Sau một phen suy tư, Bạch Chấn Hùng ho khan một tiếng, giọng điệu nghiêm khắc nói:” Lần này Trấn Quốc Công ta đi dạo quan ngoại trở về mới biết Hoàng Thượng đã cưới Hoàng Hậu, bản công cảm thấy dù có tranh luận thì ngươi cũng không cần trách cựu thần không hiểu cấp bậc lễ nghĩa này, nếu ngươi có thể ngồi vững ngôi vị Hoàng Hậu này, lão thần sẽ tái hành đại lễ”.
Tuyết Ninh cười nhạt nói:” Vừa rồi Tuyết Ninh vô lễ, không kịp thời nhận ra thân phận của Trấn Quốc Công, nha hoàn đã đắc tội với ngài, xin cựu thần công không lấy làm phiền lòng”. Bạch Chấn Hùng cũng không đáp lại lời xin lỗi của Tuyết Ninh mà lại nói:” Ngươi thực cuồng vọng, tưởng dựa vào mỹ mạo mà độc sủng hậu cung.” Tuyết Ninh than thở, chính mình nói đùa một câu, vậy mà vừa khéo lại bị lão gia ngoan cố này nghe thấy.
Tuyết Ninh vừa muốn trả lời thì chợt nghe thấy thanh âm Phúc công công truyền tới:” Hoàng Thượng giá lâm, Quốc sư tới”.
Bạch Chấn Hùng hừ lạnh, thầm nghĩ tiểu tử thúi này đến thật nhanh. Lời nói vừa dứt, Lãnh Nguyệt Hàn cùng Thượng Quan Thiên Dật bước vào trong điện, Bạch Chấn Hùng đứng dậy nói:” Cựu thần tham kiến Hoàng Thượng”. Lãnh Nguyệt Hàn đi nhanh tiến lên, đỡ lấy Bạch Chấn Hùng còn chưa kịp quỳ xuống, cùng hắn ngồi vào trên long ỷ, nói:” Gia gia, không cần đa lễ, người xem Hàn Nhi cũng không biết người trở về, không tự mình đi đón người”. Bạch Chấn Hùng nói:” Nào dám làm phiền Hoàng Thượng đại giá”, nói xong có phần bực bội than:” Hàn Nhi đã trưởng thành, hiện tại tự chủ trương lập Hoàng Hậu cũng không báo cho lão già ta đây”. Thượng Quan Thiên Dật cười nói:” Cựu thần công, Hoàng Thượng sợ quấy rầy người dạo chơi nên không thông báo cho người, muốn chờ người trở về cho người một tin kinh hỉ”.
Bạch Chấn Hùng hừ lạnh nói:” Kinh hỉ? Theo ta thấy chỉ có kinh hãi.”
Thượng Quan Thiên Dật nhìn Tuyết Ninh nói:” Hoàng Hậu nương nương, đây là Trấn Quốc Công…”. Còn chưa nói xong đã bị Bạch Chấn Hùng ngắt lời:” Không cần giới thiệu, đã biết nhau rồi, Hoàng Hậu nương nương thực sự là không giống người thường a, còn muốn dựa vào dung mạo xinh đẹp để độc sủng lục cung”.
Lãnh Nguyệt Hàn nhíu mày nhìn Tuyết Ninh, hắn biết Tuyết Ninh sẽ không nói lời như vậy, bởi vì không ai rõ ràng hơn so với hắn, nàng-Tuyết Ninh này muốn tránh xa hắn đến thế nào, chính là xem ra bọn họ ở chung không tốt, mà Bạch lão đầu này lại nhiều chuyện, sợ là sẽ có điểm phiền toái.
Lãnh Nguyệt Hàn nói:” Gia gia, người xem Tuyết Ninh mới vào cung, có nhiều chuyện không hiểu, nói chuyện đắc tội với lão nhân gia người, ngươi chớ trách móc, để nàng dâng trà cho người, xem như đền tội”. Nói xong không đợi Bạch Chấn Hùng đáp lời, liền phân phó Phúc công công dâng trà.
Bạch Chấn Hùng vốn là không muốn thừa nhận Tuyết Ninh vị Hoàng Hậu này, nếu như uống trà này, không phải là thừa nhận sao, Hoàng Thượng đã lên tiếng, ngay cả lời phản bác của mình cũng chưa kịp nói ra, mình cũng không thể nào không để ý tới ý tứ của Hoàng Thượng a, lại không thể cậy già lên mặt, cũng phải có mức độ a.
Đành phải không cam lòng làm chuyện không muốn, vẻ mặt tức giận đỏ bừng, Phúc công công rất nhanh mang trà lên, Tuyết Ninh nhận trà rồi bưng tới, chính nàng một Hoàng Hậu làm vậy đích thực là có chút uất ức, nàng đoan trang đến trước mặt Bạch Chấn Hùng:” Trấn Quốc Công, thỉnh dùng trà”.
Bạch Chấn Hùng không cam lòng nói:” Sao dám làm phiền Hoàng Hậu nương nương đại giá”.Nói xong chuẩn bị tiếp nhận chén trà, ai ngờ Tuyết Ninh lại giảo hoạt làm ly trà trong tay mình chảy xuống, nước trà bắn tung tóe lên người của Bạch Chấn Hùng.