Trương Hằng tỏ ra vẻ rất buồn khổ, có lẽ trong lòng hắn cũng buồn khổ thật, bởi vì hắn đã phát hiện giấc mơ của hắn càng ngày càng rời xa hắn, trời đất có thể chứng giám, hắn chỉ muốn đẹp trai hơn một tí thôi, nhưng lại nhìn về tương lai sắp đến hắn phải trở nên ngốc nghếch và hài hước hơn, từ mặt nạ đại thánh, rồi đến cái memes trước mắt này... Nói thật, chuyện trong lòng hắn có ý niệm muốn chết là có!
Nhưng đã là đàn ông thì việc nào cần làm thì phải làm, một số việc không nên làm thì đừng làm... Lúc này chính là thời điểm hắn nhất định phải thực hiện việc này, ký ức à, ký ức quá khứ kia sao, ký ức chính là một phần của cuộc sống, hắn không có ký ức quá khứ, chính là hắn đã mất đi một phần của cuộc sống, vì vậy... cho dù hắn phải trả một cái giá lớn như vậy, hắn nhất định cũng phải lấy lại ký ức trước kia!
Lý Cương Lôi lại một lần nữa dùng vẻ mặt đau khổ nhìn Trương Hằng, trực tiếp nhìn thấy nỗi khổ tâm sợ hãi của Trương Hằng, hắn lại lên tiếng: "Nếu đã quyết định rồi thì việc này không nên chậm trễ nữa, cấp trên đã hạ mệnh lệnh muốn chuyển căn cứ này đi nơi khác, ta đoán tổ chức X đã sớm biết được chuyện về ngày tận thế mà ngươi đã nói, ngược lại ta đã nhận được mệnh lệnh từ tổ chức X, chính là xóa bỏ căn cứ này khỏi vị diện tổ chức C, nếu ngươi tới trễ một chút, đoán không chừng đã không còn có thể sử dụng cái memes này được nữa."
Có lẽ như Trương Hằng đã hạ quyết tâm, cũng không chậm trễ nữa, lập tức theo Lý Cương Lôi đi đến nơi trọng yếu của căn cứ này, ở đây có rất nhiều mạng lưới các mạch điện, kí hiệu và hình ảnh phủ kín cả gian phòng, chỉ cần nhìn là biết ngay những thứ ở trong này rất quan trọng và phi phàm.
"Ngươi có biết không? Lúc nãy khi ngươi làm việc sáu tiếng chỗ trạm xăng dầu kia, chính là trên đỉnh của căn phòng này, nguyên nhân phải làm việc sáu tiếng ở chỗ đó kỳ thực chính là để điều tra những ký ức được lưu lại trong trí não của ngươi, nếu người nào làm việc trong các tổ chức sau đây, một là tổ chức C, hai là tổ chức X, ba là tổ chức Kẻ Phản Nghịch, trong trường hợp điều tra ra được ai đã từng làm việc trong ba tổ chức then chốt này thì sẽ bị loại bỏ ngay lập tức, còn nếu muốn sử dụng cái này memes thật sự, thì bắt buộc phải đi vào trong căn phòng này, sau đó..." Lý Cương Lôi lại một lần nữa dùng vẻ mặt rất đau buồn nhìn Trương Hằng.
"Ồ, thật vậy sao?" Trương Hằng cũng chưa nhận ra là hắn đã được Lý Cương Lôi hướng dẫn để đi thẳng vào trong căn phòng, sau đó Lý Cương Lôi ở ngay sau lưng hắn, nói rằng: "Nhớ... đừng đau buồn nhé."
Trương Hằng cảm thấy không hiểu nên quay đầu nhìn lại, lại thấy được một đám người rất đông, sau đó cảnh vật xung quanh đã hoàn toàn thay đổi, nơi đây là một cái quảng trường rộng, xem ra có lẽ là đang tiến hành một buổi họp báo tin tức, hắn cũng đang đứng ở trên bục sân khấu, xung quanh có rất nhiều khán giả và một nhóm phóng viên rất đông.
"Đây là... hiệu ứng của memes sao?"
Trương Hằng đã nhìn thấy một số memes của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, các memes này rất đặc biệt, có khi nó là những sự tồn tại vật lý, còn lại thì là một loại thông tin thuần túy, phạm vi của nó thậm chí còn lớn hơn rất nhiều so với một vài sự tưởng tượng, chỉ cần nằm trong phạm vi có bất kỳ sự tưởng tượng nào đó, lập tức bị ảnh hưởng bởi một số memes, rất là quỷ dị, hơn nữa cũng chẳng có bất kỳ một quy luật nào.
Trương Hằng đang đứng trên sân khấu ngó qua ngó lại, đúng lúc này bỗng nhiên có một ký giả đứng lên đặt câu hỏi: "Xin hỏi ông Trương Hằng, ông mới vừa nói ông rất giỏi trong việc đánh giá này, cho nên ông mới có sự suy luận như vậy, vậy thì xin ông cho biết lý do vì sao ông lại suy luận như vậy?"
"Bởi vì ta là một kẻ ngốc khôi hài!"
Trương Hằng cũng không chủ ý nói ra những lời này, nhưng cơ thể này của hắn tự nhiên lại nói lên những lời ấy, hắn hoảng sợ khi phát hiện hắn căn bản đã không thể kiểm soát thân thể của chính mình, mà lại để thân thể tự do nói to ra những lời đó.
Cái quái quỷ gì đây! Từ lúc nào mình lại trở thành kẻ ngốc khôi hài rồi chứ? Cái memes này quả thật là quá đáng sợ!
Trương Hằng nghĩ trong lòng như thế, lúc này những ký giả và đám người xung quanh kia cũng lớn tiếng bàn tán xôn xao, lập tức có một ký giả lên tiếng hỏi tiếp: "Nhưng thưa ông Trương Hằng, không phải ông vừa mới nói rằng ông rất giỏi..."
"Đúng vậy, ta rất giỏi trong lĩnh vực hài hước!"
Ta giết chết ngươi ngay bây giờ! Chấm dứt tình cảnh đáng xấu hổ này lại ngay lập tức cho ta!
Đúng lúc Trương Hằng đang tức điên lên và có những ý nghĩ như vậy, cảnh tượng chung quanh hắn bỗng nhiên đã trở nên hoàn toàn mơ hồ, cũng vào thời điểm đó, ở một nơi nào đó trong thế giới hiện thực trên trái đất, các chuyên gia kinh tế của một cái tổ chức nào đó đang tuyên bố tin tức về giá dầu mỏ gần đây đang giảm xuống trong một buổi họp báo, hắn đứng ngây người ra một hồi rồi mới phục hồi lại tinh thần, sau đó hắn nhìn thấy tất cả những ký giả chung quanh này đều đang nhìn hắn như đang nhìn một kẻ ngốc, hắn vội vàng giả vờ ho khan một tiếng rồi nói: "Về chuyện tôi vừa mới phát biểu, xin hỏi các vị có ai có còn vấn đề gì thắc mắc muốn hỏi nữa không?"
"... Không, không có!"
Ngay lập tức, không, nói chính xác hơn là qua ngày hôm sau, bản tin thời sự lập tức đăng tải những lời nói của người đàn ông đáng thương này...
Cũng trong lúc này, Trương Hằng đã nhìn thấy trước mắt...
Lý Cương Lôi đứng đợi Trương Hằng ở bên ngoài trong một hồi lâu, rốt cục đã nhìn thấy Trương Hằng tươi cười bước ra, Lý Cương Lôi vội vã chạy đến trước mặt hắn, vội vàng hỏi: "Sao hả? Trước đây hình dạng của ngươi như thế nào? Có thể nói cho ta biết được không?"
Trương Hằng cười hì hì nhìn Lý Cương Lôi, sau đó đi vòng quanh ngắm nghía Lý Cương Lôi vài vòng, rồi mới lên tiếng: "Sự thật đúng là như vậy Lý Cương Lôi à, dung mạo mà ta đã hình dung hóa ra lại đúng, không tệ, không tệ chút nào đâu, lần này quả thật là quá tuyệt vời, ha ha ha..."
Lý Cương Lôi nhất thời bó tay toàn tập, hắn nhìn Trương Hằng rồi khẩn trương nói rằng: "Này, ngươi đừng làm ta sợ nhé, tác dụng phụ duy nhất của cái memes này là làm người ta biến thành kẻ ngốc khôi hài thôi, chứ ngoài ra không có tác dụng phụ nào khác, tuy là ngươi đã biến thành kẻ ngốc khôi hài rồi, nhưng tuyệt đối sẽ không trở nên có bộ dạng như vậy, rốt cuộc ngươi đang bị gì vậy, Trương Hằng?"
"Yên nào, yên nào." Trương Hằng cười ha ha và vỗ vỗ bả vai của Lý Cương Lôi, sau đó nói thì thào rằng: "Chỉ là từ "ngoài" đi vào "trong" mà thôi..."
Nói tới đây, Trương Hằng lập tức nghiêm túc nói với Lý Cương Lôi rằng: "Thời gian của ta không còn nhiều nữa, đây chỉ là lần thử nghiệm mà thôi, để thực hiện thật sự thì còn cần nhiều những cơ hội khác, không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, cho nên bây giờ ngươi phải ghi nhớ kỹ những lời ta nói, ghi nhớ kỹ, phải ghi nhớ kỹ..."
"Thứ nhất, thông báo cho Sở Hạo, ta nhất định làm cho hắn sống lại, bảo hắn hàng vạn hàng nghìn lần đừng triệu hoán Trịnh Xá đến đây."
"Thứ hai, coi chừng Nhân Hoàng, tâm nguyện của Nhân Hoàng thật sự không giống với tâm nguyện của chúng ta."
"Thứ ba, mau trở về vị diện Lord of the Rings, lấy cho được bảo thạch Aken, khi cần thiết thì triệu hoán Trịnh Xá, bất luận như thế nào nhất định phải sớm lấy được cái bảo vật đó, bảo vật đó rất quan trọng, chính ta cũng đang chuẩn bị tìm kiếm BUG, chiếc chìa khoá cực kỳ quan trọng của bảo tháp Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung..."
"Cuối cùng... Chúng ta sẽ còn gặp lại, mọi người."
Lý Cương Lôi cứ đứng ngây ngốc người ra mà nghe Trương Hằng nói, sau đó nhìn thấy Trương Hằng cười ha ha rồi té ngửa ra phía sau, cả người đổ xuống, nằm xỉu trên mặt đất, giống như những chuyện vừa rồi trước giờ đều chưa từng xảy ra.
"Mẹ kiếp, cái chuyện quái quỷ gì thế nhỉ, chẳng lẽ trong ký ức quá khứ mà Trương Hằng đã đánh mất thì hắn... là một tên đạo sĩ giả chuyên đi lừa đảo sao?"
Lý Cương Lôi đỡ Trương Hằng ngồi dậy, tự mình lẩm bẩm một cách kì lạ, và hắn không nhìn thấy được, cũng không cảm nhận được, trên thực tế, không có bất cứ người nào trong toàn bộ đa nguyên vũ trụ lại có thể cảm nhận được...
Đa nguyên vũ trụ đã bị biến đổi, trong một ý niệm, chính là như thế...
Dường như người ưu việt trong vũ trụ có đủ khả năng để làm được như vậy, một ý niệm, đa nguyên vũ trụ đã biến đổi!