Đám tiểu yêu của kim giáp sơn đã nhận vô số bảo vật từ chổ Hàn Thiên, cộng thêm việc chổ bảo vật kia nguyên lai đều là của kim giáp đại yêu, cùng hắc viên đại yêu, hai vị sơn chủ của chúng lúc trước.
Bây giờ đám tiểu yêu ở đây chia nhau chổ bảo vật này, coi như đã trực tiếp không thể vãn hồi quan hệ với hai vị chủ cũ, vậy nên Hàn Thiên coi như đã an tâm về đám tiểu yêu kia, không còn sợ chúng đột nhiên làm phản.
Kim giáp đại yêu cùng hắc viên đại yêu đều bị tiểu kim hạ long ấn, việc điều khiển bọn hắn sẽ khá dễ dàng, trong nhất thời Hàn Thiên cũng không sợ sẽ phát sinh biến số gì, suy nghĩ kỹ lại một lần nữa, Hàn Thiên liền nhìn Thiên Phi nghiêm túc nói.
-lần đánh kim giáp sơn này, chúng ta có lý do chính đáng, đây cũng là khu vực tự do, không thuộc quản hạt trực tiếp của bất kỳ vị yêu chủ nào, vì thế kim giáp sơn có xảy ra chuyện gì, thì cũng chẳng phải vấn đề liên can đến sinh tử tồn vong của Thiên Phi ngươi.
-kim giáp sơn đã bị hạ, mà ta cùng người nhà sắp tới sẽ rời khỏi đông hoa thần lĩnh, kim giáp đại yêu cùng hắc viên đại yêu, hay là tất cả những thế lực đại yêu sắp bị thu phục khác, ta đều sẽ giao cho Thiên Phi ngươi quảng.
-đó là một vinh dự lớn lao mang theo nhiều quyền lực to lớn…bất quá ta lại muốn hỏi ngươi, vinh dự hay quyền lực, tất cả đều có cái giá của nó, một khi ngươi chấp nhận thu phục các thế lực đại yêu khác ngoài kim giáp sơn, ngươi coi như đã chân chính bước vào trò chơi mà ngươi không thể rút chân ra được.
-ở trong đó ngươi có thể sẽ gặp nguy hiễm trí mệnh, Thiên Phi ngươi có sợ không???, Ta hiện tại đang cho ngươi cơ hội cuối cùng để suy nghĩ chuyện tương lai của chính mình đấy!
Hàn Thiên vừa nói dứt câu, Nhược Mộng cạnh đó cũng nhẹ nhàng giảng giải.
-Hàn Thiên huynh ấy chính là lo Thiên Phi ngươi bị cuốn vào tranh đấu giữa các vị yêu chủ trong đông hoa thần lĩnh, dẫn đến gặp phải nguy hiễm trí mệnh nên mới hảo tâm nhắc nhở.
-Thiên Phi ngươi hiện tại là một cá thể nói mạnh không mạnh, nói yếu không yếu, ngươi ở trong tranh đấu giữa hoàng cáp đại yêu, cùng vân vũ đại yêu, bày ra điệu thấp một chút, hành xử cẫn thận một chút, bảo đảm an toàn tính mạng cho chính mình qua cơn họa nạn này, tuyệt đối không vấn đề.
-thế nhưng một khi ngươi nắm trong tay quyền chỉ huy các thế lực lớn ở khu vực quanh đây, trở thành một thế lực có phân lượng, ngươi sẽ dễ bị các vị yêu chủ nhắm đến.
-hoàng cáp đại yêu bị ngươi đắc tội khiêu khích, chắc chắn sẽ nhắm vào ngươi đầu tiên, chưa kể vẫn còn đó một nham hùng đại yêu thực lực tuy yếu nhất trong thất yêu chủ, nhưng ngươi thâu tóm thế lực phụ thuộc vào hắn, hắn rất có thể cũng sẽ nhắm vào ngươi.
-cuối cùng Thiên Phi ngươi chỉ có thể dựa vào vân vũ đại yêu, Thiên Phi ngươi nắm trong tay thế lực lớn, theo lý thì vân vũ yêu chủ nhất định muốn thu nhận ngươi, trọng dụng ngươi.
-nhưng nghĩ kỹ lại thì sự tình diễn biến như thế nào, còn phải xem tâm ý của vân vũ yêu chủ, nàng ta nếu cảm thấy nên đối đầu với hoàng cáp yêu chủ, trọng dụng Thiên Phi ngươi thật thì không nói gì.
-bằng như vân vũ yêu chủ quan điểm dĩ hòa vi quý, nhường nhịn giữ mình, muốn kết thúc xung đột mà không có mất mát, nàng ta nhất định đem Thiên Phi ngươi coi như vật hi sinh, nhẹ thì mặc xác ngươi ở dưới nanh vuốt của hoàng cáp cùng nham hùng hai đai đại yêu chủ, tự sinh tự diệt.
-nặng thì trực tiếp ra tay bắt ngươi giao ngươi cho họ xử trí, lúc đó Thiên Phi ngươi chỉ còn nước bỏ lại mọi thứ mà đào vong, nhưng dù là như thế, ngươi cũng thực khó mà giữ được mạng trước sự truy sát của hoàng cáp đại yêu.
-Lợi hại ở bên trong, ta cùng Hàn Thiên huynh ấy đều đã nói rõ cho ngươi biết rồi, bây giờ làm thế nào, sẽ là do Thiên Phi ngươi quyết định, ngươi tu luyện đến nay đã không dễ dàng gì, quyết định sắp tới có thể khiến tương lai của ngươi càng thêm sáng lạng, cũng có thể khiến ngươi mất hết tất thảy, vậy nên mong là Thiên Phi ngươi hãy cân nhắc thật kỹ.
Nhược Mộng vừa nói hết lời, Thiên Phi liền thoáng đăm chiêu một chập, hồi lâu hắn như đã đặt quyết tâm nói.
-tính theo tuổi nhân loại, thì Thiên Phi ta bất quá chỉ là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi ấy mà, vậy nên ta thích xông pha mạo hiễm lắm.
-từ đó đến nay Thiên Phi ta sống gần trăm năm, lúc nào cũng lo lắng luồn cúi, cẫn trọng dè dặt, có kẻ đến ức hiếp cũng chỉ tìm cách thỏa hiệp cho xong chuyện.
-cơ mà từ khi theo Hàn lão đại kim lão đại, Thiên Phi ta mới cảm giác bản thân có thể thoát ra khỏi cái vỏ bọc điệu thấp mà ta cực kỳ chán ghét ấy, có thể nói trãi qua cảm ngộ thống khoái hôm nay, làm Thiên Phi ta không muốn sống như ngày trước nữa.
-lần này đánh liều một trận cũng được, dù thế nào Thiên Phi ta cũng không hối hận, không nói mẫu thân ta đang phụng sự cho vân vũ yêu chủ, có bà nói đỡ, vân vũ yêu chủ chắc sẽ không làm quá tuyệt tình với ta.
-chỉ riêng việc bản thân ta hôm nay tham gia vào cuộc tấn công kim giáp sơn, đã trực tiếp gây thù với hoàng cáp yêu chủ rồi, lão ta là người nổi tiếng nhỏ mọn, có thù tất báo.
-dù muốn dù không, Thiên Phi ta cũng đã bước vào trò chơi tranh quyền đoạt lợi của các vị yêu chủ mất rồi, vậy nên…
-cứ làm như những gì chúng ta đã trù tính từ trước đi, dù kết quả ra sao, Thiên Phi ta cũng sẽ dũng cảm đối mặt.
Thấy Thiên Phi trong mắt đầy vẻ nhiệt huyết quả đoán, bộ dáng khí phách bừng bừng, Hàn Thiên liền cười lớn đáp.
-tốt…rất có khí phách, nếu Thiên Phi ngươi đã hạ quyết tâm, vậy ta đây sẽ thành toàn cho ngươi.
-nói nghe thử ở trong khu vực không chịu sự quản hạt của đám yêu chủ này, có bao nhiêu thế lực đang phụ thuộc hoàng cáp đại yêu???, thực lực của đám này thế nào???, ta sẽ tìm cách hạ hết bọn chúng.
Thiên Phi ở đây đã lâu, quanh lãnh thổ của hắn có bao nhiêu thế lực đáng lưu tâm, thực lực nông sâu ra sao, hắn tất nhiên đều nắm trong lòng bàn tay, thoáng hệ thống lại thông tin một chút, Thiên Phi liền hướng Hàn Thiên nói.
-như ta đã trình bày từ trước, khu vực này ngoài vùng lãnh thổ do ta làm chủ, thì còn mười một thế lực khác do các đại yêu bất đồng nắm giữ.
-mẫu thân ta là người của vân vũ yêu chủ, ta tất nhiên cũng sẽ dựa hơi vào thế lực này, ngoài ta ra, trong mười một thế lực khác, tổng cộng còn năm thế lực chịu ảnh hưởng bởi vân vũ yêu chủ.
-ta đối với đám đại yêu cùng phe kia cũng có giao tình không tệ, dưới sự nhăm nhe thôn tính của đám địch nhân theo phe hoàng cáp đại yêu, nhờ những đồng minh kia chiếu cố, nên mới bình an sống đến hôm nay.
-trong sáu thế lực dựa hơi vân vũ yêu chủ, Thiên Phi ta có thể coi là yếu nhất, vừa đột phá thất cấp sơ giai yêu thú, dưới trướng cũng chỉ có tầm chục tên lâu la thực lực yêu thú ngũ cấp lục cấp.
-năm thế lực còn lại bao gồm một thế lực cầm đầu bởi đại yêu thất cấp trung giai, hai thế lực cầm đầu bởi đại yêu thất cấp cao giai, hai thế lực cuối cùng chính là được hai đại yêu bát cấp sơ giai thống lĩnh.
-hai thế lực của đại yêu bát cấp chính là lớn nhất, trong đó mỗi thế lực đều có ba đại yêu cấp bảy khác nguyện ý đầu quân, nói chung là ở khu vực này, hai thế lực ấy chính là thuộc hàng cự đầu, có thể ảnh hưởng đến tình hình của cả khu vực.
-năm thế lực ấy là đồng minh của Thiên Phi ta, nên sẽ không có lý gì mà xâm phạm họ.
-trong sáu thế lực không theo phe vân vũ yêu chủ còn lại, chỉ duy nhất một thế lực có đại yêu bát cấp tọa trấn theo phe nham hùng yêu chủ, hơn nữa lối sống cũng khá giữ mình kín tiếng, xưa nay không đắc tội với các đại yêu khác, nên chúng ta không cần động chạm đến thế lực này làm gì.
-cuối cùng chính là năm thế lực theo phe hoàng cáp đại yêu, trong đó kim giáp sơn hôm nay đã bị chúng ta thu phục, còn lại bốn thế lực khác, lần lượt là một thế lực nhỏ do một đầu hổ ngư, là đại yêu thất cấp sơ giai cầm đầu.
-thế lực này nằm ở hướng tây bắc, xo với động chim của Thiên Phi ta chỉ lớn hơn một chút, để ta đem theo tầm hai mươi tiểu yêu lục cấp đến thảo phạt, không quá một ngày liền có thể thu phục được.
-hai thế lực tiếp theo mà chúng ta đủ sức thu phục thì có phần khó nhằn hơn đôi chút, cả hai đều nằm ở hướng đông bắc, một do u địa đại yêu, chân thân là một con trăn hoa, thực lực thất cấp trung giai, cùng phu nhân của hắn là một đại yêu thất cấp sơ giai đồng cai quản, dưới trướng của đôi phu thê này cũng có tầm năm chục đầu yêu thú thực lực ngũ cấp lục cấp.
-thế lực còn lại thuộc về ma vũ đại yêu, chân thân là tà nguyệt hổ, có thực lực thất cấp đỉnh phong, dưới trướng là tùy tùng hơn ba mươi đầu tiểu yêu thực lực lục cấp, hai thế lực kể trên chính là hoàn toàn không thể xem nhẹ.
-một thế lực cuối cùng mà chúng ta hiện không thể động đến, chính là tinh hà động do tinh hà đại yêu cầm đầu, tinh hà đại yêu chân thân là một đầu mộng huyễn điệp, thực lực bát cấp đỉnh phong, dưới tay lại có ba thủ hạ thân tín, toàn bộ đều là đại yêu thất cấp sơ giai, cùng gần một trăm năm mươi tiểu yêu ngũ cấp lục cấp.
-thực lực như vậy, chúng ta hiện không tài nào đối phó nổi.
Thiên Phi vừa dứt câu, kim giáp đại yêu liền cười khinh miệt nói.
-đám rác rưỡi các ngươi cũng biết vị trí của mình đấy, hạng yếu nhược như các ngươi, làm sao là đối thủ của tinh hà động, muốn nhất thống khu vực này phục vụ vân vũ đại yêu, đám các ngươi quả là nằm mộng.
Trước lời lẽ khinh thường của kim giáp đại yêu, Hàn Thiên chỉ cười nhẹ không trực tiếp đáp lời hắn, suy nghĩ ít lâu, liền cao giọng hướng chúng yêu nói.
-dù tinh hà động có lợi hại cách mấy, ta cũng sẽ có cách thu phục chúng, nhưng trước lúc đó cả đám sẽ nghĩ ngơi ba ngày, chờ hồi phục thực lực, kim giáp sơn từ nay sẽ sát nhập vào vùng lãnh thổ mà Thiên Phi cai quảng, toàn bộ thành viên bao gồm cả kim giáp đại yêu cùng hắc viên đại yêu đều do Thiên Phi quản, kẻ nào không phục, hắn có thể trực tiếp lấy mạng không cần báo cáo với ta.
-đám yêu chúng các ngươi nghe rõ cả rồi chứ???
Đã quyết định theo chủ mới, cả đám tiểu yêu của kim giáp sơn tất nhiên đều đồng thanh hưởng ứng lời Hàn Thiên nói, không dám có chút phản khán, duy chỉ có kim giáp đại yêu cùng hắc viên đại yêu là chỉ cười khinh miệt một trận, đám đại yêu như bọn chúng, đời nào cam tâm tình nguyện nghe theo sự điều động của kẻ có thực lực còn yếu hơn cả bản thân.
Bất quá Hàn Thiên không mấy quan tâm về vấn đề này, hai tên đại yêu ấy không phục, thì đã có long ấn của tiểu kim long kìm tỏa, trong nhất thời chúng cũng chẳng thể làm phản được.
Bàn tính xong xuôi, Hàn Thiên cùng Nhược Mộng liền về lại kim huyền cực địa, còn tiểu kim long và Thiên Phi sẽ ở lại kim giáp sơn xử lý hậu tràng, chỉnh đốn lại lực lượng mới thu phục được.
Lãnh thổ kim giáp sơn rất rộng rãi, dù xảy ra một trận đại chiến long trời lỡ đất, nhưng do khoảng cách quá xa, các đại thế lực khác trong khu vực hẵn cũng chưa hay tin chuyện kim giáp sơn đã đổi chủ.
Để tận dụng ưu thế bất ngờ, tiểu kim long đã hạ lệnh phong bế tin tức, không cho những thế lực địch thủ biết mà chuẩn bị trước, một mặt lại phái Thiên Phi đi thông báo kế hoạch chinh phạt thế lực theo phe hoàng cáp đại yêu, cho các đồng minh biết, hòng tìm được sự ủng hộ từ họ.
Chuẩn bị xong xuôi, ba ngày thời gian cũng đã đến, Hàn Thiên và Nhược Mộng theo kế hoạch, xuất hành đến kim giáp sơn, ở đó tiểu kim long và Thiên Phi đã chỉnh đốn chúng yêu chờ sẵn.
Hàn Thiên vừa đến nơi, liền chia lực lượng hiện có ra làm ba phần, Thiên Phi dẫn theo ba mươi đầu lục cấp yêu thú, trong đó có năm tên là thuộc hạ của hắn, hai mươi lăm tên còn lại là người của kim giáp sơn, toàn bộ đều hướng về phía tây bắc.
Hàn Thiên cùng Nhược Mộng và tiểu kim long, cưỡng chế dẫn theo kim giáp đại yêu, cùng hắc viên đại yêu, đem theo sáu mươi đầu yêu thú thực lực ngũ lục cấp của kim giáp sơn, đồng loạt hướng về phía tây bắc, nơi có hai vùng lãnh thổ tiếp giáp, lần lượt do u địa đại yêu cùng ma vũ đại yêu cai quản, còn lại tầm mười mấy tiểu yêu ngũ cấp thuộc hạ của thiên phi, sẽ được cữ ở lại canh giữ địa bàn.
* Thiên an thành, xuân nguyệt lâu.
Đông Phương Thái Ngọc thân vận hồng bào mỏng tang, lười biếng kê người nằm nghiêng trên một chiếc gối dài, tay vân vê ly rượu đỏ, thân hình tuyệt mỹ thoáng ẩn hiện dưới ánh quang mang bảo thạch dìu dịu trong phòng, sau lưng nàng chính là Vu Nguyệt đang dịu dàng xoa bóp đôi vai.
Phía trước Tuyết Nhi nhu thuận ngồi hầu rượu, cũng tiện tay bóc vỏ từng loại linh quả để trên khay sẵn, trông qua biểu hiện của Đông Phương Thái Ngọc, cả Vu Nguyệt cùng Tuyết Nhi đáy mắt đều có rất nhiều nét cảm xúc phức tạp, ba phần ngưỡng vọng, ba phần ỷ lại dựa dẫm, bốn phần kinh diễm si mê.
Cả Tuyết Nhi lẫn Vu Nguyệt đều là những tuyệt thế mỹ nữ trên đời có một, đặt ở khắp đại thiên giới cũng chính là nhan sắc đứng đầu, số người xinh đẹp hơn các nàng dám nói không quá mười người, đồng hạng chắc cũng tầm mười bàn tay là đếm hết.
Vậy mà ở trước mỹ mạo của Đông Phương Thái Ngọc, đáy mắt của các nàng lại có nét kinh diễm mê luyến, đấy là tình cảm đặc thù hướng về cái đẹp, hoặc có nhiều kẻ nói mỹ mạo của nữ tử khi đạt đến một mức siêu tuyệt, vẫn có thể khiến những nữ tử khác yêu thích, đấy cũng không sai.
Mỹ nữ cũng không thoát được khỏi sự dụ hoặc yêu mị của Đông Phương Thái Ngọc, thử hỏi ở trên đời này, liệu có nam nhân nào cưỡng lại được sức hấp dẫn của ma nữ này đây???, chắc là không có ai, chỉ là vấn đề sức hấp dẫn đạt đến mức nào, mới có thể khiến họ gục ngã mà thôi.
Kẻ kém cỏi, chỉ cần nhìn thấy bóng dáng của Đông Phương Thái Ngọc thôi, cũng đã thần hồn điên đảo, giỏi hơn thì nhìn qua được một bóng lưng, kẻ trông thấy sơ qua được mỹ mạo của Đông Phương Thái Ngọc, không tim đập chân run, cả người tê cứng đã tính là tâm cảnh vững lắm rồi.
Bằng như nhìn rõ được dung mạo của ma nữ này, chứng kiến nàng ta cười một cái, nói mấy lời câu dẫn dụ hoặc mà không chút phản ứng, liền có thể coi là đại nhân vật tâm vững như núi.
Đến mức này chắc nam tử trong thiên hạ đã bị loại gần hết, vạn người chắc còn được một người có tâm cảnh vững hơn, nhưng vẫn là như cũ, vấn đề cũng chỉ là họ chịu được đến đâu mà thôi, nhìn thấy nụ cười cũng chỉ là chút da lông, nghe vài lời ong bướm cũng chỉ là tình huống ngoại cảnh.
Bằng như tiếp xúc thân mật, nhận được một nụ hôn, hay mấy hành vi xa hơn nữa, vấn đề chỉ còn là thời gian, ánh mắt của Đông Phương Thái Ngọc tất nhiên là phi thường sắc bén, đám Tuyết Nhi nghĩ gì, nàng tất nhiên biết rõ, nhắc đến cũng chợt thấy thú vị, cánh tay đang rảnh rang chợt không yên phận, bắt đầu lần mò xuống lớp áo ngoài của Vu Nguyệt, tiếp xúc thân mật với đôi nhủ phong săn chắc kiêu ngạo bên dưới.
Vu Nguyệt là thiếu nữ mới lớn, mấy chuyện phong tình thế này, nàng tất nhiên chưa trải qua nhiều, thủ pháp của Đông Phương Thái Ngọc lại vô cùng điêu luyện, phút chốc đã khiến Vu Nguyệt thoải mái đến run người, đôi tay xoa bóp đã không còn vững nữa.
Đùa nghịch với Vu Nguyệt hồi lâu, Đông Phương Thái Ngọc liền thở ra một hơi, chán nản nói.
-tên hỗn đản Hàn Thiên cùng tiểu mỹ nhân của hắn trốn vào đông hoa thần lĩnh hơn hai tháng, không biết quan hệ giữa họ đã tiến triển đến mức nào rồi???, nghĩ đến cảnh hắn cùng mỹ nữ sống ở nơi khác tiêu dao tự tại, ta thực tức muốn điên lên.
-cả hắn cùng tiểu mỹ nhân kia ta đều ưng, bọn hắn ở cùng nhau bỏ mặt ta buồn chán ở chổ này, thực là khó chịu quá.
-Tuyết Nhi…mấy ngày gần đây có tin tức gì về Hàn Thiên không???.
Tuyết Nhi vừa tỉ mĩ bóc xong vỏ của một quả bồ đào, nghe Đông Phương Thái Ngọc hỏi liền tận tâm đáp.
-gần đây Hàn công tử đang cùng yêu nô của hắn thôn tính vài tiểu thế lực trong đông hoa thần lĩnh, thấy bảo hoàng cáp yêu chủ ở đấy vừa đột phá, định gây hấn với vân vũ yêu chủ, hòng chiếm đoạt được nàng ta, thuộc hạ của hoàng cáp yêu chủ gây hấn với thuộc hạ của Hàn công tử, nên công tử thôn tính hết các thế lực phụ thuộc vào hoàng cáp yêu chủ ở gần đấy, đem về cho thuộc hạ quản luôn.
-nghe mật thám báo về thì khoảng mười ngày trước, Hàn công tử ra tay hạ kim giáp sơn, sau đó chia quân làm hai, đồng thời tấn công ba vùng lãnh thổ thù địch khác một trận, Hàn công tử thu được hai yêu nô mới ở kim giáp sơn, có chúng hổ trợ, công tử đánh đông dẹp bắc, ngay ngày đầu tiên, đã thâu tóm được một thế lực yếu, cùng một thế lực vừa phải của ma vũ đại yêu.
-ngày thứ hai đã tiến tiếp tục tiến quân, thế như chẻ tre, thành công thâu tóm một thế lực khá mạnh khác của u địa đại yêu.
-sự tình làm cho tinh hà động, một thế lực có đại yêu bát cấp cuối cùng, còn theo phe hoàng cáp đại yêu phải kinh hãi phòng bị, nhưng trước đó Hàn công tử đã kêu gọi đồng minh cùng dựa dẫm vân vũ đại yêu lập thành phòng tuyến, vây hãm tinh hà động nhiều ngày đêm.
-cuối cùng dưới sự liên hợp của ba yêu thú bát cấp đồng minh, cùng nổ lực của phe mình, Hàn công tử đã thành công dẹp tan tinh hà động sau hơn một tuần vây hãm, một thế lực phụ thuộc nham hùng đại yêu còn lại ở khu vực ấy chứng kiến tình hình biến động, cũng đã sợ mất mật mà từ bỏ lãnh thổ, lui vào chổ của nham hùng đại yêu nhờ che chở, khu vực hoang dã kia một nửa đã thuộc về yêu thú thuộc hạ của Hàn công tử rồi.
Danh Sách Chương: