---42---#Tiểu Đào Đào.
Lâm Y Y nhìn Huyên Huyên đang bay tới gần mình, cô ta vội vã muốn chạy trốn. Lúc này cắn cứ không còn bất kì dị năng giả nào ngoài Mộc Cường, toàn bộ đã bỏ chạy.
Nhìn xuống dưới đã bị tang thi vây chặt... Lâm Y Y căm thù nhìn Huyên Huyên và Hạ Mặc Phỉ...
" Mộc Cường, chúng ta phải làm sao đây?
" Y Y, em bình tĩnh... :" Mộc Cường căng thẳng lên tiếng...
" Phải rồi, ghen thử nghiệm... Mộc Cường.. anh lại đây... :" Lâm Y Y lấy ống ghen mà cô ta cướp được từ tiến sĩ Kim.
Còn chưa biết thứ này có thể mang lại sức mạnh như siêu nhân trong phút chốc, nhưng lại tự bạo phát tới chết...
Mộc Cường sợ hãi lui về sau mấy bước, hắn nhìn sự biến đổi của em trai mình. Cũng vì thứ dịch này...
" Y Y, em bình tĩnh.. đừng làm như vậy.. :"
" Bình tĩnh.. anh muốn tôi phải làm sao bình tĩnh đây :" Tức khắc hai tay Lâm Y Y biến đổi, mọc ra dài ra như tua bạch tuộc quấn chặt lấy Mộc Cường..
" Đừng Y Y, em...em biến thành dạng gì đây... kinh tởm... đừng lại đây...
Mộc Cường lắc đầu chống cự, liền một súc tua của Lâm Y Y giữ lại đổ toàn bộ dịch thể kia vào trong cổ họng hắn.
Lâm Y Y thả Mộc Cường ra, hắn ôm lấy cổ mình. Lăn lộn giẫy giụa kịch liệt ở dưới đất...
" Lâm Y Y, cô đã làm gì Mộc Cường :" Huyên Huyên và Hạ Mặc Phỉ vừa tới kịp thì thấy tình cảnh này..
Lâm Y Y cười vặn vẹo khắp người mọc ra xúc tua. Nhanh chóng lẩn trốn, nói vọng tới...
"Ta giúp hắn, trở nên mạnh mẽ... hai người từ từ hưởng thụ...
" Băng Phong :' Huyên Huyên phóng ra mũi tên nhọn đâm tới giữa lưng lâm Y Y..
" Gào -- Gào :"
" Mặc Phỉ, cẩn thận phía sau :" Cô hét lớn lên, nhìn bộ dáng nữa người nữa quỷ của Mộc Cường. Dường như lúc này hắn hoàn toàn mất đi ý thức...
" Trói buộc :" Hạ Mặc Phỉ tiếp tục phóng ra tinh thân lực, khóa chặt lấy Mộc Cường...
Lâm Y Y nhân lúc Huyên Huyên không chú ý, cô ra rút mũi băng ra lưng mình. Hàng trăm tua dua gia tăng tốc độ trốn khuất bóng..
" Hừ! lại để chạy mất :" Huyên Huyên trừng mắt tự trách mình. Cô xoay người lại giúp Hạ Mặc Phỉ giao đấu với Mộc Cường...
" Huyên Huyên, mau đánh hắn. Anh sắp không giữ nổi. Hắn quá mạnh :" Hạ Mặc Phỉ cắn răng, phun ra từng chữ..
" Được"
" Địa Chấn :" Huyên Huyên hét lên. Từ dưới đất mọc ra ngọn núi khổng lồ tàn nhẫn đè lên người Mộc Cường...
" Rắc -- Rắc :" Từng khớp xương của hắn vỡ vụn nát bấy. Hạ Mặc Phỉ thu lại tinh thần lực, Huyên Huyên thở ra nhẹ nhõm, thu lại Địa Chấn.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Vietwriter.com.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin
liên hệ FB : Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Đôi mắt nhìn xuống nơi xương thịt nát bấy của Mộc Cường...
"Mặc Phỉ, kết thúc rồi.. chúng ta thành công rồi...
" Đúng vậy, Huyên Huyên.....
Hạ Mặc Phỉ chưa nói hết câu, thì dưới đất từng mảnh xương thịt tích tụ lại thành một cục thịt lớn. Không rõ ngũ quan, nhìn dáng vẻ vô cùng kinh sợ.. ghê tởm..
" Chưa kết thúc... Hai người quá khinh thường ta... :" Mộc Cường phát ra âm thanh ồm ồm, toàn thân hắn phát ra tia sáng màu xanh nhạt..
" Không ổn, hắn có dị năng chữa trị.. Mặc Phỉ mau khóa hắn lại :" Huyên Huyên kinh hãi hết lên...
Hạ Mặc Phỉ bay lên, phóng ra tinh thần lực trói Mộc Cường lần thứ hai. Nhưng có vẽ lần này hắn mạnh hơn lúc trước..
" Cái quái gì đây? :' Hạ Mặc Phỉ tức tối gầm lên....
Huyên Huyên không biết phải làm như thế nào, đành xuất hết ra dị năng công kích Mộc Cường. Nhưng hắn bị xé rách, hay tan xương nát thịt thì tức khắc sẽ tự động lành lại..
" Hừ! Bổn cô nương không tin, không tiêu duyệt được mi :"
-----
Bão 4/15