Xen lẫn âm thanh " Bịch -- Bịch, va chạm lẫn nhau.
" Đánh nhau sao? :" Cô nghi ngờ lên tiếng...
Lúc này Huyên Huyên mới nhận ra, đây là đoạn đường rất vắng vẻ. Hơn nữa còn trong hẽm, nên rất ít người qua lại.
Huyên Huyên khoanh tay, trấn định bước chân về phía trước. Cách mặt cô tầm 8m, thì một nam nhân toàn thân dính máu, xen lẫn vết bẩn.
Trong tay nắm chặt côn sắt, hung hăng tránh né chống chọi lại 15 tên côn đồ.
" Long Ca, không phải mày rất tự tin sao ? Dám một thân một mình tới địa bàn của Hổ Ca.
" Mày chán sống rồi! Chó ngoan mau quỳ xuống, Hổ ca tha cho mày 1 con đường sống.
Nam nhân nhuộm tóc vàng hoe, hai tay xăm rồng chằng chịt. Mặt vuông, tay cầm gậy gộc cùng 10 tên khác đang bao vây người được gọi là Long Ca kia.
Huyên Huyên tiến lại gần một chút, nhảy lên tường Ngồi khoanh chân lại híp mắt xem kịch. Đoán không nhầm thì nam nhân, hình dáng có chút thảm kia là Trịnh Kỳ Long.
Đối tượng tiếp theo mà cô cần hoàn thành nhiệm vụ..
[...] Ký chủ, cô còn không mau tới cứu hắn. Cô định nhìn đối tượng bị đánh chết sao?
" Chậc ! Mi vội cái gì, hắn vẫn còn sức. Chưa co chết được. Đợi một lát nữa..
" Bổn cô nương sẽ làm anh hùng... à không! Mỹ nhân cứu anh hùng..
[...] Ký chủ ,cô dùng bộ dáng hiện tại thì rất xứng với hai chữ Xấu nữ...
" Huyên Huyên :"
" Anh em đâu, đánh chết hắn cho ông. Không phải Long Ca rất tài giỏi ngang ngược sao?
" Hôm nay lại như con chó tới đường cùng. Xông lên, đáng hắn..
Nam nhân đầu trọc, bụng phệ xăm bạch. hổ trước ngực. Tay cầm súng ngắn khẩu m14 dơ lên không trung vừa bắn vừa hét to.
Hơn 10 người đang bao vây lấy Trịnh Kỳ Long. Lập tức cầm vũ khí nhào vào.
Lúc này Trịnh Kỳ Long liếc con mắt đỏ ngầu, hắn không ngờ hôm nay lại rơi vào bẫy của hội Hổ Ca.
Bất cẩn nên không dẫn theo đàn em. Trịnh Kỳ Long xoay người tránh né, tay vung lên, chân đạp ngã vài tên đang xông tới.
Tuy hắn mạnh, nhưng không thể 1 chọi lại 14 ...
" Bốp -- Bốp "
" Hự...
Mắt thấy Trịnh Kỳ Long ăn đủ đau, nằm ở dưới đất hứng chịu đòn roi mạnh mẽ đập xuống.
Vài giây sau.
Huyên Huyên từ trên tường nhảy xuống, gương mặt được mũi che khuất đi tầm nhìn của họ.
Cô nhìn vào Trịnh Kỳ Long, sau đó lại nhìn đám người đang hăng say đánh hắn. Huyên Huyên lạnh lùng mở miệng, âm thanh dễ nghe nhưng lại không nhìn ra được bao nhiêu cảm xúc ....
" Bọn mày, đang đánh nam nhân của bổn cô nương :"
Nghe được nữ sinh trước mặt. Tự nhiên từ đâu nhảy xuống ngăn trở, còn không biết sợ chết lên tiếng.
Đám người còn tưởng nghe nhầm, chúng nhao nhao, to nhỏ mở miệng chêu chọc.
" Cô em, đang đùa tụi anh đúng không? Mau tranh ra, bọn anh đang xử lý tên này.
Tên đầu trọc bụng phệ, được gọi là Hổ Ca lên tiếng. Hắn cười nham nhở, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cơ thể của Huyên Huyên....
" Đồ con lợn, bổn cô nương nói, chúng mày nghe không rõ?
" Mau cút hết cho bổn cô nương.. :"
Trịnh Kỳ Long đau đớn, nhưng quá đổi ngạc nhiên khi không lại xuất hiện một nữ sinh tới trước mặt. Còn nói hắn là nam nhân của cô?
" Con nhóc vắt mũi chưa sạch này, mày ngứa da thèm chết rôi. Vậy ông đây thỏa mãn ....
" Phịch -- Rầm :"
Không để cho Hổ Ca nói xong, Huyên Huyên nhẹ nhàng tung chân lên. Đá văng tên Hổ Ca bay xa tận 5m toàn thân đập lên tường..
" Đúng là bổn cô nương ngứa, nhưng muốn chết là chúng mày...
" Còn lại, xông lên hết. Hay từng người một??
Cô đứng thẳng người, váy ngắn đung đưa theo gió. Tay vẫy vẫy khiêu khích đám người cầm vũ khí trước mặt..
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com