Mục lục
Truyện Độc thê của hoạn quan có thai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 126: Tứ Tứ có thai (3)




Đường Tứ Tứ tức giận đẩy bàn tay quấy rối của hắn ra, “Chàng nên chết tâm đi. Chàng là thân thể thiếu gia, mệnh thái giám, chàng đừng nghĩ đến chuyện thêm con cháu cho Quân gia các người nữa…Nôn…” Đường Tứ Tứ còn chưa nói xong, lồng ngực cảm thấy cực kì không thoải mái, nôn khan một tiếng.



Phản ứng đột ngột của Đường Tứ Tứ làm Quân Cơ Lạc nảy lên một suy nghĩ, kinh hỉ nói, “Tứ Tứ, nàng đã có rồi phải không?”



Tim Đường Tứ Tứ đập mạnh, vất vả nén lại cảm giác buồn nôn, hai mắt híp lại, hung tợn trừng kẻ gây ra hoạ, “không có khả năng!” Nàng không thể nào mang thai.



Cho dù có… Nàng cũng nghĩ cách phá.




(ợ, sao chị tuyệt tình quá vại)



Bàn tay heo của Quân Cơ Lạc không an phận vuốt ve bụng nàng, mặt cười nịnh nọt, “Tứ Tứ, không phải nàng muốn về nhà sao? Bây giờ chúng ta về đi.”



thật sự là quá vô sỉ. Trong lòng Đường Tứ Tứ tức giận nhưng nén lại, “Đột nhiên ta cảm thấy nơi này rất tốt, ta không muốn đi nữa.” Lúc trước nàng muốn về, hắn cố tình bắt nàng ở lại chỗ này. hiện tại vừa thấy nàng có thể đang mang thai, lập tức muốn thỉnh nàng trở về.



trên đời này sao lại có thể có nam nhân phúc hắc như vậy.



Quân Cơ Lạc thấy gương mặt nhỏ nhắn của nàng trầm xuống, vẻ mặt uất giận, hắn liền cười dỗ dành, “Tứ Tứ, kỳ thật sinh con cho ta, nàng sẽ không chịu thiệt chút nào nha. Nếu con đầu của chúng ta là nữ. Nó sẽ đáng yêu giống như nàng vậy. Ta đây có thể bảo hộ hai mẹ con nàng, đệ đệ Tử An của nàng rốt cục cũng có thể làm cậu, ta tin rằng cậu ta nhất định sẽ là một người cậu tốt. Nếu nàng sinh con đầu là nam, hai cha con chúng ta có thể cùng nhau bảo hộ nàng. Nàng xem, nếu nàng sinh đứa nhỏ ra, không thiệt chút nào nha.”



Đường Tứ Tứ xoay đầu qua chỗ khác, hừ lạnh, “Chàng đừng xem ta là kẻ ngốc. Ta là vợ của thái giám mà lại mang thai sinh con, đến lúc đó người ta một là hoài nghi ta hồng hạnh xuất tường, hai là hoài nghi chàng là thái giám giả. Nếu ta bị cho là hồng hạnh xuất tường, dám cho Cửu Thiên Tuế chàng đội nón xanh… ta đây chẳng phải sẽ trở thành đệ nhất dâm phụ Tiêu quốc. Còn nói để cho Tử An làm cậu nữa chứ. Ta nghĩ lúc Tử An đi ra đường nhất định sẽ bị người ta phun nước bọt phỉ báng; còn nếu chàng bị nghi ngờ là thái giám giả, cả hai chúng ta sẽ cùng bị chém đầu.”



Đường Tứ Tứ nói tới đây, cuối ùng tổng kết, “Đứa nhỏ của Quân Cơ Lạc chàng rất quý giá, ta sinh không nổi. Nếu chàng muốn sinh, đi tìm nữ nhân khác sinh cho chàng đi.”



Đôi mắt Quân Cơ Lạc thâm u như hồ sâu.



hắn đột nhiên nhếch miệng cười, mắt phượng sóng sánh nhẹ nhàng giương lên, phong tình vạn chủng nói, “Tứ Tứ, tướng công nhà nàng cho dù không có điều kiện cũng phải tạo điều kiện cho nàng sinh. Đừng nói chỉ một đứa nhỏ, cho dù là mười tám đứa, chỉ cần nàng muốn sinh. Ta đều có biện pháp để chúng nó ra đời.”



Bộ dạng tính toán kỹ càng của hắn làm trong lòng Đường Tứ Tứ có chút tò mò, lên tiếng hỏi, “Chàng muốn thế nào?”



Quân Cơ Lạc cười xảo quyệt, “Việc này ít nhiều nhờ vào Nhiếp chính vương. hắn bắt nàng đến đây, dù sao ta cũng phải tặng cho hắn một phần đại lễ chứ. Tứ Tứ, nàng ngoan ngoãn nghe lời ta, nếu thực có đứa nhỏ, chúng ta cứ để sinh.”



Đường Tứ Tứ không nghĩ ra hắn tính toán cái gì. Nhưng có một việc nàng rất rõ ràng, Mộ Dung Quân Thương gặp phải Quân Cơ Lạc, thật là xúi quẩy đến nơi rồi. Vị Cao thần y này đã liên tục châm cứu cho Mộ Dung Quân Thương nửa tháng nhưng không có kết quả gì mà hắn còn phải giữ hình tượng tiếp tục chịu đựng. Cũng không biết đôi chân lành lặng của hắn có thể bị Cao thần y trị thành tàn phế hay không.



Đường Tứ Tứ lần nữa tỏ rõ lập trường của mình, “Chàng đừng có ý gì với bụng của ta. Muốn đứa nhỏthì chàng tìm nữ nhân khác. Ta sẽ không sinh đứa nhỏ cho chàng.”



Quân Cơ Lạc đưa tay vuốt ve cái cằm bóng loáng của mình, hai mắt nhanh híp thành hai khe hở hẹp, ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm cái bụng còn thật bằng phẳng của Đường Tứ Tứ.



Hắc hắc, đã nhảy vào hố lửa còn mưu tính chạy trốn? Hắc hắc, tiểu nương tử nhà hắn quả nhiên thậtđáng yêu.



“Thùng thùng!” Lúc này chợt có tiếng gõ cửa, tiếng thị nữ truyền đến, “Phu nhân, Nhiếp chính vương muốn gặp cô.”



Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ thoáng nhìn qua nhau, Quân Cơ Lạc lập tức nâng bước đi đến bên cửa, đưa tay mở cửa phòng. Thị nữ đó nhìn thấy Quân Cơ Lạc, không có chút kinh ngạc nào, ngược lại còn thập phần cung kính hạ mình thỉnh an hắn.



“Tứ Tứ, ta cùng nàng đi gặp Mộ Dung Quân Thương.” hắn quay đầu, cười nói với nàng. Từ chỗ Đường Tứ Tứ ngồi nhìn qua, phía sau Quân Cơ Lạc là khoảng sân đầy hoa la đơn nở rực như lửa. Hoa la đơn xứng với gương mặt tuấn mỹ của hắn, thật là cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.



Trong nháy mắt, Đường Tứ Tứ thật sự ngẩn ngơ, trong đầu hiện lên một ý nghĩ kì quái. Nếu nàng thậtsự mang thai, đứa nhỏ nàng sinh có thể cũng có gương mặt tuân mỹ như Quân Cơ Lạc hay không.



Chỉ là ý nghĩ này lướt qua rất nhanh, nàng đứng lên khỏi giường, sửa sang lại quần áo, cười nói, “khôngcần. Ta tự mình đi, còn nữa, ta không muốn sinh con cho chàng. Chàng cũng đừng đón ta về.”



Đường Tứ Tứ nói xong, để thị nữ đi trước dẫn đường, rời khỏi gian phòng.



Trong phòng khách. Mộ Dung Quân Thương đã pha sẵn trà ngon đợi nàng. một hồi bước chân sột soạt truyền tới, Mộ Dung Quân Thương ngẩng đầu nhìn qua, Đường Tứ Tứ đang khoan thai mà đến.



Khoảng hơn một tháng không gặp mà thôi. Nhưng khí sắc của nàng cực tốt, nàng mặc y phục bằng lụa mỏng, áo màu trắng với hoa văn hoa lê, váy màu xanh biếc điểm hoa rải rác, buông dài uốn lượn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nà, khí chất trầm tĩnh như lan. Nàng thong thả bước đến, tươi mát tự nhiên.



Mắt Mộ Dung Quân Thương hơi sáng lên, đột nhiên cảm thấy Quân Cơ Lạc nhìn người quả thật khôngsai. Thế nhân đều cho rằng Đường Vân Nhiễm xinh đẹp tựa thiên tiên, còn đích nữ Đường gia làm nền cho Đường Vân Nhiễm, cũng chỉ được khen “thanh tú có thừa”. Nhưng bây giờ nhìn lại, Đường Tứ Tứ cũng thật không tầm thường. Chỉ là lúc trước gương mặt của nàng còn chưa phát triển hoàn toàn mà thôi. Hơn nữa nếu luận về khí chất, Đường Tứ Tứ với thân phận đích nữ Đường gia đương nhiên cao hơn dvn vài bậc.



Đường Tứ Tứ sau khi hành lễ với Mộ Dung Quân Thương, cũng không khách khí đến ngồi tại vị trí đối diện hắn, cười thanh nhã, “Nhiếp chính vương hôm nay đột nhiên đến tìm Tứ Tứ là có chuyện gì?”



“Đường nhị tiểu thư, mấy ngày nay ở tại biệt viện của bổn vương có thích ứng không?” Mộ Dung Quân Thương nâng tay, đem chén trà đã pha sẵn đến trước mặt Đường Tứ Tứ.



Đường Tứ Tứ đưa tay nhận lấy, nhưng không uống.



Nàng cười châm biếm, “một chút cũng không thích ứng. Giường rất cứng, đồ ăn không có hương vị, người hầu hạ quá ít.” Có cái gọi là vô sự không lên Tam Bảo Điện*, hôm nay Mộ Dung Quân Thương tìm nàng, khẳng định là muốn lợi dụng nàng. Nếu cuối cùng cũng bị hắn lợi dùng, sao nàng không cho hắnbiết tay một chút trước. Dù sao sau lưng nàng có Quân Cơ Lạc, mặc kệ là cục diện rối rắm thế nào hắnđều có thể thu dọn giùm nàng.




*ý nói không có việc cần thiết thì sẽ không tìm đến



Mộ Dung Quân Thương khẽ cười, “thì ra bổn vương lo lắng không chu toàn, uỷ khuất Đường nhị tiểu thư rồi.”



“Nhiếp chính vương đã biết uỷ khuất Tứ Tứ, có phải nên có biểu hiện gì đó hay không?” Nàng khôngchút khách khí nói với hắn.



Lông mi Mộ Dung Quân Thương khẽ chớp, đôi mắt đào hoa nhẹ híp lại, sau đó ôn nhu cười nói, “Vậy Đường nhị tiểu thư hy vọng bổn vương nên có biểu hiện gì?” “Nhiếp chính vương không cần biểu hiện gì cả, chỉ cần để Tứ Tứ tỏ ‘lòng biết ơn’ với người thôi.” Nàng nở nụ cười có chút khinh miệt với hắn, ngay sau đó bưng nước trà trực tiếp hất vào gương mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương.



Trong nháy mắt nước trà đã làm ướt mặt Mộ Dung Quân Thương, gương mặt luôn tỏ vẻ tấm lòng rộng rãi của hắn nhất thời lộ nét chật vật. Yến Mặc thấy Đường Tứ Tứ dám cuồng vọng hắt nước trà vào mặt Mộ Dung Quân Thương như vậy. Trong lòng hắn giận dữ, lập tức muốn đánh Đường Tứ Tứ, “Đừng tưởng rằng ngươi là nữ nhân của tên đại hoạn quan Quân Cơ Lạc đó mà ta sợ ngươi. nói cho ngươi biết, chỉ cần đa đánh ra một quyền là có thể làm răng ngươi rơi đầy đất.”



Đường Tứ Tứ cũng ngẩng đầu nghênh đón nắm đấm của hắn, Yến Mặc sửng sốt, nắm tay vẫn không hạ xuống.



