từ lúc nào chung quanh nó lại xuất hiện từng ngọn hỏa diễm bạch sắc.

Hỏa diễm bạch sắc không giống lửa thông thường, hình dáng ngược lại cực kỳ cố định, giống như giòi bọ!

Đám hỏa trùng màu trắng này bám vào trên người yêu hổ, liều mạng đốt vào bên dưới bộ lông đen trắng của nó…

Giống như có vô số tiểu trùng chi chít muốn tiến vào bên trong cơ thể yêu hổ.

Đồng tử yêu hổ co rụt, nó vội lộn nhào theo bản năng muốn dập tắt ngọn lửa trên người.

Cú lộn này khiến đình viện rung lắc.

Đến cái ao hải sản của Phương Trần cũng bị nó lăn cho nát bấy.

Nhưng cho dù nó lăn lộn, thậm chí nhảy xuống ao thì ngọn lửa cũng không bị ảnh hưởng, vẫn tiếp tục lẳng lặng thiêu đốt…

Quỷ dị chính là dù cho ngọn lửa cháy kịch liệt thì huyết nhục và da lông yêu hổ cũng không có dị dạng, trái lại linh lực yêu hổ lúc này như tuyết đọng gặp thái dương, nhanh chóng tiêu tán!

Linh lực dần biến mất, đám hỏa trùng giống như được gia tăng nhiên liệu, chúng ngày càng lớn mạnh, đốt trên người yêu hổ ngày càng mãnh liệt…

"Đây là Hỏa Sát!"

Lúc này yêu hổ mới ý thức được đây căn bản không phải hỏa diễm mà chính là Hỏa Sát chuyên dùng đối phó linh lực.

Nó vội vàng xuất ra phương pháp đối phó Hỏa Sát, nhưng lại kinh ngạc nhận ra căn bản đều vô dụng!

“Chẳng lẽ không phải là Hỏa Sát đơn thuần?”

Lúc này yêu hổ cực kỳ kinh ngạc, nó hoảng sợ kêu to: “Là Hỏa Sát Vương?”

"Sao có thể như thế? !"

Nó biết mà!

Thiên Đạo Trúc Cơ quả nhiên không đơn giản!

. . .

Cùng lúc đó.

Phương Trần đã chạy trốn tới bên cạnh một hòn non bộ, thấy yêu hổ không đuổi kịp bèn thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó hắn vội vàng khởi động Tụ Linh Trận để khôi phục trạng thái.

“Hỏa Sát của Vạn Sát Tâm Pháp đúng là hữu dụng, có thể đối phó được với yêu hổ Trúc Cơ ngũ phẩm, quả nhiên không hổ là công pháp của khí vận chi tử, cũng không biết Vạn Sát cấp bậc cao nhất lợi hại tới mức nào.”

“Có điều đại chiêu không chỉ tiêu hao lớn mà thời gian chuẩn bị cũng quá dài, nếu không phải vừa rồi liều mạng thì chiêu này đã bị yêu hổ cắt ngang…”

“Sau này còn muốn sử dụng đại chiêu phải bắt buộc tìm một đám người giúp ta trì hoãn thời gian sao?”

Phương Trần mặt mũi trắng bệch, khí tức uể oải nghĩ thầm.

Vừa rồi yêu hổ cho rằng Phương Trần trì hoãn thời gian vì đợi trưởng lão tới cứu.

Trên thực tế hắn chỉ đang đợi đại chiêu tụ lực mà thôi.

Ngay từ đầu hắn đã không chạy, sau này đánh lén thất bại cũng không chạy cũng bởi vì đại chiêu của Vạn Sát Tâm Pháp cần thời gian quá lâu.

Nếu không phải bởi vì chờ đại chiêu hắn đã chạy từ sớm.

Sao có thể dám cùng đối phương ở lại nói chuyện phiếm được?

Mà đại chiêu của Phương Trần là học từ trên người Tiêu Thanh!

Hệ thống căn cứ vào nửa tháng sau Tiêu Thanh nắm giữ Hỏa Sát Sát Thuật nên cũng bố trí cho Phương Trần học…

Hỏa Sát Vương!

Hỏa Sát phải trải qua vô số hỏa diễm dung hợp mới có thể được sinh ra, cực độ bạo ngược, chuyên dùng thiêu đốt linh lực, đợi sau khi linh lực bị thiêu đốt hầu như hết sạch thì người bị Hỏa Sát quấn thân sẽ triệt để tử vong, vô cùng đáng sợ.

Mà Hỏa Sát Vương càng là số một trong số Hỏa Sát, không chỉ khó chơi mà còn rất khó giết!

Hỏa Sát Vương trải qua 10 vạn năm núi lửa mới sinh ra, lực lượng vô cùng tinh thuần, sở hữu bề ngoài là Hỏa Sát Trùng vô cùng dọa người, chỉ có cao thủ Hóa Thần kỳ mới có thể miễn cưỡng thử luyện hóa nó!

Theo cách nói của hệ thống thì Tiêu Thanh cũng là sau một hai ngày trong một lần ra ngoài lịch luyện ngẫu nhiên có được.

Hỏa Sát Trùng bị các cao thủ tranh đoạt, suy yếu đến cực hạn, trong lúc chỉ còn sót lại một chút sức mạnh ngẫu nhiên bị Tiêu Thanh xuất hiện tại sơn động mang đi, đồng thời luyện hóa.

Mà quá trình luyện hóa của Tiêu Thanh sẽ trải qua vô vàn khó khăn, sau cùng dựa vào các loại đan dược, phù triện và trận pháp, hữu kinh vô hiểm luyện hóa thành công…

"Khí vận chi tử đúng là bật hack, đồ vật cao thủ Hóa Thần kỳ mới có thể nắm giữ mà hắn lại có!”

Phương Trần nhịn không được móc mỉa.

Có điều nhờ khí vận chi tử mà hắn mới an toàn có được Hỏa Sát Vương, đánh cho yêu hổ thần hồn câu diệt.

Rất tốt!

Mà đúng lúc này.

Rống! ! !"

Từ xa bỗng nhiên truyền đến tiếng gầm của yêu hổ cực kỳ bi phẫn, một giây sau một đạo thanh quang bất chợt nổ tung.

Lúc thanh quang nổ ra còn lướt qua thân thể Phương Trần.

Cảm nhận được thanh quang mát lạnh, cảm giác thoải mái dễ chịu như được chữa khỏi thương thế, sắc mặt Phương Trần hoàn toàn biến đổi.

Đây là Thuật Trị Liệu?

Oanh. . .

Một giây sau, yêu hổ lúc này từ tiền viện xông tới chỗ hòn non độ Phương Trần ẩn nấp.

Nó nhìn Phương Trần đang đứng giữa Tụ Linh Trận, cắn răng gầm nhẹ: “Tu sĩ ngươi giỏi lắm!”

"Ngươi có tư cách để lại tên trước mặt ta!"

Nhìn yêu hổ lúc này từ trên xuống dưới khí tức sung mãn như vừa tái sinh, sắc mặt Phương Trần cực kỳ khó coi…

Mẹ nó đây là thuật trị liệu gì vậy?

Chất lượng tốt như vậy sao?

Phương Trần thấy yêu hổ không bị thương chút nào, nhìn lại bản thân vô cùng suy yếu sau khi thi triển Hỏa Sát Vương, khóe miệng không khỏi cười khổ.

Xong rồi!

Lần này ngỏm thật rồi.

Trong lòng Phương Trần rất khó chịu.

Yêu hổ mắt thấy sắp giành thắng lợi, đáy lòng cũng không dễ chịu được bao nhiêu.

Lần này nó đã dùng một lá át chủ bài cực kỳ quan trọng.

Hiện tại cho dù có luyện hóa Phương Trần thì có thuận lợi còn sống thoát khỏi Đạm Nhiêng tông hay không cũng khó nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK