Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực ra nếu nói việc Tử Phong công khai chuyện Tuyết Phi Nhan và Diệu Yên đều là nữ nhân của mình không gặp phải bất kỳ ý kiến nào trong Lăng Hư Cung thì là nói dối. Xác thực là khi hắn tuyên bố chuyện này, cao tầng Lăng Hư Cung đều đang bị “sốc văn hoá” bởi những gì Tử Phong làm ở trong Sinh Hồn Bí Cảnh nên mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng điều đó cũng không đại biểu rằng không có một ai tỏ thái độ bất thường.

Tử Phong đặt chân đến Chấp Pháp Đường, vốn là một nơi riêng biệt dành riêng cho Chấp Pháp Đoàn của Lăng Hư Cung. Hắn đến đây không phải là vì bản thân có tội, cũng chẳng phải là hắn muốn tố cáo ai, đúng hơn mà nói thì việc hắn xuất hiện ở đây hoàn toàn là việc riêng.

Nhìn khung cảnh có phần quen thuộc xung quanh, Tử Phong không khỏi thở dài, lần cuối cùng hắn tới nơi này là 5 năm về trước, cảnh sắc vẫn như vậy nhưng cảm xúc thì đã không còn được như xưa nữa. Lâm Tử Hàm vốn là trưởng lão cai quản Chấp Pháp Đoàn, nhưng thân phận nàng không chỉ có vậy, nàng cũng là một người xuyên việt giống như Tử Phong, không chỉ có vậy, kiếp trước cả hai đều quen biết nhau, thậm chí còn có quan hệ cực kỳ thân mật gần gũi.

Có lẽ do định mệnh mà cả hai xuyên việt tới cùng một nơi, nhưng không biết bởi lí do gì mà Tử Phong đến Huyền Linh đại lục muộn hơn Lâm Tử Hàm đến cả trăm năm. Ở thời điểm hắn vẫn còn chật vật tìm cách sống sót ở thế giới xa lạ này thì Lâm Tử Hàm đã là trưởng lão nội môn của Lăng Hư Cung quyền hành ngập trời, đến cả xuất thân cũng bất phàm.

Lâm gia là một gia tộc cổ xưa đã một tay xây dựng nên Lăng Hư Cung ngày nay, là gia tộc nắm trong tay quyền lực và lực lượng lớn nhất ở trong tông môn, đến cả hoàng thất của Càn Nguyên đế quốc cũng mang họ Lâm, chính là một phân nhánh của Lâm gia. Lâm Tử Hàm là tộc nhân dòng chính của Lâm gia, là một trong số ít đệ tử chính thức của gia chủ Lâm gia, thân phận cực kỳ cao quý, ở trong Lăng Hư Cung cũng có tiếng nói cực lớn. Nói có chút phô trương chứ thân phận ở trong gia tộc của tông chủ Lăng Hư Cung Lâm Chấn Hạo còn thua cả Lâm Tử Hàm, chẳng qua ở đây là Lăng Hư Cung chứ không phải bản tộc Lâm gia nên hắn có quyền hành lớn hơn mà thôi.

Kiếp trước của nàng chính là giáo quan của Tử Phong khi hắn còn lăn lộn trong tổ chức ngầm đã cải tạo hắn thành Dị Năng Giả nhân tạo, quan hệ giữa hai người cực kỳ thân mật gần gũi, đã có thời kỳ cả hai lên kế hoạch sẽ kết hôn với nhau nữa. Nhưng mà đó chỉ là kế hoạch không thể thực hiện được, bởi vì không lâu sau thì Tử Phong bị ám toán mà vong mạng, sau đó mới xuyên đến đại lục này.

Mối quan hệ của Tử Phong và Lâm Tử Hàm có rất nhiều khúc triết và chuyện khó nói ẩn bên trong, không thể chỉ dùng vài ba câu là có thể tóm gọn lại hết được. Sở dĩ Tử Phong thở dài khi đặt chân đến Cháp Pháp Đường là bởi vì hắn không biết phải đối mặt ra sao với Lâm Tử Hàm nữa.

Ở Thanh Linh quốc, Lâm Tử Hàm đã bộc lộ toàn bộ tình cảm của mình với hắn, Tử Phong lúc đó đã nói rằng hắn nợ nàng một câu trả lời. Nhưng mà không lâu sau thì hắn lại công bố chuyện của mình với Diệu Yên và Tuyết Phi Nhan, Tử Phong có thể tưởng tượng được Lâm Tử Hàm sẽ phản ứng ra sao. Quả nhiên Lâm Tử Hàm không thể cứ như vậy mà cho qua được, nàng đột ngột tuyên bố bế quan tu luyện, hoàn toàn không thèm quan tâm đến mọi thứ diễn ra bên ngoài nữa, cho đến giờ đã được 5 năm.

Nửa thập kỷ bế quan tu luyện đối với Thánh Giai cường giả mà nói thì không thực sự đáng kể, so với tuổi thọ lên đến cả ngàn năm của bọn họ thì 5 năm trời chỉ tương đương với vài ba tháng của người bình thường, nháy mắt một cái đã trôi qua, nhưng với Tử Phong thì đó là một thời gian dài, đủ dài để khiến hắn cảm thấy áy náy trong lòng.

Hắn là con người thiên về hành động hơn là suy nghĩ, đương nhiên hắn nhận ra rằng có nghĩ đến mấy đi chăng nữa thì cũng không thể giải quyết vấn đề, chỉ có tự bản thân đối mặt với nó mới là lựa chọn đúng. Hít sâu một hơi, Tử Phong rảo bước tiến vào bên trong Chấp Pháp Đường, ngựa quen đường cũ tìm đến phủ đệ của Lâm Tử Hàm, cũng không hề dừng lại mà trực tiếp đi xuyên qua cấm chế bao bọc bên ngoài mà vào trong.

Phủ đệ của Lâm Tử Hàm không có gia nhân giúp việc ở bên trong, Tử Phong phóng xuất thần thức ra, nhạy cảm bắt lấy một tia tồn tại mờ mịt ở phía sau phủ đệ, hắn hơi động thân một cái liền bay tới nơi đó. Hạ thân xuống một cái đình nhỏ bên cạnh hồ nước trong xanh, trước mặt hắn là một thân ảnh yểu điệu thướt tha đang nhàn nhã thưởng trà bên một chiếc bàn đá nhỏ, bộ dáng giống như đang đợi người nào đó chuẩn bị đến.

Tử Phong nhắm mắt lại trong chốc lát, hơi lắc đầu mấy cái rồi mở mắt ra, sau đó giống như làm ra một quyết định trọng đại nào đó, cất bước chậm rãi đi đến đình viện.

“Ta đã đến!” Tử Phong nhìn thân ảnh quen thuộc trước mắt, trầm giọng nói.

“Ta biết! Hiếm khi có dịp rồng đến nhà tôm, chẳng rõ thập thất trưởng lão Thanh Long phong danh chấn bát phương lại đến hàn xá của ta có việc gì?” Lâm Tử Hàm không nhìn Tử Phong, ánh mắt lơ đãng nhìn mấy ngọn cây rung rinh trước gió bên bờ hồ.

Tử Phong không nói gì mà chỉ ngồi xuống, chăm chú nhìn nữ nhân trước mặt. Năm năm trôi qua, Lâm Tử Hàm chẳng có bao nhiêu thay đổi, vẫn là một gương mặt tuyệt mỹ thiên kiều bá mỵ, kèm theo đó là khí chất siêu phàm thoát tục, đầy quyến rũ nhưng vẫn giữ nguyên vẻ thánh khiết không bị vấy bẩn bởi trần thế. Nhưng hiện tại ẩn chứa bên trong khí chất đó lại có thêm một tia lạnh lùng như có như không, khiến người đối diện có cảm giác như nàng mặc dù ở ngay trước mắt nhưng trên thực tế lại xa tựa chân trời.

“Nàng đã thay đổi!”

Khung cảnh đột nhiên trở nên tĩnh lặng, thứ âm thanh duy nhất đó là tiếng những cành cây cọ vào nhau trong gió, Lâm Tử Hàm dường như không chịu được ánh nhìn chăm chú của Tử Phong, nàng khẽ thở dài một tiếng sau đó quay đầu sang nhìn hắn, ánh mắt lạnh nhạt vô vị không cảm xúc giống như đang nhìn vào một tảng đá, đôi môi son khẽ hé mở

“Con người ai cũng sẽ thay đổi, chỉ là sớm hay muộn mà thôi, đó là điều tất yếu trong cuộc sống. Trên thực tế thì rốt cuộc ta hay cậu mới là người không còn giống trước kia nữa?”

Tử Phong nhìn vào đôi mắt của Lâm Tử Hàm, không hề tránh né cặp con ngươi trong veo như pha lê kia, nhẹ giọng nói

“Dù thay đổi ra sao, ta vẫn là ta, sẽ chẳng bao giờ có chuyện ta trở thành một con người khác. Câu hỏi của nàng, chẳng phải chính nàng là người biết rõ câu trả lời nhất hay sao?”

Đôi mắt của Lâm Tử Hàm bỗng trở nên mông lung, nàng chợt thẫn thờ giống như đang nhớ lại chuyện gì đó đã xảy ra, một hồi lâu sau mới hồi thần trở lại, ánh mắt không còn lạnh nhạt như trước nữa mà đã trở nên mềm mại hơn.

“Phải rồi, câu trả lời chẳng phải chính ta biết rất rõ hay sao, chẳng có ai thay đổi ở đây hết, chỉ có người sống trong quá khứ và người tiếp tục tiến bước tới tương lai mà thôi.” Lâm Tử Hàm lắc đầu, miệng cười tự giễu.

“Nàng có thời gian để nghe ta kể lại chút chuyện xưa chứ?” Tử Phong không phản bác cũng không đồng ý, chỉ đơn giản hỏi lại một câu.

“Nếu ta nói không thì cậu định làm gì?”

Tử Phong nhún vai một cái, ra điều dù Lâm Tử Hàm trả lời như thế nào thì hắn vẫn sẽ kể, căn bản không cho nàng sự lựa chọn.

“Vậy cậu còn hỏi ta để làm gì?” Lâm Tử Hàm đọc hiểu ý vị trong hành động của Tử Phong, sẵng giọng nói.

Tử Phong cười nhẹ một tiếng, sau đó chậm rãi kể lại chuyện mình gặp Diệu Yên và Tuyết Phi Nhan ra sao, những chuyện xảy ra bên trong Cổ Mộ, đương nhiên một vài chuyện trong đó như là thân phận thật sự của hắn, hay là những bí mật liên quan đến Thiên Ma Nhất Tộc thì hắn không nói đến, nhưng tất cả đều được hắn nói ra toàn bộ, kể cả việc làm thế nào mà Diệu Yên và Tuyết Phi Nhan trở thành nữ nhân của hắn.

Lâm Tử Hàm chăm chú nghe hắn kể lại, suốt quãng thời gian đó nàng không hề hé răng nửa lời, thông minh như nàng tất nhiên biết được đây chính là Tử Phong đang giải thích với nàng mọi chuyện, chỉ là thông qua một cách khác tế nhị hơn mà thôi. Nàng cũng hiểu được với thân phận của hắn lúc đó, công khai mối quan hệ không hề có lợi cho cả hắn lẫn hai nữ nhân kia, nhưng hiểu là một chuyện, cảm xúc của nàng ra sao lại là chuyện khác.

“Tại sao bây giờ cậu lại nói với ta những chuyện này, dù sao thì trên dưới tông môn ai cũng biết Diệu Yên trưởng lão và Tuyết Phi Nhan trưởng lão là nữ nhân của cậu, ta biết được ẩn tình đằng sau thì có ích gì.” Lâm Tử Hàm đợi Tử Phong kể hết từ đầu tới cuối, cuối cùng mới lên tiếng.

“Ta không phải là người hay kể chuyện đời tư của mình cho người khác nghe, nhưng ta nghĩ chuyện này thì nàng cần phải biết, chỉ đơn giản như vậy thôi.” Tử Phong nói.

Dường như đã chịu đựng đủ, Lâm Tử Hàm không còn bình thản như trước nữa, nàng trực tiếp đứng dậy, ngòn tay thon dài chỉ thẳng vào mặt hắn, nàng nói giống như thét lên

“Ta cần phải biết?? Cậu nói rằng chuyện này ta cần phải biết ư?? Vậy thì tại sao bây giờ ta mới biết?? Tại sao lúc trước cậu không nói với ta?? Chẳng lẽ Lâm Tử Hàm ta đây lại là dạng người không thể giữ được bí mật hay sao?? Chẳng lẽ ta đối với cậu là một người xa lạ đến mức cậu phải đề phòng không thể để lộ những chuyện như vậy hay sao? Rốt cuộc cậu coi ta là gì? Một nữ nhân xa lạ, hay một tiểu cô nương ngây thơ chỉ cần vài lời dỗ dành ngon ngọt là có thể thoả mãn, hay chỉ là một trò đùa đối với cậu??”

“Ta đến thế giới này trước cậu cả trăm năm, một trăm năm đó!! Có thể với cậu chỉ là một cái nháy mắt sau đó là một thế giới mới, nhưng đối với ta thì là cả trăm năm, một quãng thời gian dài không khác gì một đời người. Suốt thời gian đó bất kể ta phải sống một cuộc sống mới, làm quen với những thứ xa lạ, ta cũng bắt đầu một con đường mới, một cuộc hành trình mới, nhưng tất cả đều vô dụng. Cậu không thể biết được hàng đêm mỗi khi ta nhắm mắt lại, những ký ức năm xưa lại kéo về bất kể ta có muốn hay không.

Quên đi mà tiếp tục sống ư? Không thể nào, ta không muốn quên và cũng không thể quên được, làm thế nào để ta có thể quên đi cả một kiếp làm người dễ dàng như thế được? Tử Phong, cậu trả lời ta đi!”

Tử Phong nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang lộ vẻ giận dữ nhưng lại tràn ngập nước mắt trước mặt mà không khỏi thở dài, hắn đôi lúc có thể được coi là dạng nam nhân đầu gỗ không hiểu phong tình, nhưng ít nhiều gì thì khả năng suy nghĩ của hắn vẫn ở một mức cao hơn người bình thường, những cảm xúc của Lâm Tử Hàm, những gì nàng đã phải trải qua, hắn có thể tưởng tượng được chứ.

Cơ mà điều đó cũng chẳng thể khiến mọi việc dễ dàng hơn, như Lâm Tử Hàm nói, đối với nàng là cả trăm năm nhưng với hắn thì chỉ là một cái tích tắc, khoảnh khắc cuối cùng của đời hắn kiếp trước nó giống như là vừa mới xảy ra cách đây chỉ vài phút, có muốn quên cũng không được. Dù Tử Phong hiểu rằng việc hắn mất mạng không hề liên quan đến nàng, nhưng lí trí và cảm xúc luôn là hai thứ chẳng mấy khi ăn nhập với nhau, bóng ma trong tâm lí thì vẫn cứ mãi là bóng ma khó phai mờ.

Hơn nữa Lâm Tử Hàm hiểu hắn rất rõ, hiểu đến mức dù chỉ là một cử động nhỏ nhất của hắn nàng cũng có thể đoán ra được ẩn ý đằng sau, trong khi đó thì hắn mang trên mình bao nhiêu là bí mật, chỉ riêng việc hắn đang là món đồ chơi cho một tồn tại thần thánh như Chúa Tể Hư Không đã là việc không thể để lộ ra ngoài rồi.

Tiếp nhận tình cảm của Lâm Tử Hàm? Có thể, tuy hắn không có hứng thú xây dựng hậu cung mấy chục người, nhưng xung quanh hắn cũng đã có nhiều nữ nhân, thêm một người cũng không ít không nhiều. Nhưng vấn đề ở đây không phải là những thứ như vậy, mà nằm ở chính Tử Phong, hắn không hề cho rằng mình xứng đáng với nàng. Dù có muốn thừa nhận hay không thì Lâm Tử Hàm cũng vì trả thù cho hắn mà chết ở kiếp trước, hắn cảm thấy mình dường như nợ nàng một mạng sống, một món nợ mà hắn không bao giờ có thể trả nổi.

“Đối với ta mà nói, nàng tuyệt đối không phải là một trò đùa, ta mang một món nợ không thể trả nổi đối với nàng ở kiếp trước, ta thật sự không hề mong muốn ở kiếp sống thứ hai này sẽ khiến nàng đau khổ thêm nữa. Nàng có thể biết hoặc không biết, ta có thể đi đến hoàn cảnh như hiện tại cũng đã trải qua biết bao khổ cực và nguy hiểm, bản thân ta giống như là một cái nam châm thu hút rắc rối vậy, còn ở bên cạnh ta ngày nào thì nàng càng dễ gặp nguy hiểm ngày đó, làm sao ta có thể làm thế với nàng được.” Tử Phong thở dài nói.

“Đừng cho rằng cậu nghĩ tốt cho ta như vậy thì ta phải chấp nhận, đôi khi những gì cậu nghĩ rằng là tốt nhất cho ta lại không phải những gì ta thực sự muốn. Nguy hiểm, gian khổ hay cái gì cũng được, thậm chí cả việc cậu có bao nhiêu nữ nhân, ta cũng không quan tâm, ta chỉ muốn ở bên cậu! Lâm Tử Hàm chỉ muốn được sánh bước bên cạnh Tử Phong, không hơn không kém, tại sao cậu lại không thể hiểu được sự thực đơn giản này??” Lâm Tử Hàm cắn răng nói.

Tử Phong không nói câu nào mà đứng dậy, bước tới trước mặt Lâm Tử Hàm, khẽ đưa tay lên lau nước mắt trên mặt nàng sau đó trực tiếp ôm nàng vào lòng. Lâm Tử Hàm không hề giãy dụa, cũng không tỏ vẻ phản đối, chỉ dựa người mình vào lồng ngực của hắn, khoé môi run rẩy như muốn bật khóc.

“Ta hiểu, thực sự hiểu, nhưng mà chuyện gì cũng cần phải có thời gian, ta cũng cần thời gian để có thể tỉnh táo đưa ra quyết định cuối cùng được. Ta không yêu cầu nàng phải cho ta thời gian trăm năm giống như những gì nàng đã trải qua, ta chỉ mong nàng có thể chờ ta một thời gian ngắn nữa mà thôi. Dù sao thì ta vẫn nợ nàng một câu trả lời từ Thanh Linh quốc, chuyện đó ta vẫn chưa quên đâu.”

Âm thanh trầm thấp vang lên bên tai khiến Lâm Tử Hàm tạm thời dịu xuống, nàng giơ tay lên ôm lấy nam nhân trước mặt, gương mặt vùi sâu vào trong lồng ngực hắn, miệng khẽ nói

“Thật sự là không công bằng, không công bằng chút nào cả…..”

Tử Phong còn chưa biết phải nói gì thì nàng đã ngẩng đầu lên, gương mặt hoàn mỹ điểm chút nước mắt trông như lê hoa đái vũ xinh đẹp tuyệt trần lúc này hơi ửng đỏ, sắc mặt tốt hơn rất nhiều, có thể nhìn ra được một chút vui sướng ẩn bên trong đó

“Nếu cậu đã muốn có thời gian, ta cho cậu thời gian. Nhưng mà đừng quên một việc, Lâm Tử Hàm này tuyệt đối không thích những kẻ có nợ không trả. Món nợ kiếp trước mà cậu nói ta không biết đó là gì nên bỏ qua, nhưng hiện tại cậu vẫn đang nợ ta một câu trả lời thoả đáng, đừng mong rằng ta sẽ dễ dàng bỏ qua như vậy. Dù có phải đuổi theo cậu đến tận kiếp sau, ta cũng sẽ đòi món nợ này đó!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
TT
Trọng Trần22 Tháng chín, 2022 02:51
Nhanh nhanh ra thêm đi tác giả ơi. Ra ít quá đọc không đã
VT
Vũ Thủy04 Tháng chín, 2022 05:14
Cho main tăng tu vi quẩy cho nó đã nào tác giả ơi
ĐXT
Đậu xanh tác giả25 Tháng tám, 2022 15:18
Hơi lâu chưa lên tu vi rồi tác cho main vào linh đế cho nó sung
LDH
Lê Dương Hoàng An16 Tháng tám, 2022 07:47
truyện hay vãi, ngày nào cũng hóng nè tác ơiiiiiiiiiiiiiiiiii
LDH
Lê Dương Hoàng An03 Tháng tám, 2022 15:31
tui thấy lâu quá chưa ra tưởng drop luôn rồi chứ tui ngày nào cũng hóng :)))
HN
Hiệp Nguyễn01 Tháng tám, 2022 14:16
Tác có việc thôi ông nên ko ra chap thường được.vừa ra 2 chap mới kìa.
LDH
Lê Dương Hoàng An30 Tháng bảy, 2022 16:59
ra đi 1 siêu phẩm T_T
LDH
Lê Dương Hoàng An22 Tháng năm, 2022 03:57
Chắc drop luôn r :))
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
TT
Tuấn Trần26 Tháng hai, 2022 14:35
1 tháng chắc tác ra dc 5 chương quá. Đọc vầy ngóng đến lúc xuống lỗ chắc đến đại kết cục
NHD
Nguyễn Hữu Danh20 Tháng hai, 2022 15:17
lâu có chap quá tác giả ơi
KG
Kẹo Gp09 Tháng một, 2022 13:33
Hay mà lâu có chap quá
H
hangsong31 Tháng mười hai, 2021 01:44
Bộ này thấy cũng hay! Logic truyện tác giả có quyền đưa ra theo dòng ý tưởng của bản thân người viết. Trí tưởng tượng của người viết phong phú và có những chuyển biến câu truyện khá hay ++++
*☠
*•.¸♡√ũ ☠❦29 Tháng mười hai, 2021 08:56
Mới đọc 90c nhưng thấy nv9 đáng ra phải chết rất nhiều lần rồi, nhưng mỗi khi thoát khỏi cái chết toàn ảo vãi, mấy đứa muốn giết nv9 toàn lão tổ sống rất lâu mà 1 nữa nít ranh cũng ko giải quyết dc. Mà nv9 yếu nhưng hay thể hiện + vượt cả 2 đại cấp ko giết dc nv9 thế tụi kia tu kiểu gì vậy? Logic bộ này theo ko dc nên bỏ
BT
Buông Tay11 Tháng mười hai, 2021 08:07
Hóng quá hóng quá nghiệ mất r
BT
Buông Tay10 Tháng mười hai, 2021 11:21
Mong ad ra truyện liên tục hóng quá
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
BÌNH LUẬN FACEBOOK