Trời đổ chiều đỏ rực, chỉ chừng nửa giờ nữa thì sẽ chuyển sang đêm.
Turan dừng xe lại trước cổng phía tây của thành Tailor, nói chuyện cùng người gác cổng một chút rồi lái xe vào. Người xe kéo đến thành phố này ngày càng đông, vì thế nên vấn đề an ninh càng được đẩy mạnh. Dù vậy, Turan vẫn có thể kiếm cho mình một “ngõ tắt” để vào thành.
Hôm nay đã là ngày 7 tháng 9, mai nữa thì giải đấu Harenthrum sẽ bắt đầu. Thời gian còn lại đối với Turan khá ít ỏi, chỉ kịp vội đến thành Tailor, tìm gặp Darmil cùng tổ đội Pongru rồi chuẩn bị cho giải đấu.
Thực tế thì Turan cũng không quá xem trọng việc tham gia giải đấu Harenthrum của Darmil. Đối với nó, đây không khác gì hơn là phần việc cần phải làm cho giao kèo với Heathier để tổ đội Pongru giúp Darmil cày quái, thu thập Thần tinh, nâng cao Thần cấp. Cái nó lo hơn là Darmil có thể gây họa trong giải đấu, mà có khi cậu ta đã thành công làm chuyện đó rồi cũng nên.
Turan quay đầu lại nhìn một chút hai người ngồi ghế sau. Camilier lúc này đang gối đầu lên vai Tiffia ngủ ngon lành. Tiffia ban đầu cũng có khó chịu với sự vô tư của nữ người sói, nhưng được hồi lâu thì thành quen, để yên đến giờ luôn. Cũng may là quãng đường đến đây không gặp nhiều quái nên cả hai cũng coi như là được một khoảng thời gian nghỉ ngơi.
Dù rằng chỉ có Turan là cực nhọc lái xe xuyên suốt cả ngày trời.
Turan sau đó tìm đến nhà của tổ đội Pongru để đón Darmil. Nó có trao đổi mấy câu với Heathier, nhưng rồi cả hai quyết định tìm một quán nước để nói chuyện cho thoải mái.
– Vất vả cho ông rồi, Heathier.
Turan cất tiếng, khuấy nhẹ ly cà phê của mình rồi nhấp một ngụm. Cà phê ở quán không ngon như thứ được uống ở nhà tổ đội Pongru, nhưng cũng không phải là tệ. Ít ra thì hoàn toàn đáng thưởng thức hơn là thứ nó được mời ở chỗ Yeatra.
– Không hề gì. – Heathier nói vội – Vậy, đây là?
Câu hỏi của Heathier không về ai khác ngoài Camilier. Đây lý ra nên là một cuộc trò chuyện riêng chỉ hai người, hoặc cùng lắm là thêm Darmil vào. Heathier hẳn không hiểu vì sao nữ người sói lại được Turan mang theo cùng.
– Cô ấy là người hầu của tôi, gọi Camilier.
Turan đáp. Nó cũng biết sự có mặt của Camilier làm Heathier khó chịu, nhưng đây là cơ hội để nữ người sói tiếp xúc thêm với người xung quanh. Mặt khác, để cô ta ở lại nhà tổ đội Pongru thì nó có chút không an tâm.
– Ra là vậy.
Heathier nói, đưa ánh mắt e ngại nhìn Camilier. Nữ người sói lúc này đang ngồi cạnh Turan, cầm lấy ly sữa chua của mình mà ngậm ống hút uống, trông không mang một chút dáng vẻ nào của một người hầu cả. Dù thế, Heathier cũng chỉ có thể im lặng chấp nhận tình huống hiện tại.
– Chuyện giải đấu… không biết cậu đã lo tới đâu rồi? – Heathier cất tiếng hỏi.
Turan không trả lời ngay mà nhìn Heathier vẻ dò xét, sau đó lại nhìn ra ngoài cửa sổ. Hồi lâu, nó mới bảo:
– Ông nghĩ sao về Darmil?
Một cái run người nhẹ, dù là cử chỉ rất nhỏ nhưng Turan hoàn toàn nhận ra điều đó trên người Heathier. Ông ta trông có chút hốt hoảng, vội vội vàng vàng đáp:
– Phải, Darmil… Cậu ta… tuyệt thật.
Turan hơi chau mày, không hiểu được phản ứng của Heathier lúc này. Nó đã nghe Darmil báo về việc đã thăng thành công lên Thần cấp 4 rồi, cũng tức là tổ đội Pongru đã hoàn thành phần việc của mình.
“Vậy thì tại sao trông ông ta lại có vẻ không thoải mái như thế?”
– Ông nói rõ hơn xem. – Turan mập mờ bảo.
Heathier nhìn Turan, sau đó quay đầu quan sát xung quanh như đề phòng gì đó rồi mới cất tiếng:
– Darmil, cậu ta giờ đang Thần cấp bao nhiêu vậy?
Là một câu hỏi, Turan không trông chờ điều này. Cái nó cần lúc này là thông tin về những việc đã xảy ra vào mấy ngày vừa qua cơ.
– Đủ để tham gia khung hạng Gravito, ông không cần lo lắng về điều đó. – Turan đáp.
– Thật sự?
Turan không trả lời, chỉ nhìn Heathier đầy nghi hoặc.
– Turan, tôi không biết cậu đang giấu diếm điều gì, nhưng ngay hôm trước, Darmil đã hạ sát một du hành giả Thần cấp 8. Mà còn là áp đảo hoàn toàn nữa.
Turan nhăn mày, cố giấu sự ngạc nhiên trong lòng mình. Heathier trông không có vẻ đang nói dối, cũng không có lý do làm chuyện đó. Dù sao thì nó chỉ cần hỏi Darmil một câu thì sẽ lộ ra hết cả.
Nhưng nếu lời Heathier là thật thì chuyện này lại vượt ra khỏi suy đoán của Turan về sức mạnh cùng khả năng của Darmil. Nó vốn cũng đã đoán cậu ta có thể chiến đấu vượt cấp, nhưng đến tận bốn cấp thì quả là dọa người. Hơn cả, sự chênh lệch Thần cấp này còn có một giới hạn Thần cấp 5 ở giữa.
Vậy thì thiết nhân Kayfeitian làm gì còn cơ hội nào đối đầu với Darmil nữa đâu. Hắn ta chỉ có nước làm bị thịt chờ đánh tới chết mà thôi.
Một nụ cười mỉm bất giác vạch ở trên gương mặt Turan. Không cần phải nghĩ cũng có thể thấy được tiềm lực của Darmil là cực lớn, nhưng ngay bây giờ, thực lực của cậu ta cũng đã quá mạnh mẽ rồi.
– Thế thì cũng tốt cho giải đấu ngày mai, không phải sao? – Turan bảo.
Lần này thì đến lượt Heathier nhăn mày, vẻ nghĩ ngợi gì đó. Hồi lâu, ông ta cất tiếng hỏi:
– Thật sự Darmil sẽ tham gia giải đấu ở khung hạng Gravito?
– Không sai. – Turan đáp ngay – Ông nên mừng vì có cậu ta giúp đỡ đấy.
Lời của Turan ngược lại không làm Heathier vui vẻ một chút nào. Darmil là cậu ấm nhà Altoris, vốn dĩ nên là một Nihr không có bao nhiêu sức mạnh, giờ lại đột nhiên có sức đánh giết một du hành giả Thần cấp 8 khi còn chưa đột phá giới hạn Thần cấp 5. Cậu ta trông thế nào cũng không phải là kẻ mà Heathier nên dây vào.
Một người có gia thế, tiềm lực cùng lực lượng lớn đến vậy, nếu bị sây sát nào thì có thần Istrant mới biết nhà Altoris cùng quân đoàn Rumpal sẽ làm ra chuyện động trời gì.
– Chuyện này… Nếu như khả năng Darmil lớn như vậy, không phải cậu ta nên tham gia khung hạng cao hơn, như là Hamevra sao? – Heathier thắc mắc.
Turan cũng có nghĩ đến chuyện này, nhưng chỉ thoáng qua mà thôi. Tham gia giải đấu Harenthrum chỉ như một trò giải trí nhỏ cho Darmil, không phải thứ mà cậu ta nên dành hết tâm huyết vào. Dù sao thì giải đấu lần này, giúp tổ đội Pongru thắng cược mới là điểm mấu chốt.
– Không cần thiết. – Turan đáp – Mấy khung hạng nhỏ này không đáng quan tâm. Vẫn nên giúp Natyr giành quán quân thì hơn.
Đôi mắt Heathier như sáng lên và khuôn mặt thì dãn ra như thể vừa ngộ ra được điều gì đó, rồi ông ta bảo:
– Quả là vậy. Mục tiêu của các cậu hẳn là khung hạng Senovur của hai năm sau nhỉ?
Turan không phủ định, gật nhẹ đầu. Giải đấu Harenthrum kế tiếp, nó chắc chắn sẽ mang cả tổ đội của mình đến chiếm lấy toàn bộ thứ hạng đầu của khung hạng Senovur.
Thực tế, bốn khung hạng phía trước của giải đấu Harenthrum chưa bao giờ nhận được nhiều sự chú ý từ cả người xem, người tham gia hay ban tổ chức. Những khung hạng này chỉ nhằm thêm chút gia vị cho giải đấu, cùng với làm nền cho khung hạng quan trọng nhất là Senovur mà thôi.
Khung hạng Senovur dành cho các du hành giả có Thần cấp từ 11 trở lên, cũng tức là không giới hạn Thần cấp của người tham gia. Những du hành giả tham gia khung hạng này có không ít người đạt đến Thần cấp 15, nhưng dù vậy vẫn chưa chắc có thể giành được quán quân về cho mình. Kẻ mạnh biến thái như Darmil thì có thể chưa từng xuất hiện, nhưng dùng Thần cấp 12 để đánh bại Thần cấp 15 thì có không ít.
Thần cấp trên 15 về quy định thì không bị cấm tham gia giải đấu, nhưng thường thì không có ai đã đến cao độ này mà lại mặt dày tranh giành với người dưới cấp cả. Nên biết, chênh lệch khi đột phá giới hạn Thần cấp 15 vượt xa giới hạn Thần cấp 5 và Thần cấp 10 rất nhiều, trực tiếp tăng thêm không dưới hai lần sức mạnh tổng hợp. Tất nhiên là độ khó cũng là cực lớn.
– Được rồi. – Heathier cất tiếng – Đã vậy, tôi rất trông chờ vào màn trình diễn của cậu Darmil vào ngày mai đấy.
– Tôi cũng thế.
Turan cười nói, nhấp thêm một ngụm cà phê rồi đặt ly xuống. Nghĩ đến những trận đánh đè ép hoàn toàn kẻ địch vào ngày mai của Darmil, Turan thật không giấu được sự thích thú. Nó giờ thậm chí có chút mong muốn đăng ký tham gia giải đấu luôn, nhưng tiếc là đã quá muộn rồi. Trừ phi nó có thân phận như Darmil mà lợi dụng lấy để lách luật.
Turan nhìn Heathier một chút. Nó thoáng có ý định nhờ vả, nhưng rồi lại thôi. Giờ mà cất lời như thế thì chẳng khác gì nó đang đùa bỡn ông ta cùng giải đấu ngày mai cả. Vẫn cứ giữ im lặng theo dõi diễn biến là hơn.
Dù gì thì khả năng cùng sức mạnh của Turan vẫn đang là một bí ẩn đối với Heathier.
– Pongru thì sao? – Turan chợt hỏi.
Heathier đang khuấy lấy tách cà phê nóng của mình, nghe hỏi thì có hơi bất ngờ, đáp:
– Khung hạng Hamevra, chắc chắn sẽ đối đấu với Greiten. Phalsia cũng có tham gia khung hạng đó.
– Phalsia cũng tham gia?
Turan có chút ngạc nhiên về thông tin này. Nó tưởng rằng cô ta sẽ lựa chọn quan sát cơ. Theo tính cách cùng hành động của cô ta mà nó biết tới giờ thì việc tham gia là không bình thường chút nào.
– Tôi cũng thấy khó hiểu. – Heathier đáp – Cô ta đột nhiên quyết định như thế sau sự việc ngày hôm qua.
Turan nghĩ ngợi hồi lâu. Nó đã có vài suy đoán cho chuyện này, nhưng sau cùng thì quyết định bỏ qua, không để tâm tới nữa. Ai thì cũng có ham muốn riêng cho bản thân mà.
– Cậu thì sao? – Heathier hỏi.
– Không hứng thú. – Turan đáp ngay – Chỉ có Darmil sẽ tham gia mà thôi, cũng không cần phải hỏi về những người khác.
Heathier tặc lưỡi. Ông ta chắc vẫn đang tò mò về khả năng của Turan cùng Tiffia, nhưng nó tất nhiên sẽ không làm lộ ra dễ dàng như vậy. Thậm chí nếu có tham gia, nó chắc chắn cũng chỉ tham gia ẩn danh.
“Thật may có tên Darmil đứng chắn đầu gió rồi.”
Turan quay sang nhìn Camilier một chút. Cô ta lúc này đã uống xong ly sữa chua của mình rồi, nhưng vẫn cố hút lấy như mớ cặn còn sót lại ở đáy. Nó thấy vậy thì thật không đành, lên tiếng gọi thêm một ly nữa cho cô ta.
Heathier trông thì định lên tiếng nói gì đó, nhưng rồi lại giữ im lặng, nâng tách cà phê của mình lên nhâm nhi. Turan biết là ông ta nghi ngờ về mối quan hệ chủ tớ mà nó đã bảo, thế nhưng nó cũng chẳng thể giải thích gì hơn. Thân phận của Camilier quá nhạy cảm, tính cách cũng không bình thường, lựa chọn im lặng vẫn là phù hợp hơn cả.
“Mong là ngày mai sẽ suôn sẻ.”
Danh Sách Chương: