Đạm Nhiên tông, ngoại môn!
Trong một gian phòng lớn lộng lẫy truyền đến một thanh âm khó tin.
“Ta xuyên qua rồi?”
Phương Trần nhìn khuôn mặt phản chiếu trong gương cùng với bài trí xa lạ ở xung quanh, cảm thấy khó mà tin được.
Trí nhớ Phương Trần còn dừng lại ở thời điểm sau khi hắn đi làm thêm về bị tài xế say rượu lái xe đụng văng ra khỏi cầu, hắn qua đời ngay lập tức.
Không nghĩ tới mở mắt lần nữa lại đến một thế giới mới hoàn toàn xa lạ.
Mà trí nhớ trong đầu đang nhắc nhở hắn, thân phận của hắn không tầm thường.
Phương Trần ở thế giới này tuy cùng tên cùng họ với mình, lại còn giống nhau như đúc, nhưng thân phận lại hoàn toàn khác biệt!
Phương Trần ở đây là một tu sĩ tu vi vô cùng thấp kém, tính tình hung hăng càn quấy, có thiên phú suốt ngày gây chuyện thị phi.
Dựa vào gia thế cường đại mà cả ngày ăn đan dược, thiên tài địa bảo muốn gì cũng có.
Nhưng dù vậy, bởi vì tư chất quá kém mà nguyên chủ tu đạo đến bây giờ đã hơn mười năm vẫn chỉ ở Luyện Khí tam phẩm, mãi vẫn không vào được nội môn.
Trên thực tế nếu như không phải gia thế tốt, chỉ sợ đến ngoại môn hắn cũng không sống được, sẽ bị trục xuất sư môn!
Hơn nữa bởi vì tốc độ tu luyện quá chậm, hắn không chỉ thụt lùi so với những đệ tử đồng lứa đã tiến nhập nội môn, mà tới đệ tử ngoại môn vừa gia nhập cũng không bằng!
Sau khi Phương Trần biết được thông tin này, tức khắc trợn mắt há hốc mồm.
Người anh em này thật sự không thích hợp tu đạo!
Theo trí nhớ hắn biết được những bảo bối nguyên chủ lấy được, nếu đặt trên người một con lợn thì vẫn dư sức cho nó lên Trúc Cơ!
Hiện tại nguyên chủ lại không chịu được tốc độ tu luyện chậm chạp, quyết định tìm kiếm Thiên Môn.
Hắn vơ vét được một ma đạo pháp môn chỉ cần dùng tủy sống của yêu thú, dựa vào sinh mệnh tinh huyết của sư huynh đệ đồng môn hoặc người chí thân đem luyện thành đan dược, sau khi nuốt vào có thể tăng cường căn cốt.
Có điều bởi vì hắn tu vi quá kém, trong quá trình thu thập vật liệu đã bị yêu thú cùng là Luyện Khí tam phẩm làm trọng thương, gắng gượng vài ngày thì hồn phi phách tán!
Phương Trần: ". . ."
Tên này đúng thật là kỹ thuật kém, yếu còn thích ra gió.
Sau khi ghi nhận hết trí nhớ, Phương Trần mắng một câu rồi lại rơi vào khủng hoảng mãnh liệt…
Bởi vì thân thể của hắn trống rỗng, đến một tia tu vi cũng không có!
Nguy rồi!
Nguyên chủ khi bị yêu thú đánh trọng thương đã mất hết tu vi.
Hắn hiện tại đan điền nát, kinh mạch đứt, không khác gì một phế nhân!
Mà còn có thêm một tin tức bất hạnh đang chờ Phương Trần.
Hắn có hẹn quyết đấu sinh tử với một đệ tử ngoại môn khác!
Phương Trần sau khi xem hết đoạn ký ức này thì gần như sắp bất tỉnh.
Đệ tử kia tên là Tiêu Thanh.
Tư chất của Tiêu Thanh xếp hạng chót trong số đệ tử ngoại môn, còn kém xa nguyên chủ rác rưởi của Phương Trần.
Một phế vật không hơn không kém!
Gia tộc Tiêu Thanh trước đây từng có thời huy hoàng, hiện tại lại bị yêu thú diệt môn!
Vốn dĩ Tiêu Thanh sẽ giống Phương Trần được mọi người bợ đỡ, hiện tại lại rơi vào cảnh bị xua đuổi ghẻ lạnh.
Chính vì Tiêu Thanh vừa phế vừa thảm nên Phương Trần rất thích khi nhục đối phương để tìm cảm giác ưu việt.
Mà ba ngày trước.
Thanh mai trúc mã của Tiêu Thanh bởi vì cảm thấy hắn không xứng với nàng cho nên từ hôn Tiêu Thanh trước mặt mọi người, khiến hắn hứng chịu cảm giác bị mọi người chế giễu…
Phương Trần lúc này còn đi tới trào phúng khi dễ đối phương!
Tiêu Thanh cảm thấy nhân sinh vô vọng, rốt cuộc không nhịn được Phương Trần bỏ đá xuống giếng, mắt long sòng sọc phẫn nộ dị thường, trước mặt các đệ tử khác hứa hẹn đấu sinh tử.
Khi đó Phương Trần chỉ cười gằn đáp ứng.
Kỳ thực Tiêu Thanh đã trúng kế của Phương Trần.
Hắn biết Tiêu Thanh hiện tại vì bị hôn thê làm nhục tất nhiên sẽ xúc động lỗ mãng, đáp ứng quyết đấu sinh tử.
Đến lúc đó, hắn vừa vặn lấy máu Tiêu Thanh làm vật liệu luyện ma đan!
Mà Phương Trần lúc này đầu đầy mồ hôi lạnh.
Mẹ ngươi.
Ai bảo ngươi đắc tội Tiêu Thanh?
Tên Tiêu Thanh này bắt đầu phế vật, gia tộc huỷ diệt còn bị từ hôn, đây không phải là khuôn mẫu nhân vật chính sao?
Hơn nữa điều làm Phương Trần càng thêm tuyệt vọng chính là theo cảnh tượng trong trí nhớ thì trong tay Tiêu Thanh còn có một chiếc nhẫn cũ kỹ.
Chiếc nhẫn kia tuyệt đối có tu luyện giả cường đại ẩn núp bên trong!
Mà hiện giờ…
Phương Trần nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, thân thể phát run.
Đừng nói trong nhẫn của đối phương có lão gia gia.
Cho dù không có thì hiện tại Tiêu Thanh là Luyện Khí tam phẩm.
Muốn giết chết phế nhân như hắn dễ như trở bàn tay!
Hiện tại nếu hắn đi cầu hòa với Tiêu Thanh, đối phương e rằng sẽ không đáp ứng, ngược lại còn bảo hắn đi ăn cớt.
“Làm sao đây? Phải xử lý như thế nào?”
Phương Trần luống cuống.
Hắn ngẩng đầu liếc nhìn xà nhà, nếu không thì mình trực tiếp treo cổ chết đi cho rồi?
Đúng lúc này.
Đinh — —
Một thanh âm máy móc bỗng nhiên vang lên trong đầu.
"Hệ thống đang kích hoạt. . ."
Phương Trần sững sờ, sau đó mừng như điên.
Hệ thống?
Hệ thống đến rồi!
Hắn biết hệ thống tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết.
Có hệ thống hắn tuyệt đối có khả năng trở mình!
Cho dù đối phương là khí vận chi tử có thiên đạo phù hộ thì hắn cũng có hệ thống bảo vệ, không sợ bị Tiêu Thanh đánh chết.
Chờ qua đại chiến lại kết nghĩa huynh đệ, há không phải quá tuyệt vời?
Ngay lúc Phương Trần đang đắc ý suy diễn…
Âm thanh hệ thống vang lên: “Hệ thống chính thức kích hoạt!”
“Hệ thống sẽ hoàn mỹ tiễn kí chủ lên đường, thúc đẩy quá trình trưởng thành cho khí vận chi tử!”
Vừa mới nói xong.
Sắc mặt vui mừng của Phương Trần nháy mắt cứng đờ.
Cái...cái gì?
“Hệ thống, cái gì gọi là tiễn ta lên đường? Ngươi nói ta đến cùng vẫn phải chết sao?”
Phương Trần ngu người.
Hệ thống hồi đáp: "Không sai! Kí chủ đời trước vốn là người chết, bây giờ hệ thống xuất hiện chỉ là vì để kí chủ phát huy nhiệt lượng còn sót lại của sinh mệnh, nhanh chóng đẩy mạnh quá trình trưởng thành của khí vận chi tử."
“Đợi khí vận chi tử của thế giới này trưởng thành thì kí chủ có thể an tâm bị giết!”
“Đến lúc đó toàn bộ thế giới đều sẽ cảm kích kí chủ vì cống hiến quan trọng trong hành trình giúp khí vận chi tử cầu đạo!”
Phương Trần: "? ? ?"
Hắn nhảy phắt lên, giận dữ nói: “Ngươi có bệnh à?”
Hắn làm sao cũng không ngờ tới, vốn cho rằng hệ thống tới cứu mạng, hóa ra là đến tiễn hắn lên đường càng sớm càng tốt?
Mẹ nó!
Có bệnh mà!
Ngươi là hệ thống của ai hả?
Nhưng hệ thống lại không để tâm tới kháng nghị của Phương Trần, nó tự mình an bài tất cả…
"Kiểm tra tồn tại của khí vận chi tử…"
"Kiểm tra hoàn tất!"
"Khí vận chi tử: Tiêu Thanh."
"Thuở nhỏ cả nhà diệt vong, nhìn như căn cốt yếu kém nhưng thực chất là do bị linh hồn của Tiêu Dao tôn giả phụ thể, hấp thu linh lực dẫn đến không thể phát huy thiên phú.”
"Hiện tại Tiêu Dao tôn giả đã thức tỉnh!"
“Tiêu Thanh dưới sự trợ giúp của Tiêu Dao tôn giả đã đột phá đến Luyện Khí tứ phẩm, trong trận quyết đấu sau này đột phá đến Luyện Khí thất phẩm, đồng thời nắm giữ năng lực chiến đấu vượt cấp, có thể so với Luyện Khí bát phẩm, lúc sinh tử còn có thể bộc phát ra chiến lực Luyện Khí cửu phẩm ngắn ngủi.”
Phương Trần: "? ? ?"
Hắn trợn tròn mắt.
Đây là gì?
Nhân vật chính không phải là người!
Nửa tháng trước trận đấu Tiêu Thanh làm sao làm được trong vòng nửa tháng từ Luyện Khí tam phẩm tiến thăng lên Luyện Khí thất phẩm, đồng thời nắm giữ năng lực chiến đấu vượt cấp, thậm chí có thể bộc phát ra chiến lực Luyện Khí cửu phẩm chứ?”
Đây rõ ràng là gian lận bật hack mà!
Có thiên lý sao?
Không công bằng!
Không có ai quản chuyện này sao?
Giờ khắc này mặt Phương Trần xám như tro, ánh mắt trống rỗng.
Hắn muốn khóc.
Chưa thấy người xuyên việt nào ủy khuất như hắn.
Tiêu Thanh tự bật hack cũng thôi đi.
Tại sao hắn vất vả có được hack lại còn phải đi hỗ trợ tên đó chứ!
Lúc này.
Hệ thống tiếp tục nói: "Để giúp kí chủ thân là phản phái có thể giúp Tiêu Thanh đẩy mạnh tu vi, lĩnh ngộ chiêu thức, gây dựng danh tiếng chấn động ngoại môn Đạm Nhiên tông…”
“Hệ thống sẽ giao phó tu vi Luyện Khí cửu phẩm cho kí chủ, hỗ trợ kí chủ trong lúc chiến đấu có thể mang đến áp lực sinh tử cường đại cho khí vận chi tử, sau đó dưới tiềm lực cực hạn của Tiêu Thanh bị hắn giết chết trước toàn thể tông môn!”
"Hiện tại bắt đầu rót tu vi!"