• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thượng Quan Thiên Dật đi vào trong điện thì nhìn thấy Lãnh Nguyệt Hàn đang ngồi ở Long Y, cả khuôn mặt lãnh nhược băng sương, Thượng Quan Thiên Dật cảm thấy không đúng, chỉ sợ lần này hắn thật sự tức giận, nên y ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế, không dám nói gì.

Giọng nói Lãnh Nguyệt Hàn mang đầy hàn sương vang lên:

"Không cần nói với trẫm là ngươi chỉ trùng hợp đi ngang qua, trùng hợp đưa Khương Tuyết Ninh trở về." (bán sỉ giấm đây, ai mua )

Thượng Quan Thiên Dật nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, nói:

"Không phải trùng hợp, là thuận tiện."

Lời này vừa nói ra thì tấu chương trong tay Lãnh Nguyệt Hàn lại một lần nữa bay đi. Lúc này, Thượng Quan Thiên Dật tránh cũng không tránh, cứng rắn để mặt tấu chương nện thẳng vào mặt. (Es.: Thế còn đâu Dật ca của ta chứ! Hàn ca, ta hận anh!!!)

Lãnh Nguyệt Hàn nhìn thấy Thượng Quan Thiên Dật cứ như vậy mà đứng, trong lòng thầm mắng Thượng Quan Thiên Dật là Đại Ngốc Nghếch, Ngốc Nghếch. Nhưng khuôn mặt vẫn như cũ, nói:

"Đáng đời." (Es.: >,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK