Thời Sâm chọn giữ yên lặng, ngay lúc này Quản Gia mới bắt đầu ngẩng mặt lên. Bắt đầu lên tiếng..
" Các vị, và tứ đại gia thế. Bệ Hạ là do tôi giết, tôi nghe theo chỉ thị của Đại Hoàng Tử Thời Dục...
" Đại Hoàng Tử, từ ba tháng trước đưa cho tôi thứ bột. Được hòa với nhựa Anh Đào và bụi bạc, cho vào bữa ăn của Bệ Hạ..
" Độc tố tích tụ lâu dần, hôm qua bệ hạ đã mất. Thần có tội , xin nhị Hoàng tử tha tội chết.... là do Đại hoàng t và Kamila ép buộc thần....
Quản Gia liên tục lên tiếng nhận tội, vạch mặt Thời Dục lẫn Kamila. Tức khắc mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía Thời Dục.
Ngay lúc này, Thời Dục gầm lên phủ nhận..
" Đừng nghe hắn nói bậy, chắc chắn hắn là bị Thời Sâm ép buộc nói. Hắn không hề có chứng cứ..
Quản Gia khó khăn lấy từ trong ngực mình ra một bọc nhỏ, và một miếng ngọc. Đưa lên cao..
" Đại Hoàng Tử, người đừng chối bỏ nữa. Đây là nhựa anh đào và bụi bạc. Còn đây là tín vật mà người đưa cho thần, chắc mọi người cũng nhận ra.
" Đây là vật quan trọng mà bệ hạ tặng cho Đại Hoàng Tử và Nhị Hoàng Tử. Trên miếng ngọc có khắc chữ Dục...
" Ồ! Thì ra là vậy :" Mấy ngàn người đồng loạt gật gù ồ lên, dường như họ đã nhìn thấu mọi việc.....
Thời Dục nhất thời không biết ngụy biện như thế nào. Hắn cắn răng lui về sau, như muốn tẩu thoát....
Thời Sâm đồng thời lên tiếng, sau đó Kanji cũng mở miệng nối tiếp..
" Thời Dục, anh còn gì để nói?
" Ta lấy tư cách là gia trưởng tiền nhiệm đời đầu tiên Kanji, hủy hôn ước giữa Nữ Hoàng Gia trưởng đời thứ 4 Alice. Và Đại Hoàng Tử Thời Dục.
" Chính thức hủy bỏ :"
Phía dưới yên phăng phắc, không một ai lên tiếng phản đối. Nhân lúc này Thời Dục định xoay người bỏ trốn, tức khắc Kamila túm lấy tay hắn quát lớn..
" Đồ vô dụng, anh định đi đâu? Có chết cũng phải giành ngôi vị cho bà...
Thời Dục kinh hãi muốn hất tay Kamila ra, nhưng vô lực không thể nào thoát ra. Kamila vung tay lên cao, thứ bột màu xanh bay đi khắp nơi..
Chưa tới vài phút, gần 1000 vampires hít phải thứ bột đó. Đầu óc trống không, thân thể cứng ngắc như tờ giấy. Kamila lạnh giọng hô lớn chỉ thị.
" Tiến lên, giết chết chúng cho ta.....:"
Kanji, Thời Sâm, Huyên Huyên đề phòng lui về sau mấy bước. Chỉ mới vài phút tình thế đã thay đổi, Kanji hoảng hốt thốt lên...
" Là dẫn hồn? Tiền nhân gia tộc Hattie? Vẫn còn tồn tại sao??
" Dơi già, gia tộc Hattie là sao? :" Huyên Huyên ngờ vực lên tiếng hỏi..
" Là đại gia tộc có tài năng bào chế nhiều chất độc điều khiển Vampires, họ là thợ săn Vampires... không ngờ đã 2000 vẫn còn tồn tại?
Thời Sâm nghe qua, hắn nhíu mày. Nói không chừng Thời Dục cũng bị nữ nhân này khống chế?
" Huyên Nhi, đứng sau lưng anh. Anh sẽ bão vệ....
Không để cho Thời Sâm và Kanji ra tay. Huyên Huyên đã thuấn di đi lên phía trước, động tác nhanh chóng hô lớn lên.
" Đốt cháy :"
Tức khắc toàn bộ Vampire bị Kamila điều khiển lăn lộn dưới đất. Đốt cháy tới khô máu, biến thành tro bụi...
" Đóng "'
Số ít còn lại lập tức bị đông thành đá. Vampires không bị khống chế kinh ngạc nhìn Huyên Huyên, sùng bái không thôi..
Kanji ngạc nhiên, khóe môi cười nhàn nhạt...
" Quả nhiên là hậu duệ của Analyze, thật mạnh mẽ hệt như nàng ấy..
" Này, Sâm Tiểu tử, sao ngươi lại thích nữ nhân bạo lực kia.. Ta thật tò mò...
Thời Sâm bất đắc dĩ lắc đầu, Huyên Nhi của hắn không giống như nữ nhân khác, mạnh mẽ lại rất đáng yêu...
"Bởi vì ta yêu cô ấy. Huyên Nhi là nữ nhân ôn nhu nhất.
Kanji :"...."
" Quả thật, yêu tới mù mắt luôn rồi :'
Lúc này toàn bộ vampire mà Kamila khống chế hoàn toàn bị Huyên Huyên tiêu diệt, Kamila sợ hãi chuẩn bị thuấn di bỏ chạy...
" Dơi già, mau khống chế lấy cô ta.. :" Huyên Huyên dứt khoát ra lệnh..
" Được,Được... nhưng ta vẫn còn trẻ chưa già....
" Ngưng :" Kanji lảm nhảm, vừa nói vừa khống chế Kamila và Thời Dục...
Kamila và Thời Dục trơn mắt, cơ thể cứng ngắc. Không thể di chuyển được...
" Sâm, tha cho anh.... chúng ta là anh em ruột. Tha cho anh... :" Thời Dục liên mở miệng van xin.
Huyên Huyên liếc mắt nhìn Thời Sâm, như muốn hỏi ý kiến hắn. Thời Sâm lắc đầu, Thời Dục đã đối xử với Huyên Nhi của hắn như thế nào.
Còn tàn nhẫn ra tay giết Cha. Không thể tha thứ được.
Cô thấy Hắn không có ý định tha cho Thời Dục, bất giác trong lòng Huyên Huyên nổi lên cảm xúc thoải mái, nhẹ bẫng..
Có lẽ chính nguyên chủ đã thật sự giải thoát trong sự thống hận. Huyên Huyên lẩm bẩm..
" Alice, cô yên tâm ra đi. Tạm biệt Alice.."
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com