Vào lễ trưởng thành, Thương Lĩnh Lĩnh tự tặng bản thân một món quà sinh nhật - một chiếc lồng vàng.
Sau đó cô nhốt chàng trai mình yêu vào lồng.
Bạn cô nói: Chúng ta là con gái thì phải dịu dàng.
Thế nên cô sơn cái lồng thành màu hồng, còn đính kim cương lấp lánh.
Cô dịu dàng mở chiếc lồng, lại dịu dàng trói chàng trai lại: Ngoan, phải nghe lời!
Chàng trai ở trong lồng, hỏi: “Vì sao?”
Cô trả lời: “Bởi vì tôi yêu anh.”
Bởi vì yêu anh, cho nên phải bẻ gẫy từng cái xương của anh.
Anh bảo: “Thả ra.”
Cô đáp lời: “Nhưng anh không ngoan.”
Nếu hỏi Thương Lĩnh Lĩnh là người thế nào, mọi người đều sẽ trả lời: Cô như mặt trời nhỏ, mang lại ấm áp cho thế giới này.
Còn Cảnh Triệu sẽ đáp lại: Cô là ánh trăng quỷ lễ, có thể tiễn đối phương về nơi chín suối.
Note nhỏ: Nam chính cũng không tầm thường.