"Sở Thanh, chắc là bây giờ ông già này chỉ có thể nói cám ơn nhiều.” Gương mặt ông Mạc mang theo nét cười vui mừng, ông không biết mình nên nói gì, lúc này điều duy nhất có thể nghĩ tới chỉ có lời cám ơn mà thôi.
“Ông Mạc nói như vậy là khách sáo rồi.” Sở Thanh hơi cười, giọng nói ấy sao mà ấm áp, làm cho người ta cảm thấy ấm lòng: “Ông Mạc quên mất sao, bây giờ tôi có thể biết những thứ đó, có thể nghĩ ra cách cũng là nhờ ông Mạc cho tôi những tư liệu kia, không phải sao?”
Nghe thấy lời của Sở Thanh, trên mặt ông Mạc hiện lên nụ cười an ủi, trên thế giới này người có lương tâm không được nhiều đâu, nếu là người bình thường, sau khi biết chuyện như vậy không phải muốn lấy làm củad.đ.lqd riêng thì chính là muốn giết người biết chuyện để bịt miệng, mà Sở Thanh chẳng những không làm vậy, còn giúp ông ở mọi chỗ, thậm chó còn muốn giúp ông hoàn thành tâm nguyện của mình, chuyện như vậy làm sao có thể không khiến ông Mạc cảm động.
Mà Mạc Phỉ Phỉ ở bên cảnh cũng hiểu cảm giác của ông Mạc, chỉ ngồi một bên hơi cười, trong lòng có chút cảm khái, bất luận thế nào ông nội cũng chịu cho cô nhìn những thứ đó, lại để một người ngoài thấy được, nhưng bây giờ Mạc Phỉ Phỉ có chút hiểu tại sao ông nội lại làm như vậy, có lẽ, Sở Thanh là một người đáng để giao phó đi!
“Cám ơn cậu, Sở Thanh, thật sự cám ơn cậu.” Mặc dù không biết nên biểu đạt tâm tình của mình thế nào, nhưng câu cám ơn này đã đủ để mọi người biết sự cảm kích của cô ấy rồi.
Cám ơn cậu đã làm tất cả vì ông nội, cám ơn cậu tại khoảnh khắc đối mặt với cám dỗ cũng không nổi lên lòng tham, cám ơn cậu trong thời gian nguy hiểm như vậy còn lựa chọn bảo vệ chúng tôi mà không phải bỏ mặc chúng tôi!
Về phần Sở Thanh lại chỉ cười nhẹ, cũng không nói gì, Sở Thanh hiểu được tâm trạng lúc này của Mạc Phỉ Phỉ, cũng chính vì hiểu nên mới không nói gì, dù sao có một số việc nói ra cũng không nhất định là việc tốt, tất cả mọi người nghĩ trong lòng rồi giả bộ hồ đồ không được sao.
Nhất thời, không khí trong xe yên tĩnh lại, nhưng cũng không có vẻ lúng túng, ngược lại có một cảm giác ấm cúng nhè nhẹ chậm rãi lan tỏa giữa mọi người.
Cuối cùng, qua một lúc, Sở Thanh từ từ mở miệng: “Phó đội trưởng Triển, anh có biết chuyện gì xảy ra ngày hôm nay không? Tại sao trong đội ngũ của chúng ta lại lẫn người vào như vậy?” Mặc dù chuyện của ông Mạc coi như đã giải quyết được một nửa, nhưng còn có chút chuyện chưa xử lí xong, sự việc ngàyd.đ.lqdon hôm nay thật đúng là vô cùng nguy hiểm.
Có lẽ người khác không hiểu, nhưng Sở Thanh lại hiểu rất rõ, hôm nay bánh xe bị thủng cũng không chỉ là sự trùng hợp, mà là kế hoạch ngay từ đầu của những người đó.
Thật ra ngay từ đầu Sở Thanh cũng hơi nhận ra chỗ không đúng, dù sao sau khi những cương thi kia bị giết sạch, biểu hiện của người đàn ông kia cũng có hơi kì lạ, người khác đều rất vui vẻ, chỉ có dáng vẻ kia của anh ta giống như mẹ chết vậy, tuyệt đối không liên quan tới vui mừng!
“Chuyện lần này là do chúng tôi sơ sót, không nghĩ tới đối phương cũng là người trong quân đội, tôi vốn cho rằng chỉ là vài tổ chức nghiệp dư, nhưng không nghĩ đến…hazzz.” Trong lòng của Triển Phi chỉ nghĩ những người chính trực như Đỗ Nham mới trở thành quân nhân, nhưng không ngờ, vẫn còn có người như vậy xâm nhập vào trong quân đội!
“Tôi cảm thấy chẳng những là người quân đội, hơn nữa người nọ có cấp bậc không thấp, dù sao vị thiếu tướng kia không giống như một tên gọi, mà là cấp bậc của người đó.” Mặc dù không biết tại sảo phải có cảm giác này, nhưng trực giác của cô vẫn luôn rất chính xác, nói cách khác, cảm giác hiện giờ của Sở Thanh không hề sai, người nọ thật sự là một thiếu tướng.
“Nếu quả thật như vậy thì rắc rối rồi, người trong quân đội thành ra như vậy, đối với mạt thế mà nói càng thêm một tai họa.” Giọng của Triển Phi cũng vô cùng nghiêm túc, dù sao bây giờ sự thật đã phơi bày ở đây, người nọ thật sự là một thiếu tướng, hơn nữa sự tồn tại của người đó đã có thể uy hiếp nghiêm trọng tới sự sinh tồn của cả nhân loại.
"Nếu chỉ là như vậy, tôi cũng không sợ, tôi sợ rằng...” d.đ.l/qdSở Thanh khẽ thở dài, sâu kín mang theo chính là sự sự thương xót với tất cả mọi người trên thế giới: "Tôi sợ là dã tâm của người đó không chỉ có như vậy, lúc mới bắt đầu thì có thể là thú biến dị, tang thi, nhưng sau đó nếu phát hiện những thứ kia có lẽ đều không phải tài liệu thí nghiệm tốt nhất, vậy thì kết quả cuối cùng sẽ là gì, các anh có tưởng tượng ra không?”
Kết quả cuối cùng? Những lời này làm cho người có mặt ở đây đều không hiểu hàm ý của nó, nhưng sắc mặt của ông Mạc lại hơi đổi, bởi vì ông nghĩ tới một khả năng mà trước giời chưa từng nghĩ ra, đó chính là….
“Cái gì là kết quả cuối cùng, lời này có ý gì?” Vài nhà khoa học cũng không hiểu được ý của Sở Thanh cho nên trong lòng có thắc mắc, nhưng sắc mặt của người đã nghĩ ra được điều gì đó là ông Mạc và Triển Phi lại trở nên khó coi.
Mà Sở Thanh nhìn những kẻ u mê kia, cuối cùng thở dài: “Vẫn không rõ à, vị bác sĩ này, tôi nhớ rõ anh hẳn cũng thường làm thí nghiệm với người, lúc này những tư liệu thí nghiệm trước kia làm cho các anh không hài lòng, các anh sẽ làm thế nào?”
Sẽ làm thế nào, đương nhiên là, ”Thay tư liệu thí nghiệm....mới....rồi....” Nói xong lời này, sắc mặt của người kia cũng trở nên khó coi.
Thú biến dị và tang thi đều đã được dùng đến rồi, vậy thì tư liệu thí nghiệm mới sẽ là gì, vừa nhìn liền hiểu ngay, bau đầu chính là người bình thường, nhưng khi người bình thường cũng không thể thỏa mãn thì kết quả cuối cùng nhất định sẽ là sử dụng dị năng giả, vốn dĩ người kia không phải vì mục đích thanh lọc thế giới, mà vì mụcd.đ.lqdon. đích của chính mình, vì tư lợi mà hủy diệt toàn nhân loại, kế hoạch thanh lọc thế giới cái gì, đều là gạt người!
Đã nhìn thấu mục đích của đám người đó, sắc mặt của mọi người càng thêm khó coi, vốn cho rằng chỉ là vì địa vị của mình, vì quyền lợi, nhưng bây giờ nhìn lại, coi như là vì những thứ này, thì kết quả cuối cùng cũng không có gì thay đổ, nhất định sẽ muốn hủy diệt thế giới!
“Bây giờ chúng ta nhất định phải nghĩ cách ngăn cản người nọ, nếu không, toàn nhân loại cũng sẽ bị hủy diệt trong tay người đó.” Ông Mạc là người đầu tiên lên tiếng, nói xong lời này, ánh mắt của ông hướng về phía Triển Phi: “Phó đội trưởng Triển, nhất định phải nghĩ cách thông báo những chuyện này với đội trưởng Đỗ, dù sao sau khi biết chuyện này, đối với chúng ta mà nói có lợi hơn một chút.”
Ông Mạc nói vô cùng kiên quyết, lúc này ông đã hiểu, sau khi mạt thế đến thì tất cả mọi chuyện đều trở nên không giống trước, ngay cả lòng người cũng càng thêm lạnh lẽo, càng làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, hình như thế giới hỗn loạn này đã phá hủy nhân tính của tất cả mọi người, thứ còn dư lại chỉ là dục vọng nguyên thủy và lòng tham.
Triển Phi gật đầu một cái, anh biết bây giời cũng chỉ có thể như vậy, dù là thế nào cũng phải thông báo với Đỗ Nham trước, nếu không, cuối cùng người thua thiệt nhất định sẽ là Đỗ Nham.
Mấy người Sở Thanh cũng hiểu điểm này, cho nên gật đầu một cái,dien.đ.lqd nhưng bởi vì hiện nay không có phương tiện gửi thư tín, cho nên sợ rằng nhất thời chưa có cách nào gửi tin tức tới, nhưng nếu muốn trở lại thành phố A, đoán chừng chờ đến lúc bọn họ trở về thì người muốn tính kế Đỗ Nham đã sớm tính kế Đỗ Nham cả trăm ngàn lần!
“Yên tâm, cái này tôi đã có cách.” Nói xong, Thương Cốt lấy không biết từ đâu ra một chú chim nhỏ, chú chim nhỏ kêu ríu rít, vô cùng thân thiết với Thương Cốt: ”Các anh viết vào tờ giấy rồi đưa cho nó, nó sẽ mang tờ giấy này đến mục tiêu, bảo đảm sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì, điểm này các anh có thể yên tâm.”
Chú chim nhỏ này là gì thì dĩ nhiên Sở Thanh có biết, chỉ là không ngờ thật sự có thể thấy vật này tồn tại.
Vật này là Cốt Linh Điểu, là do một khối xương quan trọng nhất trên người Bất Hóa Cốt hóa thành Linh Điểu, không nên chỉ nhìn bọn chúng nho nhỏ như vậy, nhưng dù là công kích hay phòng ngự đều rất mạnh, hơn nữa Cốt Linh Điểu có mối liên hệ rất mạnh với Bất Hóa Cốt, một khi quá trình xảy ra vấn đề gì thì Bất Hóa Cốt cũng sẽ phát hiện trước tiên.
Mà bây giờ Thương Cốt đã trở thành Thi Vương, dĩ nhiên Cốt Linh Điểu này càng trở nên mạnh mẽ hơn, như vậy trên đường đi sẽ không có nguy hiểm gì.d.đ.lqd
Khi Triển Phi nhìn thấy Sở Thanh gật đầu, đã biết đây là thứ duy nhất có thể dựa vào. Nếu bọn họ không dựa vào chú chim nhỏ kì lạ này, có thể cuối cùng tin tức của bọn họ sẽ không được truyền ra, nếu là vậy, anh chỉ tin tưởng lần này, lại nói, mấy người Sở Thanh cũng không cần phải hãm hại bọn họ!
Nghĩ thông suốt chuyện này, Triển Phi gật đầu một cái, anh vội vàng viết một tờ giấy, buộc vào trên đùi chim nhỏ, như vậy mới có thể truyền tờ giấy này ra ngoài an toàn, hi vọng Đỗ Nham có thể sớm phát hiện!