Turan đưa tay tắt bảng danh sách nhóm sách kỹ năng khác, làm lộ ra danh sách các nhóm sách kỹ năng. Nó nhìn qua hồi lâu, sau cùng thì chọn mở ra dòng thứ hai – nhóm sách kỹ năng cấp 5.
Đối với Turan, sách kỹ năng cấp 0 không gây được nhiều hứng thú, nên để ra sau. Mặt khác, sách kỹ năng cấp 10 trở lên, Turan quả thật không có tự tin bản thân có thể dùng ‘Thông hiểu’ để học được, nên đành chịu phép, không chọn tới.
– Vậy mà lại có tới hơn trăm quyển?
Turan ngạc nhiên nói. Lần này thì nó thật sự xác định có chuyện không bình thường đang xảy ra ở đây. Sách kỹ năng cấp độ 5, dù có trông thế nào thì cũng không thể là thứ mà du hành giả tân binh nên hướng tới.
Một cảm giác bất an không kiềm được dần dấy lên trong lòng Turan làm nó hồi hộp vô cùng, bất giác đã thở thành tiếng. Đây không phải là cảm giác thân thể bình thường, giống như là trực giác một điều gì đó xấu đang sắp xảy ra.
Turan vội ôm ngực, nơi vừa bất chợt nhói lên. Là ở tim. Áp lực nơi đó không biết do đâu xuất hiện, khiến Turan không thể không ngả người tựa vào thành buồng, cắn răng chịu đựng.
Chuỗi cảm giác khốn khổ đó qua chừng năm phút mới tản dần đi. Dù vậy, Turan vẫn không khỏi thấy cả người lạnh run, thật không muốn tra xem bảng danh sách thêm một chút nào nữa.
– Rốt cuộc là gì…?
Turan nói nhỏ, không ngừng suy nghĩ về áp lực vừa xảy ra kia. Đó không giống như Thần uy hay cảm giác bất an thông thường, mà tựa như thứ gì đó từ ngay trong chính bản Turan đang cố gắng áp chế hành vi của nó.
“Là viên đá!” Turan thốt, và thấy điều đó thật sự rất có khả năng. Nó liền nhắm nghiền mắt lại, trong đầu lần mò tìm kiếm dấu vết của viên đá.
Hồi lâu, khi Turan vừa định nghĩ rằng viên đá không nằm trong tâm trí mình thì một luồng nguyên khí nhỏ nhoi màu xanh lam chợt hiện lên trước mặt nó. Không chần chừ, Turan liền tóm lấy, lần theo luồng nguyên khí, chẳng mấy chốc liền đến được thứ nó đang tìm.
Viên đá lúc này nằm im ắng trước mặt Turan, bị quấn quanh lấy bởi luồng nguyên khí, trong một không gian màu đen đặc. Turan nhìn viên đá, chăm chú một hồi thì giật mình tỉnh dậy, hoảng hốt nhận ra bản thân vừa bị mất đi ý thức không biết bao lâu.
“Trọn vẹn hơn ba mươi phút!?” Turan suýt nữa thì thốt lên thành tiếng. Nó có nghĩ thế nào cũng không đoán được rằng bản thân có thể trong vô thức bị cuốn theo viên đá lâu như vậy.
“Đây rốt cuộc là vật gì?”
Một điều chắc chắn là viên đá không phải vật tầm thường. Thứ này rõ ràng có thể trấn áp cả Thần ấn của thần Syrathr và ba quả cầu điện của thần Nastorl, chắc chắn là thứ có sức mạnh cùng giá trị nằm bên trên. Thậm chí, Turan hơi có cảm giác rằng viên đá ít nhiều có liên quan tới việc bản thân nó có thể thăng cấp được.
– Thông hiểu.
Turan nói nhỏ, kèm theo quyết tâm của mình mà vận dụng kỹ năng chủ đạo lên viên đá. Nhưng rất nhanh sau đó nó liền nhận ra đây là một sai lầm khi mà đầu chợt như nổ tung, cả về cảm giác nghe nhìn lẫn trạng thái lửng lờ thiếu vắng ở ngay cổ.
Tất cả những gì Turan có thể thấy chợt chuyển hết sang một màu trắng tinh, đến chói lóa. Cả người nó bây giờ nhẹ bẫng, như thể đang bay trong không trung.
Turan nhìn quanh, không thể tìm thấy thứ gì, kể cả viên đá phát sáng màu lam nhạt kia. Dù vậy, nó biết bản thân vẫn còn ý thức.
Đây không phải là mơ.
– Vậy thì là đâu?
Turan nói nhỏ, thử đưa tay, giơ chân quờ quạng một lúc. Nó chẳng chạm được cái gì cả.
Nhếch miệng một cái, Turan thử nghĩ về bản thân ở ủy ban Đại Thánh Tôn. Ngay sau đó, ý thức của nó vậy mà liền quay trở về buồng riêng của mình. Khung cảnh quanh nó là lập tức thay đổi thành hiện thực, cứ như thể vùng không gian màu trắng vừa rồi chỉ là ảo giác.
“Cái quái gì thế này?” Turan lẩm bẩm, cố nghĩ ngợi, nhưng trong đầu lại toàn một đống hỗn loạn.
Hồi lâu, vì quá mệt mỏi, và đầu bắt đầu đau, Turan đành dừng việc suy nghĩ không có vẻ gì là có kết quả này lại, đưa mắt nhìn lên bảng thông tin vẫn còn hiển hiện trước mặt mình.
– Thử lần nữa.
Turan cất tiếng, đưa tay chạm lên dòng chữ hiện ở đầu tiên. Trong lúc những luồng thông tin đổ ồ ạt vào trong tâm trí mình, nó thật cảnh giác để ý tới cơ thể, đặc biệt là nơi lồng ngực.
Nhưng không có gì xảy ra cả, có chăng là đầu nó thấy choáng một chút vì đống thông tin mà thôi.
Turan đành bỏ qua, tập trung vào việc sắp xếp những thông tin vừa có được.
“Kỹ năng: Đấm mạnh.
Loại: Kích hoạt.
Phẩm chất: Thường.
Độ hiếm: Thông thường.
Cấp: 1 (0%).
Mô tả: Đấm một cú thật mạnh, uy lực đáng kinh ngạc.
Yêu cầu:
+ Tiêu hao đến 1000 bậc nguyên khí.
Chi tiết:
+ Sức mạnh trên đòn đánh tăng đến 100%.
+ Có khả năng sức mạnh trên đòn đánh tăng thêm đến 100%.
Thông tin thêm: Sức mạnh to lớn phá tan mọi thứ. Không gì có thể ngăn cản được.”
Turan nhăn mày, trong lòng thốt lên “dở tệ”. Kỹ năng tiêu hao đến một nghìn bậc nguyên khí một lần kích hoạt vậy mà chỉ có thể tăng sức mạnh trên đòn đánh có mỗi 100%.
Turan hiện tại cũng chỉ có trong người hơn hai mươi nghìn bậc nguyên khí mà thôi. Chưa kể trong thực tế, không ai lại để cho nguyên khí bản thân giảm xuống quá thấp cả, cùng lắm đến mức hai mươi phần trăm là đã đuối, mệt lử rồi.
Mặt khác, đòn tấn công được đánh ra, không phải lúc nào cũng đánh trúng được mục tiêu. Đánh hụt, không khác gì khi không tiêu hao hết một nghìn bậc nguyên khí một cách vô dụng.
Kỹ năng ‘Búa tạ’ của Darmil cũng chỉ tiêu hao có mỗi một trăm bậc nguyên khí, chênh lệch với ‘Đấm mạnh’ nhiều đến đáng sợ.
Turan đánh giá một hồi, nhìn thêm bảng thông tin hiện giá tiền 2500 xen thì quyết định bỏ qua, đưa tay chạm lên dòng chữ thứ hai trên bảng danh sách. Chốc, những luồng thông tin được nó sắp xếp lại.
“Kỹ năng: Cào.
Loại: Kích hoạt.
Phẩm chất: Thường.
Độ hiếm: Thông thường.
Cấp: 1 (0%).
Mô tả: Cào một nhát thật nhanh và sắc bén.
Yêu cầu:
+ Tiêu hao đến 1000 bậc nguyên khí.
Chi tiết:
+ Sức mạnh trên đòn đánh tăng đến 50%.
+ Tốc độ ra đòn tăng đến 50%.
+ Có khả năng gây vết thương hở.
Thông tin thêm: Móng vuốt sắc bén luôn là vũ khí đáng tin cậy của các loài thú. Một nhát cào có thể kéo đổ cả một rừng cây.”
Lại thêm một cái kỹ năng tiêu hao nhiều nguyên khí mà hiệu quả lại chẳng đến đâu. Turan trông, không khỏi cất một tiếng thở dài. Nó thật không ngờ sách kỹ năng đến từ ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn đều tệ đến thế này.
“Cảm ngộ tăng lên kia, không lẽ…” Turan chợt dấy lên ý nghĩ không mấy tốt đẹp về bốn quyển sách kỹ năng mình vừa mua. Nó thật không khỏi cho rằng mình bị hố, mà còn là bị hố rất sâu nữa, đến tận một trăm hai mươi nghìn xen.
– Xem tiếp.
Turan lắc nhẹ đầu bảo, đưa tay chạm lên dòng chữ ở cuối bảng danh sách. Lần này, những luồng thông tin tràn vào đầu Turan nhiều hơn hẳn vừa nãy, khiến nó mất một lúc lâu mới có thể sắp xếp xong.
“Kỹ năng: Ăn.
Loại: Kích hoạt.
Phẩm chất: Thường.
Độ hiếm: Thông thường.
Cấp: 1 (0%).
Mô tả: Ăn no, ăn nhanh, ăn ngon.
Yêu cầu:
+ Tiêu hao đến 1000 bậc nguyên khí.
Chi tiết:
+ Tốc độ ăn tăng đến 50%.
+ Có khả năng tăng hiệu quả ăn đến 10%.
Thông tin thêm: Cơ thể cần năng lượng, năng lượng đến dễ nhất từ việc ăn. Hãy ăn!”
– Hôm nay dừng ở đây vậy.
Turan cất tiếng, tay thao tác thật nhanh đóng mấy bảng thông tin lại. Nó ngoài mặt điềm nhiên là vậy, nhưng trong lòng đã bắt đầu chửi đổng lên rồi.
“Con mẹ nó giờ đến cả ăn cũng phải tốn nguyên khí? Còn tận 1000 bậc mới chịu? Cái kế tiếp có phải là ngủ cũng sẽ tốn nguyên khí không?”
Turan vốn biết kỹ năng phẩm chất ‘Thường’ cùng độ hiếm ‘Thông thường’ không thể trông chờ quá nhiều, nhưng tệ đến trình độ này thì quả thật vượt qua ngoài nhận biết của nó. Thậm chí sự tồn tại đáng xấu hổ của đống kỹ năng này, từ trước tới giờ nó còn là hoàn toàn không biết đến.
– Chẳng lẽ mình hiểu nhầm gì rồi?
Turan tự hỏi, lại chịu khó ngẫm nghĩ hồi lâu.
Thật sự không nghĩ ra được gì cả. Đống kỹ năng này, hoàn toàn là không dùng được.
“Có liên quan đến cảm giác bất an kia cùng cơn đau ở trong tim không? Là viên đá làm ra?” Turan chợt nghĩ, rồi lại thôi. Đầu óc nó giờ đau nhức, tâm trí quay mòng mòng, không nghĩ rõ ràng được.
– Thôi thì cũng đã lỡ hố rồi, chọn mua một số về để luyện kỹ năng chủ đạo vậy.
Turan nói nhỏ, đưa tay mở trở lại bảng danh sách, chọn ngẫu nhiên lấy một lượt mười hai kỹ năng cấp 5, tổng cộng vừa đúng ba mươi nghìn xen, ngang giá một quyển sách kỹ năng thuộc nhóm ‘Khác’ thì dừng.
Kỹ năng chủ đạo của Turan giờ tiến trình vẫn còn đang tăng trưởng chậm chạp ở mức mười ba phần trăm. Nó cũng không có hi vọng trong thời gian ngắn có thể tăng cấp cho kỹ năng này, nhưng không thể ngừng không gia tăng tiến trình. Dù sao thì chậm vẫn còn hơn là không bao giờ tăng cấp.
Ít nhất, Turan muốn trước khi nó đột phá giới hạn Thần cấp 5, kỹ năng ‘Thông hiểu’ của mình phải đạt được cấp độ thứ hai.
Danh Sách Chương: