Cổ Diêu nói:" Không có gì, chỉ là có chút hứng thú mà thôi, tỷ cũng biết đó, bất cứ sự việc gì có tính bí mật càng cao thì càng kích thích đạo tặc. Mà rất không may mắn chính là trên đường làm nhiện vụ đệ có nghe qua chút tin về nghịch thiên giáo, mà lời đồn thì không thể nào chính xác được, cộng thêm bản tính hiếu kỳ của đạo tặc cho nên đệ muốn tìm hiểu về nó một chút."
Christie ngạc nhiên nói:" Nghịch thiên giáo cùng hung cực ác, giáo đồ làm việc tà dị, trên đại lục hầu như ai cũng muốn diệt trừ nó, thế có điểm nào không hợp lý?"
" Rất nhiều lời đồn cũng không phải là sự thật." Cổ Diêu thuật lại những lời mà sư nãi đạo tặc nói ra và những bình luận của nàng, nhưng mà hắn đổi lại thành là nghe được trong lúc làm nhiệm vụ.
Cùng là môn hạ của tiêu dao môn, Christie cũng là người có thể tin tưởng, vì thế cho nên Cổ Diêu cũng không có kiêng kỵ gì mà nói với nàng về nghịch thiên giáo.
Sau khi nghe xong thì nàng nhìn chằm chằm Cổ Diêu, lúc này khuôn mặt của nàng thì vẫn như bình thường nhưng lại chăm chú nhìn Cổ Diêu:" Nếu như hai quan điểm hoàn toàn trái ngược nhau tồn tại thì, sư đệ, đệ nói xem nghịch thiên giáo này như thế nào?"
" Ày, cái đại tà giáo này có thể tồn tại và phát triển lớn mạnh hiển nhiên là có nguyên nhân."
Cổ Diêu nói:" Nghe nói nghịch thiên giáo có rất nhiều kỳ nhân, người có tài cũng rất nhiều, nguyên nhân gì mà nhiều cao thủ tập trung cùng một chỗ như thế, lại còn chống đối với thánh điện, tông giáo tài phán sở, và thậm chí là tất cả người trong thiên hạ? Có thể đó bọn họ có một mục tiêu hấp dẫn để theo đuổi, đệ cũng có chút tò mò rồi, thật sự muốn biết điều này, he he! Còn nữa, thánh nữ của nghịch thiên giáo rất thần bí, là một nữ nhân, nhưng lại nắm quyền lực, quần hùng đều phục, sư tỷ, tỷ nói xem nàng là người như thế nào?"
Christie cười nói:" Tỷ cũng không biết, là người nào nhỉ, nhiều khi, nói không chừng nàng có thể là bất kỳ ai ở bên cạnh đệ."
Giả thiết này cũng có chút hơi quá hoang đường, Cổ Diêu nghĩ đến các bằng hữu của mình, hoàn toàn không có khả năng đó, cũng không biết là nên khóc hay cười:" Sư tỷ, nếu như tỷ nói thế thì tỷ cũng có khả năng đó rồi?"
Christie chớp hai mắt, lộ vẻ hoạt bát lanh lợi:" Trên lý luận thì hoàn toàn có khả năng."
" He he, sư tỷ thật là biết nói đùa. Nếu như tỷ là thánh nữ của nghịch thiên giáo thì đệ thậm chí có thể là sứ giả của Ma Thần." Cổ Diêu nói thế là nói đùa nhưng mà bất quá nghĩ lại hắn quả thật là có quan hệ với Ma Thần, cái tên quái vật kia, hắn nói là hắn giống như Quang Minh thần đang ở trong cơ thể của mình.
Christie chẳng biết nói thế nào:" Sư đệ, đệ tin chân lý luôn nằm trong những lời nói của những người này sao?"
Câu hỏi này đến quá đột ngột, Cổ Diêu có chút kinh ngạc, suy nghĩ một chút rồi nói:" Cái này, đệ chỉ tin tưởng vào chuyện mà đệ nhìn thấy tận mắt."
" Sư đệ, đệ nói không sai, ta tin tưởng đệ sẽ tìm được đáp án. Được rồi, ta phải đi đây, gặp lại sau." Christie nở nụ cười. Thân hình biến mất giữa đường lỡn, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, dứt khoát, đây là phong cách của nàng.
" Sư tỷ, cuối cùng tỷ là dạng người thế nào?" Cổ Diêu tự hỏi.
Ngoại trừ nghịch thiên giáo ra thì vị sư tỷ xinh đẹp này cũng khiến cho hắn rất hứng thú, trên người của Christie tất cả đều giống như "Ảo Ảnh Thuật" Của nàng vậy, luôn biến ảo không ngừng, khiến cho đối phương như lạc vào trong sương mù. Mặc dù tận mắt chứng kiến nhưng mà không cách nào lại nắm lấy được, đây là ấn tượng đầu tiên của Cổ Diêu về vị sư tỷ này. Nhưng mà cho đến bây giờ vẫn không có thay đổi, Cổ Diêu cũng không có biết gì thêm về nàng.
Thậm chí có thể khẳng định sự bí ẩn của nàng còn hơn cả thánh nữ của nghịch thiên giáo nữa!
Một cảm giác kỳ quái đột nhiên xuất hiện trong lòng Cổ Diêu, tựa như là nó muốn nói với chính mình, nhưng mà không phải đối mặt nói chuyện với nhau mà là đến từ nội tâm.
Cổ Diêu hơi ngẩn người chút rồi sau đó cũng nguyện "Kết Nối" Với nó.
" He he, nhân loại ngươi lại càng hoang mang hơn rồi, ta nói không có sai chứ hả?" Ngữ khí của Ma Thần lại vang lên, sau khi thi triển phụ thần thuật thì hắn không cách nào trao đổi cùng với Cổ Diêu tùy tiện được, chỉ có thể phát động tâm linh yêu cầu, khi nào Cổ Diêu đồng ý thì mới được.
"Lại là ngươi?" Cổ Diêu cảm thấy đau đầu, đúng là âm hồn bất tán.
So với trong giấc mộng lần trước thì khác nhau, lần này hắn hầu như là nói chuyện với người vô hình.
Ma Thần cười ha hả:" Đừng có bài xích ta nhanh như thế, ta chỉ muốn giúp ngươi thôi, muốn tìm hiểu được chân tướng sự việc thì ngươi càng cần phải có thực lực mạnh hơn mới được!"
Cổ Diêu mỉm cười nói:" Nói rất êm tai, nhưng ta vẫn tin tưởng một câu nói, Bánh không có từ trên trời rớt xuống."
Ma Thần cười khô nói:" Thẳng thắng mà nói thì ta trợ giúp ngươi quả thật là cũng có mục đích, chuyện không có lợi hiển nhiên là ta sẽ không làm."
"Mục đích gì?"
" Đơn giản, tên khốn quang minh thần kia phong ấn ta hàng vạn năm, mối thù của chúng ta cũng kết từ đó, mà thánh điện lại là cơ cấu cung phụng của hắn, ta dĩ nhiên là muốn chèn ép bọn chúng. Mà ngươi, cũng có thể tìm được đáp án. Vì thế chúng ta cùng hợp tác, đôi bên đều có lợi, có phải hay không?"
" Đúng vậy, ta quả thật là muốn biết đáp án, nhưng mà sẽ tự dùng sức mình để tìm hiểu, về phần hợp tác, xin lỗi, ta không có hứng thú!" Cổ Diêu cắt đứt sự trao đổi, không còn nghe thanh âm của Ma Thần nữa.
Nếu như có thể có được sức mạnh từ Ma Thần thì dĩ nhiên là Cổ Diêu không từ chối, nhưng mà cái tên kia sống đã ngàn van năm rồi, tuyệt đối không phải là dễ dàng xử lý, có trời mới biết hắn có dùng thủ đoạn gì không, nói không chừng hắn có thể khống chế thân thể của mình lần nữa, sau này cần phải cẩn thận mới được.
Hơn nữa, Ma Thần lợi dụng chính mình, không chỉ đơn giản là chèn ép thánh điện không, hắn hận chính là quang minh thần, bọn thánh điện đối với hắn chẳng khác nào đám du côn mà thôi, có chèn ép cũng không có nghĩa gì. Nếu như Ma Thần đến thánh điện để trút giận thì hắn quá ngây thơ.
Với thực lực của ma thần, hiển nhiên là sẽ không chấp bọn du côn nhỏ nhoi, nói cách khác thì hắn chỉ là giả vờ mà thôi, nhưng mà ý đồ của hắn thì Cổ Diêu không đoán ra được.
Lấy Khốn Long ra, đoc lại chú ngữ để triệu goi Cửu Vĩ Hồ ra cố vấn một chút nhưng mà xem ra Cửu Vĩ Hồ quả thật là cần ngủ say một thời gian.
Ày, không cần nghĩ nhiều thế nữa, đi tìm duy khắc trước đã, ngày mai Ngả Vi Nhi cũng đến rồi.
Vừa nghĩ đến đó thì Cổ Diêu liền thi triển khinh công, lao ra khỏi địa hạ thành.
Christie lúc nãy vừa biến mất lại hiện ra, nhìn bóng lưng của Cổ Diêu lầm bầm:" Sư đệ, hãy dùng chính đôi mắt của mình mà tìm hiểu chân tướng!"