“Bốp bốp!” Ngoài cửa truyền đến một tràng vỗ tay. Quân Cơ Lạc hai tay ôm ngực, nửa tựa vào cửa, khoé miệng chứa ý cười, khen Đường Tứ Tứ, “Nương tử, nàng thật sự là quá lợi hại, mới nói mấy câu đãlượm được một đứa cháu rồi.” Ánh mắt u ám của hắn liếc Yến Mặc, đầy ý xấu cười nói, “Cháu ngoan, mau tới dập đầu thỉnh an gia gia của ngươi đi.”



Yến Mặc không biết Quân Cơ Lạc làm thế nào xuất hiện ở đây, nhưng lời nói của Quân Cơ Lạc xúc phạm tới hắn. Hai mắt hắn trừng lớn như mắt trâu, trong đồng tử xuất hiện nhiều tơ máu màu đỏ tươi, “Cửu Thiên Tuế, ngươi đừng khinh người quá đáng.”



Quân Cơ Lạc không nhìn Yến Mặc đang phẫn nộ, chầm chậm đi đến trước mặt Đường Tứ Tứ, kéo nàng đứng lên khỏi ghế. Tuy Đường Tứ Tứ bực mình Quân Cơ Lạc nhưng trước mặt Mộ Dung Quân Thương, nàng sẽ không ngán chân hắn. Ngược lại, nàng còn thập phần bao che khuyết điểm, phản kích lời của Yến Mặc, “Tướng công ta muốn khinh người quá đáng thì sao, ngươi có thể làm gì? Giết chàng à? Tốt thôi! Nếu ngươi có thể thay thiên hạ trừ hại, toàn bộ dân chúng Tiêu quốc sẽ phong ngươi làm đại anhhùng. Nếu ngươi không dám giết chàng, lẽ nào kiếp sau người cũng muốn làm cháu của hai vợ chồng ta?”



Những lời này thật cay nghiệt, nhưng mấy ngày nay Đường Tứ Tứ ở cùng Yến Mặc, nàng biết nàng nhất định có thể làm cho hắn á khẩu không trả lời được.



Quân Cơ Lạc ở bên cạnh nhìn Đường Tứ Tứ cãi nhau cùng người khác vì mình, tâm tình hắn vô cùng tốt.



hắn dùng nụ cười trêu tức nói với Mộ Dung Quân Thương vẫn đang trầm mặc không nói, “Nhiếp chính vương, lần chiêu đãi này của ngươi ít nhiều làm cho bản đốc thoả mãn được một ước nguyện. Tứ Tứ đãquấy rầy ngươi lâu rồi, chúng ta sẽ không tiếp tục quấy rầy ngươi nữa.”



Ngươi là tên đầu đất, chờ đứa nhỏ của ta sinh ra, nhất định sẽ tặng ngươi một phần đại lễ.



Dắt tay Đường Tứ Tứ đi ra ngoài, nhưng vừa đi tới cửa, Quân Cơ Lạc đột nhiên nhớ tới một chuyện, buông tay Đường Tứ Tứ, trở lại trước mặt Mộ Dung Quân Thương, cười nói một cách vui sướng khi người gặp hoạ, “Nhiếp chính vương, thành thật mà nói, hiện tại nhìn ngươi sống không thoải mái, ta cực kỳ vui vẻ. Ngươi nhìn lại ta xem, dù ta chính là thái giám, nhưng khi bị người chửi bới cũng có Tứ Tứ nhà ta che chở, còn nữa, việc trả thù của ta đối với ngươi sẽ không ngừng lại. Đừng nghĩ lấy chiến sựcăng thẳng làm cớ, có thể tránh được thần châm của Cao thần y, rất nhanh thôi bản đốc sẽ khiến Cao thần y đem ngươi chơi đùa đến tàn phế.”



Khoe khoang! Đây rõ ràng là Quân Cơ Lạc cố ý khoe khoang. Sau khi hai vợ chồng bọn họ rời đi, trái tim Mộ Dung Quân Thương lại cảm thấy một trận không thoải mái, phun ra một ngụm máu tươi.



Về phần Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ, sau khi rời khỏi biệt viện, cả hai đều cải trang, tìm một gian y quán chẩn mạch cho Đường Tứ Tứ, kết quả Đường Tứ Tứ thật sự có thai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK