Trưởng công chúa là người có cá tính bất thường, nàng hiện tại đã thành thân với Phò mã. Phò mã họ Đổng, tên gọi Đổng Thư Nhiên. Là một người có tính cách cổ hủ thích nhất là chú ý luật pháp.
Người như vậy từng hàng tháng luôn có vài ngày quỳ bên ngoài ngự thư phòng của Mộ Dung Long Thịnh. Sau đó tập hợp đại thần chuẩn bị huyết thư kinh thế hãi tục, hoặc là phát động vạn dân thỉnh nguyện thư gì đó, hoặc là không muốn sống đi đập đầu vào cột đá, chính là vì có thể làm cho Mộ Dung Long Thịnh giết đại hoạn quan đương triều Quân Cơ Lạc.
Phò mã "chính trực đầy hứa hẹn" như vậy hiển nhiên không có khả năng cùng Trưởng công chúa ở núi giả trong phủ Thái tử dã chiến.
Vậy kết quả chỉ có thể là: Trưởng công chúa không tuân thủ nữ tắc, sau lưng Phò mã bên ngoài vụng trộm nam nhân. Mà có thể tham dự bách hoa yến này đều là con nối dòng gia tộc có thân phận có địa vị ở trong Hoàng Thành, bởi vậy có thể suy đoán thân phận gian phu của Trưởng công chúa này cũng sẽ không thấp.
Mà nếu chuyện như vậy bị đổ vỡ, Trưởng công chúa cùng gian phu kia của nàng nhất định là sẽ không dễ dàng buông tha.
Đường Tứ Tứ không biết chủ ý này là Mộ Dung Vân Tiện nghĩ hay là Đường Vân Nhiễm nghĩ, nhưng nàng biết, nếu hôm nay mình gặp tai ương, hai nữ nhân này nhất định sẽ bốn phía chúc mừng một phen. Cho nên, vô luận như thế nào nàng sẽ không cho kế này thành công.
Đường Tứ Tứ nhấc làn váy, rón ra rón rén muốn thoát khỏi nơi này. Nhưng lúc này, không biết từ nơi nào bay tới một hòn đá. Hòn đá đánh trúng đầu gối của nàng, chân Đường Tứ Tứ đau nhói, vừa theo bản năng muốn kêu lên một tiếng đau, chỉ là khoảnh khắc tiếp theo, nàng gắt gao che miệng lại, đem tiếng hô đau gắt gao nuốt về trong bụng.
Nàng nhấc chân muốn bằng tốc độ mau nhất rời đi nơi này, lại hậu tri hậu giác cảm giác đầu gối mình vừa rồi bị hòn đá đánh trúng đau đến run lên. Nàng khẽ cắn môi, chỉ có thể nhịn đau rón ra rón rén rời đi.
Dường như là sợ nàng cứ như vậy trốn thoát, trong góc tối một viên đá lại đánh vào núi giả, kinh động hai người đang kịch liệt.
"Là ai ở sau núi giả?" Hai người này đều là người cẩn thận, lúc này liền tách thân thể ra, bằng tốc độ mau nhất mặc xong quần áo.
Đường Tứ Tứ xem như đã biết, người thiết kế kế hoạch này là quyết tâm muốn cho nàng bị Trưởng công chúa chém chết mới vui vẻ. Lúc này nàng xuất ra chiêu hiểm. Đôi mắt nàng chợt lóe, cắn răng một cái, tìm mặt đá bóng loáng, sau đó xoay người, dùng cái ót của mình ra sức đánh vào trên mặt đá.
Làm xong chuyện đó, nàng liền ngã nhào trên mặt đất, nhắm mắt lại giả bộ bất tỉnh.
Trưởng công chúa cùng nam nhân kia từ trong núi giả đi ra, lập tức phát hiện Đường Tứ Tứ té xỉu. Hai người nhìn liếc mắt nhìn nhau một cái, nam nhân kia tiến lên, từ bên hông rút ra một cây đao, đi đến trước mặt Đường Tứ Tứ.
Đường Tứ Tứ nhắm mắt lại, cảm giác được có người đi đến trước mặt của nàng, tay nàng lui ở trong tay áo tay nắm thành quyền.
Nam nhân kia giơ trường đao trong tay lên cao chuẩn bị đâm về hướng Đường Tứ Tứ, nhưng Trưởng công chúa lại như nhớ tới cái gì, nàng tiến lên ngăn nam nhân kia đâm đao xuống. Nam nhân nhìn qua, Trưởng công chúa liếc hắn một cái, ý bảo trước giấu mặt sau núi giả cho nàng.
Nam nhân kia tuy rằng không cam lòng, nhưng không dám ngỗ nghịch Trưởng công chúa, tay nâng đao tránh ở sau núi giả.
Trưởng công chúa thấy người nọ ẩn núp xong, nàng mới ngồi xổm xuống dùng sức nhấn vào nhân trung của Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ "sâu kín" chuyển tỉnh, mang theo đôi mắt mơ màng nhìn Trưởng công chúa.
Đường Tứ Tứ thu hồi vẻ bất an vào trong lòng, trên mặt biểu hiện tràn đầy vẻ kinh ngạc, nhanh chóng dập đầu với Trưởng công chúa.
Trưởng công chúa ngầm cười, nhếch mi tinh tế hỏi, "Đường Nhị tiểu thư sao lại té xỉu ở trong này thế? May mắn bản cung đang ở chung quanh hóng mát, nếu không Đường Nhị tiểu thư ở trong Thái tử phủ xảy ra chuyện gì, bản cung cùng Thái tử cũng không biết nên giao phó như thế nào với Đường phủ.”
Đường Tứ Tứ sợ hãi cúi đầu, cắn cánh môi run giọng nói, "Khởi bẩm Trưởng công chúa... Thần nữ cũng không biết tại sao lại té xỉu ở trong này. Vừa rồi rõ ràng là thần nữ cùng Thất công chúa đi cùng với nhau. Thất công chúa vừa rồi kéo tay Tứ Tứ nói muốn dẫn Tứ Tứ đi chơi, thần nữ đi được vài bước, bỗng cảm thấy cái ót tê rần, liền hôn mê bất tỉnh.”
Khi Đường Tứ Tứ nói lời này, Trưởng công chúa vẫn đang híp mắt cẩn thận nhìn chằm chằm biểu tình trên mặt Đường Tứ Tứ. Thấy biểu tình trên mặt nàng trong hoảng hốt mang theo nghi hoặc, dáng vẻ đầy ngơ ngác hoàn toàn không rõ tình huống. Đuôi lông mày của Trưởng công chúa bất thường nhướng lên, lại duỗi tay đẩy ra cái ót của nàng, quả nhiên thấy được da ở cái ót ứ hồng.
Trưởng công chúa liền tin một nửa.
"Đường Nhị tiểu thư, theo bản cung biết, tiểu thư cùng Vân Tiện giao tình hẳn là không được tốt lắm, sao hôm nay nàng ấy lại kéo tay tiểu thư cùng đi chơi.”
Đường Tứ Tứ mắt cũng không hề chớp, nhẹ giọng hồi đáp, "Không dối gạt Trưởng công chúa, Tứ Tứ cùng Thất công chúa chẳng những không có giao tình gì, càng sâu là đoạn thời gian trước Tứ Tứ còn phải xin lỗi Ngũ hoàng tử. Nhưng vừa rồi Tứ Tứ vừa đến Thái tử phủ, Thất công chúa phi thường nhiệt tình tiếp đón, vừa rồi lại trước mặt mọi người nắm tay Tứ Tứ chạy đi, sau đó Tứ Tứ cảm thấy cái ót tê rần, không biết vì sao lại ngất ở nơi này..."
Đường Tứ Tứ nói tới đây, ánh mắt đen láy tràn đầy nghi hoặc nhìn chằm chằm Trưởng công chúa.
Trưởng công chúa bắt lấy cổ tay Đường Tứ Tứ mạnh mẽ dùng sức chuyển, Đường Tứ Tứ "a" một tiếng thét đau đớn bật ra.
Trưởng công chúa như là hiểu được cái gì, trong lòng cười nhạt.
Hay cho ngươi Mộ Dung Vân Tiện, thật sự muốn mượn đao giết người.
Đem Đường Tứ Tứ ném tới trước mặt nàng, nếu vừa rồi nàng buồn bực không nghĩ nhiều, trực tiếp một đao giết Đường Tứ Tứ, trong lúc vô tình liền đắc tội với Uy Viễn Đại tướng quân, cuối cùng người được lợi còn không phải là hai huynh muội Mộ Dung Nhược Hồng cùng Mộ Dung Vân Tiện này sao.
"Đường Nhị tiểu thư, tiểu thư đứng lên đi.” Trưởng công chúa nói chuyện với giọng điệu chậm rãi, "Tiểu thư hẳn là đi ra cũng lâu, vẫn là nhanh trở về đi. Bản cung ở trong này dạo chốc lát.”
Đường Tứ Tứ từ trên mặt đất đứng lên, hướng Trưởng công chúa thi lễ, lập tức rời khỏi. Xương bánh chè của nàng nơi đó đau đớn vô cùng, nhưng ở trước ánh mắt nhìn chăm chú của Trưởng công chúa, nàng vẫn cố chịu đau, giống người bình thường đi ra khỏi núi giả.
Sau khi Đường Tứ Tứ rời đi, nam tử từ sau núi giả đi tới, đi đến bên cạnh Trưởng công chúa, "Ngài tin tưởng nàng ta?"
"Ta đã thử qua, cổ tay nàng ấy mềm mại vô lực, là tay trói gà không chặt của thiên kim tiểu thư. Mà vừa rồi cục đá đánh vào núi giả kia càng như là sau khi có người đem nàng đánh ngất đặt ở trước mặt chúng ta, muốn mượn tay chúng ta giết nàng ấy.”
Trưởng công chúa nói tới đây, bám vào cánh tay nam nhân kia, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc, "Đệ đệ bản cung tuổi đã lớn, là thời điểm nên nạp Thái tử phi. Đường Tứ Tứ này cũng là một người được chọn trong đó. Huynh muội Mộ Dung Nhược Hồng sao có thể chấp nhận, nên muốn mượn tay bản cung giải quyết chuyện này.”
Da mặt Trưởng công chúa đột nhiên phát lạnh, nàng trả giá nhiều như vậy, thậm chí giống như nữ dâm phụ ở trước mặt nam tử cầu hoà, cũng là vì đem hoàng đệ của nàng ngồi lên ngôi vị hoàng đế kia.
Người muốn cướp đi hoặc là tổn hại Thái tử đệ đệ của nàng, nàng đều sẽ không bỏ qua.
Mà hai huynh muội Mộ Dung Nhược Hồng, Mộ Dung Vân Tiện bất quá cũng chỉ là hai con chó mà Thái tử đệ đệ hắn nuôi mà thôi.
Cách đó không xa lại có một trận tiếng bước chân truyền tới, thân ảnh nam nhân bên người Trưởng công chúa chợt lóe, lại nhập vào bên trong núi giả. Rất nhanh, cung nữ bên người Trưởng công chúa thở hổn hển đi đến trước mặt của nàng, "Trưởng công chúa, Thái tử điện hạ cho nô tỳ đến báo với người, đại hoạn quan Quân Cơ Lạc đến Thái tử phủ chúng ta. Trưởng công chúa người nhanh trở về chiêu đãi.”
TG: Bác Thái Giám đã đến, mình đang thắp hương cầu nguyện cho bác Trầm Trạng Nguyên chương trước 'lỡ đắc tội' với Tứ Tứ, chương sau, hê hê, sẽ thấy rõ độ BT của bác