Sau khi nói chuyện, mọi người chấp nhận cách làm của Sở Hạo, bầu không khí dần hào hứng hơn, lần này thu hoạch quá lớn. Trước mắt, mỗi người đã kiếm được 20k điểm cùng một chi tiết cấp B. Điểm thưởng là thứ tốt, Jenny cũng từng thấy nhiều người có, nhưng chi tiết phụ tuyến thì tựa hồ ngay cả mấy người thâm niên trước kia cũng không sở hữu. Có trời mới biết nó có tác dụng gì, nhưng chắc chắn là hàng thượng hạng.
Mọi người lúc này đang nhiệt tình thảo luận xem làm sao sử dụng số điểm này. Trước tiên, muốn dùng nó trở về thế giới thực là không thể, còn lâu mới đủ, mà tích trữ lại càng không được. Thực lực mọi người bây giờ quá yếu, nhỡ bộ phim tới xuất hiện mấy cái ‘tuyệt cảnh’ thì tiêu. Làm thần giữ của rồi chết không bằng sử dụng nó để thành siêu nhân. Hơn nữa theo thực lực tăng lên, số điểm thưởng cùng chi tiết phụ tuyến nhận được cũng nước dâng thuyền dâng. Ví dụ như hôm nay, nếu mỗi người đều trang bị tận răng thì thế giới Skyline này đối với họ sẽ trở thành thiên đường cày điểm.
“Nếu nói đến thiên đường… kỳ thật tôi có suy nghĩ khác, chẳng qua chưa được nghiệm chứng nên hiện tại không cần quan tâm đến nó.” Sở Hạo ăn hết phần mình rồi lại thêm một xuất nữa, sau đó cầm theo rất nhiều hoa quả mới chịu dừng lại, coi như đã ăn xong. Lượng cơm đó hơn mọi người rất nhiều!!!
Ares khôi phục lại dáng vẻ tao nhã, vừa cười vừa nói: “Cậu tốt nhất là vẫn nên nói cho chúng tôi biết sớm, cho dù không chính xác thì sau này chúng ta cũng có thể cùng nhau nghiệm chứng, không nên giống như… lúc trước, cho biết có một nửa rồi cuối cùng sinh ra hiểu lầm.”
Sở Hạo suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Cũng được, kỳ thật đây chỉ là suy đoán của tôi. Bởi vì tôi luôn chú trọng một câu nói, muốn có bao nhiêu phải trả giá bấy nhiêu, nó là chân lý vĩnh viễn không đổi. Lần này chúng ta bố trí kế hoạch lớn như thế, có thể nói là nguy hiểm trùng trùng mới đạt được 20k điểm, nhưng anh nghĩ thử xem số lượng sinh vật ngoài hành tinh tổng cộng có bao nhiêu? Nếu thực lực chúng ta mạnh mẽ thì chỉ cần thoáng cái liền thu được mấy triệu điểm. Chẳng nhẽ cái thế giới luân hồi này lại có thể hảo tâm cho chúng ta thành thần nhẹ nhõm như vậy sao?”
Mọi người nghe xong liền lâm vào trầm mặc, tất cả đều hiểu ý của Sở Hạo. Thế giới luân hồi tồn tại tất nhiên là có đạo lý của nó. Dựa vào cái gì mà nó có thể cho người tham gia cường hóa thành thần một cách dễ dàng? Trên đời làm gì có chuyện tốt như thế.
“Cho nên cá nhân tôi suy đoán, có hai khả năng xảy ra. Một là theo sự cường đại của chúng ta, khi giết chết những quái vật nhỏ yếu hơn sẽ không được điểm thưởng cùng chi tiết phụ tuyến nữa. Hai là lúc chúng ta cường đại lên thì thế giới luân hồi cũng đưa ra những quái vật mạnh mẽ tương ứng. Ví dụ như khi chúng ta liên tục giết chết vài chục con tinh tinh dẫn đến chọc giận đám người ngoài hành tinh, nói không chừng phi thuyền của chúng sẽ trực tiếp bắn cho chúng ta một phát diệt tinh pháo gì đó, đến lúc ấy muốn khóc cũng khóc không được.”
“Cho nên… sự tình thiên đường cày điểm là không thể nào xảy ra. Việc chúng ta phải làm là lên kế hoạch cho tốt, mượn thu hoạch lần này để cường hóa những gì mình muốn, đó mới là lựa chọn tốt nhất.”
Nói đến đây, Sở Hạo liền nhắc đến ý tưởng cường hóa của mình. DD, tức Dungeons Dragons, cường hóa hệ thống ma pháp sư. Tuy không biết muốn đổi cái này cần bao nhiêu điểm cùng chi tiết phụ tuyến nhưng phiền phức trong đó chắc không ít, dù sao muốn làm ma pháp sư cũng phải biết một đống pháp thuật mới làm được.
Khi Sở Hạo nói đến đề tài này, mọi người cũng không khách khí nữa. Ares cũng lên tiếng: “Tôi định cường hóa loại triệu hoán, như kiểu tử linh pháp sư trong Diablo ấy. Đương nhiên tình huống cụ thể thế nào thì phải đến chủ thần không gian xem kỹ đã, vạn nhất loại cường hóa này biến tôi thành người không ra người, quỷ không ra quỷ thì thà chọn cái khác còn hơn.”
Kế tiếp là J, hắn nói thẳng: “Ta muốn nâng cao sức mạnh bản thân. Các ngươi biết đấy, ta là quyền vương trong giới hắc đạo. Ta đã trải qua rất nhiều chuyện nên biết rõ ngoại vật luôn là thứ không thể tin vào, chỉ có nắm đấm của mình mới đáng tín nhiệm. Mà thực ra ta rất thích nội công của phương đông, nếu giống như những gì trong truyện miêu tả thì ta sẽ chọn nó. Còn cả lực khôi phục khủng bố của Wolverine trong X-men, huyết thống lang nhân đều khiến ta hứng thú.”
Còn lại Ao Saqi, tên nam nhân râu dài trầm mặc này lại vẫn yên tĩnh ngồi tại chỗ, nhưng khi thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình, hắn chỉ đành bất đắc dĩ lên tiếng: “Tôi muốn xem thử có cường hóa loại thiên sứ, hoặc kỹ năng gì đó như hiểu ý thánh A La. Mục tiêu cuối cùng của tôi là năng lực tiên tri…”
Mỗi người đều có mộng của riêng mình. Những giấc mơ thần tiên khi còn nhỏ đã bị thế giới vật lý lãnh khốc trong hiện thực đánh tan, nhưng bây giờ, trong thế giới ảo mộng này nó lại có cơ hội thành hiện thực.
“Tôi… tôi cũng có thứ muốn cường hóa.”
Bỗng một giọng nữ truyền ra từ trong lều vải, sau đó mọi người nhìn thấy Jenny mang theo biểu tình tức giận chui ra, nàng còn cố ý hừ Sở Hạo một cái rồi mới lên tiếng: “Tôi ngoại trừ muốn có pokemon ra còn muốn cường hóa huyết thống ‘cô gái ma pháp’” Nói xong, hai má nàng liền đỏ bừng.
“Xin lỗi, vừa rồi cô nói gì cơ?”
Ares cùng J tò mò hỏi, trên thực tế bọn họ nghe thấy rất rõ nhưng nhất thời không hiểu ý Jenny muốn nói cái gì.
“Là thuộc tính ‘thủy thủ mặt trăng’ trong một bộ anime của Nhật… trẻ con rất thích xem cái này. Không nghĩ tới Jenny cô vậy mà cũng biết?” Sở Hạo mỉm cười giải thích thay nàng.
Sắc mặt Jenny càng thêm đỏ, nàng nói có chút cà lăm: “Ai, ai xem cái kia chứ, ta, ta chỉ ở cạnh em gái cùng xem, không, là em ta gái ta xem, ta mới xem cùng, ai mà thèm xem thứ dành cho trẻ con đó, đúng, đúng vậy! Làm sao anh biết ‘thủy thủ mặt trăng’? Chẳng nhẽ anh cũng xem giống những đứa bé đó, hơn nữa mấy bé ấy toàn là bé gái thôi đấy.”
“Xem chứ”
Sở Hạo một bộ đương nhiên, thẳng thắn thừa nhận, ngược lại làm Jenny nghẹn họng nhìn trân trối, đến khi thấy nàng sắp phát hỏa hắn mới tiếp tục: “Một mặt tôi cũng có lúc thấy nhàm chán cần giải trí, một mặt khác là tổ chức đối địch với chúng tôi ngẫu nhiễn thông qua TV, báo chí, phim ảnh, anime, trò chơi… truyền đạt thông tin, cho nên tôi phải sàng lọc tất cả để tìm tin tức tương quan, mà bộ anime thủy thủ mặt trăng cũng nằm trong đó.”
Jenny vốn có chút thẹn quá hóa giận, đang định nổi đóa nhưng sau khi nghe Sở Hạo nói vậy, nét mặt nàng dần hòa hoãn lại, chẳng qua vẫn quật cường nói: “Thật không thú vị, cái đó mà cũng gọi là giải trí sao? Người… Đúng rồi, Sở, nói cho chúng tôi biết một chút về tổ chức của anh đi, yên tâm, chúng tôi là thành viên tiểu đội luân hồi, không thể dễ dàng mà quay về được đâu. Hơn nữa chúng tôi có biết cũng chẳng dùng được vào việc gì, cho chúng tôi biết không sao đâu.”
Sở Hạo hơi sửng sốt, một lát sau mới cười cười: “Không phải tôi không muốn cho các ngươi biết, mà là tôi có một suy đoán, nếu chưa xác nhận thì không thể nói được. Cái này phải xin lỗi rồi, kỳ thật nhắc tới chuyện đó không băng các vị bàn luận một chút về dự định sắp tới đi. Không phải là về phương hướng cường hóa, mà là ý định sau khi trở về thế giới thực ấy. Mặc dù mục đích đó còn lâu mới thực hiện được nhưng mọi người nói ra bây giờ cũng chẳng sao mà.”
Rõ ràng là lái sang chuyện khác, Jenny sẽ không mắc mưu, thế nhưng còn chưa kịp ‘đâm chọc’, Ares tựa hồ nhìn thấu ý định của nàng liền vội mở lời trước: “Tính toán của tôi… Tôi muốn học được y thuật tốt nhất thế giới, đến khi quay về hiện thực sẽ thành lập một bệnh viện lớn nhất, sau đó trở thành gia chủ…”
Sở Hạo chỉ cười mà không nói, hắn đi tới bên cạnh đống hàng dự trữ rút ra chai vang đỏ, sau khi rót cho mọi người rồi tự mình nâng ly với Ares.: “Hà tất phải gạt tôi. Tôi biết tâm kết của anh, chẳng qua việc ấy tôi không giúp được, nhưng tôi cũng sẽ không nói chuyện của anh ra. Nếu anh không muốn thì cũng không ai ép đâu.”
Ánh mắt Ares trở nên sắc bén, thế nhưng kế tiếp chỉ đành liên tục cười khổ. Hắn uống liền mấy ly mới nói với vẻ đắng chát: “Ta… ta muốn hồi sinh một người. Ta hy vọng có tồn tại quỷ hồn, ta hy vọng sau khi chết thật sự có thiên đường hoặc… địa ngục. Ta muốn gặp người đó, không, chỉ cần nhìn thôi cũng được…”
Những người còn lại đều lâm vào trầm mặc, ai nấy đều hiểu hàm ý trong lời Ares, đó là cố sự thuộc về nam nhân…
J cũng mở miệng: “Nếu có thể trở về thế giới thực, hơn nữa còn mang được năng lực cường hóa về, vậy ta muốn giết một người, không, là một đống người. Ta có thể trở thành tên đồ tể máu tanh giết mấy ngàn mấy chục ngàn người, nhưng ta quyết không hối hận. Nếu như hoàn thành, ta sẽ rời đi, mang theo em trai cùng em gái đến nước Mỹ sống, nhìn bọn chúng trưởng thành, còn ta sẽ làm một đại minh tinh, rực rỡ như thần tượng của ta.”
“Thần tượng?” Jenny tựa hồ rất mẫn cảm với mấy từ này, nàng rất hứng thú hỏi: “Là Arnorl phải không? Hình thể của anh quả thực rất phù hợp.”
“Không.” J nhếch môi cười, hàm răng trắng bóng đều lộ ra ngoài, hắn lắc lắc đầu: “Thần tượng của ta là Lý Tiểu Long, ta hy vọng trở thành một ngôi sao điện ảnh võ thuật.”
Hai mắt Jenny lập tức lấp lánh, nàng thì thào: “Ta, ta nếu thật sự có thể sống quay về thế giới thực, ta cũng có ý định như vậy… Ta muốn thành thủy thủ mặt trăng, giống như siêu nhân, Green Lantern… đi khắp thế giới hành hiệp trượng nghĩa. Đương nhiên ta phải có một thân phận để giữ bí mật, ta sẽ thành một nữ minh tinh phong hoa tuyệt đại, oa, vậy quá tuyệt vời, mà không phải ta muốn đổi lấy huyết thống tinh linh tộc sao? Như vậy ta sẽ đi theo đường tế ti thánh ca, tinh linh âm nhạc, đúng rồi, đúng rồi…”
Jenny đã sa vào cơn cuồng tưởng của chính mình, biểu hiện bây giờ không khác gì một đứa trẻ đang bắt đầu tính toán cùng tưởng tượng bản thân khi trở về thế giới thực, cả khuân mặt đều tràn ngập nụ cười.
Sở Hạo bỗng nhiên nhìn về Ao Saqi vẫn luôn một mực trầm mặc hỏi: “Cậu thì sao? Khi trở về có tính toán gì không?”
Ao Saqi im lặng hồi lâu mới lên tiếng: “Nếu tôi có thể mang theo thuộc tính cuồng hóa về thế giới thật, tôi muốn sửa đổi tôn giáo trên phạm vi lớn, bởi vì… Bọn họ quá cực đoan. Tôi nhìn thấy trong mộng, không, là Thánh A La nói cho tôi, đạo Hồi là thật thà, lương thiện, đẹp đẽ chứ không phải như bây giờ, cho nên tôi muốn thay đổi chúng.”
Đề tài này mọi người không thể tiếp lời, dù sao liên quan đến tốn giáo tín ngưỡng của người ta thì ngoại nhân không thể xen vào. Nhưng bất kể thế nào, Ao Saqi vốn trầm mặc cũng đã nói ra giấc mộng của mình. Mọi người đều có mục tiêu để kiên trì. Nhìn thấy hết thảy, ánh mắt Sở Hạo càng thêm nhu hòa.
(Đúng vậy, kiên trì cùng ý nghĩa…)
(Kiên trì cùng ý nghĩa tồn tại của ta… cũng sẽ thực hiện được chứ?)