Mục lục
Cuồng Huyết Thiên Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Rầm” một tiếng, tên nam nhân trẻ tuổi kia chỉ kịp cảm thấy có một gọng kìm tóm vào cổ chân mình kéo ngược vào trong phòng, sau đó thì trên ngực bị ăn một quyền khủng bố khiến tâm tạng của hắn giống như vỡ vụn cả ra, sau đó thì cổ họng bị nắm lấy rồi dí cả người vào tường.

Tử Phong nắm lấy cổ họng của tên thanh niên xấu số, Đế Uy bộc phát ra uy áp khủng khiếp nhằm thẳng vào đối phương mà trút xuống, ánh mắt hắn tràn ngập sát khí. Tên kia còn vừa mới hoàn hồn thì đã cảm nhận thấy một luồng uy áp phô thiên cái địa ập lên đầu khiến toàn thân của hắn đông cứng lại không thể nhúc nhích, sau đó là một cặp mắt mang theo sát khí giống như muốn xuyên thủng tâm trí của hắn mà nhìn thẳng vào mắt mình, một giọng nói lạnh lẽo không ra nam không ra nữ vang lên như từ bên dưới cửu trùng địa ngục truyền lên:

“Ngươi có mười giây để giải thích toàn bộ những thứ ghi trong tờ giấy này cho ta nghe.”

Nam nhân trẻ tuổi liếc mắt liền thấy Cao Tiến mà mình cần tìm lúc này đã đầu một nơi thân một nẻo, bản thân mình thì giống như cá nằm trên thớt, lúc này hắn mới chú ý tới tờ giấy trên tay của hắc y nhân thần bí. Chỉ là ngay khi nhìn thấy tờ giấy đó, sắc mặt của hắn liền kịch biến, sau đó chợt nở một nụ cười lạnh: “Ngươi sẽ không thu được thông tin gì từ ta đâu.” Nói đoạn khóe miệng chợt sùi bọt, sau đó nghiêng đầu qua một bên tắt thở.

Tử Phong vội vàng cạy miệng hắn ra, phát hiện trong đó có một chiếc răng rỗng, hiển nhiên là đối phương đã trữ sẵn chất độc trong đó. Tử Phong nhìn vào cái xác trước mặt, sau đó lại nhìn vào tờ giấy trên tay mà không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ thứ này quan trọng với bọn chúng tới mức sẵn sàng bỏ mạng chứ không thể để lộ ra hay sao.

Lúc nãy khi nam tử trẻ tuổi này gõ cửa rồi lên tiếng, Tử Phong mới chợt nhớ ra là khi hắn giết chủ nhân của căn phòng này là Cao Tiến thì hắn ta đang ngồi trên cái bàn hí hoáy viets lách cái gì đó, nên là vì tò mò, Tử Phong mới cầm lấy một tờ giấy trên bàn lên xem. Không xem thì thôi, đến lúc xem rồi thì hắn mới nhận ra có gì đó không đúng.

Tờ giấy hắn cầm lên là một tờ giấy cũ kỹ đã ngả sang màu ố vàng, trên đó vẽ ra địa đồ của một khu vực rộng lớn, độ chi tiết trên bản đồ đó vô cùng cao, đến cả một cái làng nhỏ xíu nhân khẩu chưa đến 50 người cũng được ghi chú đầy đủ, thật khó tin là với công nghệ của thế giới này lại có thể tạo ra được một tấm bản đồ chi tiết đến như vậy. Chỉ là khi Tử Phong nhớ lại đây là cái thế giới thần tiên bay đầy trời, hắn mới nhớ ra là dù không có khoa học công nghệ như trái đất thì ở đây cũng không có thiếu những người tài giỏi a.

Bản thân tấm bản đồ không phải là vấn đề, vấn đề nằm ở chỗ đó là vị trí của tấm bản đồ này, theo như những gì ghi trên đó, tấm bản đồ này không ngờ lại là tấm bản đồ của Thanh Linh quốc, đúng hơn là một phần của nó, tập trung hoàn toàn ở khu vực bến cảng Minh Hoa. Thanh Linh quốc vốn đã bị Âm Dương Thánh Giáo chiếm đoạt âm thầm từ lâu, nếu bọn chúng có được bản đồ của quốc gia này thì cũng không có gì là lạ cả, nhưng mà bến cảng Minh Hoa vốn là sào huyệt của bọn chúng, ở đây lại còn phải cần dùng đến bản đồ ư??

Hơn nữa vừa rồi nam tử kia khi gõ cửa đã nhắc đến mấy cái giấy tờ mà trưởng lão giao cho, khiến Tử Phong không khỏi nổi lên nghi ngờ, tính định tra khảo đối phương mà không ngờ lại gặp phải một tên tử sĩ, tất cả lại càng làm hắn nghi ngờ hơn. Thu gom toàn bộ giấy tờ trên bàn, thuận tiện cầm luôn tập giấy trong tay của tên tử sĩ kia, Tử Phong bắt đầu xem xét tất cả bọn chúng.

Một lúc lâu sau, sắc mặt của hắn có chút đăm chiêu mà bỏ mấy tờ giấy xuống. Nội dung trong những tài liệu này không có quá khó hiểu, nhưng mà hắn hiện đang tính toán xem chuyện này nên xử lí ra sao. Thanh Linh quốc không phải là một nơi lí tưởng để Âm Dương Thánh Giáo chiếm lấy, tuy rằng nơi này cách xa những siêu cấp tông môn vốn là mối nguy hại với bọn chúng, nhưng cũng đồng thời nơi này có danh tiếng quá sức nổi trội, tất cả là nhờ vào bên cảng Minh Hoa, nếu có sự xáo trộn nào đó xảy ra thì tin tức rất nhanh sẽ lan ra, điều đó không hề thích hợp với Âm Dương Thánh Giáo vốn lúc nào cũng trốn chui trốn lủi.

Lí do mà Âm Dương Thánh Giáo phải liều mạng chiếm lấy Thanh Linh quốc là vì bảo tàng của Thánh chủ tiền nhiệm. Chuyện kể ra thì cũng không có gì, chỉ là một câu chuyện yêu hận tình thù muôn thuở trong tiểu thuyết mà thôi. Đại khái là Thánh chủ tiền nhiệm cách đây 200 năm đã tạo ra công pháp nghịch thiên đó là Cửu Chuyển Càn Khôn, lấy song tu làm cốt lõi, từ đó tạo nên Âm Dương Thánh Giáo vô cùng lớn mạnh.

Nhưng mà về sau khi thê tử cùng con cái của lão nhận ra công pháp này nếu đi theo chiều hướng thái âm bổ dương hay ngược lại thì sẽ có hiệu quả cao hơn nhiều so với song tu, nên là dần dần trở nên sa đọa. Cuối cùng thì giáo chúng cũng quay lưng lại với vị Thánh Chủ đầy tài năng này, khiến y phải dứt bỏ thành tựu của mình mà bỏ chạy, sau đó thì Âm Dương Thánh Giáo từ đó cũng nổi lên thành một tà giáo nổi tiếng thiên hạ trước khi bị các siêu cấp tông môn diệt sát.

Vị Thánh Chủ này sau khi bỏ trốn thì bặt vô âm tín, chỉ cho đến gần đây khi thám báo của Âm Dương Thánh Giáo ngẫu nhiên tìm thấy một vài vật dụng cá nhân của vị Thánh Chủ này trên một phiên đấu giá. Qua một phen điều tra không tránh khỏi đổ máu thì đã thu được rất nhiều tài liệu liên quan tới vị Thánh Chủ đó, trong đó có một phần địa đồ do chính tay Thánh Chủ làm ra, trên đó còn có bút tích của y làm chứng.

Sở dĩ Âm Dương Thánh Giáo điên cuồng tìm kiếm vị Thánh Chủ này là bởi vì khi bỏ chạy, y đã cầm theo chìa khóa duy nhất tiến vào bảo tàng của Âm Dương Thánh Giáo, vốn được giấu ở một nơi nội bất xuất, ngoại bất nhập, trừ khi là có được chiếc chìa khóa duy nhất đó.

Những tài liệu mà Tử Phong lấy được ở đây đều là manh mối để tìm ra tên Thánh Chủ đó, hơn nữa theo như những gì ghi trên tài liệu, cao tầng Âm Dương Thánh Giáo đã chắc chắn đến tám phần nơi hạ lạc của tên Thánh Chủ rồi.

Tử Phong tiện tay cất hết đồng giấy tờ vào trong không gian giới chỉ, phi tang hai cái xác, sau đó cẩn thận dùng linh lực ngoại phóng của mình tách từng chút từng chút máu tươi văng khắp nơi ra rồi xóa bỏ, một lúc lâu sau mới trả lại căn phòng nguyên trạng, hắn lúc này mới lẩm bẩm: “Bảo tàng à, thú vị đấy, nếu có cơ hội thì ta phải tìm cách điều tra tổng bộ của Âm Dương Thánh Giáo thôi.”

Hắn quyết định giữ kín thông tin này cho chính mình, bởi vì nếu bản thân Âm Dương Thánh Giáo còn không mở được bảo tàng đó ra, dù có cho Lăng Hư Cung biết thì cũng vô dụng, hơn nữa toàn bộ tài liệu liên quan đều ở trong tay hắn cả, mất đi những thứ này thì Âm Dương Thánh Giáo sẽ cực kì khó khăn để tìm ra được tên Thánh Chủ tiền nhiệm, đến lúc đó thì còn phải xem bản lĩnh của Tử Phong ra sao rồi. Dù sao thì hắn cũng có thẻ thử khả năng xuyên tường của mình, nếu thành công tiến vào trong bảo tàng thì hắn không ngại vơ vét hết toàn bộ đâu, hắn là con người tham lam mà.

Cảm thấy điều tra đã đủ, Tử Phong vừa mới đi ra khỏi phòng, đang định rời đi thì có mấy bóng người đi đến khiến hắn thay đổi ý định. Chỉ thấy đó chính là Phương Nghị tên trưởng lão thô lỗ đã có xích mích với Nhạc Tư Kỳ ở bên ngoài kia, đi cùng với hắn là hai nữ nhân lõa thể, vừa đi vừa không ngừng uốn éo ôm lấy hắn ta, hai tay sờ mó loạn xạ bên dưới hạ thân nam nhân.

Tử Phong nhìn thấy Phương Nghị ôm mỹ nữ đi qua mình, ánh mắt hắn không khỏi lóe lên tia sang kì dị, giống như một bóng ma vô thanh vô tức mà bám đuôi đối phương.

Phương Nghị đạp cửa phòng mình ra, sau đó thả người lên trên giường, hai nữ nhân kia cũng vô cùng nhanh nhẹn đóng cửa phòng, sau đó nhảy lên giường lao vào trong lòng Phương Nghị. Tên dâm ô này cũng không có ngay lập tức hưởng lạc, mà lấy từ trong không gian giới chỉ ra một vò rượu, ngửa đầu lên tu ừng ực, sau đó mới sảng khoái mà nói: “Rượu ngon, mỹ nữ, thực lực, địa vị, mọi thứ ta đều có cả, hiện giờ ta cũng chỉ còn thèm muốn một thứ duy nhất đó là cơ thể của tiện nhân Nhạc Tư Kỳ đó thôi.”

“Đại nhân, sớm muộn gì ngài cũng sẽ được như ý nguyện mà thôi, nào, để tiện thiếp bổi rượu với ngài.” Một mỹ nữ ở bên cạnh đón lấy bầu rượu trong tay Phương Nghị, uống một ngụm rồi sau đó môi kề môi, đưa ngụm rượu đó vào trong miệng nam nhân, tiếp theo đó là một màn “nấu cháo lưỡi” không thể tránh khỏi, trong khi nữ nhân còn lại thì đang dùng tay không ngừng kích thích tiểu đệ của Phương Nghị.

Phương Nghị lúc này cũng không còn chịu nổi nữa, dục hỏa nổi lên liền ném cái vò rượu lên bàn, sau đó chuyền người đè nữ nhân đang hôn mình xuống, trường thương ngẩng đầu, lại tiếp tục một lượt phiên vân khúc vũ nữa.

Tử Phong cứ nghĩ rằng sẽ thu được một số thông tin tình báo quan trọng, nhìn thấy một màn này không khỏi ngán ngẩm, từ lúc tiến vào trong sào huyệt này đến giờ, cái tràng cảnh giống như phim con heo được “truyền hình trực tiếp” này xảy ra không dưới cả trăm lần rồi, đúng là một cái dâm giáo, chỉ có thế này là nhanh, xem ra không có thu hoạch gì ở đây rồi.

Đang định quay người rời đi, Tử Phong chợt nhìn thấy vò rượu mà Phương Nghị ném lên trên bàn vừa nãy, không hổ là cường giả Thánh giai, dù trong lúc kích động nhưng lực đạo vẫn vô cùng chuẩn xác, ném vò rượu từ trên giường lên bàn nhưng vò rượu đó không hề sứt mẻ chút nào, hơn nữa lại vô cùng chuẩn xác dừng lại ở giữa bàn không sai một li nào.

Ngó thấy rượu trong vò vẫn còn hơn phân nửa, Tử Phong chợt cười lạnh, hắn giơ một ngón tay ra, bức từ trong ra một giọt máu. Giọt máu màu đen rời khỏi cơ thể hắn rơi xuống vò rượu phát ra một tiếng “tách” nho nhỏ, Phương Nghị vẫn đang đắm chìm trong nhục dục không ngờ lại đột nhiên dừng lại, sau khi ngó quanh ngó quất một hồi không phát hiện ra cái gì bất thường, hắn lại tiếp tục làm cái công việc nguyên thủy nhất của loài người.

- --------------------

Quay lại thời điểm bốn canh giờ trước, ngay sau khi Tử Phong rời khỏi phòng trọ của mình được một lát, một thân ảnh mặc áo choàng che mặt từ trong nhà trọ đó đi ra ngoài. Lữ Thương Hải nhận được tin Tử Phong sẽ tự đi thám thính tình hình, hắn nhất thời có chút buồn chán liền muốn đi ra ngoài xem xét tình hình thế nào.

Tuy rằng buổi đêm ở nơi này không có náo nhiệt như ban ngày, nhưng mà vẫn không thể chối bỏ sự giàu có phồn hoa xung quanh. Nhìn những chiếc đèn lồng nhiều màu sắc đang đung đưa trước hiên nhà của các cửa hàng, Lữ Thương Hải cứ như vậy mà bước những bước vô định, trong lòng thầm ngao ngán: “Thật là, đại nhân cứ toàn tự thân đi làm việc thế này, vậy đội Ám Vệ chúng ta mất hết cả việc mất. Cứ đà này thì sao chúng ta có thể thể hiện bản lĩnh cho đại nhân xem cơ chứ.”

Hắn cũng như những người khác trong đội Ám Vệ số 7, sau khi trở về từ trận chiến phương Bắc, trước chiến tích huy hoàng của Tử Phong cũng đâm ra vô cùng sùng bái đại nhân của mình. Lữ Thương Hải căn bản đã quên luôn xích mích của mình với Tử Phong lúc ban đầu, y hiện tại chỉ mong rằng có một lúc nào đó, cơ hội sẽ đến với hắn để hắn có thể thể hiện bản thân mình cho thần tượng.

Chỉ là trong lúc suy nghĩ lơ đãng, Lữ Thương Hải không hề nhận ra ở trên một cái mài nhà gần đó, có hai thân ảnh yểu điệu đang đứng, ánh mắt hai người dán chặt vào người hắn. Một giọng nữ nhân thùy mị vang lên: “Sư tỷ, tỷ có đang nghĩ giống như ta đang nghĩ không?”

“Trông điệu bộ của muội thì chắc là chúng ta có chung suy nghĩ rồi.” nữ nhân còn lại lên tiếng.

“Chà chà, xem ra chúng ta tìm được một con mồi ngon rồi.” nữ nhân thùy mị kia lên tiếng, giọng nói đột nhiên trở nên quyến rũ vô bì, ánh trăng ló ra từ sau đám mây chiếu lên người nữ nhân này, không lộ ra khuôn mặt mà chỉ lộ ra một cái lưỡi đinh hương nhỏ nhắn đang liếm lên đôi môi đỏ tươi đầy đặn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
H
hahahahaha31 Tháng mười, 2022 03:47
hôm nay chx ra chương ms nx à?Hóng quá tác ơi
TT
Trọng Trần22 Tháng chín, 2022 02:51
Nhanh nhanh ra thêm đi tác giả ơi. Ra ít quá đọc không đã
VT
Vũ Thủy04 Tháng chín, 2022 05:14
Cho main tăng tu vi quẩy cho nó đã nào tác giả ơi
ĐXT
Đậu xanh tác giả25 Tháng tám, 2022 15:18
Hơi lâu chưa lên tu vi rồi tác cho main vào linh đế cho nó sung
LDH
Lê Dương Hoàng An16 Tháng tám, 2022 07:47
truyện hay vãi, ngày nào cũng hóng nè tác ơiiiiiiiiiiiiiiiiii
LDH
Lê Dương Hoàng An03 Tháng tám, 2022 15:31
tui thấy lâu quá chưa ra tưởng drop luôn rồi chứ tui ngày nào cũng hóng :)))
HN
Hiệp Nguyễn01 Tháng tám, 2022 14:16
Tác có việc thôi ông nên ko ra chap thường được.vừa ra 2 chap mới kìa.
LDH
Lê Dương Hoàng An30 Tháng bảy, 2022 16:59
ra đi 1 siêu phẩm T_T
LDH
Lê Dương Hoàng An22 Tháng năm, 2022 03:57
Chắc drop luôn r :))
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
MT
minh trần19 Tháng năm, 2022 15:14
Ad ra chương mới đi
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
AN
Anh Nguyễn09 Tháng ba, 2022 00:42
Tại sao giờ này vẫn chưa có chương mới vậy tác giả. Đã là 9/3 rồi mà vẫn chưa có chương mới
TT
Tuấn Trần26 Tháng hai, 2022 14:35
1 tháng chắc tác ra dc 5 chương quá. Đọc vầy ngóng đến lúc xuống lỗ chắc đến đại kết cục
NHD
Nguyễn Hữu Danh20 Tháng hai, 2022 15:17
lâu có chap quá tác giả ơi
KG
Kẹo Gp09 Tháng một, 2022 13:33
Hay mà lâu có chap quá
H
hangsong31 Tháng mười hai, 2021 01:44
Bộ này thấy cũng hay! Logic truyện tác giả có quyền đưa ra theo dòng ý tưởng của bản thân người viết. Trí tưởng tượng của người viết phong phú và có những chuyển biến câu truyện khá hay ++++
*☠
*•.¸♡√ũ ☠❦29 Tháng mười hai, 2021 08:56
Mới đọc 90c nhưng thấy nv9 đáng ra phải chết rất nhiều lần rồi, nhưng mỗi khi thoát khỏi cái chết toàn ảo vãi, mấy đứa muốn giết nv9 toàn lão tổ sống rất lâu mà 1 nữa nít ranh cũng ko giải quyết dc. Mà nv9 yếu nhưng hay thể hiện + vượt cả 2 đại cấp ko giết dc nv9 thế tụi kia tu kiểu gì vậy? Logic bộ này theo ko dc nên bỏ
BT
Buông Tay11 Tháng mười hai, 2021 08:07
Hóng quá hóng quá nghiệ mất r
BT
Buông Tay10 Tháng mười hai, 2021 11:21
Mong ad ra truyện liên tục hóng quá
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
VQ
Việt Quý03 Tháng mười hai, 2021 15:57
Chán, truyện viết liền một mạch ít cách xuống dòng đọc mỏi cả mắt, chán nên chỉ đọc lướt
BÌNH LUẬN FACEBOOK