Mục lục
Y Thủ Che Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nhưng ngạc nhiên cũng không dừng tại đây, bởi vì một màn kế tiếp ở đây là màn mà đệ tử chưa từng nhìn thấy qua!

Sau khi Ninh Trí Viễn mở miệng, Giang Tuyệt cũng cười dài ra tiếng và nói: “Chủ điện điện Bạch Hổ chúng ta cũng hoan nghênh ngươi.” Nếu Ninh Trí Viễn đã nói trắng ra như thế, hắn cũng không cần vòng vo.

Trong lúc nghe được lời nói của Giang Tuyệt, sắc mặt mọi người đã không hề là kinh ngạc mà là kinh hãi! Hai vị điện chủ thế nhưng đều đồng ý để nàng tiến vào chủ điện tu luyện? Xem này ngữ khí vẫn là từ Mộ Chỉ Ly chính mình lựa chọn, cái này thật sự là khó tin!

Thay đổi suy nghĩ, thực lực Mộ Chỉ Ly bày ra đúng là có tư cách tiến vào điện chủ tu luyện. Có lẽ thực lực của nàng còn chưa từng đạt tới nhưng tiềm lực của nàng thì tất cả mọi người đều thấy. Tương lai vô hạn khi trưởng thành, thì mọi người cũng có thể đoán được

Chẳng qua là dù vậy, loại đãi ngộ này là bọn hắn khó mà chấp nhận được. Một màn như vậy thậm chí ở trong mộng của bọn họ còn không có xuất hiện. Chỉ cần có vị chủ điện nào đích thân nói cho bọn họ có thể tiến vào chủ điện tu luyện, bọn họ liền sẽ vô cùng kích động, mà hiện tại kinh hãi còn chưa dừng lại ……

“Huyền Vũ chủ điện chúng ta cũng cần nhân tài như ngươi vậy.” Tư Khôn cười nói, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trên mặt tràn ngập ôn hòa, thoạt nhòn giống như vị tiền bối bình thường hiền từ, không còn chút nào nghiêm túc ngày thường.

Lúc này, buồn bực nhất trong bốn người chính là Phong Hàn, nhìn thấy bộ dáng ba con cáo già mỉm cười, trong lòng hắn thầm hận a! Nếu không chính mình theo chân bọn hắn như nhau mới đúng, hiện tại khen ngược, còn chưa nói chuyện đã thất bại hơn phân nữa.

Tuy rằng không có ôm hy vọng quá lớn, Phong Hàn vẫn tỏ rõ thái độ của mình: “Chu Tước điện chủ điện chúng ta cũng hoan nghênh ngươi như vậy, với tiềm năng của ngươi tin tưởng dù đi đến điện chủ nào đều có thể phát triển không tệ, ngươi tự cân nhắc, chúng ta sẽ không phản đối. Nếu đã biết không có gì có thể, Phong Hàn nói chuyện cũng liền phá lệ nghe thật là tốt.

Bất luận Mộ Chỉ Ly chọn điện nào, từ đầu đến cuối nàng đều là thành viên của Thần Quyết Cung. Ngoài mặt cùng ba người như thế nhưng thật ra lại lộ ra một ít khác nhau.

Nghe được lời nói của Phong Hàn, ba vị chủ điện cũng âm thầm cảm khái, Phong Hàn này quả nhiên là thủ đoạn tốt, sử dụng phương pháp như vậy khiến cho hắn cao hơn một bậc. giảm bớt áp lực tâm lý cho Mộ Chỉ Ly, làm cho Mộ Chỉ Ly đối với hắn cũng có thêm hảo cảm! Biện pháp hay, thật sự là biện pháp hay!

Nghe được lời nói của bốn vị điện chủ, trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra nụ cười khiêm tốn, cùng Thiên Nhi nhìn nhau một lúc, sau đó trả lời: “Đa tạ bốn vị điện chủ thưởng thức, ta lựa chọn tiến vào điện Chu Tước.” Giọng nói không lớn lại vô cùng kiên định, mọi người ở đây đều nghe được rõ ràng.

Vừa nói xong, ba vị Điện chủ đều sửng sốt! Bọn họ không có nghe sai đi, Mộ Chỉ Ly lựa chọn tiến vào Điện Chu Tước? điều này sao có thể? Nhưng mà cũng có thể xác định là bọn họ không có nghe sai, Mộ Chỉ Ly đích xác nói chính là Điện Chu Tước.

“Ngươi lựa chọn tiến vào Điện Chu Tước?” Tuy rằng Ninh Trí Viễn trong lòng có chút kinh ngạc, bất quá trên mặt cũng không có biểu hiện ra, vẫn là bộ dáng như trước kia sâu không lường được.

Mộ Chỉ ly gật đầu: “Đúng vậy” nàng đã nghĩ tốt lắm rồi, muốn đi vào Điện Chu Tước. Điểm này lúc nàng chữa thương đã cùng Thiên Nhi thảo luận qua. Điện Thanh Long có Lăng Lạc Trần tọa trấn, sau này bọn họ muốn trở thành đệ tử ưu tú nhất rất khó khăn.

Điện Bạch Hổ có Trầm Thanh Nhân tọa trấn, các nàng là tỉ muội tốt quan hệ không tồi. Sau khi nàng nói vậy Thanh Nhân đối với nàng vô cùng chiếu cố, nguyên nhân cũng là như thế, nàng mới không nghĩ tiến vào Điện Bạch Hổ. Bởi vì ở cùng một chỗ liền tránh không được phải cạnh tranh, bên ngoài cạnh tranh cùng bên trong cạnh tranh là bất đồng. Nếu so với là ở Quý trở thành đối thủ thì không có gì đáng ngại nhưng ở trong một cái Điện nói không chừng sẽ sinh ra mâu thuẫn.

Vì không cho phần tình hữu nghị này biến chất, Mộ Chỉ Ly lựa chọn không tiến vào Điện Bạch Hổ, dù sao bốn điện này đối với nàng mà nói cũng không có cái gì khác nhau quá lớn, cho nên cái này cũng coi như không hơn cái gì.

Tại Điện Chu Tước cùng Điện Huyền Vũ, Mộ Chỉ Ly lại vì lời nói kia của vị điện chủ mà lựa chọn.

Đầu tiên Phong Hàn đứng ở tại chỗ ngây ngẩn cả người, đang nhìn đến biểu hiện khó coi của ba người Ninh Trí Viễn, một cỗ mừng như điên xuất hiện trên mặt hắn. Thế nhưng Mộ Chỉ Ly lại lựa chọn đến Điện Chu Tước? Cái này thật sự là ngoài dự đoán của hắn a.

Nghĩ đến trước kia ba lão già này cười nhạo mình, không nghĩ tới chính mình lại là người cười cuối cùng, cười nhạo trước kia hết thảy hiện tại toàn bộ đã được đổi trở lại!

Tuy rằng trong lòng ba người Ninh Trí Viễn có chút không cam lòng, bất quá Mộ Chỉ Ly đã nói như vậy, đương nhiên bọn họ cũng không thể nói được cái gì. Như vậy một người kế tục tốt liền rơi xuống Điện Chu Tước đi. Ai! Thật không biết vì sao Mộ Chỉ Ly lại lựa chọn như vậy.

Uyển Nhược nghe lời bốn vị chủ điện, lại nhìn ý cười trên mặt Mộ Chỉ Ly, tay nắm chặt như chưa từng buông ra. Mộ Chỉ Ly vì cái gì lại có được đãi ngộ tốt như vậy? Còn không đều là bởi vì tỷ muội bọn họ? Nếu là không có bọn họ, nàng có thể giống như hiện tại được bốn vị điện chủ mời chào? Căn bản không có khả năng!

Nhìn thấy Uyển Vận vẫn hôn mê bất tỉnh như trước, Uyển Nhược đối với Mộ Chỉ Ly hận ý đã đạt đến đỉnh điểm. của nàng hết thảy đều là hình thành trên sự đau khổ của tỷ muội bọn họ., nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Mộ Chỉ Ly như vậy, tuyệt đối sẽ không!

Mộ Chỉ Ly cũng cảm nhận được ánh mắt của Uyển Nhược, xoay đầu nhìn Uyển Nhược, Uyển Nhược cũng chưa từng lảng tránh ánh mắt nàng, ánh mắt cứ như vậy trong không trung gặp nhau, tia lửa bốn phía. Mộ Chỉ Ly cảm nhận được Uyển Nhược đối với mình tràn đầy hận ý, liền trực tiếp quay đầu đi, nàng có hận mình hay không đều không sao cả, cho dù nàng hận mình tiếp cũng đối với mình không sinh ra được ảnh hưởng gì.

Nàng – Mộ Chỉ Ly không phải là một người tốt, người hận nàng cũng không ít. Hận liền tùy ý nàng đi, hận tốt lắm. Bất quá, nếu nàng có ý đồ hành động cái gì đó . ngay tức khắc nàng cũng không để ý mà trảm thảo trừ căn!

Oanh oanh liệt liệt hơn, So Quý cứ thế mà xong, Mộ Chỉ Ly cùng đám người Thiên Nhi đầu tiên là trở về Điện Lưu Hoàn. Lựa chọn của Mộ Chỉ Ly khiến cho Phong Hàn trở về có mặt mũi, cho nên đối với nàng phá lệ thật tốt. Làm cho Mộ Chỉ Ly trước tiên ở Điện Lưu Hoàn đem thương thế dưỡng cho tốt rồi trở về cũng không muộn.

Đối với điểm này, Mộ Chỉ Ly cũng vô cùng hài lòng, bởi vì Bụi Thái Lang chưa đột phá thành công, hiện tại nàng cũng không có biện pháp đem Bụi Thái Lang dời đi, có thể tiếp tục lưu lại ở Điện Lưu Hoàn một thời gian đương nhiên không có gì tốt hơn.

Đoạn thời gian kế tiếp Mộ Chỉ Ly chữa thương sau đó lại tiến vào trạng thái tu luyện, tất cả mọi người đang chờ Bụi Thái Lang đột phá thành công.

Thiên Nhi nhìn bộ dáng im lặng bất động kia của Bụi Thái Lang cũng không khỏi ão não ra tiếng: “ So Quý đều đã chấm dứt vài ngày, Bụi Thái Lang như thế nào còn không tỉnh a!”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười nói: “Hẳn là nhanh, hơi thở của nó đã muốn ngày càng mạnh, chẳng lẽ ngươi cảm giác không được sao?” Thiên Nhi hiển nhiên đã theo Bụi Thái Lang đấu võ mồm thành thói quen, hiện giờ Bụi Thái Lang không ở đây nàng cũng là rất nhàm chán.

“Ngu lang chính là ngu lang, thời gian đột phá so với người khác muốn chậm hơn nhiều”

A Vũ nghe lời nói của Thiên Nhi không khỏi giải thích, nói: “Khiếu Nguyệt Thiên Lang bộ tộc chúng ta ở thời điểm đột phá trong cơ thể sẽ sinh ra một loạt biến hóa, cho nên thời gian đột phá cũng sẽ tương đối dài.” Đây là đặc tính chung cho tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang bọn họ, bộ tộc bọn họ đều rất cường đại, có lẽ chỉ có thời điểm đột phá là lúc bọn họ yếu ớt nhất.

Sau khi nghe được A Vũ nói như vậy, Thiên Nhi cũng khép miệng lại, nhàm chán tiếp tục tu luyện.

Nhưng mà đúng lúc này một cỗ thiên lực dao động kịch liệt theo trên người Bụi Thái Lang truyền ra, ngay sau đó Bụi Thái Lang mở mắt: “Mới vừa tỉnh đã nghe ngươi – ngốc long này mắng ta, ngươi sao lại không nhớ điểm tốt của ta?”

“Ngươi vốn chính là ngu lang, còn luôn không chịu thừa nhận, ngay cả đột phá cũng mất nhiều thời gian hơn, ngươi còn nói ngươi không ngu?”



Lúc này Mộ Chỉ Ly cùng A Vũ đã muốn không nhìn đến hai người tranh luận, đối cới chuyện này bọn họ đã sớm thành thói quen, gần nhất mấy ngày nay Bụi Thái Lang chưa hề nói chuyện khiến lại làm cho bọn họ thật không quen a.

Hàn gia.

Hàn Như Liệt nhìn Hàn Dạ và Hàn Phong trước mặt lên tiếng nói: “Các ngươi điều tra ra cái gì chưa?” Trước khi hắn rời đi liền giao phó chuyện này cho hai người bọn họ, thủ hạ lại chính là tử sĩ có thể tùy ý bọn họ điều khiển, nếu là còn chưa điều tả ra chút gì gì đó thì thật là vô dụng.

“Thiếu chủ, chúng ta tra ra Đinh tiểu thư thời điểm vừa sinh ra liền được gia chủ đem về nuôi, bất quá tựa hồ lúc ấy Đại trưởng lão cũng có ở đấy. Hơn nữa, sau khi Đinh tiểu thư trở về, Đại trưởng lão cùng gia chủ bọn họ đều bí mật biến mất một hồi, lúc sau mới xuất hiện, đối với Đinh tiểu thư cũng ngày càng tốt hơn.

“Chuyện này tựa hồ vài vị trưởng lão trọng yếu trong gia tộc đều biết, nhưng trừ bỏ bọn họ cùng gia chủ thì bên ngoài không một người biết được. Chúng ta tra xét rất nhiều, lại tra không ra giấu vết gì để lại, bất quá gia chủ cùng bọn họ một đoạn thời gian trước có đi qua một địa phương ở Tây Giao, hơn nữa hành động vô cùng bí mật, hiển nhiên là không muốn làm cho người khác biết.”

Nghe vậy, Hàn Như Liệt cũng nhíu mày lại. Hắn biết gia chủ đối với Đinh Thục Nghi tốt như vậy là có nguyên nhân, lần trước hắn cũng thừa nhận, nguyên nhân chính của vấn đề này đến tột cùng là cái gì. Tây Giao có cái đồ vật thần thần bí bí như vậy? Ngay cả hắn cũng phải dè dặt cẩn thận như vậy.

Một đoạn ngày trước là lúc chiến trường Thiên Huyền mở ra sau đó, có lẽ cũng là bởi vì lời nói của chính mình cùng gia chủ trước đó, cho nên hắn mới có thể làm như vậy, ý nghĩ kia liền cùng Tây Giao gì đó cùng Đinh Thục Nghi có quan hệ!

“Tối nay ta bí mật đi Tây Giao trước xem sao, các ngươi cũng biết vị trí đại khái?”

Hàn Phong gật đầu: “Bẩm Thiếu Chủ, chúng ta chỉ biết là ở bên kia Tây Vân Sơn, nhưng vị trí cụ thể thì không biết. bởi vì thực lực Gia chủ cường đại, chúng ta cũng không dám làm cho hắn phát hiện.” Kỹ xảo theo dõi của bọn họ rất không sai, chính là ở thời điểm đối mặt với Gia chủ cũng phải phá lệ cẩn thận, nếu vạn nhất bị phát hiện, ảnh hưởng có thể lớn lắm.

Kết cục bi thảm của bọn họ cũng xem như không được cái gì, sợ là sợ liên lụy Thiếu chủ, như thế lỗi có thể lớn lắm.

“Tây Vân Sơn? Trái lại ta muốn nhìn xem đến tột cũng có cái bí mật gì!” Nếu Gia chủ không nói cho hắn biết, hắn cũng chỉ có thể tự mình đi thăm dò. Hắn muốn giải quyết Đinh Thúc Nghi không khó, trước phải hiểu rõ cái dạng bí mật này đến tột cũng là như thế nào mói được.

Ban đêm.

Một đạo thân ảnh màu đỏ xuất hiện ở Tây Giao, thân hình quỷ mị giống như bình thường, tại màn đêm đen tối không có chút sợ hãi nào, một thân áo hồng được bóng đêm bao phủ, nên không nhìn thấy được.

Cũng không có khiến cho người khác theo đến đây, tuy rằng hắn đối với bọn họ Hàn Dạ vô cùng tín nhiệm, nhưng liên quan đến bí mật trong gia tộc mà ngay cả mình cũng không thể biết được, vẫn là tự mình tiến đến dường như tốt hơn.

Tây Vân Sơn cũng không phải là một tòa độc lập, ở bên cạnh nó là núi non liền nhau không dứt, bởi vì thời điểm chạng vạng, ráng đỏ của mặt trời chiều ngã về tây mà được đặt tên, bất quá Tây Vân Sơn không được gọi là núi cao, hơn nữa yêu thú tinh linh bên trong cũng tương đối ít, cho nên thương ngày người đi ngang Tây Sơn cũng vô cùng ít

Hàn Như Liệt cẩn thận quan sát hết thảy trên núi Tây Vân Sơn, trong lòng lại nghi hoặc không chớp mắt Tây Vân Sơn này đến tột cùng có bí mật gì. Nếu thật sự là bí mật Hàn gia như trong lời nói, liền để ở Tây Vân Sơn không thể khống chế này rất không an toàn sao?

Một đường đi đến, Hàn Như Liệt cũng không phát hiện ra chỗ đặc biệt gì, bất quá trong lòng cũng không có một chút vội vàng. Nếu đã như vậy trong khoảnh khắc đã bị tìm được, thì bí mật tại Tây Vân Sơn này cũng không thể che giấu nhiều năm như vậy. Thân là một phần tử Hàn gia, đối với thủ đoạn ẩn núp của Hàn gia vẫn là rất hiểu biết.

Sau khi tiêu phí mấy canh giờ, Hàn Như Liệt rốt cuộc cũng tìm được một địa phương có chỗ kì lạ.

Động vừa thấy đây là bình thường, núi không tồi, nhưng hắn cũng phát hiện. Hàn gia quen dùng kỹ xảo, lập tức thân thủ chuẩn bị đẩy hết thảy ra……

Nhưng mà ngay tại thời điểm hàn Như Liệt muốn động thủ, một bàn tay từ phía sau chụp lên lưng Hàn Như Liệt, Hàn Như Liệt cả kinh, liền lập tức chuẩn bị công kích mà đến, mà lời nói của đối phương lại khiến cho hành động của hắn dừng lại.

“Liệt Nhi! Ta là cha con”

Hàn Như Liệt quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Hàn Thành Hạo đứng ở phía sau hắn: “Cha, người sao lại ở đây?” Trong lòng cũng có chút chột dạ, xem ra chuyện tình lần này mình đến đây đã bị người phát hiện.

Hàn Thành Hạo than một tiếng, nói: “Ta biết con sớm hay muộn cũng đến nơi này, xem ra bí mật này đã không thể che giấu được nữa. Con cũng không cần dụng ý đồ để mở nơi này, nhiều năm qua như vậy ta và các vị trưởng lão đều chưa từng mở ra, mỗi lần đến chỉ là để không cho ai phát hiện ra thôi.

Trở về đi ta đem sự tình từ đầu đến cuối nói cho con, thân là Gia chủ tiếp theo của Hàn gia con cũng có tư cách biết……” Hàn Thành Hạo trên mặt mang theo một tia cảm khái, hắn rất hiểu tính cách của con trai hắn, nếu hắn quyết tâm phải làm như vậy, mặc kệ bọn họ có ngăn cản thế nào thì hắn nhất định cũng phải làm.

Nghe được lời nói của Hàn Thành Hạo, Hàn Như Liệt biết Hàn Thành Hạo sẽ không lừa mình, huống chi lừa gạt mình cũng vô ích, hai người đi trở về.

Trong thư phòng.

Hàn Thành Hạo và Hàn Như Liệt, hai cha con đối mặt mà ngồi, sau một lúc lâu trầm mặt Hàn Thành Hạo mở miệng nói: “Thục Nghi chính là một đứa nhỏ được ta nhặt về, con muốn biết ta vì cái gì mà đối xử tốt với nàng, như vậy mà bồi dưỡng nàng đúng không?”

Hàn Thành Hạo nhất quyết nói chuyện này không vòng vo, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

Hàn Như Liệt gật đầu: “Không tồi, Người cùng với mấy vị trưởng lão đối với Thục Nghi đích thực chiếu cố so với con cháu dòng chính đều tốt hơn,đổi lại là bình thường chuyện này căn bản không có khả năng. Dù cho thiên phú người ngoài, chung quy vẫn không phải là người trong nhà.” Tư tưởng bảo thủ của người Hàn gia hắn có thể ký giải được, không phải có nguyên nhân trong đó tuyệt đối không có khả năng làm như vậy.

“Không tồi, con nói rất đúng. Cái này hết thảy đều phải nói đến hai mươi năm trước……”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK