Mục lục
Truyện Độc thê của hoạn quan có thai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tả Thương Minh cảm thấy rằng nếu hôm nay Quân Cơ Lạc có ở đây, có thể phi thường hoàn mỹ đem Đường Tứ Tứ dụ dỗ, giúp nữ thần của mình dọn sạch chướng ngại ở Đường gia.

Dù sao, Vân Nhiễm cũng nhu nhược như vậy, thiện lương như vậy, là thứ nữ nên cuộc sống của nàng ở Đường phủ luôn tốt, vậy còn phải sống dưới bóng râm của ả Đường Tứ Tứ hung hăng kiêu ngạo này là chuyện dễ dàng tại có thể đến giúp nàng, cực kì vui vẻ. Chỉ là đáng tiếc, lại có hoạn quan Quân Cơ Lạc này tồn tại.

Quân Cơ Lạc vung áo choàng, ra hiệu cho người khác mang chiếc ghế bành dành riêng cho mình và cười tà ác, hướng ghế thái sư ngồi xuống, kiêu ngạo bắt chéo hai chân lên, sau đó người ta mới mang ghế dựa cho thái tử Mộ Dung Ôn Trạch. Về phần Ngũ hoàng tử Mộ Dung Như Hồng. . . . . . Cút sang bên hóng mát .

Tựa hồ Mộ Dung Ôn Trạch sớm thành thói quen với phong thái kiêu ngạo của Quân Cơ Lạc như vậy, ngồi ở ghế , môi mỏng nhếch lên, trầm lặng lên tiếng.

Mà ở phía sau, đại hán trung niên hơn ba mươi tuổi từ trong hoa viên bước nhanh tới , mặc phi đao ngư phục, cung kính vào trước mặt Quân Cơ Lạc, quỳ xuống trước . "Hồi bẩm Cửu thiên tuế, vật mà ngài muốn thuộc hạ mang đến!"

Mặt khác thị vệ trung niên đem vật gì đó ở trong tay chuyển giao cho Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc lười nhác cầm bản sớ mà thị vệ đưa tới, nhàng mở ra. "Thúy nhi đúng ? Ngươi nhị tiểu thư nhà ngươi thường xuyên lén ra phủ cùng Tả Thương Minh vụng trộm. Vậy được rồi, tại ngươi cứ thẳng thắn thành cho bổn đốc nghe, bọn họ lén lút gặp nhau khi nào? nên lời hoặc là sai câu, ngón tay đó nha!"

Khóe miệng Quân Cơ Lạc nổi lên nụ cười lãnh huyết, cười hề có hảo ý nhìn Thúy nhi.

Hiện tại cả người Thúy nhi run rẩy như sắp chết, mắt nhắm lại, chỉ có thể nhắm mắt lại mà bừa, "Hồi bẩm Cửu thiên tuế. . . . . . Mùa thu năm nay, vào ngày hai mươi lăm tháng chín nhị tiểu thư cùng Tả công tử gặp mặt. Còn có mùng sáu tháng mười hai. . . . . . Cũng có cùng Tả công tử gặp mặt."

Thúy nhi kỳ vọng là mèo mù bắt được chuột chết, nên nhắm mắt bừa. Đuôi lông mày của Quân Cơ Lạc nhíu lại, lạnh lùng hạ lệnh , "Dám lừa gạt bản đốc, kéo xuống chém hai ngón tay."

Quân Cơ Lạc vừa xong, lập tức có thị vệ đem Thúy nhi kéo xuống. Thúy nhi thống khổ kêu lên, "Cửu thiên tuế, nô tỳ dám lừa gạt người. Nô tỳ đều là , Cửu thiên tuế tha mạng!"

Gương mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc hề có chút gợn sóng, lại hạ lệnh: "Bốn ngón tay!"

"A!". Tiếng thét đau đớn kinh hoàng của Thúy nhi lập tức vang lên, mọi người ở giữa sân nghe thấy tiếng la của nàng ta, đều dọa đến nơm nớp lo sợ.

Lập tức có thị vệ đến bẩm báo, sau khi Thúy nhi bị chém bốn ngón tay, ngất . Quân Cơ Lạc cười , "Ngất rồi à? sao, sao. Bản đốc cho chém thêm hai ngón chân xuống. Xem nàng ta còn dám ngất nữa ."

Quân Cơ Lạc này là khiến cho người ta muốn sống được muốn chết cũng xong mà. Đường Tứ Tứ nằm ở cáng nhìn lên phía Quân Cơ Lạc cao cao tại thượng, giờ khắc này nàng cực kỳ hâm mộ. Tuy rằng Quân Cơ Lạc bị người người phỉ nhổ, cũng trừ bỏ hoàng đế, có ai dám đối mặt chống lại mệnh lệnh của đâu?

Xử trí xong Thúy nhi, Quân Cơ Lạc liền cực kì hào hứng cúi đầu nhìn Tả Thương Minh, trong tay cầm bản sớ trực tiếp ném tới bên chân của Tả Thương Minh, dùng giọng điệu thầm thì :

" Vũ khí bí mật mà bản đốc chính là bản sớ kia. Lúc trước bản đốc ở chùa bị người ta hành thích. Lúc ấy còn có người đến mật báo với bản đốc người đứng sau màn sai khiến là toàn gia của Lễ bộ Thượng thư. Bản đốc xin chỉ thị Hoàng Thượng, Hoàng Thượng phái nhiều ngự tiền thị vệ nhất đẳng tài ba theo dõi Tả gia. Mà trong bản sớ kia là bản ghi chép tỉ mỉ hành động thường ngày của Tả Thương Minh ngươi, ngay cả việc ngươi nhà xí vẫn thường bị tiêu chảy như thế nào, đều có kể lại trong bản ghi chép. Nhưng thực rất có lỗi, bất quá bản đốc vốn định ra nhưng mà hôm nay bản đốc lại bắt được chứng cứ phạm tội của Tả gia các ngươi là muốn ám sát thái tử điện hạ. Ha hả, Tả Thương Minh, ngươi có ngu cũng ngu mình, chết đến nơi còn muốn lôi kéo nhị tiểu thư Đường gia cùng chết. Nếu Đường Tứ Tứ chết, Tả gia các ngươi có mấy cái đầu để giao cho Uy Viễn đại tướng quân? Ngươi đừng cho bản đốc biết nếu đến lúc đó ngươi ra trận giết địch đó nha? Với bộ dạng ngu xuẩn này của ngươi, địch nhân chỉ cần dùng mỹ nhân kế mà thôi, ngươi còn có thể biết ngươi họ gì hay ? Bản đốc mặc dù làm nhiều việc ác ở Tiêu quốc của chúng ta, hiếp đáp dân chúng. Nhưng mà vẫn biết rằng nếu như có Uy Viễn tướng quân trấn thủ biên giới, hôm nay chúng ta và những người trong sân này đều chết hết. Cho nên, động ai cũng nên động đến Đường nhị tiểu thư cháu của Uy Viễn tướng quân!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK