Chẳng biết đã qua bao lâu, cô gái tỉnh dậy, phát hiện Hàn Thiên đã khuâng gần hết xác của con gấu kia về đây rồi, từ chỗ đó đến chỗ này cũng phải vài dặm dù cho Hàn Thiên hắn sức mạnh kinh người thì cũng phải đi hết mấy chuyến, hắn còn nhỏ như vậy chẳng lẽ cơ thể hắn đúc Bằng sắt? Cô gái nghĩ vậy nhưng do không thể hỏi trực tiếp Hàn Thiên nên cô đành chịu tự nén nghi vấn trong lòng xuống.
Giờ cũng đã giữa trưa, Hàn Thiên bắt đầu làm cơm trưa, bữa nay thịt được một con gấu lớn thực đơn đương nhiên sẽ liên quan đến gấu, hai cái Hùng chưởng đem đi hầm quả thực không tệ, phần thịt gấu thì Hàn Thiên làm một món thịt gấu xào rau, một món thịt gấu nướng, thêm vài món rau quả tráng miệng bữa trưa coi như cũng thịnh soạn.
Hàn Thiên làm mọi thứ đều thoăn thoắt thuần thục, cô gái trẻ nhìn mà hoa cả mắt, lại một lần nữa cô bị Hàn Thiên làm cho bất ngờ, Hàn Thiên dọn đồ ăn ra bàn lại đến bế cô ra ghế ngồi, tiểu kim long không mời cũng từ vác xác đến, đây đã là thông lệ, có ăn thì nó tự mò đến Hàn Thiên không cần mời.
Để cô gái trẻ khỏi phải ngượng Hàn Thiên Cầm đũa ăn rất tự nhiên, tiểu kim long cũng chả ngại ngần gì chộp ngay một tảng thịt nướng lớn gặm lấy gặm để, Hàn Thiên ra hiệu mời cô gái ,cô bị hắn ảnh hưởng không còn câu nệ tiểu tiết nhiều nên cũng cầm đũa lên ăn một vài miếng, hình như thức ăn của Hàn Thiên nấu rất hợp khẩu vị của cô gái thế nên cô ấy ăn cũng kha khá, trong lúc ăn hình như còn khen rất nhiều tiết là Hàn Thiên không hiểu.
Dùng bữa trưa xong Hàn Thiên đi tu luyện còn tiểu kim long đem bát đĩa ra suối rửa, mấy tháng nay Hàn Thiên đã giao cho nó công việc ấy, còn cô gái trẻ đã được Hàn Thiên đưa lại ghế để nằm dưỡng thương, cô gái vừa nằm vừa quan sát Hàn Thiên cùng tiểu kim long ,dường như hai người họ làm cô ta thấy rất thú vị.
Hàn thiên tu luyện đến gần tối thì cũng về trại, trên người dường như có đem về vài món đồ, cô gái trẻ và tiểu kim long vẫn ở ngay nhà ăn chưa có việc gì cả, thấy cô gái hắn giơ tay miệng cười ra dáng đang chào, cô gái cũng cười đáp lễ.
Lý ra thì chiều nay Hàn Thiên và tiểu kim long vẫn sẽ ăn thịt gấu,nhưng mà Hàn Thiên đang có khách, không thể đãi người ta theo kiểu ngèo nàn như vậy được, thế nên hắn đặc biệt ra suối săn được mấy con cá lớn dùng làm bữa chiều, còn phần thịt gấu thừa hắn đem hun khói làm thành thịt khô để ăn dần, bữa chiều nay hắn nấu canh cá, cá chưng chua ngọt cùng cá hấp đãi cô gái, vẫn như bữa sáng cô ấy ăn rất ngon miệng lại trầm trồ không ngớt về món ăn Hàn Thiên nấu nhưng mà vẫn như cũ Hàn Thiên không hiểu cô ấy nói gì.
Ăn xong bữa chiều Hoàng hôn cũng đã dần buông xuống, dưới cánh rừng trời đã tối đi không ít, Hàn Thiên liền chỉ cô gái nhìn lên cao, nhìn lên chỗ hắn ngủ, cô gái dường như hiểu ý hắn, hắn muốn đưa cô lên đó chỉ là cô không hiểu hắn định đưa cô lên đó bằng cách nào?, ngoài ra thì cô không ngại việc Hàn Thiên là nam nhân, hắn mới hơn mười tuổi dù có hơi thành thục quá mức thì cũng chưa phải là nam nhân vẫn chưa thể làm ra chuyện gì quá phận với cô được. Thực ra cô gái nghĩ chưa hẳn đã sai dù Hàn Thiên già đời lại vốn là một nam nhân thực thụ, tuy nhiên dù là kiếp trước hắn cũng chưa từng nếm qua mùi vị nữ nhân,lý do cũng đơn giản,sách ghi “ tu luyện giả động đến nữ nhân sẽ không dứt ra được, ảnh hưởng đến đạo hạnh”,vậy thì hiện tại làm sao hắn dám có ý định không chính đáng với cô gái trẻ này đây? Huống hồ dù hắn muốn cũng lực bất tòng tâm, cơ thể trẻ con này không cho phép hắn được làm lưu manh.
Hàn Thiên đối với vấn đề của cô gái trẻ đã có nghĩ qua chỉ là việc này đối với hắn quá đơn giản vậy nên hắn chả để tâm mấy, hắn y như kế hoạch ban đầu dùng một sợi dây cột vào eo cô gái đề phòng khi cô ta bị rơi xuống lúc hắn leo lên cây, lại lấy thêm một sợi dây buộc vào túi đồ mới đem về hồi chiều rồi cột dây đó vào eo hắn, cứ như vậy hắn vừa cõng cô gái vừa lôi theo một túi đồ từ từ leo lên thang dây lên chỗ nghỉ, tiểu kim long cũng leo lên cùng, tuy khó khăn hơn mọi ngày nhưng hắn cũng chỉ coi như đây là một dạng khảo nghiệm.
Cuối cùng cũng tới nơi nghĩ ngơi của Hàn Thiên, cành cây mà hắn chọn để ở khá lớn đường kính cũng hơn nữa trượng , Hàn thiên dụng tâm xây được một gian nhà nhỏ ở trên đây dùng để che mưa nắng, căn nhà bằng cỏ, ngang dọc đều cỡ một trượng diện tích bằng khoản một căn phòng nhỏ, sàn nhà được làm bằng cành cây mỗi cành đều to cỡ cánh tay người, đan sát lại với nhau vừa bằng phẳng vừa chắc chắn, Hàn Thiên để cô gái ngồi vào nhà lấy trong túi đồ ra một tấm da gấu đưa cho cô,ý Hàn Thiên là muốn cô dùng tấm da này lót xuống sàn để cô nằm được thoải mái,Hàn Thiên lại lấy thêm từ trong túi ra một vài loại hoa kỳ lạ có thể phát sáng rồi treo khắp phòng, ánh sáng dìu dịu từ những bông hoa tỏa ra làm căn nhà nhỏ sáng lên trông thấy, dưới màn đêm u tối, căn nhà ánh lên những tia sáng lung linh kỳ ảo, vừa hòa hợp với thực vật nơi đây lại không gây chú ý cho các loại thú dữ.
đối với cô gái trẻ thì nơi này quả là một nơi nghỉ ngơi thoải mái, một kẻ gặp nạn như cô thì như thế này quả là vạn hạnh, cô không mong gì hơn ,trong lòng cô cũng đã hạ quyết tâm nhất định phải báo đáp lại ân tình này cho Hàn Thiên.
Bình thường Hàn Thiên hay ngồi trong căn phòng nhỏ này tu luyện nhưng hôm nay có cô gái y sư này hắn định sẽ ra ngoài ngồi, tu luyện thôi mà ngồi ở trong hay ngoài cũng chẳng khác mấy, phía trong nhường cho cô gái với tiểu kim long ngủ.dụng tâm đối đãi với người khác của hắn xưa nay chính là như vậy rất chân thành.
Thấy Hàn Thiên định ra ngoài ngồi, cô gái liền gọi hắn lại tỏ ý hắn không cần phải làm thế, căn nhà tuy nhỏ nhưng hai người ở trong khoảng cách vẫn rất lớn không tính là mạo phạm cô được, huốn hồ Hàn Thiên đã cứu mạng cô sao cô có thể vì chút chuyện vặt vãnh này mà đi tính toán với hắn được.
Thấy cô gái hình như không để ý việc này Hàn Thiên cũng không từ chối ngồi ở ngay cửa bắt đầu tọa thiền,cô gái và tiểu kim long ngủ ở phía trong, có tấm da gấu lớn như vậy làm đệm, đêm nay cô không cần lo bị lạnh.
Rõ ràng đêm nay là một đêm không hề dễ ngủ đối với cô gái trẻ, mọi thứ đối với cô hiện tại đều rất tốt, cô được bảo vệ,được no bụng ,chỗ nghỉ ngơi lại rất an toàn thoải mái chỉ là không hiểu sao cô không ngủ được ,cô nhìn chăm chú vào bóng lưng thiếu niên đang ngồi xếp bằng ở trước cửa, cô cũng là một người tu luyện đương nhiên biết Hàn Thiên đang làm gì, chỉ là trước giờ cô chưa hề thấy ai tu luyện ở cấp thấp lại dẫn động được một lượng linh khí lớn như vậy tụ tập quanh bản thân, cô chỉ cần ở gần hắn cũng có thể cảm nhận được linh khí tràn trề xung quanh đang dần thấm qua các khiếu huyệt của cô để đi vào thân thể, chỉ cần ở cạnh Hàn Thiên lúc tu luyện tu vi của cô dù không làm gì nhưng vẫn có tiến triển, Hàn Thiên còn nhỏ hơn cô vài tuổi, hắn làm thế nào được thành tựu như vậy?, ngắm bóng lưng hắn hồi lâu cô bất giác nãy sinh cảm giác an tâm, quả là kỳ lạ cô và hắn chỉ vừa quen nhau, cô nghĩ mãi rồi cũng ngủ thiếp đi mất lúc nào không hay.
Trời đã sáng, Hàn Thiên cũng đã ngừng tu luyện được một lúc, hắn đang quan sát cô gái trẻ, thấy cô quả thực rất xinh đẹp, da trắng như bạch ngọc, ngũ quan tinh tế, mày liễu mãnh mai, mi thanh mục tú, mũi cao, môi nhỏ hồng xinh xắn, cằm thon nhọn ,cả khuôn mặt cô gái đều toát nên nét bao dung từ ái, đó chính là nét đẹp rất đặc trưng của nữ nhân, tuy vậy cô gái này lại sắc sảo hơn những nữ nhân khác rất nhiều.
Cô gái vẫn đang ngủ trong chăn, dáng ngủ cũng vô cùng ngay ngắn tươm tất, Hàn Thiên có cảm giác cô gái này có một lối sống rất có quy củ, dường như là một người có giáo dục rất tốt, cô gái này hẳn không phải là một người bình thường nếu không cô ta sẽ không đi vào Nơi nguy hiểm như khu rừng này.
Suy nghĩ một hồi cô gái cũng đã tỉnh dậy, thấy ánh mắt đăm chiêu của Hàn Thiên đang nhìn mình, cô gái bất giác hơi chột dạ, không biết bản thân có chỗ nào chưa nghiêm chỉnh bị Hàn Thiên phát giác rồi hay không, ánh mắt sắc bén đó dường như có thể nhìn thấu mọi điều, nhìn vào nó cô cứ cảm thấy tuổi tác của mình vẫn chưa đủ để có được ánh mắt thâm thúy đến như vậy, bất chợt Hàn Thiên lại đổi qua khuôn mặt cười hòa nhã ,hắn đã phát hiện ra cô đang thức, Hàn Thiên đến gần ra hiệu muốn đưa cô xuống lại phía dưới, cô cũng không từ chối liền để hắn cõng cô xuống.
Dáng người cô gái khá mảnh khảnh lại cách vài lớp áo Hàn Thiên chẳng thể cảm nhận được gì nhiều, cơ mà hắn cũng chẳng để ý đến vấn đề đó, có lẽ tâm sinh lý của hắn vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn nên tâm tư vẫn rất đơn thuần, đến mặt đất hắn lại đưa cô gái đi ra suối cho cô tự vệ sinh cá nhân rồi thay thuốc các thứ, xong xuôi hắn lại cõng cô về nhà bếp cho cô nghĩ ngơi tại đó.
Hàn Thiên ra ngoài tìm thực phẩm để nấu bữa sáng, hôm nay hắn tìm được một con gà khá béo, cùng vài loại quả rừng, Hàn Thiên về lại nhà bếp nấu món gà chưng khoai, vì ở đây không có lúa gạo gì nên Hàn Thiên chỉ có thể trồng khoai để ăn,khoai lang nếu nấu nhừ ra thì cũng có thể ăn như cháo, một nồi gà chưng khoai cùng vài loại quả rừng, bữa sáng của đám người Hàn Thiên cũng coi như rất đầy đủ khẩu vị. Ăn sáng xong Hàn Thiên đi làm cho cô gái một cây gậy để cô có thể tự mình di chuyển, vết thương của cô nếu nhanh thì cũng phải hai tuần mới có thể lành lại, trong thời gian đó cây gậy này sẽ giúp cô di chuyển được thoải mái.
Ban ngày Hàn Thiên sẽ đi tu luyện, hắn dặn cô gái không được đi quá xa nhà bếp này nếu không sẽ gặp nguy hiểm, hắn chỉ ở gần đây thôi nếu ở đây có việc gì hắn tự khắc sẽ biết mà quay lại, nếu cô đi nơi nào đó quá xa có thể hắn sẽ không cứu kịp .
Cô gái lại có ý muốn đi theo Hàn Thiên, Hàn Thiên cũng chẳng hiểu cô ta muốn theo hắn làm gì? nhưng mà miễn cô ta không làm phiền hắn hắn đưa cô ta đi một lát cũng được, thuận tiện xem thử mục đích cô ta vào rừng để làm gì?.
Đang đi trên đường đột nhiên cô gái ra hiệu Hàn Thiên nên dừng lại, cô gái lại chỉ tay đến một loài cỏ với hình dáng khá kỳ lạ phía trước dường như cô ta muốn hái nó, rốt cuộc Hàn Thiên cũng biết cô gái này vào rừng làm gì, cô ta là y sư vào rừng hái thuốc, với mấy loại thực vật này Hàn Thiên chỉ có thể mò mẫm từng loại, thấy động vật hay dùng loại nào thì hắn cũng bắt chước dùng loại đó chứ có biết tác dụng cụ thể từng loại là gì đâu, nay gặp được một y sư nếu có thời gian hắn nhất định phải lãnh giáo vài loại thuốc có thể dùng được.
Kế hoạch của Hàn Thiên lại phải thay đổi, hắn để cô gái lại chỗ cây thuốc cho cô tự đào lên còn bản thân thì đi tìm vật dụng để làm giỏ đựng thuốc, làm xong hắn lại đưa đến cho cô gái ,vật dụng hái thuốc hình như cô ta vẫn còn đỡ phiền hắn phải bận tâm, hắn vẫn thấy hơi lo liền giúp đỡ cô ta đào thuốc thêm một lát ai ngờ mất hết ba canh giờ cô ta đã hái gần hết thuốc ở khu vực gần đó, giỏ thuốc cũng đã đầy ngập mới chịu ngưng, báo hại Hàn Thiên phải theo cô ta trễ nải thời gian tập luyện, bởi vậy cổ thư ghi không hề sai tình cảm sẽ làm tu sĩ bị trì trệ việc tu luyện.
Hàn Thiên đưa cô gái ra thác nước chỗ hắn tu luyện, ở đó có một cái đầm nước nhỏ, để cô gái rửa sạch thuốc một mình Hàn Thiên sẽ đi tu luyện tiếp, hắn vẫn cứ tập luyện như ngày thường, đầu tiên là những bài về sức mạnh, sau đó là sức bền, cô gái quan sát những khả năng phi thường của Hàn Thiên không khỏi giật mình, thì ra hắn luôn tập luyện theo kiểu ngược đãi bản thân như thế thảo nào mới từng ấy tuổi thực lực lại mạnh đến vậy, thế nhưng bằng con mắt của một y sư cô gái đã nhận ra không ít ẩn họa trong việc tu luyện của Hàn Thiên, hắn luôn tự ép bản thân đến tuyệt cảnh mà cơ thể hắn hiện tại còn quá yếu để có thể chấp nhận được cường độ tu luyện lớn đến thế, về lâu dài dù cho có linh khí hộ thân cơ thể của hắn vẫn sẽ có nội thương có thể làm cho hắn lớn lên không bình thường, khả năng bị dị hình khá lớn, cô từng thấy qua người tu luyện ngoại công thiết trảo, toàn bộ đôi tay của người đó đã bị biến dạng trở nên chai sạn đến mức không còn nhận ra được đó là tay người nữa, Hàn Thiên dù có linh khí chữa thương nhưng linh khí chỉ chữa lành cho cơ thể hắn còn những biến đổi bên ngoài thân thể như da có xấu đi, xương có dài bất thường, cơ thể có cao lên ngêu như cây sào hay thấp lùn chỉ có một khúc thì đó là một ẩn số mà nếu làm không khéo nó có thể xảy ra.
Hiện tại thì nhìn bề ngoài Hàn Thiên phát triển rất tốt, cả cơ thể đều cân đối hoàn hảo nhưng việc xấu không thể không phòng, cô gái đã quyết định sẽ trả ơn cho Hàn Thiên vậy thì bắt đầu từ chỗ mà cô am hiểu nhất là thuốc, cô sẽ giúp Hàn Thiên bồi dưỡng thân thể tiêu trừ ẩn họa, giúp hắn giảm bớt mệt mỏi sau khi tập luyện và trên hết là giúp cho tu vi ngoại công của hắn tiến triển nhanh hơn.
Hàn Thiên vẫn đang mãi tu luyện hắn cũng quên mất thời gian, nhìn trời thì hẵn là cũng đã sắp đến trưa rồi, giờ Hàn Thiên mới để ý, cô gái kia đã biến đâu mất ,nơi rừng núi nguy hiểm thế này cô ta lại bị thương có thể đi đâu chứ?, Hàn Thiên không yên tâm bắt đầu làm một ngọn giáo đá đơn giản rồi đi xung quanh tìm kiếm.
Danh Sách Chương: