Mục lục
Truyện Độc thê của hoạn quan có thai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau ngày mới hôi mông mông lượng. Gia tàn cừ lãng



Đường Tứ Tứ cả người đau nhức, đánh thức người nào đó đang ôm chặt nàng



Quân Cơ Lạc còn buồn ngủ, bàn tay to theo bản năng sờ soạng xung quanh, nhưng thật ra là đem Đường Tứ Tứ ôm lấy càng chặt. Đường Tứ Tứ đưa tay dùng sức nhéo thật mạnh vào lồng ngực cường tráng của hắn, đè thấp giọng nói, "Thanh nhi lập tức sẽ rời giường đến gọi ta, nếu ngươi không đi, đến lúc đó chuyện ngươi là giả sẽ bị tiết lộ ra ngoài, cũng không nên trách ta."


Quân Cơ Lạc khẽ chuyển động tròng mắt. hắn ngửi hương thơm thoang thoảng trên người nàng. Bàn tay to cố ý đặt trước bộ ngực mềm mại của nàng, hơi ủy khuất mếu máo nói: “Người ta lấy vợ là hàng đêm thâu hoan. Sao ta lấy vợ lại là mỗi người mỗi chỗ, còn phải đến đây giống như ăn trộm.” hắn lười biếng nhảy khỏi giường, thắt dây lung mang theo thanh âm lười biếng.



"Hướng đi này không phải do chính ngươi chọn?." Đường Tứ Tứ tránh thoát tay hắn, đột nhiên nhớ tới mình vẫn còn chưa có hỏi hắn là như thế nào trải qua tầng tầng lớp lớp thẩm tra trong cung, trà trộn vào trong hoàng cung bằng thân phận thái giám.



"Quân Cơ Lạc, sao ngươi tiến cung được?" Nàng khẽ liếc mắt hỏi hắn.



Vấn đề này làm cho Quân Cơ Lạc chậm rãi mở mắt. Đôi mắt trong vắt thâm thúy là cho người ta nhìn không thấu.



"Tứ Tứ, lễ vật ra mắt của nàng đã chuẩn bị xong chưa? Hửm"



" Ngươi tính dời đi vấn đề của ta?" Đường Tứ Tứ một châm thấy máu vạch trần.



Quân Cơ Lạc cúi đầu hôn lên đôi môi cánh hoa mềm mại của nàng, trước cho nàng một cái hôn sâu, mà khi nàng sắp hít thở không thông, hắn mới bằng lòng buông tha nàng. Nhưng hắn lại lập tức khẽ nhếch cằm, mắt phượng bắn ra sóng nước câu hồn, giọng vui đùa nói "Tứ Tứ a, những thứ tối hôm qua ta dạy cho nàng chỉ có thể dùng ở trên người ta. không được để cho bất cứ nam nhân nào khác có cơ hội dạy nàng!”



Đường Tứ Tứ là người có chút bướng bỉnh, nàng nhìn Quân Cơ Lạc, thở gấp nói, " Ngươi còn không có trả lời ta, ngươi làm sao giả thành thái giám trà trộn vào cung?"



Quân Cơ Lạc dường như muốn quở trách nàng, muốn trừng phạt nàng mà hôn hết toàn bộ con người nàng.



Kết quả, chính là hắn hôn đến mức động tình. Mà nàng vẫn là mở to con mắt đen nhánh, tiếp tục bướng bỉnh hỏi, " Ngươi giả thái giám tiến cung như thế nào?"



"Chết tiệt! Nàng sẽ không thể quên vấn đề này được sao?" Quân Cơ Lạc sắc mặt hơi đổi, khóe miệng nhất thời buông xuống, xoay người một cái, lại nằm ở trên người nàng, sử dụng hết tất cả các chiêu thức vừa hôn vừa xoa nắn trên người nàng. Trải qua một buổi tối tiếp xúc, hắn đã sớm nắm rõ nơi mẫn cảm của nàng trong lòng bàn tay, cho nên hắn luôn chọn ngay những điểm ấy mà xuống tay.



Đường Tứ Tứ hô hấp dồn dập, thân thể không chịu nổi trở nên không lưu loát.



Quân Cơ Lạc cười ha hả, rốt cuộc cũng tìm được phương pháp trị nàng. hắn mang theo hứng thú khiêu khích hỏi nàng, "Có thể chiến đấu thêm một lần nữa?"



"Như ngươi mong muốn!" Đường Tứ Tứ cắn răng trả lời, chính là sau đó lại bổ sung một câu, "Chỉ là sau đó ngươi phải nói cho ta biết ngươi là như thế nào trà trộn vào trong cung nhé?"



Quân Cơ Lạc gần như đối với vấn đề này cực kỳ kiêng dè, hoặc là nói trong lòng hắn còn có vết sẹo. hắn cũng không nghĩ muốn cùng Đường Tứ Tứ khơi lên vết sẹo này. Con ngươi đen chợt buồn bã. Nhưng ngay sau đó một khắc liền ôm nàng đẩy nhanh tốc độ. Nếu đem so sánh với thời điểm trước đó ôn nhu săn sóc thì lúc này đây hắn cực kỳ điên cuồng



một trận bão tố đi qua, hắn ôm Đường Tứ Tứ, thở dài, "Tứ Tứ, mỗi người đều có quá khứ. Ta đây không muốn bày ra quá khứ trước mặt nàng, nàng đừng tiếp tục tra hỏi ta. Chờ đến thời cơ thích hợp, ta sẽ nói cho nàng biết."



Đường Tứ Tứ suy nghĩ một chút, liền gật đầu. Dù sao lấy tính cách của Quân Cơ Lạc, nếu là hắn không chịu nói thì nàng cũng chẳng thể tìm hiểu được cái gì.



Nhìn thấy nàng gật đầu, Quân Cơ Lạc gần như một hơi thở dài nhẹ nhõm



Lúc sau Thanh nhi đến gõ cửa, hai người lúc này mới tách ra. Mà trong lúc Đường Tứ Tứ rời giường chuẩn bị xong, Quân Cơ Lạc đã sớm ở trong nhà ăn chờ nàng. Bởi vì nguyên nhân đặc biệt, Đường Tứ Tứ hôm nay ăn mặc trang trọng, quần áo đỏ thẫm bằng gấm vóc hoa thượng hạng, tóc búi cẩn thận thành một cái búi tóc phù dung.



Quân Cơ Lạc sâu sắc nhìn nàng một cái, thấy nàng ngày thường không trang điểm giống như những người phụ nữ khác, tuy hôm nay đặc biệt nhưng cũng chỉ có món đồ trang sức trang nhã, đôi mắt như nước, khuôn mặt như phù dung, cả người tươi sáng rực rỡ.



Quân Cơ Lạc khóe miệng hơi hơi nhếch lên, đối với cái nhìn của mình càng cảm thấy tự hào. hắn mang tiểu thê tử này đi ra ngoài, hoàn toàn sẽ không làm hắn mất mặt a.



Đường Tứ Tứ ngồi xuống bên cạnh Quân Cơ Lạc, trước mặt nhiều người, hai người cũng không trao đổi gì nhiều. Chờ sau khi Đường Tứ Tứ dùng cơm xong, Thanh nhi bưng lên một chén thuốc màu đen. Đường Tứ Tứ nhìn cũng không nhìn, không nhăn mặt, trực tiếp đã đem bát thuốc uống cạn.



"Nàng vẫn là đừng dùng thuốc này đi?" Quân Cơ Lạc tuy rằng chưa từng học y, nhưng đi theo Tiết thần y một thời gian dài, cũng biết công dụng một số loại dược. Nếu hắn vừa rồi không có nghe lầm thì nàng vừa uống chén thuốc kia chính là được làm từ hạ thảo. Mà hạ thảo này chính là loại cỏ có dược tính rất mạnh, cùng thuốc tránh thai cũng không khác nhau là mấy.


Nhưng nếu vẫn tiếp tục dùng thì có thể cả đời cũng khó có thể mang thai được nữa.



Tròng mắt u ám của Quân Cơ Lạc nheo lại, hắn biết Đường Tứ Tứ là danh môn khuê tú, cực kỳ coi trọng danh dự của bản thân và gia tộc. Bởi vì các nàng chính là dựa vào gia tộc che chở mà tồn tại.



Tuy rằng hắn hiện tại cưới nàng, chiếm nàng, nhưng lòng của nàng cũng không có giống như hòa hợp cùng con người.



Lại đưa ra một cái ví dụ ngây thơ khác. Giả như hắn cùng đệ đệ nàng cùng nhau rớt xuống sông, cho dù đệ đệ của nàng biết bơi, mà hắn bị trọng thương lập tức sẽ chết. hắn dám cam đoan, nàng vẫn là cố chấp nhắm thẳng hướng đệ đệ kéo hắn lên, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của phu quân này.



Quân Cơ Lạc khóe miệng tràn ra một tia bất đắc dĩ, ngữ khí mang theo vài phần hàm ý.



Đường Tứ Tứ dùng khăn tay lau đi một ít thuốc còn dính ở khóe miệng,mỉm cười với Quân Cơ Lạc, "không có việc gì, thang thuốc này chỉ là dưỡng da mà thôi." Thuốc này chính là nàng bảo chính Thanh nhi sắc, hoàn toàn không mượn tay người khác, nếu không uống thuốc này, về sau nàng mang thai, thì việc Quân Cơ Lạc giả làm thái giám nhất định sẽ bại lộ. Đến lúc đó vợ chồng hai người bọn họ cũng xong đời rồi.



Chờ khi hai người bọn họ ngồi xe ngựa đi đến đường phủ, Đường Tử An sớm đã nhận được tin tức ở trước cửa đứng chờ. Nhìn thấy Đường Tứ Tứ đi xuống xe ngựa, mắt Đường Tử An sáng ngời, tinh thần cao hứng mãnh liệt vọt đến trước mặt Đường Tứ Tứ, vui sướng gọi, "Nhị tỷ, đệ rất nhớ tỷ. Cuộc sống của tỷ trong cái phủ bại hoại đó như thế nào? hắn có khi dễ tỷ hay không? Nhị tỷ, hay hôm nào cho đệ cũng đi đến đó ở đi, như vậy đệ có thể bảo hộ tỷ!"



Đường Tử An kéo cánh tay Đường Tứ Tứ, huyên náo một trận, cơ hồ đem toàn bộ suy nghĩ nói ra hết.



Đường Tứ Tứ nhìn đến hắn, trong lòng tự nhiên cũng thật vui vẻ. Nhưng nàng cũng không quên một việc.



"Tử An, đến đây! Biết nên xưng hô với chàng như thế nào không?" Nàng kéo cánh tay hắn, bĩu môi ý bảo Đường Tử An phải cùng Quân Cơ Lạc chào hỏi. Quân Cơ Lạc nói qua, hôm nay cùng nàng lại mặt, là cho nàng mặt mũi. Nếu như vậy, nàng trước tiên cũng phải cấp cho phu quân mình mặt mũi chứ.


Việc nàng gả cho một thái giám trong mắt mọi người đã muốn là sự thật. Nàng chẳng sợ cùng Quân Cơ Lạc hai người đóng cửa lại cãi nhau, nhưng ở bên ngoài, nàng và hắn là một thể thống nhất. Quân Cơ Lạc không có mặt mũi, nàng làm thê tử cũng chẳng tốt đẹp gì.



QQuân Cơ Lạc liếc mắt nhìn Đường Tử An một cái, ánh mắt dừng trên cánh tay mập đang kéo Đường Tứ Tứ, cậu em vợ này của hắn, không phải đã mười hai tuổi rồi sao? Sao lại còn luyến tỷ như vậy?



Đường Tử An lập tức không vui, chỉ vào Quân Cơ Lạc liền thuận miệng nói, "Đệ mới không cần đâu. hắn là tên khốn kiếp! hắn chuyên khi dễ Nhị tỷ của đệ. Đệ mới sẽ không nhận thức tên khốn này làm tỷ phu đâu."



Đường Tử An nói xong, khuôn mặt mập mạp nhíu chặt lại, còn thập phần khinh bỉ hương Quân Cơ Lạc phun nước bọt.



Lúc này đã có một đám dân chúng kéo đến đứng chật cửa Đường phủ. Đường Tứ Tứ tức giận nhíu mày, nhưng vẫn là luyến tiếc trách cứ đệ đệ."Tử An, mặc kệ đệ có nhận thức chàng hay không, nhưng hiện tại chàng chính là tỷ phu của đệ. Đệ gọi chàng một câu, đem lễ tiết làm tròn, người khác có muốn tìm nhược điểm của đệ cũng không thể nào tìm được."



"không! Đệ mới không thèm! hắn là một người đầy tội ác làm hại con gái nhà lành!" Đường Tử An cảm giác được Quân Cơ Lạc đang quét ánh mắt về phía hắn, hắn nghĩ mà sợ liền co rụt lại nép sau lưng Đường Tứ Tứ, nhưng lại ló ra ngoài, hướng Quân Cơ Lạc thè lưỡi.



Quân Cơ Lạc thề, nếu là thời điểm bình thường, có người dám nói như vậy với hắn, kết cục của bọn họ thật sự vô cùng thê thảm. Nhưng Đường Tử An...... hắn cũng không tin, hắn không thu thập được một tên hài tử như vậy.



Quân Cơ Lạc đi lên phía trước vài bước, đi đến trước mặt Đường Tử An, bàn tay to nhấc lên, liền nắm lấy cổ áo Đường Tử An, đem cả người hắn nhấc lên. Đường Tứ Tứ vừa thấy, bị dọa sợ, liền chạy thật nhanh đến bảo Quân Cơ Lạc đem hắn buông xuống.


Quân Cơ Lạc lại hoàn toàn không để ý tới nàng, hắn đứng sát vào Đường Tử An, uy hiếp nói, "Nam tử hán đại trượng phu, nếu đã dám phỉ nhổ kẻ địch. Vậy cũng không cần giống như con rùa rúc đầu trốn phía sau Nhị tỷ ngươi. nói cho ngươi biết, ngươi vừa rồi làm cho ta rất không thích. Ta phải hảo hảo trừng phạt ngươi một chút."



Đường Tử An vẻ mặt chính khí, cứng cổ nói, "Muốn chém muốn giết, tùy ngươi định đoạt!"



"Ah, thật là có chí khí của nam tử hán. Nếu như vậy, ta đây sẽ không khách khí." Quân Cơ Lạc nói xong, vung ra một bàn tay, manh mẽ đặt trên quần áo Đường Tử An ấn một cái, Đường Tử An chỉ cảm thấy toàn thân chợt lạnh, ngay sau đó nửa người trên của hắn cũng chỉ còn lại một cái yếm đỏ.



Đường Tử An đột nhiên cả kinh, hai tay nhanh chóng che chắn thân mình hắn. Nhưng hắn tuổi nhỏ, khuôn mặt lại béo mập, cho nên một loạt động tác này của hắn, thật ra có vẻ vô cùng buồn cười cùng đáng yêu.



Quân Cơ Lạc lại vô lại cười, tà ác, thò tay chuẩn bị lôi quần hắn xuống. Đường Tứ Tứ lần này chạy nhanh đến trừng mắt nhìn Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc liếc xéo Đường Tử An một cái, hù dọa nói, "Lần sau thấy bản đốc, lại dùng nước miếng phun ta, bản đốc liền đem toàn thân ngươi cởi sạch sẽ, sau đó cột vào cửa thành. Làm cho mọi người đều có thể nhìn đến ngươi."



"Nhị tỷ! Hu hu...... hắn khi dễ đệ...... hắn là một tên khốn kiếp không hơn không kém...... Đệ muốn cậu làm chủ cho đệ!"



Đường Tử An chỉ cảm thấy chính mình hôm nay mất mặt thật lớn, rốt cuộc là vẫn là nhỏ tuổi, dưới ánh mắt trêu tức của mọi người xung quanh, hắn vẫn là nhịn không được lau nước mắt chạy về trong phủ.



Đường Tứ Tứ hung hăng liếc xéo một cái. Quân Cơ Lạc phất tay áo, khoanh tay mà hạ giọng cười, "Đám dân chúng đến xem náo nhiệt này chẳng phải thích xem loại chuyện ác bá cường thưởng dân nữ sao, ta đây chỉ cấp cho nàng chút mặt mũi thôi. Ta không xấu, làm sao có thể biểu hiện ra ngoài rằng khi nàng gả cho ta là bất đắc dĩ đến bực nào."



Lời nói của hắn, làm cho trong lòng Đường Tứ Tứ đột nhiên ấm áp.



Lúc này có quản gia xuất môn tới đón tiếp Đường Tứ Tứ, Đường Tứ Tứ cùng Quân Cơ Lạc bước vào cửa Đường phủ. Đường Tứ Tứ hỏi quản gia, "Cha ta cùng tổ mẫu đâu?"



Sắc mặt Quản gia có chút khó coi liếc nhìn Quân Cơ Lạc, ngượng ngùng nói, "Nhị tiểu thư, lão phu nhân cùng lão gia thân mình không khoẻ, ở trên giường tĩnh dưỡng. Lão phu nhân có dặn dò, bảo lão nô thay thế bà nói tiếng xin lỗi với Cửu Thiên Tuế. Theo lý bà nên kéo thân thể bệnh tật tự mình xuống giường tới đón tiếp, nhưng bệnh lần này của bà thật sự là hung hiểm, cho nên cũng chỉ có thể ủy khuất Cửu Thiên Tuế."



Đường Tứ Tứ mím môi mỉm cười, tổ mẫu nàng làm sao có bệnh? Cũng vì việc cháu gái gả cho một tên hoạn quan. Mà bà lại là người rất là coi trọng thể diện gia tộc



Mà Đường Trọng Nguyên thì sao, phỏng chừng là kiêng kị Quân Cơ Lạc, có thể né tránh thì sẽ tận lực né tránh.



"Cậu ta đâu?" Tân nương về lại mặt, trong nhà lại không có một cái trưởng bối tới đón tiếp nàng, quan tâm nàng.



Quản gia lại tiếp tục bẩm báo, "Cữu lão gia sáng sớm đã ra cửa. Nhưng ông có dặn lại, ông sẽ nhanh chóng quay về. Ông bảo nhị tiểu thư ngài cần phải chờ ông trở về."



Đường Tứ Tứ gật gật đầu, sau đó ngước mắt nhìn về phía Quân Cơ Lạc.



Quân Cơ Lạc lúc này đang vuốt ve cằm mình, trong mắt chợt lóe sáng, hắn liếc mắt dò xét quản gia một cái, nói, "Lão phu nhân hiện tại ở nơi nào?"



Quản gia cúi đầu, cung kính trả lời, "Hồi bẩm Cửu Thiên Tuế, lão phu nhân hiện tại đang ở trong viện của bà tĩnh dưỡng."



Đường Tứ Tứ kéo kéo tay áo Quân Cơ Lạc, thấp giọng hỏi, "Ngươi muốn làm gì?"



Quân Cơ Lạc không trả lời câu hỏi của nàng, mà là cho quản gia đi phía trước dẫn đường. quản gia vì kiêng kị Quân Cơ Lạc, cũng không dám làm trái ý hắn. Liền mang theo nàng tới sân chính của Đường lão phu nhân.



Vừa bước ra cửa, Cung ma ma nghe được tiếng thông bẩm liền vội vàng mang theo một đám nha hoàn đi ra thỉnh an Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc cũng không để ý tới những người đó, lập tức mang theo Đường Tứ Tứ vào buồng trong.



một nam nhân xa lạ lại mạo muội xông vào phòng của thế gia phu nhân, là thập phần không ổn. trên giường, Đường lão phu nhân đang giả vờ bệnh cũng bị dọa đến mặt trắng bệch. Quân Cơ Lạc ôm một tay, cung kính nói, "Tổ mẫu."



Tóc gáy lông tơ toàn thân của Đường lão phu nhân đều dựng ngược, cực kì hoảng sợ.



"Tổ mẫu, nghe nói ngài bị bệnh, bản đốc học qua một ít châm cứu, hay để bản đốc đến khám bệnh cho người nhé."


"Cửu Thiên Tuế, vậy không ổn đâu. Hơn nữa, bệnh của thần phụ chỉ là bệnh nhỏ, hoàn toàn không cần kinh động Cửu Thiên Tuế." Đường lão phu nhân liên tục từ chối. Trời ạ, Quân Cơ Lạc hắn đem lễ nghĩa liêm sỉ coi là cái gì?



Quân Cơ Lạc cười nhạo một tiếng, ra lệnh thị vệ tùy thân của hắn, cầm đến một bao châm dài, đem đầu cùng cánh tay của Đường lão phu nhân châm không khác con nhím. Mà khi Đường lão phu nhân muốn nổi giận, hắn lại luôn nở nụ cười âm trầm nói, "Tổ mẫu, tay nghề châm cứu của bản đốc ngay cả Hoàng Thượng cũng khen ngợi không thôi. Tổ mẫu, thế nào, có phải người cảm thấy cực kì thoải mái hay không?”



Người ta ngay cả hoàng đế cũng đã mang ra rồi, Đường lão phu nhân nào dám vượt qua Mộ Dung Long Thịnh chứ. Bà chỉ có thể đem ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Đường Tứ Tứ, Đường Tứ Tứ cũng không phải là người có lòng tốt đem ban phát tùy tiện. Biết Quân Cơ Lạc đang vì mặt mũi của nàng, nàng không có lý do bảo hắn dừng lại. Vì thế nàng cũng làm ra vẻ khó xử nhìn Đường lão phu nhân, ý bảo bà rằng, hãy tận hưởng phước đi.



Đường lão phu nhân phía trước không bệnh, từ sau khi bị Quân Cơ Lạc châm cứu một phen, bà thật sự bị "Bệnh". Sau khi từ trong phòng Đường lão phu nhân bước ra, Quân Cơ Lạc cười ngạo nghễ nói với Đường Tứ Tứ, "Về sau nàng ở Đường phủ, cho dù đi ngang, cũng không có ai còn dám coi rẻ nàng."



nói đùa sao! Chính bản thân hắn còn cảm thấy luyến tiếc khi dễ thê tử này, làm sao có thể để cho người khác khi dễ nàng chứ!



Quân Cơ Lạc lại cùng Đường Tứ Tứ đợi trong chốc lát chờ Trì Lệ Dập trở về, cũng không bao lâu sau, trong cung có người đến truyền Quân Cơ Lạc tiến cung. Quân Cơ Lạc an bài một ít người chiếu cố Đường Tứ Tứ, mà hắn lập tức vào cung. Mà ở hắn chân trước mới vừa rời đi, thì Trì Lệ Dập trở về phủ. đi cùng hắn chính là tam hoàng tử Mộ Dung Quân Thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK