---6---#Tiểu Đào Đào.
3 Canh giờ sau ( 6 tiếng nhé), Huyên Huyên mở đôi mắt nặng trĩu lên. Đã hai năm nhắm chặt, ánh nắng chiếu vào khiến cô cay mắt. Hai tay tự động nắm chặt cổ áo của Nguyệt Thần Minh.
" Ưm.. ư... Đau... :" Cô lí nhí kêu rên, hắn vuốt mái tóc trắng của cô cất tiếng trấn an.
" Đồ nhi đừng gấp, từ từ hãy mở mắt. Nuốt cái này vào.
Hắn đút đan dược cực phẩm vào miệng cô, đan dược vừa vào liền tan xuống. Vị ngọt thanh mát chảy xuống cổ họng, cảm giác thoải mái dâng lên.
Huyên Huyên chớp chớp mắt, hai hàng mi dày cong khẽ run rẫy như cánh bướm. Dần dần thích nghi với ánh sáng, cô nở nụ cười xinh đẹp nhìn sư phụ anh tuấn của mình.
Giọng ngọt ngào vang lên, khác hẳn với chất giọng ngây thơ 2 năm trước. Cô níu chặt ôm lấy lồng ngực Nguyệt Thần Minh, khuôn ngực đầy đặn nhô cao mềm mại áp lên thân thể hắn.
Huyên Huyên không biết hắn có cảm giác gì hay không, nhưng lúc này thân thể cô khô nóng. Tiểu huyệt ở dưới sớm ướt át một mảnh.
Cô xấu hổ không thôi, tự mắng mình có thân thể dâm đãng. Chỉ mới ôm liền ướt...
" Sư phụ, đồ nhi thật nhớ người... :'
Bất giác Nguyệt Thần Minh đẩy Huyên Huyên ra, hắn cảm nhận được đồ nhi của mình đã trưởng thành. Cơ thể phát dục đầy đủ, không thể quá gần gũi như vậy được.
" Đồ Nhi, con thật sự rất hôi. Nên tránh xa vi sư một chút...
Huyên Huyên :"....."
Cô ngạc nhiên mở lớn mắt, mũi nhỏ hít hít thân thể mình. Đâu có hôi như lời hắn nói ? Lần đầu bổn cô nương bị chê cười, thật xấu hổ.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Vietwriter.com.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ FB : Phạm My ( Tiểu Đào Đào).
Tức khắc Huyên Huyên thay đổi sắc mặt, gương mặt phiếm hồng. Đôi mắt trong veo ngây thơ chớp chớp một tầng hơi nước nổi lên. Giọt nước mắt như lưu ly chảy xuống gò má hồng nhuận.
Cánh mũi run run hít hà, :" Sư phụ, người ghét đồ nhi? đồ nhi biết lỗi ...
Nguyệt Thần Minh ngẩn người, hắn áy náy không thôi. Có lẽ do hắn suy nghĩ nhiều, đồ nhi của hắn mặc dù thân thể phát dục kinh ngạc . Nhưng cũng chỉ là tiểu cô nương ngây thơ trong sáng. Không hiểu sự đời.
" Vi sư không có ý đó, để vi sư giúp con làm sạch :"
Dứt lời tay hắn phẩy nhẹ, một dòng nước uốn lượn khắp thân thể Huyên Huyên. Cô nhắm mắt hưởng thụ cảm giác thần tiên này, mặc cho dòng nước có chứa linh khí di chuyển khắp thân thể mình.
Vài phút sau, hắn thu tay lại . Biến ra một cơn gió thổi vào người Huyên Huyên, sau đó một bộ y phục của đệ tử chân truyền xuất hiện.
Chỉ là kích cỡ khác biệt .Trên lớp y sa mỏng có điểm vài đóa Huyết Liên Sơn. Tay áo rộng phất phơ. Eo nhỏ được thắt chặt, đeo ngọc bội bằng bạch ngọc phía hông nhỏ.
" Đây là y phục do vi sư làm, từ lông Thánh thú. Giúp con có thể tránh hỏa diễm, chịu được cái lạnh của Băng vạn năm.
" Đây là món quà vi sư muốn tặng từ lâu?
Huyên Huyên thích thú nhìn ngắm bộ y phục mới, ôm chầm lấy Nguyệt Thần Minh. Cô tiếp tục mở miệng nói..
" Đồ nhi đa tạ sư phụ...:"
" Sư phụ, còn ngọc bội này cũng là sư phụ làm cho đồ nhi?
Nghe thấy Huyên Huyên ngây thơ lên tiếng hỏi, hắn nhẹ nhàng xoa đầu tóc mềm mượt trắng như tuyết của Huyên Huyên.
" Ân! Ngọc bội này là vật chân truyền của Chân Nhân Tông. Sớm muộn gì con cũng phải giữ.
" Sư phụ, đồ nhi không dám cầm vật quan trọng như vậy. Xin sư phụ hãy thu lại.
Nguyệt Thần Minh lắc đầu, hắn hài lòng trước biểu hiện hiểu chuyện của Huyên Huyên. Hắn càng tin tưởng chính mình không nhìn lầm người.
" Không cần thiết : "
" Đồ nhi, bên ngoài Đỉnh Vạn Thương . Con thấy được những gì?
Huyên Huyên híp mắt lại nhìn ra bên ngoài, cô vẫn không hiểu ý hắn có ý gì? Một lồi sau Huyên Huyên mấp máy miệng nói.
" Kim Dạ Kê nhiều hơn 2 con, Hạc thêm 5 con. Ừm hoa đào nở nhiều hơn hai năm trước?
" Sư phụ, có phải người muốn con nấu Kim Dạ Kê hầm? : " Huyên Huyên ngây thơ trả lời, quả thật cô thật sự không biết..
Nguyệt Thần Minh muốn bật cười, hắn đành nhịn xuống. Ngón tay ấn nhẹ lên trán Huyên Huyên.
Tức khắc trên trán cô nổi nên ấn kí hình hoa đào nở rộ. Âm thanh nghiêm chỉnh phát ra.
" Đỉnh Vạn Thương đã 2 năm không có người quét dọn. Vi sư nhớ ta có phạt con quét dọn 3 năm.
" Nay con đã bế quan xong, cũng nên quét dọn rồi...
Nói xong hắn phi kiếm bay mất, hắn còn bận tìm bí tịch thích hợp để cho đồ nhi tu luyện. Lại càng không hề hay biết Huyên Huyên đã ghi nhớ toàn bộ bí tịch thất truyền của Chân Nhân Tông.
Lúc này cô cầm chắc chổi trong tay, thở ra một hơi. Bất giác trong đầu nghĩ ra được kế hoạch câu dẫn sư phụ của mình.
Miệng nhếch lên đường cong tuyệt sắc, hai tay chà chà xuống đất bôi bẩn khắp y phục. Nhỏ giọng nói...
" Ah ! bẩn rồi, nên đi tắm, nên đi tắm... "
-----
Bão 4/7