Mục lục
Vô Sỉ Đạo Tặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng Việt


Cổ Diêu tức giận nói:”Có chuyện gì?”

“hắc hắc” Nguyên Tội xoa xoa tay cười khan, hắn cười trông có vẻ bỉ ổi, Cổ Diêu có cảm giác hắn cực kỳ giống với những tên bán hồ lô đường lừa gạt nữ ấu.

“Là thế này, Cổ Diêu đồng học, sau lần đầu gặp mặt, ta trở về suy nghĩ hồi lâu, rốt cục là đã nhận ra được sai lầm của mình, ngày đó không nên dùng từ ‘Trao Đổi’, thật sự là không ổn. Cổ Diêu đồng học, ngươi thật sự là cường đại lắm, quả thật là thần tượng của ta, xin hãy chỉ điểm cho ta, một con dê nhỏ đang lạc đường, giúp cho ta vượt qua chướng ngại của tâm lý, có thể hiên ngang đứng trước mặt mỹ nữ mà lộ ra tiểu …”

“Dừng! Lập tức dừng lại!” người này càng nói thì càng không thể lọt vào lỗ tai được, thật sự là trăm ngàn dạng người, thế giới đúng là không có chuyện gì mà không thể có.

Có hắn cổ vũ, chỉ bằng cô độc một mình còn tốt hơn, Cổ Diêu thở dài nói:”Ta van ngươi, ta sắp phải lên đấu rồi, đừng làm phiền ta có được không?”

Nguyên Tội chưng hững một chút, sau đó nói:”Cũng đúng, Cổ Diêu đồng học, quấy rầy ngươi vào lúc này đúng là không hợp, ngàn vạn lần đừng nóng giận, ta sẽ đến bái phỏng sau, cố gắng lên Cổ Diêu đồng học. Vô luận thế nào, cho dù có cùng cả học viện đối địch ta cũng ủng hộ ngươi!”

Câu này nếu từ trong miệng người khác nói ra thì chắc chắn Cổ Diêu sẽ rất là cảm động, nhưng ở trong miệng của tên này thì Cổ Diêu dở khóc dở cười:”Quên đi, ngươi hãy đi đi!”



“Được, ta đi đây, cáo từ Cổ Diêu đồng học, hãynhows, cho dù à Sơn Băng Địa Liệt, thế giới tận thế thì vẫn có một người kiên định đứng bên cạnh ngươi!”

Cổ Diêu rốt cục không còn nhẫn nại được:”Biến!”

Đợi Nguyên Tội đi rồi Cổ Diêu càng sa sút tinh thần hơn, tên kia không xuất hiện còn tốtm ngược lại làm cho tâm tình của mình càng xấu đi.

Đối với các đệ tử năm nhất mà nói, đạt được tư cách thi đấu vốn là một vinh dự, nhưng đối với Cổ Diêu thì lại là sự dày vò, mỗi ngày đều dài đằng đẳng như cả năm.

Không biết đợi bao lâu, bên ngoài có tiếng truyền thanh:”Trận đấu tiếp theo, võ áo bộ tự do hệ, năm nhất, ban chín, Cổ Diêu đấu với võ áo bộ, ám khí hệ, năm nhất, ban hai Mộc Linh Linh!

Trái tim đập mạnh một cái, Cổ Diêu đứng lên, mẹ kiếp, chết thì chết!

“Mau nhìn, Bại Lộ Cuồng xuất hiện rồi!”

“Thật là tốt quá, ta đã ngủ cả buổi trưa!”

“Mau lên đi, nhanh lên một chút, ta đợi lâu quá rồi!”

“này các người thử đoán xem, có khi nào khi lên lôi đài hắn đang đối diện với Mộc Linh Linh thì lại lộ ra hạ thể?”

“Ta cá một kim tệ!”

“Ta cũng cá một kim tệ!”

Cổ Diêu vừa mới lộ diện đã có một tràng thanh âm như bài sơn đảo hảo vang lên làm hắn nhũn cả chân, vẫn số khán giả đó nhưng giờ phút này lại vô cùng hưng phấn.

Càng chết là có vài nữ đệ tử, hai mắt như muốn phun lửa, trừng mắt hung hăng nhìn mình, làm như là có thù không đội trời chung vậy.

Hắn cũng có nghe nói là toàn bộ thành viên của tổ chức nữ quyền trong học viện đều đến lôi đài này, Cổ Diêu bị họ nhìn thấy thì da đầu tê dại.

Đi đến trung ương của lôi đài, hắn đối diện với một cô gái xinh xắn, không cần phải nói thì cũng biết đó chính là đối thủ của hắn Mộc Linh Linh.

Các con số hiện lên trên màn hình lớn, thời gian bắt đầu trận đấu còn 30 giây nữa, dựa theo tục lệ, Cổ Diêu làm một động tác hữu hảo.

Nhưng Mộc Linh Linh căn bản không chú ý, lạnh lùng thốt:”Tên biến thái, thích bạo lộ, tuy không bị truy tố, nhưng ngươi nghe đây, ta nhất định sẽ cho ngươi chịu đau khổ, ta sẽ trừng phạt hành động vũ nhục nữ nhi của ngươi!”

Cổ Diêu hít sâu một hơi, hắn không muốn biện bạch, biện bạch cũng không có tác dụng, cái vết đen này cho dù có nhảy xuống biển cũng không thể nào rửa sạch được, bất kỳ giải thích gì cũng vô dụng, thay vì dong dài thì đem toàn bộ tinh lực tập trung vào trận đấu.

“Mười, chín, tám, …”

Các con số trên màn hình bắt đầu thay đổi, trận đấu chưa bắt đầu nhưng khán giả đã nhiệt tình lên đến tột đỉnh.

“Mộc Linh Linh, phóng đi, dùng sức mà phóng, dùng ám khí biến tên Bạo Lộ Cuồng kia thành con nhím đi!”

“Từ từ mà hành hạ hắn, đừng để cho hắn thua quá nhanh!”

“Bại Lộ Cuồng, mau đi chết đi, ngươi đúng là một tên cặn bả!”

Quần tình hung dũng, nhưng không ai giúp Cổ Diêu.

Đối diện với những tràng nhục mạ chói tai, Cổ Diêu ngược lại càng bình tĩnh.

Vô cùng kỳ quái, khi lên lôi đài thì tâm lý khẩn trương hoàn toàn biến mất, trong lòng Cổ Diêu chỉ còn lại trận đấu, khát vọng chiến thắng.

Nhiệt huyết thiêu đốt trong lòng tim hắn!

Đây chính là chiến đấu chính thức sao? Thật là kỳ diệu!

Nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Cổ Diêu, Mộc Linh Linh rất là kinh ngạc, nếu là chính mình trong tình huống này sắc mặt nhất định sẽ rất khó xem, mà trên biến thái này lại tựa như không hề nghe thấy gì vậy.

Nhưng Mộc Linh Linh cũng không cho là tâm lý đối phương hàm dưỡng tuyệt hảo, mà kết luận rằng Cổ Diêu có một lớp da mặt dầy mo. Nếu không thì làm sao hắn có dũng khí xông vào nhà vệ sinh nữ mà lôi tiểu đệ đệ ra làm trò vui chứ, bây giờ danh tiếng có là gì với hắn đâu!



“3,2,1,0!”

Các con số trên màn hình cuối cùng cũng đến 0, trận đấu đã chính thức bắt đầu!

Làm cho người xem thất vọng nhất chính là, tình cảnh Mộc Linh Linh không có đánh Cổ Diêu tơi bời, khóc than van xin “Ta xin lỗi đồng học”, hoặc là tình cảnh bệnh hoạn là hắn lôi tiểu đệ đệ ra cũng không có xuất hiện như mọi người dự đoán. Trái ngược lại, Mộc Linh Linh nhảy ra sau hơn ba mươi thước!

Mộc Linh Linh dù sao cũng là học viên ưu tú, cho dù là thực lực chiếm ưu thế tuyệt đối, trong lòng tràn ngập phẫn nộ nhưng lại không hề mất lý trí.

Có thể vào được thần thánh học viện, lại còn đạt được tư cách thi đấu thì không phải là hạng tầm thường được.

Người của ám khí hệ am hiểu công kích từ xa, rất kỵ cận chiến, mà tự do hệ công kích biến hóa đa đoan, một khi bị đối phương tấn công sẽ rất phiền toái, cho nên từ hi bắt đầu trận đấu thì Mộc Linh Linh đã mở rộng khoảng cách giữa hai người.

Khán giả đương nhiên cũng hiểu ý của Mộc Linh Linh, chỉ là rất khó chịu, giống như là đang đến cao trào thì lại bị một xô nước lạnh tạt vào mặt vậy, cho dù không bị liệt dương cũng bị yếu sinh lý, tiếng la hét liền yếu đi nhiều.

Nguyên lai tưởng rằng Cổ Diêu sẽ từng bước tiếp sát dùng toàn lực tấn công, đây cũng chính là biện pháp duy nhất để thủ thắng, nhưng làm cho Mộc Linh Linh kỳ quái chính là Cổ Diêu lại đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.

Tiểu tử này sao lại ngu thế? Đánh mất cơ hội.

Mặc dù hông hiểu thế nào nhưng Mộc Linh Linh lại vẫn rất thận trọng, nữ nhân luôn cẩn thận.

Vung tay lên, ba tia đấu khí Tiêm Toa xé gió về phía Cổ Diêu.

Tay phải thành quyền, ba quyền kình lập tức lao ra đánh bật ba tiêm toa lên trên mặt đất. Tay trái của Cổ Diêu cũng không nhàn rỗi, cũng không phải là công kích mà là quấn quanh cổ rồi xuất ra hai quyền kình.

Hành động của Cổ Diêu rất là ký quái, Mộc Linh Linh công kích không phải là từ phía trước hay sao, sao hắn lại trở tay công kích về phía sau làm gì?

Nhưng sau đó có hai thanh âm nhẹ vang lên. Tựa như là có vật gì đó bị rớt.

Mộc Linh Linh nhíu mài, lúc nãy khi tấn công Cổ Diêu nàng cũng đồng thời vô thanh vô thức phóng ra hai đạo lãnh tiễn đánh về phía sau lưng Cổ Diêu.

Giữa sân với thanh âm ồn ào như thế thì hai đạo lãnh tiễn vốn là không thể nào cảm nhận được, không ngờ lị bị đối thủ phá được, mà trong kế hoạch của Mộc Linh Linh thì khi Cổ Diêu xoay người phá giải công kích thì sẽ lộ ra sơ hở, lúc đó chính mình sẽ có có hội để phát ra công kích mãnh liệt.

Ngoài ý liệu, đối thủ ngay cả di chuyển cũng không cần, tựa như là phía sau đầu có thêm hai con mắt có thể dễ dàng phá giải công kích từ phía sau, xem bộ dáng cũng không phải mèo mù đụng chuột chết, mà là rất tự tin.

Đây là một học viên bình thường, nghe nói hắn vốn là học viện được phá lệ có được tư cách thi đấu?

Việc Mộc Linh Linh khiếp sợ và mê hoặc là có thể hiểu được, sau khi tu luyện Thiên Ma Quyết thì cảm quan cùng linh mẫn của Cổ Diêu có điểm dị thường. Luận thực lực, hắn nhiều nhất chỉ là nhị lưu cao thủ, nhưng kỹ xảo thì có thể liệt vào hàng ngũ siêu cấp nhất lưu cao thủ!

Mộc Linh Linh không cam lòng lại ném ra tám hồi toàn phiêu, lúc này không chỉ là công kích hai phía trước sau mà là bốn phướng tám hướng.

“Tứ Phương Phiêu Động”, vốn là một kỹ năng thường của của các cao thủ về ám khí, tấn công từ nhiều góc độ vào đối thủ làm đối thủ luống cuống tay chân, ứng tiếp không kịp.

Cổ Diêu không chút hoang mang mà vươn hai tay, tám quyền kình xuất ra, đánh chính xác vào tám hồi toàn phiêu

Điều này càng làm cho Mộc Linh Linh giật mình, nàng sớm xem qua tư liệu về Cổ Diêu, đối thủ vốn sử dụng lực lượng linh hoạt, nhưng hiện tại tình thế trước mặt vượt xa dự liệu của nàng, bởi vì đối phương sử dụng lực lượng quá xảo diệu.

Còn nữa, tại sao hắn chỉ ngăn cản mà không tiến hành công kích? Dù sao thì thực lực của mình hơn hắn, hắn sớm muộn gì cũng sẽ hao hết sức lực mà thất bại.

Mộc Linh Linh không thể nào đoán ra được ý nghĩ của Cổ Diêu, nhưng lại có thể khẳng định chiến thắng sẽ thuộc về mình. Nhưng Mộc Linh Linh không muốn thủ thắng, điều này ảnh hưởng đến quy tắc.

Căn cứ theo quy tắc thì có thể trong năm phút phân thắng bại thì người thắng có thể có thêm điểm, nếu như trong năm phút chiến thắng mà thanh máu không mất quá một phần mười thì điểm cộng lại càng nhiều.

Mộc Linh Linh hết sức tự tin là trong năm phút, thanh máu không mất đến 1/10 là có thể giải quyết Cổ Diêu. Đạt được 3 điểm, nên nàng có thể trực tiếp tấn cấp vượt qua hai đối thủ.

Nếu tiếp tục thế này thì không thể nào chiến thắng trong năm phút được, chỉ có thể đạt được hai điểm, điều này Mộc Linh Linh không hề muốn. Mặc dù cái tên biến thái kia sau khi tiêu hao hết thể lực, hắn thấy không còn hy vọng chiến đấu thì chắc chắn sẽ nhận thua.

Nếu như trong một thời gian dài hắn mới nhận thua thì không thể nào gọi là mất thể diện được, mà mình lại không thể vì bọn tỷ muội trong tổ chức nữ quyền trút giận được.

Vì vậy Mộc Linh Linh lúc này đề ra chiến lược mới – Cường Công!

Nếu đối phương am hiểu kỹ xảo thì mình dứt khoát cường công!

Khi nghĩ đến đó thì Mộc Linh Linh xuất ra một lượng lớn ám khí, không hề giương đông kích tây nữa àm tất cả đều tấn công vào trước mặt Cổ Diêu, kỹ xảo không thể làm khó đối thủ thì không nên uổng phí khí lực.

Tựa như là hiểu được ý nghĩ trong đầu Mộc Linh Linh, trước khi Mộc Linh Linh phóng ám khí thì Cổ Diêu đã lùi về, kéo dài khoảng cách, lúc này sẽ có đủ thời gian ngăn cản công kích.

Sau khi xuất hết một đợt ám khí, Mộc Linh Linh liền cầm trên tay thêm một mớ nữa, sau đó thân hình di chuyển, thu ngắn khoảng cách với Cổ Diêu.

Trong khoảng cách trung bình thì ám khí sẽ phát huy uy lực cực mạnh. Quá xa thì sẽ dễ dàng bị phá, gần quá thì sẽ bị phản công nguy hiểm.

Không cho đối phương cơ hội thở, Mộc Linh Linh xuất ra đợt ám khí thức ba, đồng thời triển khai thân hình theo sát Cổ Diêu, di trì khoảng cách không xa không gần.

Ám khí hệ không nới rộng khoảng cách, ép sát tự do hệ mà đánh, còn tự do hệ thì lại không tìm cơ hội tấn công, mà lại chạy ra xa, trận đấu này tại thần thánh học viện đúng là trong lịch sử hiếm thấy.

Mặc dù thế nào đi nữa thì tràng diện đang kịch liệt.

Những khán giả vì lúc đầu do tính cẩn thận của Mộc Linh Linh mà giống như là bị dội gáo nước lạnh, lúc này cũng hưng phấn hẳn lên.

“Hay quá, phải như thế này chứ!”

“Mộc Linh Linh, giết hắn, hành hạ hắn đi! Hành hạ hắn!”

“Bạo Lộ Cuồng lần này chết chắc rồi!”

“Tên này quá vô sỉ trước khi hắn nhận thua cũng phải đánh cho hắn tàn phế!”

Ở bên trong góc của khan đài có một thiếu niên vóc người gầy thì thào:”lão nhị à lão nhị, không phải ta không có nghĩa khí, mà là tình huống bây giờ quá đáng sợ, ngươi đụng đến không phải là một nữ nhân mà là một đoàn phụ nữ. Xin lỗi ngươi, lão nhị, ngươi tự cầu phúc đi, ta ủng hộ ngươi nhận thua, tính mạng dù sao cũng quan trọng hơn thể diện!”



Thiếu niên kia đúng là Tạp La, hắn thật sự không có dũng khí mà quang minh chính đại đứng giữa sân mà ủng hộ Cổ Diêu chỉ có thể âm thầm chúc phúc, mà hắn không phải chúc cho Cổ Diêu thắng mà là không phải chết thảm là tốt rồi. Hắn xem ra Cổ Diêu thật sự không có hy vọng nào mà giành chiến thắng, vô luận là thanh thế hay thực lự Cổ Diêu đều thua xa đối thủ của mình là Mộc Linh Linh.

Cũng ở một góc khác trong khán đài có một hoa phục thanh niên cũng an tĩnh ngồi xem, nhưng cũng không ồn ào như những người khác mà trên mặt lại hiện ra một nụ cười âm lãnh.

Hắc, vở tuồng này so với tưởng tượng còn đặc sắc hơn!

“Cổ Diêu đồng học cố lên, ta ủng hộ ngươi!”

Trong không khí mà những tiếng mắng chửi vang lên đầy trời, một thanh âm không hài hòa vang lên.

Mọi người đều biết thanh âm không hài hòa này làm cho mọi người ghét cay ghét đắng. VÌ vậy tất cả ánh mắt không hẹn mà hướng về phía tên kêu lên câu đó!

Cái tên không biết sống chết này vốn là một tên mặt khỉ mỏ nhọn trên môi có hai sợi râu cá trê, tướng mạo cực kỳ bỉ ổi, chỉ nhìn thấy thôi đã làm cho người ta có cảm giác chán ghét.!

Đối mặt với vô số đôi mắt trợn tròn lên nhìn chăm chăm vào mình, Nguyên Tội cũng có chút sợ hãi, nhất là những nữ sinh trong tổ chức nữ quyền, nhìn qua giống như là muốn bắt mình đi cưỡng gian một trăm lần với một trăm kiểu khác nhau vậy, thật là quá đáng sợ, nhưng cái gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi, sợ chi nữa chứ?

Hên cho hắn là diễn biến trên lôi đài đang kịch tính nên hắn được bỏ qua.

Phi đao, đoản tiễn, thập tự phiêu, mai hoa châm, tật lê, hồi toàn phiêu, tam giác toa, … bay mưa bão trên lôi đài, làm cho người khác ho mắt, quả thực lôi đài đã biến thành một thế giới của ám khí.

Lôi đài giống như là một đại dương đang dậy sóng, mà Cổ Diêu thì lại giống như là một con thuyền nhỏ giữa biển khơi, đang trong tình trạng đối đầu sóng dữ, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị đánh tan xác, nhưng cho đến giờ vẫn còn chưa chìm xuống.

Mà Mộc Linh Linh thì càng đánh càng kinh hãi, trong dự tính của nàng, dưới thế tấn công như vũ bão của nàng thi đối phương đã sớm bị đánh ngã rồi.

Nhưng đối phương lại ương nghanh hơn tưởng tượng, luôn có thể sử dụng chiêu số xảo diệu hóa giải các đợt sóng công kích, hơn nữa không phải là trực tiếp chống đõ, mà là khéo léo làm cho ám khí trượt khỏi quỷ đạo ban đầu của nó hoặc là hai ám khí chạm vào như, như vậy thì sẽ tiết kiệm rất nhiều sức lực.

Động tác lại rất là tự nhiên, có vẻ như là rất dễ dàng, nếu đổi lại là người khác với vũ kỹ thấp kém thì nếu dùng phương pháp này thì đã sớm biến thành con nhím rồi.

Cách thức này dễ làm cho người ta hoa mắt chóng mặt nhức đầu, dễ mắc sai lầm, nhưng tên này mỗi lần mắc sai lầm thì hắn lại có thể sử dụng thân pháp vô cùng cao minh thoát ra trong tình cảnh chỉ màng treo chuông, nhẹ nhàng thoát hiểm.

Kinh công của Cổ Diêu còn làm cho Mộc Linh Linh đau đầu ở chỗ biến hóa đa dạng, khiến cho Mộc Linh Linh không thể nào cũng hắn duy trì khoảng cách nhất định được.

Phải biết rằng, những chiêu thức này Cổ Diêu được chính Ngả Mã huấn luyện, Nhẫn Giả, một siêu cấp nhẫn thích khách, đã chứng kiến qua biết bao nhiêu chiêu số về ám khí, sau khi trải qua đợt ‘ngược đãi’ của Ngả Mã thì Mộc Linh Linh có công kích sắc bén cỡ nào cũng thua xa cấp độ mà hắn có thể chống đượt không biết bao nhiêu lần.

Bên ngoài trông Cổ Diêu có vẻ cực kỳ nguy hiểm, chật vật không chịu nổi nhưng thật sự trúng ám khí không nhiều, cơ bản đều là do đấu khí hộ thể chống lại, thanh máu trên màn hình lớn chính là biểu hiện trực quan nhất.

Vừa mới bắt đầu khán giả còn hô la rất lớn nhưng dần dần thì bọn họ bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.

“Bạo Lộ Cuồng, ngươi định chạy mãi giống như là chó nhà có tang sao?”

“Đánh nhau với nữ nhân cũng không dám phản công, thật là mất thể diện cho cả dòng họ quá!”

“Thật là điều sỉ nhục của nam nhân!”

Mặc cho bọn họ la hét khản cổ hành hạ yết hầu của mình, Cổ Diêu hoàn toàn không hề nghe thấy gì.

Nhưng Nguyên Tội thì lại có chút lo lắng vì lần làm cho bọn họ bạo nộ vừa rồi.

Nhưng mọi việc đều có hai mặt của nó, đây cũng là một cơ hội có thể cho người khác thấy hắn và Cổ Diêu kết giao chân thành, đến lúc đó thì có thể Cổ Diêu sẽ bị cảm động mà chỉ dạy cho hắn không chừng.

Vốn nhát gan, nhưng vì để có thể thực hiện giấc mộng Nguyên Tội chạy ra ngoài, triệu hồi ra một linh thú, đây là linh thú có thể tăng cường độ thanh âm lên gấp cả trăm lần.

Nguyên Tội dùng linh thú tăng thanh âm của mình lên truyền vào tai của mỗi người trong lôi đài hết sức rõ ràng:”Hay lắm, Cổ Diêu đồng học, tuyệt vời! Mau đánh ngã con tiện nhân kia, hãy khiến nàng phải rên rỉ dưới ngọn roi da, cầu khẩn ngươi hành hạ nàng, ngươi càng quất mạnh thì nàng lại càng rên rỉ quằn quại hưng phấn, cuối cùng bắt nàng liếm ngón chân của ngươi, liếm tiểu đệ đệ của ngươi …” =)) =))

Toàn bộ khán giả đều cười ngất, thật là ác độc, thật là bạo dâm! Cho dù gom tất cả các câu chửi của toàn bộ khán giả lúc trước lại cũng không bằng mấy câu này của hắn!

Thật là bằng hữu của tên biến thái cũng là một tên biến thái!

Lần này đón nhận không chỉ có ánh mắt phẫn nộ mà còn có vô số rác, tả lót em bé, ‘Áo Mưa’, ‘Hộ Thư Bảo’ lập tức bay đến chỗ hắn, nhưng những vạy này khi đến gần hắn khoảng ba tấc đều bị cản lại, rơi xuống đất, vì có một tầng Thủy Mạc màu lam trong suốt chăn ngang hắn.

Huyền Thủy Chi Mẫu, vốn là một thủ hộ triệu hoán thú, có khả năng phòng ngự ngoại lực bên ngoài, giảm bớt thương tổn, dùng để ngăn cản các thứ này công kích đúng là tuyệt!

Ngồi kế bên tên Nguyên Tội này đúng là xui xẻo, trên đầu đều dính đầy các loại rác, đúng là ương cập trì ngư, vì vậy trong sân huấn luyện đang đông kín chợt xuất hiện một khối đất trống.

Đã gần hết năm phút rồi, Mộc Linh Linh có chút khó chịu, lại bị cái tên Nguyên Tội nói như thế thì càng tức giận hơn.

Không thể dẽ dàng thắng lợi và đạt được điểm số như ý lại còn phải chịu nhục nhã!

Ám khí đầy trời trong phút chốc biến mất, bởi vì Mộc Linh Linh không có công kích tiếp mà là tiến lại gần Cổ Diêu.

Khán giả thấy thế thì giật mình, chẳng lẽ Mộc Linh Linh bị tên biến thái kia kích thích nên tinh thần có vấn đề rồi? Một ám khí sư, lại không sử dụng ám khí mà còn thoát ly khoảng cách an toàn tiến lại gần đối thủ.

Đối mặt với cơ hội ngàn năm có một này, Cổ Diêu đương nhiên là sẽ không bỏ qua, lúc đang di chuyển ngược ra sau, Cổ Diêu đột nhiên ngã mình chuyển thân về trước, đây chính là Nghịch Phản Bộ trong Quỷ Bộ, mặc dù hắn còn chưa thuần thục nhưng chuyển biến cực nhanh cũng đủ cho người khác kinh thán.

Cho dù những người ở đây thấy Cổ Diêu không vừa mắt nhưng cũng phải thừa nhận rằng khinh công của Cổ Diêu quả thật rất cao minh.

Cái ngã này quá đột nhiên, khoảng cách của song phương vốn là một khoảng dài trong nháy mắt chỉ còn hơn mười thước.

Đối với ám khí sư mà nói thì đây chính khu vực có nguy hiểm cao nhất, cho dù có phóng ra ám khí, đối phương cũng sẽ tình nguyện nhận lấy rồi dùng toàn lực tấn công một đòn trí mạng lại. Tình thế hoàn toàn trở ngược, người xem không tự chủ được mà đồng thời kinh hô.

Đối mặt với tình thế xấu này Mộc Linh Linh lại cười lanh trong lòng, nàng đương nhiên không phải bị tức khí dẫn đến ngu muội.

Quang mang mãnh liệt từ trên trán nàng xuất ra, đấu khí toàn bộ được xuất ra nhưng không phải là để phòng ngự là mà để tấn công!

Quang mang phát ra hóa thành một màn như là một đàn châu chấu bay, nhưng không phải châu chấu mà là phi châm!

Trong phạm vi nhỏ có thể xem số phi châm này như là một cơn mưa. Đúng vậy nó có một cái tên rất dễ nghe – Bạo Vũ Lê Hoa Châm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK