Turan thở hắt một hơi, vội bỏ những suy nghĩ mơ hồ ấy sang bên. Đây hẳn là do thuộc tính cảm ngộ đột ngột tăng cao gây ra đi. Giờ, nó còn chưa phải lo đến những điều đó, cứ tập trung vào việc trước mắt đã.
Việc thứ hai mà Turan muốn làm khi đến ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn là xem qua danh sách kỹ năng trong cửa hàng vạn vật. Tất nhiên, nó không có ý định xem lại danh sách những kỹ năng cấp 5 và 10. Giờ bản thân đã đạt đến Thần cấp 15 rồi, tiêu chuẩn nó đề ra tự động cũng sẽ được nâng cao.
Thế nên Turan quyết định mở ra danh sách các sách kỹ năng cấp 15. Có hơn trăm quyển sách, không kém hơn danh sách sách kỹ năng cấp 10 bao nhiêu cả.
Giống như trước đây, Turan lần lượt chạm vào từng dòng kỹ năng mà bản thân cảm thấy có hứng thú, gánh chịu hàng đống những thông tin nhồi nhét vào đầu mình đến choáng váng. Mặc dù nó đã rất cố gắng, nhưng sau cùng vẫn đành phải dừng lại sau khi tra xem đến quyển sách kỹ năng thứ hai mươi sáu.
Turan chống tay lên chiếc bệ, hòng giữ mình không có nhất thời mất thăng bằng mà té ngã. Và nó phải giữ tình trạng bản thân như vậy đến mấy phút liền mới có thể bắt đầu xem xét kỹ càng nội dung mô tả của những quyển sách kỹ năng mà mình đã chọn.
Điều mà Turan có thể thấy ngay được là toàn bộ sách kỹ năng này đều có phầm chất ‘Thường’ và độ hiếm ‘Thông thường’. Chuyện này thành thật thì không nằm ngoài dự đoán của nó, nhưng vẫn khiến bản thân cảm thấy đau lòng. Nếu phẩm chất của chỉ một hay hai cao hơn một tí thì quá tốt rồi.
Đáng tiếc, chuyện tốt như thế sẽ không xảy ra. Các thế lực vẫn còn đang phải đánh nhau sứt đầu mẻ trán mới tranh được một quyển sách kỹ năng ra hồn mà. Cửa hàng vạn vật, lại chẳng phải chỗ ban điều ước.
Turan lại không có thất vọng. Nó đến lần này, chính là để chọn ra một vài quyển sách kỹ năng cấp độ 15, phẩm chất và độ hiếm không quan trọng. Chúng dù gì vẫn còn tốt hơn những kỹ năng khác mà nó đang sở hữu, vậy là đủ rồi.
‘Nung nấu ý chí’, ‘Dẫn dắt nguyên khí’ và ‘Lưỡi kiếm sắc bén’ là ba sách kỹ năng mà Turan đánh giá cao hơn cả. Giá tiền của chúng đều là sáu mươi nghìn xen, rất đắt.
Tổng cả ba quyển sẽ là tận một trăm tám mươi nghìn xen, đã vượt qua hạn mức cao mức nhất mà Turan hiện tại có thể chấp nhận bỏ ra. Mặc dù nó vừa kiếm lời được không ít nhờ chơi đập hộp nhưng cũng chẳng phải là không có chỗ dùng.
Turan định chỉ mua hai trong số ba quyển sách kỹ năng này. Mua nhiều hơn, nó chưa chắc có thể đọc hết được, càng chẳng nói tới việc hình thành kỹ năng. Lại nói, sau này nếu muốn, nó bất kì lúc nào cũng có thể bỏ tiền để mua, chẳng cần phải vội làm gì.
Với ý nghĩ đấy, đắn đo thêm hồi lâu, Turan quyết định chọn mua sách kỹ năng ‘Dẫn dắt nguyên khí’ và ‘Lưỡi kiếm sắc bén’. ‘Nung nấu ý chí’ là kỹ năng hệ tinh thần, thứ mà tới giờ nó còn chưa nắm bắt tốt được, vẫn nên làm quen với hai kỹ năng là ‘Gây choáng’ và ‘Di vật’ trước sẽ phù hợp hơn.
Mặt khác, kỹ năng ‘Dẫn dắt nguyên khí’ và ‘Lưỡi kiếm sắc bén’ đều có tác dụng trực tiếp trong chiến đấu, thứ mà Turan đang cần cho sự kiện sắp tới ở lục địa phía Tây. Nó dù không có ngạo mạn đến mức ảo tưởng rằng mình sẽ có thể nắm bắt được hai kỹ năng này trước khi sự kiện bắt đầu, nhưng có nhìn thế nào vẫn tốt hơn hẳn kỹ năng ‘Nung nấu ý chí’.
Mà nếu Turan thật sự nắm bắt được dù chỉ một kỹ năng, điều này sẽ nâng cao thực lực của nó rất nhiều, khả năng chiếm được lợi thế tại sự kiện cũng sẽ càng cao. Đây sẽ là một trong những mục tiêu của Turan từ thời điểm này.
Bên cạnh đó, Turan không định chỉ phụ thuộc vào hai kỹ năng kể trên. Nó dự tính tìm mua cho mình một sách kỹ năng cấp độ 15 có phẩm chất từ ‘Tinh anh’ trở lên. Chỉ là khả năng tìm được tương đối thấp, lại còn cần phải phù hợp với bản thân.
Trước đây để mua được sách kỹ năng ‘Vuốt quỷ’, ‘Cú đấm ngàn cân’ và ‘Hấp thu nguyên khí’ thì đã phải tiêu tốn của Turan không ít tâm sức rồi, mà chúng thì chỉ là sách kỹ năng cấp độ 10 thôi. Như vậy mới thấy sách kỹ năng mua được từ cửa hàng vạn vật có ý nghĩa như thế nào. Mấu chốt nằm ở tính sẵn có.
Mua xong hai quyển sách kỹ năng, Turan không có nán lại buồng riêng của mình thêm. Nó nhanh chóng di chuyển xuống tầng hầm của ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn, quan sát nơi đây một lượt, xác nhận Shelah không có mặt thì mới tìm tới vị trí cỗ máy đồng bộ mà mình đã đăng ký.
Nằm vào bên trong, Turan hít thở thật sâu. Nó đã coi như là quen thuộc với cỗ máy đồng bộ, thao tác mặc dù không thể tính là nhuần nhuyễn nhưng từng bước đều được thực hiện một cách chính xác.
Vậy mà có lỗi xảy ra. Một tấm bảng được tạo thành bởi những đốm sáng li ti màu đỏ rực hiện lên trước mặt Turan, trên đó đề vài con chữ có thể đọc hiểu được.
“Bạn có lời mời thách đấu!”
Sau một lúc, Turan mới nhận ra không phải là mình gặp lỗi. Nó đã sớm tiến vào thế giới giả lập, chỉ là không gian xung quanh còn chưa kịp hiện lên rõ ràng thành căn phòng đã từng.
Có điều, Turan không khỏi thắc mắc vì sao bản thân lại nhận được một lời thách đấu. Trong thế giới giả lập này nên không có ai biết tới nó mới đúng, hay chính xác hơn thì không có ai sẽ biết tới cái tên Ta không biết do nó nhất thời tùy hứng đặt. Trận đấu duy nhất mà nó tham gia vào còn là hai bên ẩn danh cơ.
Thắc mắc của Turan lại rất nhanh được giải đáp. Lời thách đấu đến từ chính đối thủ ẩn danh kia. Hắn ta không biết nó, nhưng từ lịch sử chiến đấu của bản thân có thể gửi lời mời.
– Vừa mới trực tuyến liền thách đấu?
Turan lẩm bẩm, không khỏi lộ vẻ khó chịu. Nó vốn là định thử dùng một vài kỹ năng trong thế giới giả lập xem thế nào, thuần thục rồi mới tham gia đấu trường giả lập. Lựa chọn phù hợp bây giờ hẳn là từ chối hoặc làm ngơ.
Thế nhưng bàn tay vừa mới nâng lên chuẩn bị chạm vào phím bỏ qua của Turan lập tức bị bàn tay khác của nó đập văng. Tâm thần của nó trong khoảnh khắc ấy như bị phân liệt.
Có điều, giờ chẳng phải là lúc quan tâm tới điều nhỏ nhặt ấy. Turan vừa phát hiện ra một vài thông tin thú vị ở cuối thư thách đấu.
Là đặt cược. Trận đấu này cho phép đặt cược, và đối phương còn đã đặt cược hẳn một triệu xen.
Turan chưa từng nghĩ đến việc kiếm tiền từ đấu trường giả lập, nếu không thì nó đã sớm để cho Darmil kiếm bộn rồi. Tỉ lệ thắng của cậu ta cực kì cao, kể cả khi gặp phải cao thủ thì vẫn có khả năng không nhỏ giành chiến thắng.
Tuy nhiên, khi nhắc đến cược, sự tình lại không giống. Đối thủ một khi đã quyết định đặt cược, chắc chắn là rất tự tin vào phần thắng của bản thân. Nói cách khác, là cao thủ chân chính.
Trên thực tế, không kể đến các trận đấu chỉ định, trận đấu dựa vào tìm trận chỉ có thể xảy ra khi hai bên sở hữu Thần cấp và tỉ lệ thắng không chênh lệch quá nhiều, coi như là để đảm bảo cân bằng. Trong đó, Thần cấp là chính, tỉ lệ thắng chỉ là phụ, thế nên những kẻ sở hữu tỉ lệ thắng cao có đủ lý do để đặt cược mà kiếm lợi về mình.
Theo như tính cách của Darmil, cậu ta nhất định sẽ không màng tới việc cược thua, mà sẽ một mực đâm đầu vào kẻ đã đánh đại mình mà tìm chiến thắng. Nếu đụng phải tình huống như thế thì đây rõ ràng không phải kiếm tiền, mà là hố tiêu tiền không đáy.
Do đó, Darmil bị cấm đặt cược khi tham gia đấu trường giả lập. Vẫn may trước đó cậu ta chỉ đặt cược vài lần, và đều do sảng khoái đáp ứng kẻ thách đấu mình, lại còn chiến thắng. Số tiền không quá lớn, nhưng khiến cho người đội trưởng này kịp thời nhận ra vấn đề.
Turan nhìn vào con số một triệu xen, gương mặt lộ vẻ lưỡng lự. Nó không cho rằng bản thân sẽ thua một kẻ mà mình đã từng đánh bại chỉ bằng một cú đấm, nhưng đó thật chẳng phải một số tiền nhỏ. Nó phần nhiều là tò mò rằng vì sao đối phương lại thách đấu mà còn phải đặt cược.
“Là vì gần đây thực lực tăng mạnh, hay đơn thuần cay cú trận thua lần trước?”
Turan thầm thắc mắc. Sau trận đấu lần đó, nó không phải là không có tiến vào thế giới giả lập, nhưng lại chẳng nhận được lời mời thách đấu nào cả. Gọi đây trùng hợp, nó nhất định không tin. Đối phương ngay khi nó vừa tiến vào thế giới giả lập liền đưa ra lời mời thách đấu có đặt cược đến tận một triệu xen, tất nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng hết cả.
Trừ phi một triệu xen đối với tên tộc Yai ấy chỉ là tiền tiêu vặt hàng ngày, chẳng hề đáng để tâm tới.
Danh Sách Chương: