Bảy năm trước, bọn họ cùng nhau gây dựng sự nghiệp, là cặp vợ chồng mẫu mực trong mắt mọi người.
Bảy năm sau, ngày thứ hai sau khi ly hôn, hắn gửi thiệp mời WeChat cho cô, mời cô tham dự hôn lễ của hắn.
Vào ngày kỷ niệm bảy năm của họ.
Phương Gia Ý làm một bàn thức ăn đợi đến rạng sáng, chỉ đổi được từ miệng Ngụy Mân Tự một câu: “Làm vợ chồng đã bảy năm rồi, như này có nghĩa gì không?”
Bảy năm tình thâm, bị hắn vứt bỏ như giày rách.
Trước hôn lễ một ngày, cô gọi điện thoại cho hắn: “Ngụy Mân Tự, chuyện tôi hối hận nhất, chính là đã yêu anh.”
Mà tại đám tang của cô, Ngụy Mân Tự đỏ bừng hai mắt nổi điên: “Các người hợp tác lừa tôi có phải không?!”
Uỷ thác cho cho kẻ không phải là người, tình yêu tự nhiên khó có thể dựa vào.