• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến mãi sáng ngày hôm sau Lưu Đông Khởi mới hay tin Ngô Tiếu Thiên xảy ra tai nạn xe hơi.

Tối hôm đó anh đã ở hộp đêm để chờ Tiếu Thiên mãi nhưng chẳng thấy bóng dáng anh ta đâu cả, anh đã gọi đến nhà Tiếu Thiên hai lần nhưng lại chẳng có ai bắt máy. Anh cứ thế ngồi đợi đến tận mười một giờ ba mươi mới về. Lúc ấy, anh bắt đầu thấy bồn chồn, bất an. Tiếp xúc với Ngô Tiếu Thiên nhiều lần rồi nên anh tin chắc Ngô Tiếu Thiên tuyệt đối chẳng phải là loại người không giữ chữ tín, trừ phi lúc đó anh ấy xảy ra chuyện gì mà thôi. Dù có chuyện gì nữa thì Ngô Tiếu Thiên cũng sẽ gọi vào máy di động để báo cho anh nghe mà.

Vì thế trên đường lái xe về nhà, anh như linh cảm thấy điều gì đó không may về sự thất hẹn đột ngột như thế này của Ngô Tiếu Thiên, nhưng anh chẳng thể nào ngờ là Ngô Tiếu Thiên sẽ xảy ra tai nạn xe hơi. Sau đó anh còn tạt ngang qua nhà của Tiếu Thiên nữa, nhưng thấy trong nhà tối thui nên anh đoán là anh ấy không có ở nhà. Về đến nhà anh có gọi điện thoại đến phòng thí nghiệm của Ngô Tiếu Thiên, nhưng kết quả vẫn là chẳng có ai hết.

Thế là cả đêm ấy anh cứ chập chờn ngủ, cứ mong là sẽ thình lình nhận được điện thoại từ Ngô Tiếu Thiên gọi đến cho dù là anh ấy đang ở đâu cũng được.

Sáng sớm hôm sau, ngay khi vừa mới thức dậy Lưu Đông Khởi liền gọi điện đến nhà Ngô Tiếu Thiên nhưng không có ai bắt máy cả, anh cứ nghiền ngẫm mãi mà chẳng hiểu ra làm sao hết. Thế là anh vừa hâm nóng ly sữa vừa thờ ơ bật ti vi lên xem.

Lúc ấy đài truyền hình công cộng Los Angeles đang phát phần tin tức buổi sáng, rồi đột nhiên ti vi xuất hiện một hình ảnh làm anh giật nảy người: có một chiếc xe cũ màu trắng mà anh thấy rất quen bị đụng tan nát, đang nằm chổng gọng trên mặt nước phía làn xe chạy nhanh trên đường cao tốc, trên thân xe vẫn còn vương lại một ít máu chưa bị nước mưa xóa đi. Do máy quay đã quay trong bóng tối nên anh chẳng cách nào thấy rõ được hiệu xe và tình trạng bên trong của xe như thế nào. Phóng viên đã giải thích, căn cứ theo lời nói của những người chứng kiến thì chiếc xe gặp nạn đã bị một chiếc xe tải lớn đụng phải, sau khi tai nạn xảy ra thì chiếc xe tải ấy đã vội vàng rời khỏi hiện trường, hiện tại cảnh sát đang tiến hành truy bắt.

Chủ chiếc xe gặp nạn là một thanh niên độ khoảng ba mươi tuổi người gốc châu Á, bị thương rất nặng, hiện giờ đã được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện C.

Lưu Đông Khởi bỗng giật mình nghĩ ngay đến Ngô Tiếu Thiên, nhưng trong lòng anh vẫn hy vọng là Tiếu Thiên sẽ may mắn. Anh nhìn thật rõ cái bệnh viện C mà bản tin vừa đề cập đến, đó cũng chính là bệnh viện mà Bạch Quả sẽ làm phẫu thuật. Anh vội tắt ti vi, vội vội vàng vàng chạy ngay đến bệnh viện.

Anh hết sức lo lắng, nếu đó là Tiếu Thiên thật thì anh cũng có một phần trách nhiệm trong chuyện này, chí ít thì tận đáy lòng anh cũng cảm thấy cắn rứt vì anh là người đã rủ Ngô Tiếu Thiên đi uống bia.

Hơn nữa hiện giờ ba của Trần Thu Địch lại đang trong tình trạng nguy hiểm, nếu như Ngô Tiếu Thiên có mệnh hệ nào thì những chuyện mà Trần Thu Địch phải gánh chịu thật là kinh khủng. Còn Hà Như nữa, nếu Hà Như biết chuyện thì anh phải ăn nói với cô như thế nào đây?

Anh biết tuy Hà Như và Ngô Tiếu Thiên đã chẳng còn bất cứ mối quan hệ tình cảm nào nữa, nhưng trong lòng cô vẫn còn rất quan tâm đến anh ấy. Nhiều lúc nghĩ, chính Ngô Tiếu Thiên mới lại là người không may, sự nghiệp trong nước đã gặp quá nhiều khó khăn, đến Mỹ hơn cả năm trời thì công việc và cuộc sống mới có được chút khởi sắc nay lại đụng phải chuyện này. Còn nữa nếu như chẳng may anh ấy gặp gì bất trắc thì người mẹ ở quê nhà Triết Nam, người đã cực khổ nuôi anh ấy khôn lớn sẽ ra sao.

Nghĩ đến đây mắt Lưu Đông Khởi như nhòe cả đi.

Anh chạy vội đến phòng cấp cứu của bệnh viện C, dò xem có tên của Ngô Tiếu Thiên hay không. Anh bàng hoàng khi biết người bị đụng xe đúng là Ngô Tiếu Thiên!

Lưu Đông Khởi bỗng chốc vô cùng kinh hãi. Anh vội vàng chạy ngay đến phòng cấp cứu, y tá nói với anh là người bị thương vẫn còn đang trong tình trạng rất nguy hiểm nên không cho anh vào phòng bệnh, anh chỉ còn cách đứng ở ngoài mà nhìn Ngô Tiếu Thiên qua tấm rèm cửa mà thôi.

Trên người Ngô Tiếu Thiên gắn đầy các loại ống, nửa mặt phía trên thì quấn đầy bông băng, sắc mặt thì trắng bệch, mắt nhắm nghiền và đang được truyền máu. Lưu Đông Khởi hỏi thăm một vị bác sĩ về tình trạng hiện giờ của Ngô Tiếu Thiên thì bác sĩ cho anh biết tối qua khi xe cứu thương đưa anh ấy đến bệnh viện thì anh ấy đã bất tỉnh, mất rất nhiều máu, khoảng gần 2.000cc máu, từ phần mặt phía bên phải đến phía trên đầu bị một vết thương rất sâu, phải khâu đến mười mấy mũi.

Lưu Đông Khởi vội hỏi ngay là tính mạng của Ngô Tiếu Thiên liệu có bị đe dọa hay không. Bác sĩ nói: “Dựa theo các chẩn đoán và tình trạng phẫu thuật thì cho đến hiện giờ chúng tôi vẫn chưa thể khẳng định là anh ấy đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm hay chưa. Hơn nữa cái mà chúng tôi lo lắng bây giờ là tình trạng tổn thương phần não. Tình hình cho thấy cũng chẳng mấy khả quan. Hiện giờ anh ấy phải đối mặt với mọi khả năng có thể xảy ra, bao gồm cả cái chết và liệt não nữa!”

Kế đó bác sĩ hỏi Lưu Đông Khởi là Ngô Tiếu Thiên có người thân gì ở đây không.

Lưu Đông Khởi nói: “Anh ấy có một người bạn gái nhưng hiện giờ lại không có ở đây. Tôi là bạn của anh ấy, tôi có thể ở đây để chăm sóc cho anh ấy”.

Bác sĩ nói: “Do mức độ nghiêm trọng về bệnh tình của anh ấy, tôi nghĩ tốt nhất là nên có một người thân của anh ấy ở bên cạnh, hơn nữa chúng ta cũng nên báo cho họ biết về tình trạng nghiêm trọng hiện nay của bệnh tình anh ấy nữa. Còn về chuyện vết thương thì bệnh viện chúng tôi sẽ cố hết sức để chữa trị. Chăm sóc cho anh ấy là nghĩa vụ của chúng tôi mà, về khoản này thì xin anh cứ yên tâm đi”.

Lưu Đông Khởi nghĩ, hiện giờ anh vừa không biết số điện thoại của nhà Trần Thu Địch ở Đài Bắc, vừa không biết cả điện thoại của cô ấy nữa, làm sao để liên lạc được với cô ấy bây giờ nhỉ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK