Mục lục
Vợ quân nhân đừng xằng bậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: demcodon



Khi Từ Vân Liệt nói những lời này, trong lòng ba người Vương thì có vài phần bất an, nghĩ Sở Từ tại sao có nhiều may mắn như vậy, lại ở bên cạnh người đàn ông như vậy. Mặc dù bọn họ không quá hiểu biết về người đàn ông đối diện, nhưng cũng nghe nói qua tên tuổi. Mặc dù danh nghĩa của hắn bằng không, nhưng lại có giá trị con người, là người duy nhất trong cả thôn trở thành một quân nhân. Trong thôn có rất nhiều cô gái cảm thấy hứng thú với hắn. Ai biết 'cải trắng' tốt như vậy bị heo ủi...



"Tiểu Từ, vừa rồi Sở Từ nói tương lai muốn kén rể. Cho nên hai người cũng không có khả năng... Trước đó tôi nghe nói ba mẹ cậu cũng vội vàng làm mai cho cậu. Nếu không, cậu có muốn gặp con gái nhà tôi không?" Sau khi mợ hai biết người này là Từ Vân Liệt hơi không cam lòng nói. Nói xong mới nhớ tới hắn không nghe thấy, lại quơ tay múa chân một hồi sợ hắn không hiểu được ý của bà.



Từ Vân Liệt cho rằng mình chỉ hiểu những gì mình muốn hiểu. Bởi vậy lúc này trực tiếp quay đầu.






Mợ hai mặt nóng dán mông lạnh, cười gượng một tiếng. Lúc này mới ngượng ngùng ngậm miệng.



Trước mắt bị Sở Từ mở miệng từ chối, trong tay bọn họ cho dù có người đàn ông tốt cũng lấy không ra. Nhất thời cũng không biết làm sao mới tốt, qua vài giây nhìn thấy trên mặt Từ Vân Liệt lộ ra vài phần mất kiên nhẫn. Lúc này mới nói tiếp: "Vậy thì chúng tôi... đi trước đây. Sở Từ, hôm nay chúng tôi đến cũng là có ý tốt, cũng không đáng để cháu kêu đồng chí Tiểu Từ gây rắc rối cho chúng tôi chứ? Hơn nữa, chúng tôi cho đến bây giờ cũng không làm chuyện gì vi phạm pháp luật..."



Sở Từ khịt mũi coi thường. Chuyện Vương thị vào cửa ăn trộm cũng không bao lâu lại quên thật là nhanh.



Lúc này bà lão còn choáng váng, bị ba đứa con dâu mạnh mẽ khiêng ra ngoài.



Sau khi Từ Vân Liệt thấy bọn họ rời đi mới nói với Sở Từ: "Tối hôm qua anh đi suốt đên đến trong đồn hỏi. Lúc nhà họ Sở xây nhà đã tăng thêm diện tích, bên ngoài xây thêm một vòng tròn không hợp quy tắc. Lúc trước xây nhà cũng không phạt tiền, bây giờ cũng nên bổ sung lại."






Hôm qua nghe nói nhà họ Sở làm mai cho Sở Từ, trong lòng hắn mặc dù không thoải mái. Nhưng nghĩ người nhà họ Sở có lẽ sẽ không xen vào chuyện của người khác nhiều như vậy. Cho nên chỉ là đến hỏi tình huống, chỉ cần người nhà này an phận thủ thường thì hắn cũng lười quan tâm mấy chuyện vặt vãnh này. Nhưng bây giờ những người này lại tự mình tìm tới cửa, thì không thể trách hắn không khách sáo.



Sở Từ nhíu mày, cười mập mờ: "Anh Từ, anh là chưa nhìn thấy em họ kia của em, là một người như hoa như ngọc. Chính là một đóa hoa trong thôn. Nếu không anh đi nhìn trước một chút. Sau đó lại suy xét có muốn gây sự với bọn họ hay không?"



Nói xong, Sở Từ hết sức vui mừng. Nàng cứ thích nhìn thấy dáng vẻ bực bội của Từ Vân Liệt nhưng không thể trút giận, mặt đều xanh.



"Có loại ba mẹ này thì con gái có thể tốt chỗ nào?" Từ Vân Liệt khịt mũi coi thường lại nói: "Hơn nữa, anh đã nói suy nghĩ của mình rồi, một ngụm nước miếng một cây đinh. Chỉ chờ chừng nào em gật đầu một cái thì anh có thể đi quân đội xin giấy chứng nhận kết hôn."



Sở Từ nhíu mày: "Anh đang xúc phạm tình bạn cánh mạng* của em đối với anh."



(*Tình bạn cách mạng ban đầu dùng để chỉ những tình cảm vượt quá sự sống và cái chết giữa những người đồng đội trong chiến tranh. Bây giờ nó là một ẩn dụ cho tình cảm trong sáng vô cùng bền chặt giữa những người bạn.)



Từ Vân Liệt nhếch khóe miệng, còn tình bạn cách mạng nữa chứ? Sau khi nghe radio trong thôn phát sóng mấy lần và đọc mấy quyển sách, học được cách cư xử. Nhưng người cứng đầu này càng nhìn càng thuận mắt, còn mạnh hơn nhiều cô gái động một chút vừa khóc vừa ầm ĩ vừa nũng nịu nhiều.



Những người đó vừa đi, Sở Tú Trinh cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, chân cẳng đều run rẩy: "A Từ... Nếu trong lòng cháu có người thích thì nhân lúc còn sớm tiến tới đi. Dì chỉ sợ bọn họ chưa từ bỏ ý định..."



"Dì, nếu bọn họ thật sự có bản lĩnh trói cháu vào động phòng, cháu không chừng còn có thể nhìn bọn họ thêm mấy lần, yên tâm đi. Cháu nói đánh nhau cũng không phải là chọc bọn họ chơi." Ánh mắt Sở Từ nhìn Sở Tú Trinh nhiều thêm mấy vài phần dịu dàng và tôn trọn, nói một cách lịch sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK