Mục lục
Y Thủ Che Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Vũ Vân nhìn thấy sắc mặt Hạ Trường Thanh lạnh lùng như vậy thì hắn há miệng muốn nói thêm cái gì đó, nhưng không đợi đến khi lời nói vụt ra khỏi miệng thì giọng nói lạnh như băng ngàn năm của Hạ Trường Thanh lại lần nữa truyền tới.

- Mạc trưởng lão, ta còn một ít chuyện cần phải giải quyết gấp, đi thong thả không tiễn!

Vừa dứt lời, Hạ Trường Thanh liền xoay người đi vào bên trong, thái độ rất dứt khoát, rõ ràng hắn sẽ không quản đến chuyện này.

Thấy thái độ của Hạ Trường Thanh như vậy, Mạc Vũ ân có chút đờ đẫn, hắn cũng hiểu rõ lý do vì sao Hạ Trường Thanh làm như thế, nếu tất cả những chuyện này phát sinh trên người của hắn thì hắn cũng tuyệt đối không ra tay. Dù sao thì Vô Bi lão giả cũng là một tuyệt thế cường giả, đắc tội lão ta không khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết.

Mạc Vũ Vân chậm rãi cất bước đi ra ngoài, trên gương mặt luôn luôn uy nghiêm kia đã trở nên trắng bệch, hắn không thể nào hiểu nổi, rõ ràng Mộ Chỉ Ly không hề có bối cảnh gì ở chốn Bồng Lai tụ địa này, nhưng chỉ trong thời gian ngắn mà dường như đã có chỗ dựa cực lớn.

Trước kia nàng ta chẳng qua chỉ là một nữ tử bình thường, nhưng hôm nay Tuyệt Tình Cốc lại dường như quyết tâm đứng sau lưng bảo vệ nàng ta, sủng vật của Vô Bi lão giả cũng xuất hiện để trợ giúp nàng, Thiên Ma Tông cũng công khai hỏi thăm nàng, bây giờ ngay cả Thiên Âm Môn cũng không hề có thái độ rõ ràng.

Chỉ ngắn ngủi trong thời gian hơn một năm mà làm sao lại phát sinh biến chuyển bực này? Nắm đấm không tự chủ nắm chặt, những người khác đều có đường lui nhưng Mạc Vũ Vân - hắn đã không còn đường lui nữa rồi! Giữa hắn và Mộ Chỉ Ly đã định trước là phải có quan hệ thù địch rồi!

Nếu như không giết chết Mộ Chỉ Ly thì không biết là một trưởng lão Sất Trá Điện như hắn sẽ bị bao nhiêu người chê cười, ngay cả danh vọng của hắn ở môn phái cũng bị xuống dốc không phanh. Hắn tuyệt đối không thể để cho thành tích mà hắn gian khổ tích góp trong nhiều năm như vậy, lại bởi vì một Mộ Chỉ Ly mà bị hủy hoại trong chốc lát được.

Trong con mắt đục ngầu hiện lên một tia tàn nhẫn, Mộ Chỉ Ly, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi! Chỉ cần ngươi ở Bồng Lai Bí Cảnh một ngày thì ta chắc chắn sẽ tìm cơ hội diệt trừ ngươi! Ta cũng không tin là ngươi sẽ ở mãi Tuyệt Tình Cốc này.

Sau khi Hạ Trường Thanh đuổi Mạc Vũ Vân đi thì liền đi tìm Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần, hôm nay hai người nghiễm nhiên đã rở thành đệ tử đứng đầu trong hàng ngũ tân đệ tử của Thiên Âm Môn, mà trước đó hai người cũng đạt được thành tích cực tốt ở Vạn Hoa tỷ thí. Hắn phải hỏi cho rõ ràng đến tột cùng thì thái độ hiện tại của bọn họ đối với Mộ Chỉ Ly là thế nào?

Lúc Hạ Trường Thanh gõ cửa thì hai người Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần đang ở cùng một chỗ, nhìn thấy Hạ Trường Thanh đi tới thì hai người cũng không hề có chút kinh ngạc nào, ngược lại giống như là đang đợi Hạ Trường Thanh vậy.

Nhìn thấy hai người đồng loạt nhìn mình, Hạ Trường Thanh mỉm cười, sau đó lập tức ngồi xuống, nói:

- Hôm nay các ngươi biểu hiện rất tốt, tuy rằng danh hiệu đệ nhất bị Thiên Ma Tông chiếm giữ, nhưng Hoàng Phổ Vân cũng không hề có hào quang rực rỡ như các ngươi. Ngược lại Hàn Như Liệt đã để lại ấn tượng vô cùng sâu đậm trong lòng mọi người. Sau khi trở về, ta sẽ đem việc này báo cáo lên, đến lúc đó chắc chắn là hai người các ngươi sẽ được khen thưởng.

- Đa tạ trưởng lão!

Hàn Như Liệt cùng với Mộ Dật Thần mỉm cười nói, nhưng trên mặt hai người lại không hề có chút biểu hiện mừng rỡ nào.

Nhìn thấy biểu cảm có chút miễn cưỡng của hai người thì Hạ Trường Thanh cũng hiểu rõ ý định của bọn họ, bây giờ hắn có nói những lời này cũng không cần thiết nữa, ngay sau đó hắn lập tức nói vào điểm chính:

- Thật ra thì bây giờ ta cũng đã hiểu rõ mục đích của các ngươi, ta cũng biết quan hệ trước đây của các ngươi và Mộ Chỉ Ly. Hôm nay, nàng đã lần nữa xuất hiện, các ngươi có ý kiến gì không?

Lời nói lạnh nhạt xen lẫn ý thăm dò vang lên, nếu như hai người này bởi vì Mộ Chỉ Ly mà rời khỏi Thiên Âm Môn, như vậy thì không thể không thừa nhận đây chính là tổn thất rất lớn đối với Thiên Âm Môn. Đến lúc đó muốn tìm đệ tử ưu tú cùng lứa để đối phó với Thiên Ma Tông cũng rất khó, huống chi trước mắt hai người đều là đệ tử của chưởng môn, mới đi ra ngoài một chuyến mà hai người bọn họ đã bị vứt bỏ thì khi hắn trở về, cũng rất khó giao phó.

Hàn Như Liệt híp hai mắt lại, thân phận của Chỉ Ly đã bị bại lộ, cộng thêm lúc mới đến đây bọn họ cũng đã cùng nói chuyện phím với Chỉ Ly. Tuy rằng chuyện này rất ít người biết, nhưng Hạ Trường Thanh là người nào chứ? Chỉ cần tùy ý đi thăm dò liền có thể biết được tất cả những chuyện đã phát sinh, thay vì giấu diếm không bằng cứ trực tiếp nói ra.

- Hạ trưởng lão, trước khi trả lời vấn đề người hỏi thì chúng tôi muốn hỏi người có thái độ gì với Mộ Chỉ Ly? Hoặc là Thiên Âm Môn còn muốn ra tay với Mộ Chỉ Ly không?

Đôi mắt Hàn Như Liệt âm trầm, sâu như biển cả vậy, khiến cho người ta không thể nhìn ra được ý nghĩ trong lòng của hắn.

Hạ Trường Thanh trong nháy mắt sửng sốt, trong lòng cũng dâng lên một trận lo lắng. Hắn sống nhiều năm như vậy, đã gặp được biết bao nhiêu dạng người, hắn chỉ vừa nghe lời Hàn Như Liệt nói thì đã đại khái đoán ra được ý nghĩ trong lòng của Hàn Như Liệt. Nếu như Thiên Âm Môn đối phó với Mộ Chỉ Ly, như vậy thì hắn tin chắc rằng hai người này tuyệt đối không chút do dự mà rời khỏi Thiên Âm Môn!

Bầu không khí im lìm không tiếng động.

Bên trong gian phòng, ba người ngồi nhìn nhau, nhưng không ai lên tiếng.

Bầu không khí vô cùng ngột ngạt, hai người Hàn Như Liệt cùng Mộ Dật Thần đứng thống nhất ở một bên, trên khuôn mặt bình thản không hề có chút cảm xúc dao động, nhìn chằm chằm vào Hạ Trường Thanh đang ngồi ở đối diện, lẳng lặng chờ câu trả lời của hắn.

Sau khi trầm mặt nửa buổi thì Hạ Trường Thanh mới mở miệng phá vỡ bầu không khí nặng nề này. Vốn hắn muốn mượn khoảng thời gian trầm mặc này cho hai người một chút áp lực, khiến bọn họ thay đổi ý nghĩ, nhưng ai ngờ là hai tiểu tử trước mắt này lại vững như bàn thạch như vậy.

- Thiên Âm Môn sẽ không tiếp tục đối phó với Mộ Chỉ Ly, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Mộ Chỉ Ly không được đối kháng với Thiên Âm Môn.

Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, tuy giọng nói rất nhỏ nhưng lại vô cùng kiên định.

Hạ Trường Thanh vừa dứt lời thì bầu không khí trong phòng cũng thả lỏng hơn vài phần, hai người Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Vốn bọn họ định nếu như Hạ Trường Thanh quyết định đối phó với Mộ Chỉ Ly thì hai người bọn họ sẽ lập tức rời khỏi Thiên Âm Môn. Mặc dù rời khỏi Thiên Âm Môn thì ý muốn tiếp xúc với môn chủ Thiên Âm Môn sẽ khó khăn hơn, thế nhưng bọn người Cung Tuấn Bân vẫn còn ở Thiên Âm Môn, sau này có tin tức gì thì bọn họ cũng có thể biết.

Mà Hạ Trường Thanh nói không đối phó với Mộ Chỉ Ly thì bọn họ cũng không cần phải làm như vậy nữa, quan trọng nhất là Chỉ Ly sẽ bớt đi một cái phiền toái rất lớn. Mặc dù bây giờ bọn họ cũng coi như có một thế lực nhất định, thế nhưng trước khi quật khởi mà bị một con quái vật khổng lồ như Thiên Âm Môn để ý tới, vậy thì con đường tương lai sẽ rất khó đi.

Hạ Trường Thanh đem sự biến hóa trên mặt của hai người thu hết vào trong đáy mắt, sau đó nỗi lo âu trong lòng cũng dần dần tiêu tán, xem ra chuyện tình cũng không hỏng bét như mình nghĩ.

- Hạ trưởng lão, Chỉ Ly sẽ không làm chuyện gì tổn hại đến Thiên Âm Môn, việc này thì người cứ yên tâm.

Hàn Như Liệt nhìn Hạ Trường Thanh, trên gương mặt tuấn mỹ kia tràn đầy sự nghiêm túc. Môn chủ Thiên Âm Môn vẫn còn là một bí ẩn, trước khi Chỉ Ly chưa biết được giữa Thiên Âm Môn ở Chủ Thế Giới và ở Thiên Huyền Đại Lục có mối quan hệ gì hay không thì nàng tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì tổn hại đến Thiên Âm Môn.

- Vậy thì tốt, chỉ có điều Mạc trưởng lão đã có ân oán sâu nặng với Mộ Chỉ Ly, những việc này đòi hỏi nàng tự mình giải quyết. Vạn Hoa đại hội đã kết thúc, ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi. Hôm nay, các ngươi hãy giải quyết tốt chuyện của mình đi.

Hạ Trường Thanh chậm rãi nói.

Lần này ra ngoài một chuyến, đã xảy ra rất nhiều chuyện, hắn cũng phải mau trở về để đem những chuyện này báo cáo lại với môn phái, còn chuyện tình của Bồ Đề Đan nữa.

- Dạ, trưởng lão!

Hạ Trường Thanh xoay người định rời khỏi, thế nhưng hắn đột nhiên dừng bước chân, xoay người lại hỏi:

- Các ngươi có biết Mộ Chỉ Ly có quan hệ gì với Vô Bi lão giả không?

Mộ Dật Thần lắc đầu:

- Ta cũng không biết.

Trong lòng Hạ Trường Thanh có chút bất đắc dĩ, thái độ của tên tiểu tử này cũng quá miễn cưỡng đi. Tuy rằng hắn không biết đến tột cùng là Mộ Dật Thần có biết giữa hai người đó có mối quan hệ gì không, nhưng hắn lại biết muốn từ miệng hai người biết được chuyện này là không có khả năng, chỉ có thể chờ sau khi môn chủ xuất quan mới biết được. Môn chủ đã bế quan thời gian lâu như vậy, tin rằng chẳng bao lâu nữa người sẽ xuất quan.

Cửa phòng khép lại, sau khi Mộ Dật Thần xác định Hạ Trường Thanh đã rời khỏi mới lên tiếng:

- Mặc dù Hạ trưởng lão đó có chút chần chờ, nhưng trước mắt xem ra lão sẽ không đối phó với Chỉ Ly tỷ. Bởi vì sự xuất hiện của Tiểu Huyết mà tất cả mọi người đoán được Vô Bi lão giả có quan hệ với Chỉ Ly tỷ, có Vô Bi lão giả làm chỗ dựa thì dù mọi người có muốn đối phó với Chỉ Ly tỷ cũng phải cân nhắc lại.

Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, trong đôi mắt trong suốt thoáng xẹt qua vẻ ác độc:

- Vấn đề lớn nhất chính là Mạc Vũ Vân, hôm nay đã không còn lựa chọn nào khác, chúng ta hãy tìm một cơ hội giải quyết lão gia hỏa đó luôn đi, cho dù sử dụng lực lượng cũng không ngại. Nếu không sau này gặp lại sợ rằng sẽ gặp phải phiền toái lớn hơn nữa.

Mộ Dật Thần rất tán thành:

- Cứ làm như vậy đi! Đệ thấy bực bội lão gia hỏa đó lâu lắm rồi!

Khi Mộ Chỉ Ly chấm dứt trị thương, đi từ trong phòng ra. Khi Ích Hàn nhìn thấy nàng thì có chút ngạc nhiên:

- Sao ngươi đi ra nhanh như vậy? Thương thế đã không có gì đáng lo rồi sao?

Mộ Chỉ Ly gật đầu:

- Đã tốt lắm rồi, thương thế của ta cũng không nghiêm trọng lắm, nên đương nhiên là không tốn bao nhiêu thời gian.

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đã khôi phục lại trang phục nữ tử, Ích Hàn có chút ngẩn ngơ, không kềm được mà nuốt một ngụm nước miếng. Lúc hắn biết Mộ Chỉ Ly là nữ tử thì hắn liền đoán biết tướng mạo của nàng rất bất phàm, thế nhưng khi thật sự thấy thì hắn lại không tránh được mà rung động tâm hồn.

Sau Mộ Chỉ Ly đổi lại y phục nữ thì trên người nàng sinh ra vài phần thuỳ mị, thiếu đi vài phần kiên nghị, cộng thêm với khí chất bất trần kia, khiến cho người ta vừa nhìn thấy đã vươn vấn không quên.

- Mộ Ly, ách, Mộ Chỉ Ly?

Nhìn thấy bộ dáng lúng ta lúng túng đó của ÍCh Hàn thì Mộ Chỉ Ly không kềm được mà bật cười:

- Chúng ta là huynh đệ, chỉ là thay đổi một cái tên mà thôi, có cái gì đáng ngại chứ. Ngươi muốn gọi là Mộ Ly thì cứ gọi là Mộ Ly, muốn gọi là Chỉ Ly thì cứ gọi là Chỉ Ly, dù sao thì cũng đều là ta, không phải sao?

Nghe những lời này của Mộ Chỉ Ly, tâm trạng của Ích Hàn cũng khá hơn nhiều, vươn một tay khoát lên vai Mộ Chỉ Ly:

- Ngươi nói như vậy thì ta cũng yên tâm rồi, thật sự ta có chút không quen. Mặc kệ ngươi là nam hay là nữ, là Mộ Ly hay là Mộ Chỉ Ly thì chúng ta đều là huynh đệ!

Mộ Chỉ Ly khẽ cười, có một người huynh đệ như vậy cảm giác cũng không tệ, đáng cao hứng chính là Ích Hàn cũng không bởi vì mình giấu diếm mà tức giận hay bất mãn gì.

- Chỉ Ly! Y thuật của ngươi quả thật không tê, nếu như ngươi đến Quỳnh Hải Cốc, vậy thì chắc chắn sẽ rất nổi danh!

Lấy y thuật của Mộ Chỉ Ly, một khi đến Quỳnh Hải Cốc thì sợ là đa số mọi người đều sẽ bị nàng đánh bại, ngay cả Phó Dịch Hùng mà còn thua sút nàng.

- Nếu như có cơ hội thì ngược lại ta cũng muốn đi Quỳnh Hải Cốc nhìn xem một chút, chỉ có điều hiện tại còn có một cái phiền toái Mạc Vũ Vân kia nữa.

Mộ Chỉ Ly chau mày, nàng sẽ đối phó với Mạc Vũ Vân, nhưng sẽ không để cho những người khác nắm được cán đao, thần không biết quỷ không hay đem Mạc Vũ Vân giải quyết mới là biện pháp tốt nhất.

Dẫu sao thì địa vị của Mạc Vũ Vân ở Sất Trá Điện cũng không thấp, trưởng lão môn phái bị người ngoài chém giết, chuyện này không khác nào giáng cho môn phái một cái tát thật mạnh. Hiện tại nàng cũng không có ý nghĩ muốn đối đầu với cả Sất Trá Điện.

Ích Hàn cũng bày ra vẻ mặt buồn rầu nói:

- Giữa ngươi và Mạc Vũ Vân đã tạo thành mâu thuẫn không thể nào giải quyết được nữa rồi, hắn tuyệt đối sẽ không buông tay, đến lúc đó ngươi nên cẩn thận một chút.

Song, khóe miệng của Mộ Chỉ Ly lại giương lên một nụ cười tự tin:

- Chỉ bằng hắn mà muốn giải quyết ta, sợ là không có khả năng.

Nếu đổi thành người khác nói lời này thì Ích Hàn nhất định sẽ cảm thấy người này quá mức cuồng vọng, nhưng nghe từ miệng của Mộ Chỉ Ly thì hắn lại cảm thấy cực kỳ bình thường. Từ khi hắn quen biết Mộ Chỉ Ly đến bây giờ, mỗi khi hắn nhận thấy mình hiểu nàng một phần thì sẽ kinh ngạc phát hiện đó chỉ là một góc của núi băng, đến tột cùng thì trong hồ lô của Mộ CHỉ Ly chứa lá bài tẩy gì thì chỉ có mình nàng biết được mà thôi.

- Vạn Hoa đại sự đã kết thúc rồi, ngày mai, các môn môn phái khác sẽ dần dần rời khỏi, ngươi có tính toán gì không?

Ích Hàn hỏi.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu:

- Ta có chút dự tính, có lẽ cần Tuyệt Tình Cốc hỗ trợ.

Nàng muốn ở Bồng Lai tụ địa xây dựng một thế lực của mình, nếu như không có thế lực lớn giúp đỡ thì muốn làm chuyện này có chút trở ngại.

- Việc gì? Chỉ cần có thể giúp đỡ thì ta tuyệt đối sẽ không từ chối!

Giữa lúc Mộ Chỉ Ly dự định nói ra thì Hàn Như Liệt cùng với Mộ Dật Thần lại cùng nhau bước vào. Nhìn thấy Ích Hàn ở chỗ này thì hai người khẽ run sau đó nhanh chóng khôi phục lại bình thường.

Nhìn thấy hai người đi vào, Mộ Chỉ Ly mỉm cười một tiếng, sau đó quay sang Ích Hàn nói:

- Ta muốn giới thiệu một lần nữa, Dật Thần đúng là đệ đệ của ta, nhưng Liệt không phải là ca ca của ta, chàng ấy là tướng công của ta.

Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, nụ cười trên khóe miệng Hàn Như Liệt càng phóng to, trong mắt hắn hiện lên vẻ cưng chiều.

Ích Hàn khẽ run, sau đó kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt:

- Thì ra là như vậy, ta cứ cảm thấy có cái gì đó không đúng, ngươi vừa nói như vậy thì ngược lại ta đã thông suốt tất cả rồi.

Hóa ra Hàn Như Liệt là tướng công của Mộ Chỉ Ly, đúng vậy, Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly đều xuất sắc như thế, hai người ở chung một chỗ thật sự là một đôi trời đất tạo thành. Từ Phân Thế Giới đi đến nơi đây, tình cảm của hai người bọn họ sợ rằng vô cùng kiên định không có gì có thể phá vỡ được cả.

- Chỉ Ly tỷ, trước đó đệ với Hàn đại ca định sẽ giải quyết Mạc Vũ Vân nhưng ai ngờ hắn đã rời khỏi rồi, dù có đuổi theo cũng không kịp.

Mộ Dật Thần nhíu mày nói, Mạc Vũ Vân cứ như vậy mà rời đi quả thật khiến cho người ta buồn bực.

- Đã rời khỏi rồi sao?

Mộ Chỉ Ly nhíu mày hỏi.

- Tốc độ của hắn đúng là quá nhanh, chỉ có điều sớm muộn gì thì hắn cũng tìm tới cửa thôi, đến lúc đó giải quyết hắn cũng không muộn.

- Lấy địa vị của Mạc Vũ Vân thì muốn kêu gọi một vài cường giả cũng không khó, Ly Nhi, nàng phải cẩn thận một chút.

Trong ánh mắt Hàn Như Liệt tràn đầy vẻ lo âu, Mộ Chỉ Ly một thân một mình xông xáo bên ngoài, hắn thật sự cảm thấy không yên lòng, đợi đến khi hắn luyện Chế Giáp Thuật hoàn thành thì hắn nhất định sẽ đi ra với nàng.

- Ta sẽ cẩn thận, hai người không cần lo lằng cho ta. Mạc Vũ Vân không có khả năng mời cường giả đến đây đâu, mà chúng ta chưa chắc không đủ sức ứng phó.

Trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên một nụ cười nhạt, phải đẩy nhanh tốc độ luyện chế Bồ Đề Đan, bởi vì tương lai bọn họ chắc chắn sẽ gặp phải phiền toái lớn, nên bây giờ cần phải chuẩn bị sẵn sàng.

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đã tính toán kỹ càng thì Hàn Như Liệt cũng cảm thấy yên lòng thêm mấy phần.

- Chúng ta đã hỏi qua thái độ của Hạ Trường Thanh, Thiên Âm Môn sẽ không đối phó với nàng, như thế thì nàng cũng giảm đi bớt chút phiền toái.

Trước kia, điều khiến bọn họ lo lắng nhất chính là Thiên Âm Môn muốn đối phó với Mộ Chỉ Ly, nếu thật vậy thì cục diện sẽ càng thêm rối ren, khó giải quyết.

Đối với tin tức mà Hàn Như Liệt vừa mới nói, Mộ Chỉ Ly cũng không ngờ tới. Từ việc trước đây, Hạ Trường Thanh đã đuổi nàng khỏi môn phái thì có thể nhận ra được hắn làm bất cứ chuyện gì đều nghĩ đến đại cục, có Vô Bi lão giả làm chỗ dựa cho nàng, nếu như Thiên Âm Môn đối phó với nàng thì đối với thế lực của bọn họ sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ, vì thế đương nhiên là bọn họ sẽ lựa chọn không xuất thủ.

- Như vậy thì sự việc cũng không gay go lắm.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trong mắt nàng xẹt qua một tia phức tạp, tựa hồ như đang suy tư điều gì.

- Chỉ Ly tỷ! Ngày mai bọn đệ phải trở về Thiên Âm Môn rồi.

- Ngày mai phải rời khỏi rồi sao?

Mộ Chỉ Ly nhíu mày, hôm nay tỷ thí mới kết thúc, ngày mai liền rời khỏi, tốc độ này quá nhanh rồi.

Khóe miệng Hàn Như Liệt nhếch lên:

- Hiện tại Hạ Trường Thanh có nhiều chuyện phiền lòng, nhất định phải trở về Thiên Âm Môn bàn bạc kế sách, cho nên mới vội vã rời khỏi như vậy.

- Nếu như ngày mai phải rời khỏi rồi, vậy thì tối nay chúng ta tụ họp một chút đi, lần sau muốn tái tụ cũng không biết lúc nào.

Ích Hàn vẫn luôn im lặng ở một bên nghe bọn họ nói chuyện bỗng thốt ra đề nghị.

- Đây cũng là một ý kiến hay!

Ánh sao sáng lấp lánh, gió đêm lành lạnh.

Bốn người Hàn Như Liệt đi trên đường phố vùng phụ cận Tuyệt Tình Cốc, đi về hướng Tuyệt Tình Lâu. Ở Tuyệt Tình Cốc, muốn tìm một tửu lâu tốt nhất thì dĩ nhiên chính là Tuyệt Tình lâu rồi.

Có lẽ bởi vì Vạn Hoa đại hội đã kết thúc, ngày mai môn phái phải rời khỏi, cho nên đêm nay Tuyệt Tình Cốc vô cùng náo nhiệt.

Trải qua trận tỷ thí ngày hôm qua, Mộ Chỉ Ly đi trên đường bị không ít người chú ý. Ích Hàn thân là công tử của Tuyệt Tình Cốc hiển nhiên không cần nói nhiều, những người ở đây không biết hắn chỉ là con số ít, mà ba người Mộ Chỉ Ly đều có thứ hạng trước năm, đã từng nhìn thấy bản lĩnh của bọn họ nên đương nhiên mọi người cũng nhớ kỹ bọn họ.

Khi thấy bốn người đi cùng với nhau thì trong lòng mọi người tràn đầy nghi ngờ.

- Hàn Như Liệt cùng với Mộ Dật Thần chẳng phải là đệ tử của Thiên Âm Môn sao? Sao lại đi cùng với Mộ Chỉ Ly?

Chuyện Mộ Chỉ Ly cùng với trưởng lão Sất Trá Điện có xung đột hầu như mọi người đều biết, đệ tử Thiên Âm Môn đi cùng với Mộ Chỉ Ly, tình huống này có thể được xem là có ý vị sâu xa.

- Ngươi có chỗ không biết rồi, trước kia Mộ Chỉ Ly chính là đệ tử Thiên Âm Môn, chỉ là vì lúc ở Huyết Sắc Địa Ngục đã giết chết tôn tử của Mạc trưởng lão nên mới bị trục xuất khỏi Thiên Âm Môn, nàng ta nhận thức Hàn Như Liệt cùng với Mộ Dật Thần có gì lạ đâu chứ?

- Ngươi nói như vậy thì ta mới nghĩ tới! Lúc trước ta cứ cảm thấy cái tên này có chút quen tai, ta suy nghĩ rất lâu cũng không có nghĩ ra được.

...

- Qua hôm nay, thành tích của các ngươi sẽ truyền đi khắp Bồng Lai Bí Cảnh, mười vị trí đầu tiên ở mỗi lần Vạn Hoa đại hội đều có danh tiếng không kém.

Ích Hàn khẽ cười nói, hắn biết Vạn Hoa đại hội có ảnh hưởng rất lớn đối với Bồng Lai tụ địa.

- Ta ngược lại cảm thấy danh tiếng truyền đi không phải là thực lực của ta mà chính là mâu thuẫn giữa ta và Mạc trưởng lão.

Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ cười, hôm nay, nàng đã trở mặt với Mạc Vũ Vân, chắc chắn sẽ trở thành chuyện tiếu lâm lúc trà dư tửu hâu của mọi người.

Hàn Như Liệt vươn tay nắm lấy bờ vai thon thả của Mộ Chỉ Ly, không thèm để ý tới mọi người chung quanh đang kinh hô, nói:

- Không bao lâu nữa thì việc ấy sẽ không còn là chuyện phiền phức nữa.

Nói đến phiền phức, trong ánh mắt Mộ chỉ Ly hiện lên vẻ nặng nề, Hắc Ám lão nhân mới là phiền phức lớn nhất. Nhưng mà Dật Thần đi ra ngoài trong thời gian dài như vậy mà Hắc Ám lão nhân cũng không có tìm đến thực sự có chút kỳ lạ.

Vạn Hoa đại hội lớn như vậy, xác xuất bọn chúng không biết cực nhỏ, chẳng lẽ bọn chúng còn chưa kịp chạy tới? Nếu thật sự như thế thì một khi bọn người Dật Thần trên đường trở về bị bọn chúng chặn lại thì chẳng phải là rất nguy hiểm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK