Sau một khắc, đột nhiên mọi người trợn to hai mắt, nhìn trên Cửu Long Chuyển Thiên Lô xuất hiện cảnh tượng kỳ dị.
Kèm theo ánh sáng màu vàng rực rỡ, một cái long thân màu vàng đột nhiên xuất hiện ở trên đó, mười con rồng trên lò luyện đan không ngừng bàn xoáy, ngao du, thậm chí mỗi một con rồng đều có những thần thái khác nhau , giống y như thật.
Cảm nhận được đan dược đang thành hình trong lò đan, trên mặt Mộ Chỉ Ly chậm rãi giương lên nụ cười. Nỗ lực lâu như vậy, rốt cục hôm nay cũng thành công?
“Keng!”
Kèm theo một tiếng vang nắp lò, mọi người chỉ cảm thấy đan hương nồng đậm thêm mấy lần, trong lò đan lại càng hiện ra nhiều tia màu trắng ngưng tụ thành hình dáng đan hương.
Một bình Bạch Ngọc trong nháy mắt xuất hiện trong tay Mộ Chỉ Ly, sau một khắc mọi người liền nhìn thấy một quả đan dược màu vàng nhảy vào trong bình Bạch Ngọc.
Cho đến khi hết thảy hoàn thành, tất cả mọi người vẫn duy trì bộ dáng trợn mắt hốc mồm, kinh ngạc nhìn trên đài cao, khiếp sợ quá mức cho nên bọn họ không thể tin được tất cả trước mắt là chân thật.
“Này. . . . . . Đây là thật đấy sao? Đan dược thập phẩm ra đời?” Dạ lão tràn đầy khiếp sợ nói với Liễu lão, đúng là hắn hy vọng thật lâu, nhưng thời điểm chân chính nhìn thấy lại cảm giác không thật.
Bộ dáng Liễu lão so với Dạ lão cũng không khá hơn bao nhiêu, đôi tay không tự chủ run rẩy, nhìn Dạ lão chậm rãi nói: “Thật sự! Thật xuất hiện đan dược thập phẩm!” Thời điểm nói xong lời cuối cùng, giọng nói Liễu lão đề cao không ít.
Một câu nói kia của Liễu lão ở trong cả Luyện Đan Thất giống như sấm sét đột nhiên nổ vang, mọi người mới từ trong khiếp sợ kịp phản ứng. Lập tức mỗi một người đều hoan hô rộ cả lên.
” Đan dược thập phẩm ra đời!”
“Môn chủ luyện chế được đan dược thập phẩm, đan dược thập phẩm đầu tiên của a Đại Lục Thiên Huyền!”
“Kỳ tích! Chúng ta thấy kỳ tích!”
. . . . . .
Tiếng nói của các đệ tử dưới đài sóng sau cao hơn sóng trước, bất luận là dược sư hay là không phải dược sư lúc này các đệ tử đều cực kỳ kích động reo hò, bộ dáng hưng phấn phảng phất đan dược thập phẩm này chính là bọn họ luyện chế ra.
Một viên đan dược thập phẩm này ra đời quả nhiên ý nghĩa phi phàm, cho tới nay đan dược thập phẩm đều tồn tại như kỳ tích trên Đại Lục Thiên Huyền, chẳng qua là mọi người nghe nói có, nhưng không có một người nào từng nhìn thấy đến, ngày hôm nay bọn họ lại chân chính thấy nó!
Nhìn bộ dáng mọi người kích động, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng giương lên nụ cười tươi rói, giờ khắc này không riêng gì một người nàng vui mừng, mà là cả Thiên Âm Môn vui mừng.
Rốt cục nàng đã luyện chế được đan dược thập phẩm, kể từ đó cha nàng có thể tỉnh lại rồi, đợi đến khi đó bọn họ chân chính một nhà đoàn viên! Mẫu thân cũng không còn một người, mà thời điểm nàng thành thân cũng sẽ không lưu lại bất cứ tiếc nuối nào!
Nghĩ tới đây, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng hơi không bình tĩnh, lúc này nàng chỉ hy vọng nhanh một chút chia sẻ tin tức tốt này ra ngoài.
Song, còn không đợi Mộ Chỉ Ly động tác, thân ảnh chói mắt màu đỏ Hàn Như Liệt đã xuất hiện ở trong tầm mắt của nàng. Trên mặt Hàn Như Liệt mang theo tràn đầy nụ cười, những người khác không biết điểm này đối với Ly Nhi là hàm nghĩa gì, hắn Hàn Như Liệt lại biết được.
Một khắc khi nhìn thấy Ly Nhi thành công, trong tim của hắn cũng rất vui sướng. Mặc dù Ly Nhi vẫn đều không có nói, nhưng hắn vẫn hi vọng nhạc phụ tương lai của hắn có thể tỉnh lại tham gia hôn lễ của bọn hắn.
Thân hình vừa nhảy, Hàn Như Liệt đã xuất hiện ở trên đài cao, đi tới bên người Mộ Chỉ Ly.
Trên khuôn mặt như ngọc mang theo nụ cười như ánh mặt trời, nụ cười này khác với nụ cười tà tứ bình thường, là nụ cười từ trong đáy lòng tràn ngập ra.
Cho tới nay quen giấu diếm Hàn Như Liệt rất ít có cười vui vẻ như vậy, mà nụ cười mỗi một lần của hắn đều chỉ có ở trước mặt Mộ Chỉ Ly mới có thể xuất hiện. Bởi vì nàng là hào quang rực rỡ nhất trong sinh mệnh hắn, hắn vui sướng đều là liên quan tới nàng.
Nhìn thấy Hàn Như Liệt xuất hiện, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ vui mừng, lập tức kích động, tự mình nói trước: “Liệt, ta luyện chế được đan dược thập phẩm!”
Vào giờ khắc này, Mộ Chỉ Ly luôn luôn thành thục lạnh nhạt cũng không để ý hình tượng của mình, bộ dáng kích động kia nghiễm nhiên không khác gì một cô gáibình thường.
Hàn Như Liệt nhìn bộ dáng cao hứng của Mộ Chỉ Ly, nụ cười trên mặt càng nồng hậu vài phần, song còn không đợi nói chuyện, Mộ Chỉ Ly đã trực tiếp lao vào trong ngực của hắn, vui vẻ mà nhảy lên.
Cùng lúc đó, Mộ Chỉ Ly cũng không ngừng lẩm bẩm trước mặt Hàn Như Liệt: “Ta thành công, ta thành công!”
Mộ Chỉ Ly hiện tại trong đầu đã không có những ý nghĩ khác, chẳng qua cảm thấy tảng đá lớn đặt ở trong lòng mình rốt cục buông xuống. Người cha từ nhỏ cực kỳ thương yêu nàng, cuối cùng nàng có thể lần nữa nhìn thấy ông, cảm nhận được tình thương của cha.
Dưới loại tình huống cảm giác hạnh phúc bao vây rồi, nàng thậm chí muốn tuyên bố khắp thiên hạ nàng Mộ Chỉ Ly thành công luyện chế được đan dược thập phẩm!
Nhìn thấy một màn này, mọi người dưới đài đầu tiên là ngẩn ra, chợt một trận tiếng vỗ tay như sấm dậy bộc phát ra cả Luyện Đan Thất. Trên mặt mọi người cũng mang theo nụ cười thật lòng, đối với Môn chủ vui mừng như vậy bọn họ cũng rất là hiểu.
Dù sao thành tựu như vậy, bất cứ người nào cũng sẽ vui mừng như vậy đi, thậm chí làm ra chuyện càng khoa trương hơn so với Môn chủ cũng không biết chừng.
Sau khi Mộ Chỉ Ly chậm rãi đón nhận điểm này, nhìn trước mặt mọi người tràn đầy nụ cười cũng có chút xấu hổ. Quá mức kích động nàng lại quên mất trường hợp, nàng làm Môn chủ thật sự là có chút mất hình tượng a.
Cảm nhận được Mộ Chỉ Ly lúng túng, Hàn Như Liệt nhỏ giọng nói ở bên tai Mộ Chỉ Ly: “Không có quan hệ, tất cả mọi người có thể hiểu.”
Nghe vậy, ánh mắt Mộ Chỉ Ly lại rơi vào trong tầm mắt của mọi người, nhất là nhìn thấy Dạ lão và Liễu lão kia bởi vì kích động mà nắm tay nhau liền nở nụ cười rực rỡ.
. . . . . .
Chuyện tình Môn chủ luyện chế ra đan dược thập phẩm cơ hồ cả đêm truyền khắp ra cả Thiên Âm môn, nhất thời cảThiên Âm Môn đều mừng rỡ. Với điểm này đã đủ để chứng minh thuật luyện đan của Thiên Âm Môn bọn họ đã thắng được mọi người trong Đại Lục Thiên Huyền.
Một đêm này, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt không có nghỉ ngơi cũng không có tu luyện, chỉ đắm chìm trong cảm giác hạnh phúc. Mộ Chỉ Ly cũng không nghĩ tới mình thật thành công, nàng hận không thể lập tức trở lại tự mình nói tin tức này với mẫu thân.
Song, các đệ tử trong môn phái đều biết chuyện này, chắc không bao lâu tin tức kia liền nhanh chóng truyền bá ra đi, mà nàng thân là đứng đầu một phái cũng cần trấn giữ ở trong môn phái.
Hết thảy tựa như Mộ Chỉ Ly lường trước, ngày thứ hai tin tức kia đã truyền ra cả Đại Lục Thiên Huyền.
Bởi vì thời điểm đan dược thập phẩm ra đời, trên bầu trời cũng xuất hiện một tia dị tượng, đám mây trên Thiên Âm Môn quanh quẩn tạo thành một hình dáng rất tròn.
Không ít người nhìn thấy một màn này cảm thấy rất kỳ quái, song sau khi truyền ra tin tức Thiên Âm Môn có đan dược thập phẩm ra đời, mọi người lúc này mới kịp phản ứng bộ dáng đám mây không phải chính là hình dáng đan dược sao?
Nhất thời, mọi người dần dần tin tin tức kia là thật. Nhất là lúc biết được đan dược này chính là Môn chủ Thiên Âm Môn luyện chế ra, tính chân thật của tin tức cũng gia tăng mấy phần.
Dù sao không ít người biết Mộ Chỉ Ly chính là dược sư thiên tài, nhiều lần sáng tạo kỳ tích nàng lần nữa sáng tạo ra một kỳ tích cũng không phải là chuyện kỳ quái gì.
Dược Tông.
Sau khi Tư Đồ Diêu nghe thấy tin tức kia, trên mặt cũng hiện lên rất kinh ngạc.
“Ngươi nói cái gì? Môn chủ Thiên Âm Môn luyện chế được đan dược thập phẩm?” Trong lời nói tràn đầy không thể tin được.
Cho tới nay hắn đều tin tưởng thực lực luyện đan của Chỉ Ly, nhưng sau khi nghe thấy tin tức kia hắn vẫn cảm thấy không thể nào, dù sao đan dược thập phẩm chưa bao giờ xuất hiện quá.
Luyện chế ra đan dược thập phẩm vẫn luôn là mục tiêu theo đuổi của cha hắn, kể từ sau khi cha hắn thất bại, điều này cũng là mục tiêu theo đuổi từ lúc sinh ra của Tư Đồ Diêu hắn. Thân là Thiếu tông chủ Dược Tông, sáng tạo ra kỳ tích trên đại lục này chính là giấc mộng của hắn.
Nhưng là hắn cũng cảm nhận được điểm này khó khăn, kể từ khi thành công luyện chế được đan dược cửu phẩm, bất luận hắn làm sao thử cũng không có phương pháp, đan dược thập phẩm tựa như một ma chú, căn bản không cách nào đánh vỡ.
Cảm nhận được cảm xúc kích động của Thiếu tông chủ, người bị hỏi vội vàng gật đầu nói: “Thật sự, tất cả mọi người đang bàn luận chuyện này.”
“Ta biết rồi!” Tư Đồ Diêu nhanh chóng lên tiếng nói.
Sau một khắc, thân hình Tư Đồ Diêu đã hóa thành một đạo khói xanh nhanh chóng chạy ra ngoài cửa. Thời điểm đệ tử ngẩng đầu lên lần nữa thì kinh ngạc phát hiện cả đại điện lớn lại chỉ còn lại có một người hắn, mà Thiếu tông chủ đã sớm không biết đi nơi nào. . . . . .
Thần Quyết Cung.
Thời điểm TạVãn Phong đang luyện đan ở trong phòng luyện đan thì bị Hạ Tử Thanh một trận tiếng gõ cửa liền bức tức đi ra ngoài, làm hại một nồi dược liệu của ông hoàn toàn biến thành dược hỏng.
Đang lúc Tạ Vãn Phong chuẩn bị khiển trách Hạ Tử Thanh, lời nói đã bị lời kế tiếp của Hạ Tử Thanh chặn ở trong cổ họng, thiếu chút nữa một hơi nhịn chết ông.
“Sư phụ, nghe nói Mộ sư muội luyện chế được đan dược thập phẩm!” Hạ Tử Thanh kích động nói, mặc dù Mộ Chỉ Ly đã rời đi thần quyết Cung thật lâu, nhưng là trong lòng của nàng thì nàng ấy vẫn là Mộ sư muội.
“Con. . . . . . Con nói cái gì?”
“Sư phụ, đan dược thập phẩm!” Hạ Tử Thanh lần nữa lên tiếng khẳng định, lúc nàng mới vừa nghe được cũng giống sư phụ không thể tin được: “Hiện tại bên ngoài đều truyền ra tin tức kia, không thể là giả được!”
Nghe xong lời của Hạ Tử Thanh, Tạ Vãn Phong không còn kịp trả lời liền nhanh chóng chạy đến điện Chu Tước,ông muốn hỏi một chút Phong Hàn lão nhân kia về chuyện bảo bối đệ tử của ông ta có phải thật vậy hay không!
Tin tức đan dược thập phẩm ra đời giống như một cục đárơi vào giữa hồ yên lặng, mang theo một trận rung động.
Nhất thời, Đại Lục Thiên Huyền bởi vì tin tức này mà gió mây thay đổi. Cả giới đan dược cũng rung chuyển thật lớn, thậm chí tất cả địa phương đều bàn về chuyện tình Môn chủ Thiên Âm Môn và thập phẩm đan dược.
Song, tiêu điểm mọi người đàm luận, Mộ Chỉ Ly lúc này còn tại chính mình tẩm điện,thử luyện chế thập phẩm đan dược lần nữa, mặc dù nàng may mắn thành công một lần, nhưng nàng khẩn cấp muốn biết mình đến tột cùng là may mắn một lần thành công hay là mình có thực lực như vậy.
Hiển nhiên Hàn Như Liệt biết ý nghĩ Mộ Chỉ Ly, lập tức chủ động làm lính gác cửa.
Hắn biết, sau khi tin tức kia truyền đi sẽ có nhiều rung động, đồng dạng cũng biết mọi người nhất định sẽ bằng thời gian nhanh nhất chạy tới Thiên Âm Môn, nhưng đối với Ly Nhi hiện tại mà nói, nghiệm chứng hết thảy mới là là vấn đề quan trọng.
Quả nhiên, cũng không lâu lắm Thiên Âm Môn đã có không ít người đến đây bái phỏng, nhưng đều bị chư vị trưởng lão lấy tin tức Môn chủ bế quan cản trở về.
Mà đương nhiên Hàn Như Liệt ngăn trở chính là đám dược sư Luyện Đan Thất của Thiên Âm Môn rồi, Mộ Chỉ Ly luyện chế được đan dược thập phẩm, nhưng phàm là dược sư đều mong muốn biết đến tột cùng là thông qua phương pháp gì luyện chế ra.
Mộ Chỉ Ly cũng ở trong Luyện Đan Thất bắt đầu mỗi đêm ngày luyện chế đan dược, nghiệm chứng một lần chính là nghiệm chứng suốt ba ngày.
Tại thời điểm luyện chế đan dược thập phẩm tỷ số Mộ Chỉ Ly thất bại rõ ràng nếu so với luyện chế các đan dược phẩm cấp khác lớn hơn rất nhiều, nhưng là khi nàng thành công luyện chế được đan dược thập phẩm thứ hai, tất cả cực khổ đều hóa thành mừng rỡ.
Nếu có thể luyện chế ra lần nữa, thì hàm nghĩa lúc trước cũng không phải là may mắn, mà là nàng Mộ Chỉ Ly chính thức có được năng lực luyện chế đan dược thập phẩm! Ba ngày luyện chế, nàng lần nữa luyện chế ra hai viên đan dược thập phẩm, cộng thêm đan dược lúc trước luyện chế, tổng cộng ba viên, đều là bị nàng cất giữ rất cẩn thận.
Mặc dù thất bại làm cho nàng tổn thất rất nhiều dược liệu trân quý, nhưng tại thành quả trước mặt thì những tổn thất kia cũng nhỏ đi rất nhiều.
Sau khi xác định hết thảy, đối với chư vị cao nhân tới chơi Mộ Chỉ Ly cũng lạnh nhạt. Thời điểm danh phù kỳ thực*(ý thực lực xứng với danh tiếng) mới chính thức có sức nặng của nó!
Sau khi Mộ Chỉ Ly đi ra thì rất vui mừng nói tin tức này cho Hàn Như Liệt, đối với lần này Hàn Như Liệt cũng không có kinh ngạc. Đối với hắn, thế giới này cũng không có cái gì may mắn, chỉ cần mình thành công một lần, như vậy kế tiếp liền không còn có chuyện không thể nào.
“Ly Nhi, sư phụ của nàng tới thăm nàng.” Hàn Như Liệt lên tiếng nói, cho tới nay Ly Nhi đối với tin tức Phong Hàn rất chú ý, cho nên sau khi nhìn thấy Ly Nhi lập tức nói tin tức này ra.
Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly hiện ra vẻ kinh ngạc: “Sư phụ ta tới? Ở đâu?”
“Hiện tại đang đi thăm Thiên Âm môn rồi, hôm qua hắn tới. Vốn là ta tính toán đi gọi ngươi, chẳng qua làPhong Hàn tiền bối nói chờ mấy ngày cũng không sao, Tạ Vãn Phong tiền bối cũng cùng đi.” Hàn Như Liệt cười yếu ớt nói.
“Vậy chúng ta mau đi thôi!” Mộ Chỉ Ly vội nói, kể từ khi nàng rời đi Thần Quyết Cung thì đã không còn nhìn thấy Phong Hàn, dù sao thân phận của nàng có chút nhạy cảm, nếu lần nữa đi Thần Quyết Cung khó tránh khỏi bị thế nhân lên án.
Chẳng qua là trong lúc này nàng cũng chưa từng quên tin tức Phong Hàn, sau khi từ Lăng Lạc Trần biết được mọi chuyện của ông đều tốt thì cũng yên lòng.
Hai người hơi cảm ứng thì đã cảm ứng được vị trí hai người Phong Hàn và Tạ Vãn Phong, rất xa Mộ Chỉ Ly liền thấy thân ảnh quen thuộc của Phong Hàn, trong mắt không khỏi hiện lên một tia cảm xúc khác.
Thân hình vừa động, Mộ Chỉ Ly liền đi tới trước mặt Phong Hàn, chậm rãi lên tiếng nói: “Sư phụ, để cho sư phụ đợi lâu mong người tha lỗi.”
Nghe vậy, Phong Hàn cười gật đầu nói: “Vô phương, vô phương. Bây giờ con bận rộn cũng bình thường, vi sư vốn cũng không có việc gấp gì.”
Nhìn Mộ Chỉ Ly lần nữa, trong mắt Phong Hàn cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Bất tri bất giác đệ tử của mình đã trưởng thành đến độ cao này, ngay cả hắn cũng điều tra không ra thực lực bây giờ của nàng.
Nói vậy thực lực của nàng đã vượt qua mình sao, quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước a! Nghĩ không phục cũng không được, chỉ là thấy đệ tử của mình lấy được thành tựu như vậy trong tim của ông cũng tràn đầy vui mừng.
Mấy năm qua này mặc dù ông chưa bao giờ từng rời khỏi điện Chu Tước, nhưng là đối với tin tức Mộ Chỉ Ly thì ông biết được rất rõ ràng, dù sao có Tạ Vãn Phong lão gia hỏa này ông muốn không rõ lắm cũng không được.
Nghe chuyện phát sinh trên người nàng, ngay cả ông cũng sợ hãi than liên tục, cho dù là nam tử sợ là cũng không cách nào làm được một bước này như nàng, mà nàng thân là cô gái lại làm được.
Mặc dù ông vẫn ở trong điện Chu Tước không có tự do, nhưng là ba Điện chủ khác mỗi lần đến đây cũng nhịn không được mà hâm mộ ông có một đệ tử giỏi như vậy, ngay cả chính ông cũng rất may mắn mình thu được một đệ tử giỏi như vậy!
Song, sau một khắc Mộ Chỉ Ly thật sâu thi lễ Phong Hàn một cái: “Đệ tử bất hiếu, để cho sư phụ chịu khổ.”
Thấy thế, Phong Hà lập tức đỡ Mộ Chỉ Ly lên: “Con có lý do của con, sư phụ sẽ không ngăn trở. Huống chi đối với vi sư mà nói cũng không có trở ngại gì, nhìn thấy con thành công thì vi sư so với ai khác đều cảm thấy vui mừng.”
Vào giờ khắc này, Phong Hàn chỉ cảm thấy mình chân chính thỏa mãn, chỉ là Mộ Chỉ Ly thi lễ, ông liền cảm giác mình bị giam cầm mấy năm qua rất đáng giá!
Ở một bên Tạ Vãn Phong nhìn thấy Mộ Chỉ Ly cùng Phong Hàn trao đổi, trong mắt cũng hiện lên nồng đậm hâm mộ. Lấy địa vị của Mộ Chỉ Ly hôm nay đã vượt ra khỏi hai người bọn họ, nhưng là nàng cùng mấy năm trước ở Thần Quyết Cung cũng không có nửa phần biến hóa.
Kiến thức sắc mặt đáng ghê tởm của quá nhiều người, gặp được Mộ Chỉ Ly chân thành, trong lòng xúc động có thể nghĩ. Đệ tửcó thể làm được như Mộ Chỉ Ly một bước này lại có mấy người?
Lúc này, tầm mắt của Mộ Chỉ Ly rơi trên người Tạ Vãn Phong, lập tức cười nói: “Tạ ơn Thất chủ.” Nàng cũng biết sau khi chuyện đan dược thập phẩm xuất thế truyền ra, Tạ Vãn Phong nhất định sẽ nhanh chóng chạy tới.
Trên mặt Tạ Vãn Phong lộ ra nụ cười: “Mộ Môn chủ hiện tại lấy được thực lực như thế thật đúng là làm cho người ta bội phục a.”
Nghe được lời của Tạ Vãn Phong, Mộ Chỉ Ly nhíu mày: “Tạ ơn Thất chủ, hiện tại không có ngoại nhân, ngài nói như vậy thật khách khí a!” Nàng còn nhớ bộ dáng lúc đầu Tạ Vãn Phong ủng hộ mình luyện đan, nàng Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ là hạng người vong ân phụ nghĩa.
Nghe vậy, Tạ Vãn Phong cũng nở nụ cười: “Hắc hắc, ta nói như vậy cũng cảm thấy rất kỳ quái. Mộ nha đầu, ta nghe nói ngươi luyện chế được đan dược thập phẩm có thật không? Có thể hay không để cho ta gặp một lần?”
Vừa nói, Tạ Vãn Phong vừa xoa xoa tay, hiển nhiên là trông mà thèm nóng nảy.
Phong Hàn lão gia hỏa này là không sao cả, dù sao ông vốn không phải là dược sư, chẳng qua là biết luyện chế ra đan dược thập phẩm rất lợi hại lại căn bản không biết ý nghĩa kia như thế nào, nhưng Tạ Vãn Phong là dược sư chân chính a, hơn nữa còn là người chìm đắm suốt mấy chục năm ở luyện đan a!
Nhìn bộ dáng Tạ Vãn Phong như con khỉ sốt ruột, trên mặt Phong Hàn cũng hiện lên vẻ bất đắc dĩ, cùng Tạ lão đầu biết lâu như vậy, tính tình của ông ta vẫn luôn là như vậy không thay đổi quá. . . . . .
Cảm thụ được không khí quen thuộc, Mộ Chỉ Ly cười khẽ, tình cảnh này như nhau ban đầu nàng ở Thần Quyết Cung.
“Đương nhiên là có thể!” Mộ Chỉ Ly cười gật đầu, lập tức bàn tay trắng nõn vừa chuyển, bình Bạch Ngọc liền xuất hiện ở trên tay của nàng: “Đây là đan dược thập phẩm ta luyện chế ra.”
Tạ Vãn Phong tràn đầy kích động nhận lấy bình Bạch Ngọc, nói: “Ta nghe nói luyện chế ra đan dược thập phẩm sẽ khiến thiên địa dị tượng, nhưng ta cũng nghe nói ba ngày ngươi ở tẩm điện,phía trên cũng hai lần xuất hiện đồng dạng cảnh tượng, đây là?”
“Bởi vì ta luyện chế được hai viên đan dược, cho nên mới như vậy.” Mộ Chỉ Ly không che dấu chút nào giải thích, đối với Phong Hàn cùng Tạ Vãn Phong, nàng căn bản không có cái gì che dấu, huống chi hiện tại căn bản không có sự tồn tại có thể uy hiếp nàng.
Công bố hậu thế vậy thì như thế nào!
Nói chuyện Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ rất lạnh nhạt, nhưng Tạ Vãn Phong lại mở to hai mắt nhìn, bộ dáng kia giống như là nhận lấy kích thích rất lớn, lẩm bẩm nói: “Yêu nghiệt, quả nhiên là yêu nghiệt.”
Nhìn bình Bạch Ngọc trong tay, Tạ Vãn Phong cũng không có tâm tình đi để ý hết thảy, lấy một loại vẻ mặt thành kính từ từ mở ra nắp bình, đan hương xông vào mũi nhanh chóng tung ra.
Chỉ mới là đan hương này, Tạ Vãn Phong đã tràn đầy khiếp sợ. Ông lúc này đối với đan dược thập phẩm không còn có nửa phần hoài nghi, chỉ là từ đan hương này ông đã có thể xác định, trừ đan dược thập phẩm không còn có đan dược khác có thể có được đan hương nồng nặc như vậy.
Nhìn đan dược tròn vo màu vàng trong bình Bạch Ngọc, sáng bóng chói mắt phảng phất một tầng nước gợn ở ngoài mặt đan dược không ngừng lưu chuyển, khiến cho đan dược này tràn đầy động thái, đây quả thực là một tác phẩm nghệ thuật!
” Đan dược thập phẩm, thật là đan dược thập phẩm!” Tạ Vãn Phong tràn đầy yêu say đắm đan dược nhìn trong bình Bạch Ngọc, bộ dáng kia quả thực so sánh với thấy tình nhân của mình còn muốn buồn nôn.
Nhìn thấy một màn này, Phong Hàn ho nhẹ hai tiếng, đem Tạ Vãn Phong từ trong trạng thái kỳ dị giật mình tỉnh lại, cảm nhận được tầm mắt ba người, Tạ Vãn Phong cười hắc hắc.
Chợt nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Lúc nghe tin tức ta còn tưởng rằng là loạn truyền, Mộ nha đầu, ngươi là sáng tạo thần thoại luyện đan giới a!”
“Nơi nào, may mắn thôi.” Mộ Chỉ Ly cười nói.
“Nếu đây là may mắn, vậy vận khí ngươi cũng là đệ nhất thiên hạ. Bất trí khả phủ (chẳng nói đúng sai) nói cho ta biết đan dược này là luyện chế như thế nào?” Nói tới đây, Tạ Vãn Phong cũng có chút ít xấu hổ, dù sao phương pháp luyện đan vốn là bí mật người khác không truyền, huống chi là đan dược thập phẩm?
Chẳng qua ông không ngăn chặn được ý nghĩ của mình, đan dược thập phẩm tựa giống như cây thuốc phiện hấp dẫn ông .
Song, phản ứng của Mộ Chỉ Ly lại để cho Tạ Vãn Phong cùng với Phong Hàn rất giật mình.
“Này có vấn đề gì! Nhưng ta cũng mới luyện chế thành công không lâu, tâm đắc cũng không nhiều. Kể từ sau khi thực lực đột phá ta chính là thử luyện đan, không nghĩ tới vừa luyện chế lại luyện thành.”
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói cực kỳ rõ ràng vấn đề cùng với tâm đắc mình luyện chế thập phẩm đan dược gặp được cho Tạ Vãn Phong.
Song, đang lúc Mộ Chỉ Ly nói chuyện, thân ảnh Tư Đồ Diêu cũng nhanh chóng chạy tới nơi này.