Huyết Ma có thể biến hình cơ thể thành vũ khí bất kì lúc nào, Tử Phong không làm được như vậy, nhưng hắn cũng có thể biến hình lớp giáp bên ngoài theo ý thích, đại khái thì cũng một chín một mười. Một đầu Huyết Ma với hai cánh tay đã hoá hình thành liêm đao xông tới ngay khi Tử Phong vừa kịp ổn định thân hình, hai liêm đao nhằm thẳng ngực hắn mà chém tới.
Tử Phong giơ hai bàn tay lên nắm lấy liêm đao, cánh tay hơi cong xuống một chút, ngay sau đó một cây gai kim loại mọc ra từ trên lớp giáp ở cánh tay của hắn, trực tiếp xuyên thủng đầu Huyết Ma đằng trước, phá huỷ huyết châu bản mệnh của nó. Gầm lên một tiếng, sáu cánh tay của Tử Phong nắm lấy đầu Huyết Ma vừa mới bám lên lưng mình kéo ra đằng trước rồi đập mạnh xuống đất khiến cơ thể nó nổ tung, máu thịt trộn lẫn với đất cát văng khắp nơi.
10…..21…..33…..47……80……100…..150…….
Chiến đấu liên tục trong hoàn cảnh tứ bề thọ địch, bản thân phải dùng toàn lực trong mỗi cú ra đòn, hơn nữa cơ thể của hắn cũng không phải kim cương bất hoại, Huyết Ma vẫn có thể gây nên những vết thương nghiêm trọng cho hắn, trong đầu hắn đã quên mất việc đếm xem có bao nhiêu Huyết Ma bị tiêu diệt, trước mắt hắn lúc này chỉ còn lại máu và thịt, là xé xác và phanh thây bất kì thứ gì chuyển động trước mắt.
Vết thương càng ngày càng xuất hiện nhiều trên người Tử Phong, nhưng mỗi kích hắn tung ra lại càng ngày càng mạnh mẽ hơn, nếu như có ai ở đây thì có thể cảm nhận thấy khí tức của hắn càng ngày càng trở nên hung bạo. Không biết từ bao giờ, Bát Tự Thần Hoả trong không gian hệ thống lại rực cháy, nhưng lần này không phải là kí tự “Ira” bốc hoả nữa, thay vào đó kí tự “Violenza” (Bạo lực) đang toả ra một ngọn lửa màu vàng thiêu đốt khiến không gian xung quanh vặn vẹo.
Lúc đầu Tử Phong còn khá là hài lòng với việc bản thân không bị mất lí trí do Bát Tự Thần Hoả, nhưng hắn quên rằng khi chiến đấu thì cảm xúc là thứ khó mà kiềm chế được, nếu như lúc trước đánh với người của Thiên Cơ Tông là hắn đang “tức giận”, vậy thì hiện tại đối với Huyết Ma hắn không thù không oán, nhưng đây là trường hợp ngươi không chết thì ta chết, trong lòng hắn không tồn tại sự phẫn nộ nhưng lại tồn tại cảm giác bạo lực một cách thuần tuý, gián tiếp thúc đẩy Bát Tự Thần Hoả.
Tử Phong càng đánh càng mạnh, không chỉ bởi vì kĩ năng Thị Huyết đang hoạt động mạnh mẽ khi hắn đang dần bị thương ngày một nặng hơn, thêm nữa còn có Bát Tự Thần Hoả lúc này đã có thần hoả bốc lên, cung cấp cho hắn thứ năng lượng thần bí tuy ít mà mạnh mẽ vô song.
Cũng không biết là bao lâu đã trôi qua, trong đầu Tử Phong dường như đã mất đi khái niệm thời gian, hiện tại sức mạnh của hắn đã vượt qua lúc đầu không biết bao nhiêu lần, chỉ một cú vung tay liên thổi bay mười mấy đầu Huyết Ma ở xung quanh, một cái tác hời hợt cũng có thể nghiền nát bất kì đầu Huyết Ma hay Huyết thú nào tới gần, cảm giác uất nghẹn bên trong cơ thể hắn dâng lên tới cực hạn, có chút tương tự giống như lúc hắn bị điều khiển bởi Bát Tự Thần Hoả kí tự “Ira”.
Tử Phong gồng cứng ba cánh tay bên phải của mình, bộ giáp trên khắp người hắn đột ngột tách nhẹ ra, để lộ những đường rãnh nhỏ xíu trông như những vết nứt, những vết nứt này nhanh chóng được lấp đầy bởi một thứ ánh sáng màu vàng đang điên cuồng xuất hiện. Những vết nứt đó đặc biệt xuất hiện nhiều ở trên ba cánh tay phải của Tử Phong, ánh sáng màu vàng dần dần lấp đầy các vết nứt trên khắp người hắn rồi cuối cùng mới di chuyển về phía ba cánh tay.
Ba cánh tay bên phải của Tử Phong bắt đầu rung lên bần bật mất tự chủ khi thứ ánh sáng màu vàng đó bắt đầu xuất hiện trong các rãnh nứt, càng nhiều khe nứt được phủ kín ánh sáng thì cánh tay hắn lại càng rung lên mạnh hơn. Ngay khi ánh sáng màu vàng đó phủ kín toàn bộ vết nứt trên những cánh tay của hắn, Tử Phong gầm lên một tiếng điên cuồng, dùng ba cánh tay bên phải đó tung ba quyền về hướng mà hắn cảm nhận là có nhiều Huyết Ma và Huyết Thú nhất.
“Hiểm Hoạ Tiềm Tàng!!”
Không gian trước mặt Tử Phong vặn vẹo sau đó nổ tung, một luồng sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường di chuyển với tốc độ cực đại xuyên thấu không gian, trên đường đi phá huỷ bất kể mọi thứ mà nó gặp phải, Huyết Ma, Huyết Thú, đất đá, cây cối, toàn bộ đều bị nghiền nát thành cám bã, mặt đất bên dưới dưới áp lực khủng bố mà bị chẻ ra làm đôi, tạo thành một cái rãnh sâu hoắm cày sâu xuống lòng đất.
Tuyết Phi Nhan càng phi hành càng cảm thấy lo lắng, tuy đã yêu cầu mọi người tập trung tăng tốc độ lên, hơn nữa Tử Phong chỉ mới rời đi có năm phút đồng hồ, nhưng khi nàng hỏi phân thân tình trạng hiện tại của Tử Phong, phân thân vẫn đang ẩn nấp bên cạnh nàng lại nói với giọng điệu khó hiểu: “Hắn đang ở trong một trạng thái khá là….khó miêu tả..”
Trong lòng đang tính toán xem có nên tiếp tục tăng tốc độ của tất cả mọi người lên không, bất chấp tốc độ hiện tại vốn đã vượt qua ngưỡng chịu đựng của đám đệ tử rồi, Tuyết Phi Nhan bắt đầu nghe thấy tiếng gào rú của Huyết Ma cùng với mùi máu tanh nồng đậm trong không khí, âm thanh chiến đấu cũng không khó để có thể nhận biết, xem ra Huyết Ma đang giao chiến với thứ gì đó.
Có thể nghe thấy tiếng đánh nhau nghĩa là Tử Phong không ở xa nữa, quả nhiên chỉ một phút sau, tất cả mọi người từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ thân ảnh đơn độc của Tử Phong đang điên cuồng chiến đấu bên trong vòng vây của hàng trăm đầu Huyết Ma và Huyết Thú, xung quanh hắn là vô số máu thịt vương vãi khắp nơi trông vô cùng khủng khiếp.
Tuyết Phi Nhan đang định lao xuống hỗ trợ, bất chợt bên tai vang lên tiếng của phân thân:
“Dừng lại, né sang bên cạnh mau lên!!”
Nàng không biết tại sao phải làm như vậy, nhưng nếu đã là do phân thân của Tử Phong nói thì chắc chắn là có lí do, nàng phản ứng rất nhanh, ngay lập tức vận dụng không gian lực, cưỡng ép đẩy toàn bộ đoàn người sang một bên.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người nghe thấy một tiếng nổ long trời lở đất, sau đó thì một luồng sóng âm khủng bố xuyên thẳng qua chỗ mọi người vừa nãy vẫn đang đứng, trên đường đi liền nghiền nát toàn bộ mọi thứ cản đường, trong khi đó thì mặt đất bên dưới trực tiếp tách ra làm hai nửa.
Đây là lần đầu tiên Tử Phong sử dụng Hiểm Hoạ Tiềm Tàng từ đầu đến giờ, kĩ năng này tích tụ lực lượng dư thừa của hắn khi tung ra công kích hoặc khi chính hắn gánh chịu công kích, tích luỹ càng nhiều thì lực lượng bùng nổ càng lớn. Năng lượng tích tụ lại từ lúc bắt đầu chiến đấu tới giờ căn bản là cực nhiều, Tử Phong bùng nổ một chiêu vừa rồi ngay lập tức nghiền nát mấy trăm đầu Huyết Ma, giết chết quá nửa số lượng kẻ địch đang hiện hữu trên chiến trường.
Nhưng cũng như cái tên của kỹ năng, này, cái giá phải trả cỉa Tử Phong cũng không hề nhỏ, lúc này khải giáp trên người hắn vớ nát lung tung, máu tươi chảy đầm đìa, ba cánh tay bên phải thì một cái cụt tận gốc, một cái thì gãy một nửa, cái còn lại thì buông thõng vô lực, hiển nhiên cũng đã bị phế, hắn lúc này chỉ đang chiến đấu bằng ba cánh tay bên trái của mình.
Nhìn thân ảnh tàn tạ đơn độc đang chiến đấu điên cuồng giữa chiến trường khắp nơi là máu cùng thịt vụn rải rác không khác gì địa ngục trần gian khiến tất cả mọi người không hẹn mà cùng nuốt một ngụm nước bọt, tràng cảnh này thật sự quá mức kích thích.
Tử Phong tuy bị cuốn mình vào trong trận chiến, nhưng hắn vẫn còn giữ lại một tia linh trí thanh tỉnh, ngay lúc này thì kết nối của hai phân thân được hắn cử đi làm mồi nhử hi sinh kia biến mất, hơn nữa kế hoạch của hắn khi dùng bọn chúng làm mồi nhử đã phá sản.
Vốn dĩ lấy đặc tính của Huyết Ma, nhìn thấy mục tiêu “ngon lành” như hai phân thân thì ít nhiều sẽ bị hấp dẫn, hai phân thân có thể nhử bọn chúng di chuyển đuổi theo mình một hướng khác, vừa đánh vừa chạy, kéo dài được bao nhiêu thời gian thì biết bấy nhiêu. Nhưng không ngờ quân đoàn Huyết Ma lại giống như cắn nhầm thuốc, hoàn toàn ngó lơ lấy hai phân thân trước mặt mà phát rồ lên, lấy tốc độ nhanh nhất mà đuổi theo đám người Tử Phong phía trước.
Cuối cùng cực chẳng đã, hai phân chỉ có thể đối đầu trực diện, kìm hãm bước tiến của quân đoàn Huyết Ma. Nhưng đã gọi là một quân đoàn thì số lượng luôn tính bằng trăm vạn, đứng trước số lượng kinh khủng đó, hai phân thân dù vô cùng cường hãn cũng không chịu nổi quá hai phút đồng hồ, bị nuốt chửng vào trong biển máu vô tận.
Tính theo tốc độ của đám Huyết Ma, cùng với đám Huyết Ma trước mặt vẫn còn xấp xỉ một trăm con, Huyết Thú thì mấy trăm gì đó, đột phá vòng vây căn bản chính là người si nói mộng, kể cả Tử Phong có dùng hết sức tiêu diệt hết Huyết Ma cản đường trước mắt để đả thông một con đường thì cũng thừa đủ thời gian để đại quân đằng sau bắt kịp.
“Phi Nhan, các vị trưởng lão, mặc kệ đám đệ tử, nhằm mục tiêu Huyết Thú, đồng loạt tấn công, đại quân Huyết Ma đang đuổi theo tới nơi này cực kì nhanh!!” Tử Phong gầm lên, Tái Sinh Siêu Tốc bắt đầu chữa lành những cánh tay bên phải của hắn.
Nghe được giọng điệu gấp gáp của Tử Phong, các vị trưởng lão mặc dù không muốn bỏ mặc đệ tử của bên mình nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng và làm theo lệnh của hắn. Nếu như lời hắn nói là không có căn cứ thì cũng thôi đi, nhưng những dự đoán về hướng đi và số lượng Huyết Ma ở phía Tây Bắc này căn bản không sai lệch một li, bọn họ dù có muốn không tin cũng không dám bấu víu vào cái cơ hội mong manh rằng Tử Phong đã sai lầm rồi để chết chúng cả đám.
Huyết Thú là những yêu thú bị Huyết Ma giết chết sau đó phụ thể vào bên trong, tuy thực lực bị giảm mạnh nhưng lại có thể sử dụng một số năng lực của yêu thú, hơn nữa bọn chúng có thể rời khỏi huyết trì để di chuyển ra xa không bị phụ thuộc mà vẫn giữ được những đặc tính cơ bản của Huyết Ma như là kháng lĩnh vực, kháng linh lực.
Nhưng nói gì thì nói, số lượng Huyết Thú có đến vài trăm con nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức Bán Thánh, mấy người Tuyết Phi Nhan vẫn có thể hỗ trợ lẫn nhau mà đánh một trận, không đến nỗi bị áp đảo về số lượng mà chết. Mất đi đám Huyết Thú vướng tay vướng chân, Tử Phong sau khi được Bát Tự Thần Hoả tăng phúc đã có thực lực đủ mạnh để miểu sát bất kì Huyết Ma nào trở nên dễ thở hơn hẳn, vấn đề chỉ là số lượng của bọn chúng quá đông mà thôi.
Đám Huyết Ma cùng với Huyết Thú chung quy lại cũng không được thông minh lắm, bọn chúng ưu tiên tiêu diệt những mối nguy hại cao nhất trước tiên, tất cả đều tập trung vào các trưởng lão Thánh cấp, để mặc đám đệ tử yếu đuối một bên không thèm nhìn lấy. Điều đó cũng góp phần giúp mọi người có thể an tâm chiến đấu mà không cần phải lo lắng cho chúng đệ tử.
Chiến đấu điên cuồng nổ ra còn chưa đến hai phút, bầu trời bỗng dưng bị nhuộm đỏ, một mùi máu tanh nồng đậm đến cực điểm khiến người khác muốn nôn mửa xuất hiện, mặt đất rung chuyển giống như có động đất, tiếng gào rú rợn người vang lên khắp không gian khiến lòng người không khỏi lạnh lẽo.
Thần thức của tất cả các trưởng lão máy động, sau đó thì khuôn mặt mỗi người đều xuất hiện vẻ tuyệt vọng. Đại quân Huyết Ma hàng trăm vạn đang ở cách bọn họ không xa, đúng hơn là cực kì gần, chỉ cần nửa phút thôi là có thể tràn tới nơi này sau đó nuốt chửng mọi thứ.
Trong khi đó thì cả bọn vẫn còn đang bị cầm chân tại chỗ bởi đám Huyết Ma và Huyết Thú trước mặt, chưa thể phá được vòng vây để mở một con đường máu chạy thoát.
Tử Phong vung mạnh sáu cánh tay, tạo ra lực xung kích khủng bố thổi bay đám Huyết Ma xung quanh, hắn nhún người bay lên không trung, ánh mắt với tầm nhìn kinh khủng phóng ra xa, hắn có thể tinh tường nhìn thấy một biển máu đang cuồn cuộn tiến tới với thế không gì có thể cản nổi.
Nghiến răng, Tử Phong đang định cưỡng ép đánh ngất Tuyết Phi Nhan sau đó mang theo nàng cùng với Lãnh Băng Băng và Diệp Ngưng Tuyết bỏ chạy, để mặc tất cả ở lại, bất chợt hắn cảm nhận thấy khí tức quen thuộc phát ra từ bên trong đại quân Huyết Ma.
Phóng thần thức của mình ra hết mức, Tử Phong có thể nhìn thấy mấy đầu Huyết Ma đang dẫn đầu phía trước, theo sau chính là đại quân, ở mép của những Huyết Ma này còn có thể thấy được những dịch thể màu đen còn dính lại, chính là máu của Tử Phong hắn.
Một phát hiện kinh người nữa đó là dường như đám Huyết Ma này đang phát điên vì máu của hắn, bởi vì đại quân phía sau giống như đang đuổi theo mấy đầu Huyết Ma dính máu phía trước hơn là đi theo, trong khi đó thì những Huyết Ma uống máu của hắn thì giống như ăn phải xuân dược, cắm đầu về phía trước mà lao đến chỗ hắn.
Trong nháy mắt làm ra phỏng đoán, Tử Phong cười khổ, âm thầm quyết định một điều gì đó. Hắn hét lớn:
“Tất cả mọi người ngừng chiến, đưa theo đám đệ tử chạy thẳng lên hướng Bắc với tốc độ tối đa, đừng để ý đến bất kì Huyết Ma hay Huyết Thú nào trên đường trừ khi bọn chúng cố tình công kích!!”
“Tử Phong trưởng lão, ngài định……”
“Mau đi đi, nhanh lên trước khi quá muộn, ta sẽ ở lại chặn hậu, nên nhanh chóng xuất phát đi, đừng có lề mề nữa, đây không phải là lúc!!!” Tử Phong tức giận gầm lên.
Tuyết Phi Nhan nghe vậy liền hốt hoảng, đang muốn nói gì thì bên tai đã vang lên tiếng truyền âm: “Nàng quên là chỉ cần phân thân còn sống thì ta có thể phục sinh à?? Mau chạy đi, ta sẽ gặp lại nàng sau!”
Nghe Tử Phong khẳng định, Tuyết Phi Nhan thoáng bình tâm trở lại, phải rồi, phu quân của nàng là vương giả Thiên Ma nhất tộc lợi hại hơn đám quái vật này vô số lần, đối phương có đông cũng chỉ là một đám kiến lớn mà thôi, có lẽ sẽ không sao cả.
Tin tưởng theo lời của Tử Phong, Tuyết Phi Nhan là người đầu tiên hành động. Có người làm gương, hơn nữa lại chính là thê tử của hắn, tất cả bốn vị trưởng lão còn lại cũng không chậm trễ, ngay lập tức làm theo lệnh, dùng không gian lực mang theo đám đệ tử bỏ chạy về phía Bắc.
Đợi mọi người đã đi được một đoạn xa, Tử Phong nhìn quân đoàn Huyết Ma lúc này chỉ còn cách hắn một khoảng cách mấy trăm mét ngắn ngủi, hắn nở một nụ cười ảm đạm, ngay sau đó là một tiếng gào thét vang dội không gian:
“Arghhhhh!!!!!!!!!”
Danh Sách Chương: