----15----#Tiểu Đào Đào.
Mộ Thần Dung tiễn Lý Ca. Hắn lúc này mới gấp rút điện thoại, đinhh sẽ gọi cho Huyên Huyên nói cảm nghĩ của chính bản thân mình.
Sau vài hồi chuông đổ, rốt cuộc Huyên Huyên cũng nghe máy của hắn.
Mộ Thần Dung hít vào một hơi, mở miệng hỏi Huyên Huyên.
" Huyên Huyên cô đang ở đâu? Đã hơn một tháng rồi, cô không liên lạc với tôi.
" Cô còn có xem tôi là bằng hữu nữa hay không?
Huyên Huyên đang ở trung tâm mua sắm, nghe thấy Mộ Thần Dung gọi liên tục, cô liếng nghe. Biết chắc chắn hắn không chịu đựng lâu hơn nữa.
" gói toàn bộ lại cho tôi " Huyên Huyên hướng nhân viên, nói xong cô đưa thẻ cho nhân viên quẹt.
Sau đó trả lời Mộ Thần Dung bên kia.
" Ồ " Thần Dung, anh xem tôi là bằng hữu hay bạn giường đều được. Nhớ tôi phải không?
" Anh tìm khách sạn đi, gửi địa chỉ tôi tới ngay.
Mộ Thần Dung nghe cô nói, hắn cảm giác không thoải mái khi nhắc hai chữ bạn giường. Càng không phải hắn vì làm tình mà gọi cho cô.
" Huyên Huyên.. Không phải như cô nghĩ ! tôi..... Thôi được tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô.
Huyên Huyên nhếch miệng cười gian xảo, sau đó cầm một đống đồ hiệu cô mới mua xoay người ra khỏi trung tâm thương mại.
Mộ Thần Dung sợ nói ra Huyên Huyên sẽ hiểu nhầm. Hắn đành thuê khách sạn, khi cô tới hắn sẽ từ từ nói cho cô hiểu.
30 phút sau tại khách sạn Chân Trời
Huyên Huyên nhìn địa chỉ và số phòng. Sau đó cô đẩy cửa vào, liếc mắt nhìn xung quanh.
Lúc này Mộ Thân Dung ăn mặc chỉnh tề, sắc mặt nghiêm túc, lại có chút đỏ hồng.
Huyên Huyên nhìn hình dạng này của hắn, không khỏi nhịn cười tới đau bụng. Cô khẽ gõ vào cánh cữa đánh tiếng.
" Cốc cốc "
" Thần Dung, anh còn chưa cởi đồ sao? Nhanh chóng làm xong việc nào.
" Tôi còn có việc cần phải giải quyết.....
Mộ Thần Dung tức giận, hung hăng dùng môi mình áp chế Huyên Huyên. Không cho cô tiếp tục nói.
Huyên Huyên bị động tác bất ngờ của hắn, đầu óc có hơi choáng váng. Nụ hôn sâu rứt ra, thì cô. Châm chọc nói.
" Thần Dung mới hơn một tháng không gặp, anh cũng không cần gắp gáp tới vậy đâu.
Hắn bị cô nói tới cứng đờ, sau đó hung hăng lên tiếng, quát cô.
" Em câm miệng lại ! Một tháng qua em đã đi đâu, vì sao tôi gọi em không nghe máy.
" Có phải em tìm nam nhân khác, thở dốc dưới thân của họ.
Sắc mặt Mộ Thần Dung trở nên đỏ bừng, gân xanh trên trán nổi lên rõ rệt.
Huyên Huyên né tránh, đẩy hắn ra. Bâng quơ lên tiếng.
" Thần Dung, anh quản quá xa rồi. Anh lấy tư cách gì quản tôi?
" Bằng hữu hay bạn giường. Tôi có đi đâu? Hay thở dốc với ai không phải chuyện của anh.
Mộ Thần Dung bị cô nói tới cứng họng. Hắn bất chấp ôm cô vào lòng, thành thành khẩn khẩn nói.
" Huyên Huyên một tháng qua không có em bên cạnh, tôi nhận ra rằng cuộc sống này không còn gì thú vị.
" Tôi không muốn em bước vào cuộc đời tôi, rồi lại lặng lẽ bước ra.
" Tôi đã suy nghĩ kĩ, tôi không muốn làm bằng hữu với em, càng không muốn làm bạn giường.
Mộ Thần Dung đỏ mặt, siết chặt cô hơn. Hắn thì thầm.
" Huyên Huyên, em có đồng ý làm bạn đời của tôi không?
Huyên Huyên nảy ra ý định chêu chọc, liền đẩy Mộ Thần Dung ra.
" Hừ " Tại sao tôi phải đồng ý.
" E...m.. Em tại sao không đồng ý? Có phải em chê tôi từng thích nam nhân?
Hôm nay Mộ Thần Dung này sẽ chứng minh cho em thấy, tôi thích nam nhân hay chỉ thích mình em.
Huyên Huyên vui quá đà, kích thích con thú trong lòng Mộ Thần Dung lên.
Hắn vác cô vào nhà tắm, xé nát hết quần áo trên người cô. Môi miệng điên cuồng gặm lấy ....
Huyên Huyên khó khăn hít thở không thông.
" Ưm... Ừng... Ừ.. Ô..... "
Mộ Thần Dung cười nham hiểm, tay vỗ lên cặp mông trắng như tuyết non mịn của cô.
Bốp~~bốp.
" Huyên Huyên, em nói gì? Muốn anh làm nhanh lên sao?
" Được thôi, Anh tới thỏa mãn em đây.
Huyên Huyên cắn chặt răng. Trong bụng thầm mắng :" Vô sĩ "
.
.
.
.
.____________><Lại sắp có thịt.