• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chị muốn nói cái gì? Em thấy giữa chúng ta hình như chẳng có chuyện để ngồi xuống đâu."

Thẩm Vãn Tinh hướng mắt nhìn chằm chằm đối phương đang đứng trước mặt, cô nàng bất giác cuộn tròn đôi bàn tay, dường như tâm trạng đang xuất hiện nhiều những suy nghĩ khác nhau. Sự xuất hiện của Thẩm Kim Lan quả thực khiến cô khá ngạc nhiên, dù trước đó đối phương từng tới tìm Thẩm Vãn Tinh một số lần rồi.

Bàn tay người con gái cuộn tròn thành nắm đấm.

Thẩm Kim Lan hậm hực dán chặt mắt lên đứa em gái bản thân vô cùng căm ghét phía đối diện, nghiến răng nghiến lợi gằn mạnh từng chữ: "Đương nhiên là những chuyện liên quan tới Trần Đình Thâm rồi. Mày nghĩ xem, nguyên nhân tao tới tìm mày chỉ có vấn đề này thôi. Tốt nhất là mày nên ngoan ngoãn nghe lời, Thẩm Vãn Tinh, tốt nhất mày đừng có để tao phải nổi nóng, cáu giận, coi chừng hậu quả khó lường lắm đấy." Ánh mắt người phụ nữ chứa đựng muôn vàn sự ghét bỏ.

Cô ta lúc này thực sự rất muốn xông đến dạy dỗ Thẩm Vãn Tinh một trận lên bờ xuống ruộng, tuy nhiên, Thẩm Kim Lan buộc phải nhịn xuống, trước lúc đạt được mục đích ban đầu bản thân đặt ra thì chưa thể hành động bậy bạ được. Huống chi hiện tại Trần Đình Thâm vô cùng cưng chiều Thẩm Vãn Tinh như một viên ngọc quý trong lòng bàn tay, mà với người đàn ông đó cô ta khó lòng động vào được.

Càng nhắc tới Trần Đình Thâm, Thẩm Kim Lan càng thêm oán hận với đứa em gái cô ta chưa từng để vào mắt phía trước, người phụ nữ một mực đem toàn bộ tội danh đổ hết tội lỗi lên đầu Thẩm Vãn Tinh. Cô ta thắc mắc khó hiểu, rõ ràng ban đầu Trần Đình Thâm say mê mình như vậy, đối phương thậm chí còn hận không thể cho Thẩm Kim Lan những điều tốt đẹp nhất, nhưng sau một thời gian, thái độ Trần Đình Thâm gần như thay đổi ba trăm sáu mươi độ khiến cô ta chẳng tài nào tưởng tượng được.

Thẩm Kim Lan không cam lòng.

Mọi thứ cao sang quyền quý bắt buộc thuộc về bàn tay cô ta, người phụ nữ chưa cho phép những kẻ khác cướp mất. Thẩm Kim Lan thèm muốn vị trí Trần thiếu phu nhân đến điên rồi, cô ta muốn đoạt về tay mình ngay lập tức, tuy nhiên, hòn đá ngáng đường mang tên Thẩm Vãn Tinh khiến hành trình cô ta sắp xếp ra càng thêm khó khăn hơn. Nghiến răng nghiến lợi trong lòng, Thẩm Kim Lan hậm hực, lồng ngực cô ta phập phồng lên xuống, gân xanh nổi đầy trán và cánh tay.

Người phụ nữ thời điểm hiện tại đang tìm mọi cách chia rẽ mối quan hệ giữa Thẩm Vãn Tinh và Trần Đình Thâm cho bằng được.

Cô gái phía đối diện trầm mặc, quan sát biểu hiện méo mó cùng những tia sát khí vô hình lộ ra từ ánh mắt hình viên đạn của Thẩm Kim Lan trước mặt, chỉ thản nhiên mở miệng: "Nếu như chị tính yêu cầu em rời xa Trần Đình Thâm thì giữa chúng ta khỏi cần ngồi xuống nói gì hết. Em từng nói với chị rồi, nếu như Trần Đình Thâm chẳng có ý định ly hôn thì em nhất định mãi mãi ở cạnh anh ấy. Thẩm Kim Lan, chị chính là người từ bỏ mọi thứ vì tình yêu, bây giờ chấm dứt rồi, dù chị được xung quanh hậu thuẫn thì kết quả mãi mãi chẳng thay đổi được đâu." Thái độ Thẩm Vãn Tinh vô cùng kiên quyết, cô hít một hơi thật sâu, can đảm đối đầu với chị gái từ nhỏ đến lớn luôn được nhất mực yêu thương, bảo bọc trong lòng bàn tay cha mẹ.

Trước kia, Thẩm Vãn Tinh lúc nào cũng sợ sệt đối phương, suốt ngày bị Thẩm Kim Lan dày vò cả thể xác lẫn tinh thần khiến cô khá ám ảnh về nó trong một thời gian. Tuy nhiên, tất cả đã khác, Thẩm Vãn Tinh dưới sự8 cổ vũ từ Trần Đình Thâm, cô thay đổi rồi, dứt khoát đối đầu với Thẩm đại tiểu thư cành vàng lá ngọc.

Ngoài ra, người con gái thừa biết việc Thẩm Kim Lan tính nói với cô là gì rồi. Năm lần bảy lượt cô ta tìm Thẩm Vãn Tinh chỉ vì yêu cầu cô nàng ngay lập tức rời xa Trần Đình Thâm, trả lại mọi thứ về tay cô ta, thậm chí còn mỉa mai Thẩm Vãn Tinh rằng cô không xứng được đặt bên cạnh Trần Đình Thâm nắm trong tay nguồn huyết mạch kinh tế to lớn, cô đã quá quen rồi. Ban đầu, Thẩm Vãn Tinh thừa nhận bản thân đúng là từng nghĩ đến việc rời xa chàng trai mình yêu, đưa quỹ đạo trở về đúng vị trí vốn có, tuy nhiên, Trần Đình Thâm kịch liệt nhắc nhở cô cấm được nghĩ ngợi lung tung.

Anh từng một mực khẳng định như đinh đóng cột rằng chẳng bao giờ ly hôn với Thẩm Vãn Tinh, cô mãi mãi là người vợ duy nhất của anh.

Vì vậy, Thẩm Vãn Tinh cảm thấy yên tâm hơn.

Cô dường như được tiếp thêm nguồn động lực to lớn sẵn sàng cùng Trần Đình Thâm đứng ra đầu gió chiến đấu chống lại những khó khăn đang đe dọa hôn nhân hai người. Thẩm Vãn Tinh hoàn toàn đủ tự tin để đối kháng với cô chị gái lòng dạ độc ác, tâm địa tàn nhẫn trước mặt. Thẩm Kim Lan dù muốn thì cũng không bao giờ chen chân được vào, bởi trên đời này có những thứ một khi đã vứt bỏ rồi thì mãi mãi chả thể tìm về được nữa.

Thái độ ngang ngạnh, cố chấp khiến Thẩm Kim Lan phát điên, đôi mắt người phụ nữ đỏ ngầu hằn lên những tia máu, thiếu chút nữa là lao đến ăn tươi nuốt sống Thẩm Vãn Tinh. Tuy nhiên, ở giữa thanh thiên bạch nhật, cô ta vì để bảo vệ hình tượng bản thân xây dựng bao lâu nay đành nuốt cơn giận xuống bụng, trán Thẩm Kim Lan từ bao giờ đã nổi ba vạch đen.

Chết tiệt.

Con khốn Thẩm Vãn Tinh ngang ngược này, mày dám ngang nhiên chống đối với tao.

Thẩm Kim Lan tức đến mức thở hồng hộc, mặt mũi cô ta đỏ bừng. Đầu óc người phụ nữ liên tục đảo lộn, tưởng tượng rằng nếu không thể trở vẻ bên cạnh Trần Đình Thâm thì về sau, Thẩm Kim Lan nhất định phải sống một cuộc đời nghèo khổ, tiền tiêu cũng cần dè chừng, cô ta ngay lập tức cảm thấy bản thân chẳng thể tồn tại đồng thời ở trong môi trường đó, Thẩm Kim Lan cắn môi, bắt đầu suy nghĩ biện pháp đối phó.

Cô nàng lười để tâm chị gái, xoay người chuẩn bị rời khỏi.

"Thẩm Vãn Tinh, mày được Trần Đình Thâm đối xử tốt nên bắt đầu đâm ra ảo tưởng đúng chứ? Đừng nói mày đang nghĩ rằng anh ấy thật sự yêu mày đấy nhé."

Vừa mới được vài bước, câu nói thốt ra từ miệng Thẩm Kim Lan khiến cô bất giác khựng lại, Thẩm Vãn Tinh nhướng mày, bắt đầu hoang mang tột độ. Tuy nhiên, cô chưa từng quay về nhìn thẳng vào mắt đối phương.

Chị ấy nói vậy rốt cuộc là có ý gì?

Thẩm Kim Lan chứng kiến hai bả vai đứa em gái mình ghét hơi run rẩy, cô ta bất giác bật cười, thanh âm châm chọc dội thẳng vào tai Thẩm Vãn Tinh: "Mày biết mà đúng chứ? Trước đây Trần Đình Thâm từng yêu tao sâu đậm, yêu đến mức chết đi sống lại. Nhưng sau khi cưới mày về thái độ ngay lập tức thay đổi.Thẩm Vãn Tinh mày biết nguyên nhân không? Thật ra Trần Đình Thâm chẳng mấy hứng thú gì với mày đâu, chỉ vì anh ấy buồn bã vì lý do tao rời khỏi, đem tình cảm dành cho tao trao lên mày thôi. Giờ tao trở về rồi, hiện tại tao dám cá với mày rằng Trần Đình Thâm đang tức giận với tao thôi, đợi một thời gian nữa anh ấy nguôi ngoai thì chắc chắn ngay lập tức trở về bên cạnh tao cho xem." Người phụ nữ chống tay lên eo, cao ngạo gằn mạnh từng chứ.

Cô ta muốn khiến Thẩm Vãn Tinh tự biết khó mà lui.

Thẩm Kim Lan tiếp tục mở miệng: "Chính vì thế, tao khuyên mày, những thứ thuộc về người khác tốt nhất hãy nên trả lại cho họ đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK